Chương 44: Nhân viên mới
Đúng như Mỹ Linh đoán, sau khi ăn bánh xong, cô không bao giờ gặp lại người phụ nữ đó nữa.
Chiếc bánh quá lớn, còn thừa quá nhiều, cô để qua đêm, ngày hôm sau lại phân phát cho nhân viên nhưng vẫn chưa hết, phần còn lại chỉ có thể vứt vào thùng rác.
Hoạt động trên mạng đã tạo ra một làn sóng lưu lượng truy cập cho cửa hàng, chẳng bao lâu, Mỹ Linh liền quá bận rộn để quan tâm đến trái tim mình.
Nguyễn Ngọc vẫn đến mua bánh mì như thường lệ. Cô ấy dường như đã đoán được giữa hai người có mâu thuẫn. Thỉnh thoảng cô ấy sẽ nhắc đến Quảng Linh Linh trước mặt Mỹ Linh, nhưng cô ấy không bao giờ tin khi nhận được câu trả lời là cả hai không có xung đột.
Quả thực không có mâu thuẫn, mà so với mâu thuẫn còn nghiêm trọng hơn nhiều... Mỹ Linh thầm nghĩ.
Tuy nhiên, nhờ Nguyễn Ngọc mà cô có thể thu được rất nhiều thông tin liên quan đến Quảng Linh Linh. Ví dụ như Quảng lão sư đã có nhiều fan như vậy, lịch làm việc quý sau dày đặc, chẳng hạn như đoàn phim sắp đến thành phố xx để tổ chức hoạt động offline, hay là không ngờ diễn xuất lồng tiếng của Quảng Linh Linh tốt đến mức nó trở thành một chủ đề được tìm kiếm nhiều trên weibo...
Mỹ Linh mở weibo, nhìn thấy bài đăng cuối cùng, nhưng lại không đủ can đảm bấm vào nghe. Cô vẫn trong danh sách bạn bè với người phụ nữ trên WeChat, mặc dù có hay không có cũng không khác biệt là bao, nhưng hai người không liên hệ, Quảng Linh Linh cũng không bao giờ đăng gì lên vòng bạn bè, hoặc cũng có thể là Mỹ Linh không nhìn thấy vòng bạn bè của nàng, tóm lại khi bấm mở khoảnh khắc, cũng chỉ có mình avatar lẻ loi ở đó kèm một ảnh bìa cảnh bình minh trên núi.
"Sau khi diễn xong, Quảng lão sư sẽ đi nghỉ ở Tây Tạng, sau này đoán chừng không có thời gian nghỉ ngơi."
Buổi chiều, Nguyễn Ngọc dựa vào quầy, trên tay cầm bánh mì. Mỹ Linh tạm dừng tính toán:
"Cô ấy đi một mình à?"
Nguyễn Ngọc đang định nói chính xác, nhưng trong đầu đột nhiên nảy ra một ý nghĩ:
"Chắc là đi chung với bạn bè, đến Tây Tạng không có ai chăm sóc, nếu có chuyện gì xảy ra thì không ổn."
Vừa nói, cô ấy vừa giả vờ liếc nhìn phản ứng của thiếu nữ, nhưng lại nhìn thấy Mỹ Linh cúi đầu, ánh mắt rơi vào màn hình máy tính không nói thêm gì.
Đang tính sổ thật hay là giả vờ vậy? Nguyễn Ngọc nghiêng người nhìn màn hình, nhìn thấy con số dày đặc khiến cô ấy đau đầu:
"Sao không thuê người làm kế toán, dù sao bây giờ công việc kinh doanh cũng khá hơn rồi mà."
Trước đây chỉ tính doanh thu của cửa hàng, nhưng bây giờ còn cần tính thêm khoản thu trên Internet. Việc đối chiếu các tài khoản không khó nhưng lại rắc rối. Mỹ Linh xoa xoa thái dương:
"Không cần kế toán, nhưng thật sự là nên thuê thêm nhân viên."
Lúc đầu trong cửa hàng chỉ có cô và một nhân viên nữa. Sau đó, nhà bếp quá bận rộn và phải thuê thêm một thợ làm bánh. Bây giờ lượng khách hàng ngày càng tăng, quầy lễ tân bắt đầu thiếu nhân lực.
Thông tin tuyển dụng đã được gửi đi và dán trước cửa hàng. Nội dung công việc của thư ký rất đơn giản, lương ở mức trung bình so với mặt bằng chung thành phố B, bao gồm hai bữa ăn, điều kiện mở cửa thực ra không thấp, nhưng Mỹ Linh lại yêu cầu tuyển dụng hầu hết những người trẻ tuổi. Làm việc ở thành phố B coi thường công việc này, tuyển dụng nhiều đến nỗi vẫn chưa tìm được người phù hợp.
Cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải làm việc chăm chỉ cho cả hai bên, thậm chí còn thiếu nhân lực. Ngay cả thời gian nghỉ ngơi và ăn trưa của cô cũng đều được sử dụng cho hoạt động của cửa hàng.
Nguyễn Ngọc vô cùng ngưỡng mộ, Mỹ Linh mới tốt nghiệp đại học, ở độ tuổi này đã có thể đạt được trình độ này, hơn rất nhiều người bình thường.
"Vậy tôi không làm phiền cô nữa, cô bận việc của mình đi."
"Ừm"
Mỹ Linh trả lời mà không rời mắt khỏi màn hình. Trước khi rời đi, Nguyễn Ngọc đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau một chút do dự, cô ấy hỏi:
"<The Secret of Us> sắp kết thúc, cuối cùng sẽ có tiệc mừng, cô có muốn tới không?"
"Tiệc mừng có liên quan đến tôi sao?"
Mỹ Linh nghi ngờ ngước lên nhìn, sau đó nghĩ nghĩ, thật sự có liên quan, cười nói:
"Tôi chỉ nói vài câu mở đầu chương trình thôi mà."
"Sao người dẫn chương trình lại không phải là người trong đoàn?"
Vẻ mặt của Nguyễn Ngọc vô cùng chân thành, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy như vậy, Mỹ Linh nhất thời có chút chột dạ nói:
"Được rồi... Để tôi xem có thời gian không."
Sắc mặt Nguyễn Ngọc dịu xuống, cô ấy tạm biệt rồi rời đi. Mỹ Linh thở phào nhẹ nhõm: Thật đúng là bạn thân, cả hai đều có thái độ nghiêm khắc như nhau trong công việc...
...
Một thông báo quảng cáo tuyển dụng được dán trên cửa kính ở lối vào cửa hàng, nhưng Mỹ Linh không mấy tin tưởng vào chương trình tuyên truyền này, hầu hết khách hàng trong cửa hàng đều đến từ tòa nhà văn phòng bên cạnh, không thể trông cậy người ta bỏ máng này ăn máng khác mà tới tiệm bánh mì nhỏ của cô làm việc... Vậy nên Mỹ Linh cũng tung ra thông tin tuyển dụng trên phần mềm trực tuyến.
Vị trí này không phải là một nơi nhộn nhịp. Xung quanh chủ yếu là các tòa nhà văn phòng, ít cơ sở thương mại. Sau nhiều ngày làm việc, chỉ có một vài người đến phỏng vấn. Hoặc là độ tuổi không phù hợp, hoặc là giới tính không phù hợp. Vì Mỹ Linh đã phỏng vấn một số người đàn ông nhìn cô với ánh mắt khiến cô khó chịu nên cô đã thêm một yêu cầu mới là chỉ chấp nhận nữ.
Mặc dù yêu cầu đã được đưa ra rất rõ ràng nhưng một số người không đáp ứng điều kiện vẫn che giấu thông tin, đến cửa hàng để thuyết phục cô, điều này đã gây ra rất nhiều rắc rối cho Mỹ Linh.
Sau nhiều ngày nắng, cuối cùng thành phố B cũng đón đợt lạnh cuối xuân cuối cùng. Nhiệt độ giảm mạnh, những bông tuyết lại bắt đầu rơi trên bầu trời. Bầu trời bên ngoài cửa sổ u ám như ngày tận thế, sương mù dày đặc bao phủ như thế này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của Mỹ Linh, tự hỏi liệu cô gái sắp phỏng vấn hôm nay có đến hay không.
Thời gian thỏa thuận là mười giờ sáng, cô gái này đã là học sinh cuối cấp, đang thực tập, thích món tráng miệng và có hiểu biết nhất định về các loại bánh mì. Cô hy vọng đây là cuộc phỏng vấn cuối cùng. Mỹ Linh thực sự kiệt sức vì bị dày vò bởi những người cô gặp gần đây.
Chín giờ rưỡi, cửa tiệm bánh tự động mở ra, sau khi nghe thấy lời chào, Mỹ Linh ngẩng đầu lên, một cô gái trẻ mặc áo khoác bồng bềnh và đeo kính bước vào.
Căn phòng ấm áp, khi cô ấy thở ra, một lớp sương trắng chợt xuất hiện trên tròng kính, cô ấy vội vàng dùng găng tay lau sạch, tay kia cầm một mảnh giấy. Sau khi lau kính xong, cô gái bước tới hỏi một cách thận trọng và lịch sự:
"Xin chào, em đến phỏng vấn ạ."
Mỹ Linh liếc nhìn thông tin trên màn hình:
"Cô là Đàm Nguyệt?"
"Đúng vậy."
Cô gái đưa tờ giấy trong tay ra: "Đây là sơ yếu lý lịch của em."
Mỹ Linh nhận lấy, phát hiện tờ giấy mình cầm là một bản sơ yếu lý lịch, đây chỉ là một cuộc phỏng vấn dành cho nhân viên bán hàng. Đây là lần đầu tiên Mỹ Linh nhận được sơ yếu lý lịch kể từ lúc bắt đầu cuộc phỏng vấn, điều này một lần nữa khẳng định cô đã đúng. Một sinh viên mới tốt nghiệp có những kỹ năng mà trước đây cô chưa từng biết đến, cảm giác trong sáng giống như chưa từng biết mùi xã hội.
Thông tin của cô không hề sai. Hiếm khi gặp được một ứng viên bình thường, Mỹ Linh vui vẻ cười, đẩy chiếc ghế nhỏ ra:
"Mời ngồi, tôi là Trần Mỹ Linh, chủ tiệm bánh này."
Một cuộc điều tra thông thường đơn giản, trên thực tế, yêu cầu về lương không cao, cô gái hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu, thể hiện sự khao khát mãnh liệt đối với công việc này, nhưng cô ấy có chút bối rối mặc dù hài lòng.
"Câu hỏi cuối cùng, tôi thấy rằng nơi cư trú đã đăng ký của em không phải từ thành phố B, hẳn là từ nơi khác tới đây học đại học. Ừm... tại sao em lại muốn làm nhân viên bán bánh?"
Thành phố B là thủ đô của đất nước S. Mọi người từ khắp nơi trên cả nước tụ tập về đây với tham vọng được thăng tiến. Đây là lý do tại sao Mỹ Linh không thể tuyển người mặc dù yêu cầu khá đơn giản.
Ngoại trừ một số người dân địa phương, hầu hết đều là người nhập cư, công nhân chịu áp lực lớn, còn nhân viên cửa hàng là công việc tương đối thoải mái nhưng lương khá thấp, không có cơ hội thăng tiến hoàn toàn không phải là lựa chọn tốt nhất chứ đừng nói đến một sinh viên chưa tốt nghiệp.
___________
Wi: Chưa đủ KPI nhưng up chương mới ăn mừng 2 tình yêu nhà chúng ta đạt liên tiếp 3 giải thưởng danh giá 🤧🫶🏻 2 cổ khiến toi sĩ tận trời
Có nhân vật mới xuất hiện tức là có điềm 🤨
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro