Chương 17: (H) Kích tình trong phòng tắm
Giải quyết xong xuôi công việc trong tay trước thời hạn, Mỹ Linh chào trợ lý rồi rời khỏi công ty một cách nhanh chóng. Trên đường lái xe, cô cố ý đi vòng qua một tiệm bánh ngọt, mua cà phê mà Quảng Linh Linh thích uống, xách về nhà.
Đây là ngôi nhà thuộc về hai người, từ bước mua đến sửa sang lại đều có dấu vết của cả hai. Mỹ Linh chưa từng nói với bất kì ai rằng, cô đã từng có nguyện vọng lớn nhất chính là xây một ngôi nhà. Khi đó, cô định nghĩa nhà chẳng qua là căn nhà hoàn toàn thuộc về mình, nhưng giờ đây, định nghĩa đó đã thay đổi, gói gọn trong ba chữ "Quảng Linh Linh".
Mang tâm trạng vui vẻ, Mỹ Linh mở cửa ra, bước chân nhanh nhẹn, bớt đi phần trầm ổn như ở công ty, thậm chí khi nhảy vào phòng còn có chút hoạt bát.
Ý thức được mình vừa hành động như một đứa trẻ háo hức tìm quà, Mỹ Linh có hơi ngượng ngùng chỉnh lại mái tóc dài. Mấy năm nay, cô rất ít khi làm những hành động ngây thơ như vậy, nhưng cứ mỗi lần nghĩ đến Quảng Linh Linh, những nét ngây thơ sâu tận trong xương của Mỹ Linh luôn bị kéo ra ngoài.
Trong phòng khách rất yên tĩnh, chỉ có máy lọc không khí vận hành không một tiếng động, phòng bếp sạch sẽ, không có dấu vết nấu ăn, cũng không có vỏ hộp cơm ship bên ngoài trong thùng rác. Mỹ Linh thấy những cái này, nụ cười trên mặt bị ẩn đi, cô có thể đoán được người trên lầu chắc hẳn nằm lì trên giường cả ngày, không hề nghe lời cô ăn gì đó.
Mang theo sự không vui nho nhỏ, Mỹ Linh lên lầu, vào phòng ngủ, trên giường không có ai, ngược lại trong phòng tắm có tiếng nước chảy róc rách.
Mỹ Linh đặt cà phê sang bên cạnh, cô cởi áo khoác ngoài âu phục và váy công sở trên người, chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi mỏng cùng quần lót, đi chân trần vào phòng tắm.
Bên trong bị nước nóng hun đốt thành một tầng sương mù màu trắng, người phụ nữ nằm trong bồn tắm, chỗ nước trên phần ngực phập phồng của nàng hơi rung rinh, khi nước lên cao sẽ nuốt hai viên ngọc ửng đỏ trước ngực vào trong, lúc rút xuống, hai hạt ngọc đó lại tự nhiên phơi bày trong không khí hơi lạnh.
Quảng Linh Linh có rất nhiều thói quen kì quái, không thích thêm quá nhiều nước vào bồn tắm cũng là một trong số đó. Nàng thích để nước ở mức mơ hồ không cao quá ngực, điều này cũng giúp Mỹ Linh dễ dàng thưởng thức được cảnh đẹp trước mắt.
Thiếu nữ đi tới, nhẹ nhàng vuốt ve bả vai bóng loáng của Quảng Linh Linh, người kia đã phát hiện cô vào từ sớm, giờ phút này mới chậm rãi mở mắt ra nhìn.
"Tiểu Linh học thói xấu nhìn trộm tôi tắm, hửm?"
Quảng Linh Linh dịu dàng nói, rõ ràng là lời trách cứ, nhưng do nàng nói bằng chất giọng này, nên lại mang theo chút quyến rũ không rõ ràng. Nàng tựa đầu men theo thành bồn tắm, mắt khép nửa, quan sát từ đầu tới chân Mỹ Linh.
Người trước mặt sớm đã không còn là cô gái nhỏ lần đầu trông thấy nàng liền xấu hổ, công tác ở Quảng thị bốn năm, thiếu nữ cởi bỏ sự non nớt, cuối cùng lột xác thành người phụ nữ trưởng thành hôm nay.
Dáng người cô cũng đẹp hơn, không còn gầy gò như trước, thân thể dưới sự luyện tập bền bỉ cũng lồi lõm rõ ràng. Giờ phút này cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, vạt áo lỏng lẻo, lộ ra cặp chân dài không thể giấu được. Đôi chân trần của cô đạp trên đất, quần lót thuần trắng dưới vạt áo sơ mi như ẩn như hiện. Nút áo sơ mi vẫn bị cô cài đến nút cao nhất, thẩm thấu cảm giác cấm dục giống y như khuôn mặt lạnh lùng trong trẻo của cô.
Nhưng cũng chỉ có mình Quảng Linh Linh biết, chính cái người "cấm dục" này tối hôm qua làm nàng hết mấy tiếng, đến khi nàng ngủ thiếp đi mới chịu bỏ qua. Quảng Linh Linh trong nước vặn vẹo vùng eo còn hơi ê ẩm, cũng không biết chú thỏ nhỏ đã từng ngoan ngoãn sao lại trở thành sói xám xấu xa như bây giờ.
"Không hề nhìn trộm, là nhìn một cách quang minh chính đại, dì Quảng, eo còn đau sao?"
Mỹ Linh ngồi bên thành bồn tắm, đưa tay qua thăm dò, Quảng Linh Linh hừ nhẹ một tiếng, gật đầu một cái. Thiếu nữ chỉ mới đưa tay một cái như vậy mà nàng đã chủ động đưa phần ngực của mình lộ ra khỏi mặt nước, tương đương với đem điểm yếu ớt của bản thân mình dâng lên miệng cọp.
Hai viên đậu trên đầu ngực tối hôm qua bị cô cắn tới sưng đỏ giờ lại duyên dáng yêu kiều ngẩng cao sừng sững, những vết đỏ phức tạp đan chéo nhau phủ đầy trên da thịt trắng nõn. Con ngươi của Mỹ Linh có chút tơ máu đỏ thoáng qua, gương mặt cũng bị sự thẹn thùng lo lắng chiếm cứ.
Mỹ Linh có hơi áy náy, cảm thấy mình ngày hôm qua thực sự quá nhiệt tình, nhưng mặt khác, cô lại cảm thấy vui sướng không thể khống chế vì những dấu vết này đều là do cô để lại, là thành quả chiến đấu thuộc về cô.
Trong tâm trạng phức tạp ấy, Mỹ Linh hít sâu một hơi, đưa tay sờ rồi dùng bàn tay nắm chặt lấy vùng tròn trịa kia.
"Ưm... Lại dám sờ chỗ không nên sờ."
Phần thịt nhạy cảm ở ngực bất ngờ bị Mỹ Linh nắm lấy, dù Quảng Linh Linh rất mệt mỏi, nhưng cơ thể vẫn sẽ cho ra phản ứng tương đương. Đầu ngực dưới sự nắn bóp của thiếu nữ dần dần căng lên, sau khi bị ngón tay Mỹ Linh lôi kéo càng sưng đỏ hơn.
"Là dì Quảng quyến rũ em, chỗ đó, thật là cứng rắn."
Mỹ Linh kề sát bên tai Quảng Linh Linh, thấp giọng lầm bầm. Cô gắng hết sức hạ tông giọng, lúc ghìm giọng xuống, Tiểu Linh có thêm chút khàn khàn câu dẫn người khác.
Giọng cô vốn là như vậy, lúc bình thường nói chuyện có cảm giác trong trẻo lạnh lùng của phiến băng mỏng mùa đông, nhưng một khi cô để lộ tình cảm, trong sự trầm thấp ấy sẽ kèm theo sự cưng chiều, trở nên vô cùng quyến rũ.
Đáng tiếc, đại đa số mọi người chỉ có thể nghe được chất giọng trong trẻo lạnh lùng của Mỹ Linh, duy nhất Quảng Linh Linh được nghe chất giọng quyến rũ hiếm có. Thiếu nữ đã sớm không còn là người sẽ đỏ mặt khi hôn môi với nàng.
Mỹ Linh với những người bên ngoài luôn là vẻ khó tới gần, cô trong mắt không ít đồng nghiệp chính là tiên nữ băng giá không nhuốm khói lửa nhân gian, như thể nói với cô nhiều hơn mấy câu cũng sẽ bị băng giá làm cho chết cóng.
Nhưng không biết kể từ lúc nào, Mỹ Linh càng ngày càng thích chủ động trong chuyện giường chiếu, cũng càng ngày càng thích nhìn dáng vẻ như muốn nứt ra của Quảng Linh Linh sau khi bị cô đòi hỏi.
Thiếu nữ trưởng thành nhưng cũng trở nên xấu xa, dù trong mắt đại đa số người xung quanh cô vẫn luôn người ưu tú chững chạc, thanh nhã ít lời. Nhưng trong lòng Quảng Linh Linh, khi nhắc tới Mỹ Linh thứ đẩu tiên nảy ra lại là hai chữ lưu manh. Giờ đây, nàng vừa mới tắm xong, Mỹ Linh lại bắt đầu.
"Tiểu Linh, tôi còn rất mệt mỏi."
Quảng Linh Linh hưởng thụ sự vuốt ve của Mỹ Linh, nhưng lại cảm thấy bản thân còn chưa hồi phục sau trận dã chiến tối hôm qua, không biết có nên tiếp tục buông thả hay không.
"Không sao, em cử động là được, dì Quảng chỉ cần tách hai chân ra, những cái khác giao hết cho em."
Mỹ Linh nghiêm túc nói, cô chính là như vậy, luôn biết dùng gương mặt gió thoảng mây bay, thái độ và chất giọng nghiêm chỉnh nhất, nói ra loại lời khêu gợi nhất, Quảng Linh Linh hết lần này đến lần khác vẫn chẳng hề có chút sức chống cự nào với bộ dạng này của cô.
Vì vậy, nàng ngoan ngoãn tách hai chân ra, hoa huyệt bị vuốt ve trong nước nóng, múi thịt sưng đỏ kia bị Mỹ Linh dùng bàn tay dịu dàng xoa nắn, âm đế cũng bị bụng ngón tay chà xát một cách chậm rãi.
Nhưng tất cả những thứ này cùng lắm cũng chỉ là đường mật dạo đầu, Quảng Linh Linh biết, sau sự ngon ngọt này, nàng không thể tránh khỏi số phận bị nghiền ép. Múi thịt tươi non đầy nước bị bóp tới động tình, hai cánh hoa béo mập khép mở, nhuỵ hoa nhỏ bên trong cũng không kịp chờ đợi nữa mà hơi tách ra, để lộ cửa vào, tiết ra mật ngọt bên trong.
Mỹ Linh đưa ngón tay vào trong đường hầm căng chặt, vách thịt mê hoặc co bóp như thể vẫn đang lưu lại dư âm của mấy lần lên đỉnh tối hôm qua, lúc cô xâm phạm lại giống như tìm được chủ nhân có thể làm cho chúng sung sướng, bắt đầu bú liếm ngón tay cô một cách điên cuồng.
Kẹp chặt không chịu buông. Mỹ Linh cười, ánh mắt như làn nước ấm áp với những đợt sóng trong trẻo nhìn Quảng Linh Linh, cô trực tiếp ngồi vào bồn tắm, nắm một chân của Quảng Linh Linh giơ lên quá đỉnh đầu, để hình ảnh mình tiến vào càng rõ ràng hơn.
Quảng Linh Linh biết, nơi phóng túng bí ẩn nhất của bản thân giờ đang bị Mỹ Linh nhìn chăm chú, lại còn đâm vào, sự sảng khoái đánh úp cơ thể khiến Quảng Linh Linh phóng đãng đến mức rên lên.
"Hừm... em chậm một chút... a... đúng rồi... là chỗ đó"
Bất kể là Tiểu Linh ngoan ngoãn hay Tiểu Linh xấu xa cũng khiến nàng muốn ngừng cũng không được.
__________
Wi: chap H nhẹ nhàng trước khi ngủ chuẩn bị cho chuỗi H+ mãnh liệt tiếp theo 🥱
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro