Chương 20: (H++) Trên ban công, từ phía sau
Mặc dù đã cố gắng hoàn tất công việc sớm, Mỹ Linh vẫn mất thêm một tuần mới có thể trở lại thành phố K. Những ngày làm việc với cường độ cao khiến cô mệt nhoài, nhưng mong muốn được gặp Quảng Linh Linh sớm hơn đã thúc đẩy cô nhanh chóng thu xếp hành lý để về ngay buổi trưa hôm ấy, thay vì chờ chuyến bay vào sáng hôm sau như kế hoạch.
Trợ lý của cô có chút ngạc nhiên trước sự gấp gáp này, nhưng cũng không tiện hỏi, chỉ lặng lẽ đặt vé giúp cô. Trên chuyến bay, Mỹ Linh quyết định giữ bí mật chuyến về sớm này, tự hình dung trong đầu niềm vui và bất ngờ trên gương mặt của Quảng Linh Linh khi thấy cô.
Xe vừa dừng trước cửa nhà, Mỹ Linh cảm thấy tim mình đập nhanh lạ thường. Dù chỉ xa cách một tuần, nhưng cảm giác như đã rất lâu cô chưa trở về.
Bước vào phòng khách tầng một, cô nhận ra không có ai, nhưng đôi dép quen thuộc của Quảng Linh Linh ở gần cửa báo hiệu rằng nàng đang ở nhà. Sự mong ngóng thôi thúc cô tiếp tục lên tầng trên tìm kiếm.
Đi qua từng căn phòng, Mỹ Linh vẫn chưa thấy bóng dáng người mình nhớ nhung. Cuối cùng, cô bước lên tầng cao nhất, nơi ánh nắng chiều nhàn nhạt tràn ngập không gian. Đẩy cửa ra, khung cảnh trước mắt khiến cô đứng lặng người.
Quảng Linh Linh nằm trên tấm thảm mềm, cơ thể thư thái trong chiếc váy ngủ đỏ bằng lụa mỏng. Lớp vải nhẹ khẽ ôm lấy thân hình mềm mại, để lộ phần lưng mịn màng dưới ánh sáng ấm áp của buổi chiều. Cảnh tượng ấy vừa bình yên, vừa đẹp đến nao lòng, như thể thời gian cũng ngừng lại.
Trong khoảnh khắc ấy, Mỹ Linh không vội vàng tiến đến. Cô đứng tựa vào khung cửa, lặng lẽ ngắm nhìn người phụ nữ mình yêu, cảm nhận từng nhịp đập trong lồng ngực như hòa cùng hơi thở đều đặn của Quảng Linh Linh.
Tuy nhiên, nổi bật giữa khung cảnh nên thơ ấy, bờ mông trắng nõn của Quảng Linh Linh không biết vì vô tình hay cố ý mà lại lộ ra bên ngoài, vạt váy mỏng bị vén lên một nửa, trông người phụ nữ hệt như thiên thần sa ngã muốn rủ rê người khác phạm tội.
Giữa chỗ kín còn lưu lại chất lỏng sáng long lanh, vốn rất khó để nhìn thấy nhưng bởi vì có ánh mặt trời chiếu thẳng vào, ánh nước bị ánh sáng phản xạ lại mới trở nên cực kỳ nổi bật.
Người phụ nữ hơi khép hai chân, có điều vẫn có thể thấy nửa đoạn gậy đấm bóp lộ ra bên ngoài. Chiếc sex toy dâm đãng chưa được mở chốt điện, chỉ yên lặng nằm lại bên trong thân thể nàng, tạo nên khung cảnh vừa quyến rũ vừa phong tình.
Thân thể của Quảng Linh Linh rất nhạy cảm, lúc làm cùng Mỹ Linh, kỳ thỏa mãn rất ngắn chính vì thế nàng dễ đạt tới đỉnh dưới sự kích thích liên tiếp. Nhưng khi dùng đồ chơi, bởi vì kích thích quá mạnh mẽ nên mỗi lần làm xong đều phải nghỉ ngơi rất lâu.
Vậy nên khi đạt tới đỉnh, Quảng Linh Linh sẽ mệt, nếu không có cô bên cạnh thì thường nàng cũng sẽ khoan khoái chìm vào giấc ngủ một lúc.
Mỹ Linh dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Quảng Linh Linh, cô đi vào nhà tắm rửa tay rồi một lần nữa tới ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ.
Cặp mông trắng nõn của nàng lộ ra ngoài, bị ánh nắng chiếu xuống thành một quầng bột trắng mờ, giống như bơ để chế thành mật ong, đáng yêu đến mức người khác muốn cúi đầu nếm thử. Mỹ Linh nghĩ như vậy, cũng làm chính xác như vậy.
Cô cúi xuống, dùng tay nắn bóp phần thịt mềm trắng nõn, còn vỗ nhẹ phía trên, lại dùng lực vừa phải chơi đùa trong tay, hôn từng cái lên trên đó. Quảng Linh Linh vốn ngủ không sâu giấc, khẽ hừ nhẹ một tiếng rồi tỉnh lại.
Nàng nhìn thấy Mỹ Linh, ánh mắt đờ đẫn một lúc, như đang muốn xác nhận là mơ hay thực. Sau khi khôi phục lại sự thanh tỉnh, Quảng Linh Linh nhẹ nhàng kẹp hai chân lại, lông mày khẽ nhếch lên buông lời trêu chọc:
"Tiểu Linh vì quá nhớ tôi nên mới về trước thời hạn sao?"
Quảng Linh Linh cũng không ngại mình làm chuyện xấu bị phát hiện, nàng vẫn luôn ung dung, chỉ khi bị cô bắt nạt quá ác mới có thể lộ ra chút sơ hở.
"Dì Quảng ~ em rất nhớ dì..."
Mỹ Linh nhìn Quảng Linh Linh một cách trìu mến, không nhịn được ôm ghì nàng vào bức tường đằng sau lưng, cũng không kịp chờ đợi đặt vội nụ hôn lên môi nàng.
Trên tầng không có giường nhỏ, chỉ có tấm thảm mềm mại và sạch sẽ trên mặt đất. Mỹ Linh không muốn lãng phí thời gian đưa Quảng Linh Linh xuống phòng ngủ ở dưới lầu. Cô nhớ người này vô cùng, hôn gấp gáp vội vã biết bao, khát khao trong lòng cũng tăng lên gấp bội.
Một nụ hôn mãnh liệt là cách thổ lộ trực tiếp nhất từ trước tới nay của Mỹ Linh. Tay cô không yên phận nhào nặn cặp mông của người phụ nữ, thậm chí còn bóp chúng tới mức vừa đỏ vừa đau.
Quảng Linh Linh cũng không ghét bỏ sự thô lỗ bất chợt từ thiếu nữ. Nàng cực kỳ yêu thích dáng vẻ hấp tấp này của Tiểu Linh, chỉ một nụ hôn nhưng có thể khiến thân thể nàng rục rịch.
Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, trơn trượt, cuồng nhiệt, như hai con rắn đang giao hòa, siết chặt không rời. Không ai chịu nhường, không ai muốn buông trước, như thể nếu làm vậy sẽ là thua cuộc, là minh chứng cho một tình yêu không đủ sâu sắc.
Chỉ đến khi đôi môi bắt đầu đau nhói, hơi thở trở nên gấp gáp, cả hai mới miễn cưỡng tách ra, để lại sự luyến lưu như vẫn còn vương trên đầu lưỡi.
"Dì Quảng thật là ngọt."
Mỹ Linh nhẹ nhàng liếm đi giọt chất lỏng vương bên khóe môi, rồi bất ngờ đặt một nụ hôn nữa lên môi Quảng Linh Linh. Ánh mắt cả hai giao nhau, sâu thẳm và tràn đầy dục vọng.
Dù bây giờ là giữa buổi chiều, ánh mặt trời rạng rỡ bao phủ khắp nơi, rõ ràng không phải thời điểm lý tưởng cho những cử động quá mức mãnh liệt. Thế nhưng, ngọn lửa khao khát trong họ lại không ngừng bùng lên, như muốn thách thức mọi giới hạn.
"Tiểu Linh cũng rất ngọt, em định cứ như vậy mà muốn tôi sao? Hửm?"
Quảng Linh Linh đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt có chút tiều tụy của cô gái nhỏ, nàng biết Tiểu Linh có thể về trước thời hạn hẳn là đã làm việc rất cực khổ. Thiếu nữ vì muốn sớm đứng bên cạnh nàng, vì nhận được sự công nhận của tất cả mọi người mà liều mạng cố gắng.
Ngày trước, Quảng Linh Linh từng muốn giúp Mỹ Linh, nhưng sự kiên cường của cô gái trẻ luôn khiến nàng bất lực. Mỹ Linh có thể thức trắng nhiều đêm chỉ để hoàn thiện một bản kế hoạch, chịu đựng những cơn đau dạ dày ngày càng nặng hơn vì các buổi gặp gỡ khách hàng. Dù không biết uống rượu, cô vẫn sẵn sàng cạn ly vì công việc.
Tất cả nỗ lực ấy đã giúp Mỹ Linh trở thành quản lý trẻ tuổi nhất trong lịch sử Quảng thị. Dẫu một số nhân viên kỳ cựu không phục, không ai có thể phủ nhận tài năng và bản lĩnh của cô.
Một người con gái xuất sắc như vậy lại là người yêu của nàng. Chỉ cần nghĩ đến điều này, Quảng Linh Linh đã cảm thấy hạnh phúc ngập tràn. Nàng mừng vì mình đã không từ chối lời tỏ tình vụng dại nhưng chân thành của cô thiếu nữ năm ấy, mừng vì đã không để cách biệt tuổi tác ngăn cản.
Nàng từng đùa rằng cái tên "Tiểu Linh" của Mỹ Linh nghe như một mảnh ghép nhỏ, còn tên "Linh Linh" của nàng lại như được sinh ra để hoàn thiện bức tranh đó.
Khi ấy, lời nói chỉ là một câu bông đùa, nhưng giờ đây, nhìn lại, nàng nhận ra số phận đã sắp đặt để hai người họ thuộc về nhau. Ngay cả tên gọi cũng như một lời hẹn ước từ thuở ban đầu, đồng điệu đến kì lạ.
"Rất muốn, lúc ở bên ngoài, mỗi một giây một phút đều nhớ dì, em cũng không nghĩ tới chuyện rời khỏi nhà nữa."
Mỹ Linh hiếm khi nói ra lời ngây thơ như vậy, Quảng Linh Linh tựa vào bả vai cô gật đầu.
"Được, sau này không để Tiểu Linh vất vả đi làm nữa, em chỉ cần ở nhà nuôi cún và chăm sóc tôi thôi."
Quảng Linh Linh vịn bả vai Mỹ Linh, bộ ngực đầy đặn ép trên ngực cô. Lúc nàng động tình, thân thể nóng nhanh hơn mặt, cơ thể người phụ nữ như một cái túi nước nóng đè sát trên người Mỹ Linh.
Mỹ Linh hừ nhẹ, ánh mắt lóe lên chút nghịch ngợm. Nhìn thấy gác lửng trên sân thượng, một ý nghĩ táo bạo vụt qua đầu. Cô lập tức nắm lấy tay Quảng Linh Linh, kéo nàng lên đó, rồi nhẹ nhàng đẩy nàng tựa vào lan can.
"Tiểu Linh, nơi này có thể có người trông thấy!"
Quảng Linh Linh vừa ngạc nhiên vừa bối rối. Nàng không ngờ Mỹ Linh lại bất ngờ đưa mình lên đây. Dẫu biết căn biệt thự được xây ở nơi hẻo lánh, khó có ai qua lại, nhưng ánh mặt trời buổi chiều rực rỡ khiến nàng không khỏi lo lắng. Ai mà biết được liệu có ánh mắt nào lỡ hướng về phía này?
Đây là lần hiếm hoi Quảng Linh Linh để lộ vẻ hoảng hốt rõ ràng đến vậy. Nhưng chính nét mặt lúng túng ấy lại làm Mỹ Linh không khỏi rung động. Cô nhìn nàng, đôi mắt ánh lên sự mê đắm. Một "Dì Quảng" điềm tĩnh thường ngày giờ lại trông vừa đáng yêu, vừa quyến rũ đến không ngờ.
"Nhưng em muốn làm dì Quảng ở đây, muốn cặp mông cong của dì vểnh về phía em."
Mỹ Linh cúi đầu, giọng nói nhỏ đến mức như chỉ đủ để hai người nghe thấy. Đây là lần đầu tiên cô thốt ra những lời có chút sắc tình khi đang gần gũi như vậy. Vừa dứt lời, chính cô cũng đỏ bừng mặt vì ngượng.
Quảng Linh Linh nhìn Mỹ Linh, vừa cố tỏ ra trêu đùa lại vừa lộ vẻ bối rối đáng yêu, không nhịn được bật cười. Trong khoảnh khắc ấy, nàng chợt nhận ra Tiểu Linh của mình đang cố gắng "học cách xấu xa," nhưng lại vẫn quá non nớt, dễ dàng lúng túng. Sự đối lập ấy khiến Mỹ Linh ngọt ngào, đáng yêu đến lạ thường.
"Tiểu Linh đang hy vọng, tôi lẳng lơ lắc mông trên ban công để em đi vào từ phía sau sao?"
Quảng Linh Linh mỉm cười hỏi, giọng điệu nửa đùa nửa trêu, khiến gương mặt Mỹ Linh nóng như muốn bốc cháy. Thiếu nữ đứng đó, ấp úng không biết phải đáp lại thế nào, vừa lúng túng lại vừa ngây ngô.
Nhìn phản ứng của Mỹ Linh, Quảng Linh Linh không nhịn được mà chủ động hơn. Nàng nhẹ nhàng vắt người lên lan can sân thượng, cơ thể uyển chuyển, để lộ đường cong mượt mà, làn da trắng mịn càng thêm nổi bật dưới ánh nắng chiều.
Gậy đấm bóp chôn trong cơ thể nàng còn chưa được lấy ra, lúc cong lên như vậy, vùng cấm ướt át của Quảng Linh Linh lồ lộ trước mắt cô gái trẻ.
Nơi đó của nàng đã đủ ẩm ướt, hai mảnh thịt trai trong ngoài cũng ánh lên vệt nước lấp lánh. Mà chỗ miệng huyệt, chiếc sex toy màu hồng chĩa về phía Mỹ Linh, thật giống như đang phát ra tín hiện quyến rũ với cô.
Nhìn cây gậy đấm bóp nhỏ dài kia, Mỹ Linh nhẹ nhàng kéo nó ra, lại không rút ra hoàn toàn, nhân lúc còn chừa lại một ít, lập tức hung hăng đâm vào bên trong cơ thể người người phụ nữ
"A... Tiểu Linh... thật là sâu... không sao, làm tôi ở đây đi... hưm!"
Quảng Linh Linh bị Mỹ Linh chi phối trong dục vọng trở nên nhiệt tình mười phần. Sex toy có thể tiến vào những nơi sâu hơn so với ngón tay, bởi vậy mà những kích thích nó mang lại cũng mãnh liệt hơn.
Mỹ Linh biết người phụ nữ là thể chất nhạy cảm, cô cũng không điều chỉnh tần số rung của gậy lên cao nhất, chỉ lựa chọn kiểu chấn động nhỏ ngẫu nhiên.
Ở trạng thái này, rung động không theo quy luật, thỉnh thoảng sẽ có một lần nặng lướt qua, hoặc là tần số rung thấp nhưng thời gian kéo dài đằng đẵng. Chính bởi vì không thể suy đoán, ngược lại khiến người ta ngạc nhiên thống khoái.
Mỹ Linh nắm chặt lấy chiếc gậy đấm bóp, điều khiển nó một cách thuần thục, đẩy sâu vào cơ thể Quảng Linh Linh với tốc độ khiến nàng không kịp thở. Mỗi lần tiến vào, độ sâu lại khác nhau, kết hợp cùng cường độ rung động thay đổi liên tục, tạo nên những đợt khoái cảm dồn dập, ngày càng mãnh liệt.
Sự phối hợp đầy táo bạo và điêu luyện ấy khiến cảm giác sung sướng trong nàng như không ngừng được đẩy lên đỉnh cao.
"Dì Quảng, thích không? Em đang dùng cây gậy đấm bóp cắm vào lỗ nhỏ của dì, giống như đêm hôm đó."
Mỹ Linh nhịp nhàng ra vào cơ thể Quảng Linh Linh, cảm giác như đang thực sự nối dài những ký ức táo bạo của đêm hôm đó. Hình ảnh hai người tự an ủi nhau qua màn hình, hơi thở hòa quyện và cùng nhau chạm đến đỉnh cao, thoáng hiện rõ mồn một trong tâm trí cô. Lời Quảng Linh Linh từng nói khi ấy: "Em đang làm tôi", giờ đây, Mỹ Linh thực sự biến nó thành hiện thực.
Thiếu nữ trong khoảnh khắc này, mạnh dạn thốt ra những lời đầy táo bạo, mặc cho chúng khiến mặt cô đỏ bừng. Nhưng vì người phụ nữ đang quay lưng lại, Mỹ Linh không lo gương mặt ngượng ngùng của mình bị phát hiện.
Dưới ánh mặt trời chói chang, bờ mông trắng mịn của Quảng Linh Linh phập phồng theo nhịp chuyển động, ánh nước lấp lánh nơi khe hở càng khiến cảnh tượng thêm phần mê hoặc, tựa như được phủ thêm lớp ánh sáng vàng óng của buổi chiều.
Mỹ Linh nhìn người phụ nữ trước mặt phát dâm, hùa theo nhịp thúc của cô, không nhịn được dùng tay còn lại tát vào bờ mông trắng nõn một cái "bốp", khiến nó trở nên đỏ bừng.
"Đồ dâm phụ, dì lẳng lơ như thế này là muốn bị phát hiện sao?"
Cơ thể Quảng Linh Linh vì những lời thô tục trần trụi này mà lập tức run rẩy, nàng thật sự không ngờ cô gái nhỏ nhà nàng có thể thốt ra những lời bạo dâm như thế.
Mỹ Linh mặc kệ sự nhạy cảm vừa rồi của đối phương, vờ như không biết mà dùng sức đẩy chiếc sex toy vào, thẳng đến chỗ sâu nhất trong âm đạo, chính là tử cung. Cô dùng đầu gậy xoa bóp chầm chậm, lặp đi lặp lại ở tử cung nhạy cảm.
Quảng Linh Linh phát hiện ra chuyện này thì đã muộn, khoái cảm dồn dập như từng làn sóng đánh úp không ngừng lên đại não nàmg. Mỹ Linh điều khiển gậy đấm bóp lại có thể tiến vào sâu như vậy...
"Tiểu Linh... Ưm... đâm vào, phải... Em làm đỉnh của dì hỏng mất."
Quảng Linh Linh dường như đã hoàn toàn quên đi sự hốt hoảng ban đầu. Ở một nơi như sân thượng, nơi ánh mắt của người khác có thể vô tình hướng đến bất cứ lúc nào, cơ thể nàng lại trở nên đặc biệt nhạy cảm, phản ứng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Nàng căng mông, kẹp sex toy thật chặt, dùng tử cung của mình không ngừng ma sát vô số hạt nhô ra trên thân gậy.
"Dì Quảng, em thật sự rất thích dì, nhớ dì, muốn chơi dì phát khóc!"
Sự nhiệt tình của Mỹ Linh bị tiếng rên rỉ của Quảng Linh Linh kéo lên theo, cô cúi đầu xuống, hôn phần lưng trắng nõn đang lộ ra của người phụ nữ. Một tay khác xoa bộ ngực đầy đặn của nàng, tận lực dùng sức nắn bóp.
Gậy đấm bóp đưa vào chỗ sâu nhất khiến phản ứng Quảng Linh Linh tạo ra cũng càng ngày càng lớn. Mỹ Linh mang theo ý định xấu xa, cô cố ý điều chỉnh độ rung của sex toy lên mức cao nhất.
Đặc biệt là khi Quảng Linh Linh sắp lên đỉnh, vừa nhanh lại vừa mạnh, không để ý đến sự cầu xin của Quảng Linh Linh, thiếu nữ dập mạnh vào chỗ sâu nhất. Những hạt nhô ra với tần số lớn trên gậy đấm bóp ma sát từng tấc mị thịt cùng với các nếp nhăn của vách tường bên trong âm đạo, nó đẩy tầng thịt ra, nghiền mài thành tử cung.
"Tiểu Linh, hah... sắp đến... giảm xuống... rung... a... Tiểu Linh... dì tới nữa rồi, muốn tiết ra."
Quảng Linh Linh đã từng thân mật với Mỹ Linh vô số lần, thời điểm xuất tinh cũng không nhiều. Dựa theo sự giải thích của khoa học, khả năng khiến phụ nữ cao trào đến mức xuất tinh thực sự rất hiếm.
Trước khi ở cùng một chỗ với Mỹ Linh, Quảng Linh Linh chưa từng xuất tinh trong tay bất cứ ai nhưng sau khi hẹn hò với cô, nàng từng xuất tinh trong miệng thiếu nữ, cũng từng bị thiếu nữ dùng ngón tay cọ sát đến vỡ vụn. Giờ đây, cảm giác quen thuộc lại lần nữa ập tới.
Bụng nàng không thể kiểm soát mà co thắt lại, cảm giác như từng sợi cơ đang bị kéo căng, tựa như toàn bộ bắp thịt đều co rút lại vì sự nhạy cảm tột độ của cơ thể.
Cơ thể nàng phản ứng mãnh liệt khi gậy đấm bóp tiến sâu, khiến âm đạo siết chặt một cách không kiểm soát, như muốn ngăn cản mà đồng thời lại càng làm tăng thêm khoái cảm mãnh liệt.
Tử cung liên tục bị kích thích, cảm giác tê dại và nhột nhạt lan tỏa, từng đợt sóng truyền từ sâu trong cơ thể, chạy dọc theo xương sống và bùng nổ trong tâm trí, khiến nàng không thể cưỡng lại cảm giác ngây ngất.
"Hức!!! Aaa..."
Quảng Linh Linh vừa phóng đãng vừa nhiệt tình ngâm một tiếng thật dài, dâm dịch không ngừng chảy ra từ tiểu huyệt. Chúng vừa nhiều vừa ồ ạt, hận không thể đẩy toàn bộ chiếc sex toy ra bên ngoài.
Những luồng nhiệt nóng bỏng kia theo bắp đùi trượt xuống trên sàn nhà bằng gỗ của sân thượng, cũng có một chút bắn lên quần tây của Mỹ Linh.
Khoái cảm lúc xuất tinh khiến Quảng Linh Linh mềm nhũn trong lòng thiếu nữ, nàng không thể động đậy, vì trong thân thể vẫn còn mấy đợt nước nhớp dính cần thoát ra ngoài. Mỹ Linh tắt gậy đấm bóp, rút ra khỏi người Quảng Linh Linh, không còn vật ngăn chặn, các dòng nước men theo miệng huyệt không kịp khép lại chảy ra càng nhiều hơn.
Mắt Mỹ Linh ửng đỏ, cảnh tượng này quá dâm mỹ, nhưng cũng quá đẹp. Cô dùng ngón tay của mình để thế chỗ, đưa ngón tay vào trong thân thể Quảng Linh Linh rồi lại chậm rãi rút ra để kéo dài dư âm lên đỉnh của nàng.
"Tiểu Linh, thật thoải mái."
Hoa huyệt bị Mỹ Linh dùng ngón tay lấp đầy, hoặc là do tiết tấu thư thả như vậy khiến Quảng Linh Linh tựa chú mèo nhỏ được ăn no, vùi mình trong ngực Mỹ Linh.
Trên gác xép, hai người tựa sát vào nhau trên tấm thảm lông mềm mại. Mỹ Linh ôm lấy Quảng Linh Linh, bàn tay nhẹ nhàng di chuyển, dùng đầu ngón tay khẽ xoa những lớp mô mềm ấm áp bên trong nàng. Tiếng ma sát mờ ảo giữa đầu ngón tay và làn da nhạy cảm vang lên khe khẽ trong không gian tĩnh lặng, như một bản nhạc riêng chỉ dành cho họ.
"Được rồi, thoải mái thì ngủ một lúc, lát nữa em sẽ giúp dì tắm rửa."
Mỹ Linh nhìn Quảng Linh Linh bằng ánh mắt dịu dàng đầy yêu thương. Trong khoảnh khắc ấy, cô nhận ra rằng thời gian dường như không để lại dấu vết nào trên gương mặt nàng. Không cần đến lớp trang điểm, làn da Quảng Linh Linh vẫn mịn màng, không một nếp nhăn hay tỳ vết, mang nét đẹp mong manh như một đứa trẻ dễ bị tổn thương.
Mỹ Linh hiểu rằng, mỗi khi đạt đến khoái cảm cao nhất, Quảng Linh Linh thường thấy mệt mỏi. Sau những khoảnh khắc thăng hoa trọn vẹn như vừa rồi, nàng lại càng dễ chìm vào giấc ngủ yên bình, để cơ thể mình hoàn toàn thả lỏng trong vòng tay cô
Nhìn người phụ nữ thiếp đi trong ngực mình, nhưng tiểu huyệt bên dưới vẫn không ngừng co rút, bọc lấy ngón tay cô mà mút. Mỹ Linh cảm nhận tần số run rẩy của những tầng thịt non bên trong âm đạo, nhẹ nhàng dùng ngón tay ra vào qua lại, chậm rãi xoa cắm. Quảng Linh Linh cực kỳ thoải mái, kẹp ngón tay cô thoải mái ngủ say.
____________
Wi: Up chap mới để manifest đặt được vé 🙏🏻 Vote + 30 cmt để sẵn sàng đón chào drama nào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro