Chap 25: (H+) Nghe lời, chị sẽ thích
Thời Mặc nằm trên giường thở hổn hển, còn Đường Quân vẫn chưa dừng động tác của mình, cô bị Thời Mặc câu dẫn đến nóng cả người, cô hoàn toàn không muốn dừng động tác xâm nhập Thời Mặc, chỉ muốn xâm chiếm người phụ nữ đang câu dẫn trước mặt này để nàng khóc cầu xin mình tha thứ.
Nhưng mình sẽ không vì nàng cầu xin mà tha thứ bỏ qua, cô sẽ tiếp tục muốn, để nàng biết câu dẫn mình để lại hậu quả gì.
Đường Quân đè lên người Thời Mặc lấy dải ruy băng trên tủ, một tay kéo hai tay Thời Mặc lại với nhau, Thời Mặc chỉ có thể cảm thấy một luồng mát lạnh trên cổ tay đang bị xiết chặt mới hay bị Đường Quân trói lại.
"Ừm... em làm gì vậy..."
Hai tay bị trói, Thời Mặc bắt đầu giãy dụa, nhưng nàng rất nhanh đã bình tĩnh lại, bởi vì Đường Quân bắt đầu hôn nhẹ lên vành tai và gáy của nàng. Động tác đầy ôn nhu cùng lưu luyến, mang lại cho Thời Mặc một cảm giác ổn định không thể giải thích được, khiến nàng từ bỏ việc giãy dụa và bắt đầu hưởng thụ.
"Nghe lời, chị sẽ thích."
Đường Quân đè tay Thời Mặc lên trên đỉnh đầu, một đường hôn từ cổ xuống bụng.
"Tin em đi..."
Ở trong sự thoải mái của Đường Quân, Thời Mặc dần dần đắm chìm trong loại dịu dàng này, cho đến khi hai chân nàng tách ra, bụng dưới nhanh chóng phập phồng Thời Mặc mới cảm giác được dục vọng nơi sâu trong huyệt nhỏ, muốn Đường Quân nhét vào để lấp đầy nàng, mang cho nàng khoái cảm vạn vật khó sánh bằng.
Trong lòng có một cỗ tâm tình ngứa ngáy, Đường Quân vẫn là hôn lên đùi trong của nàng, mà Thời Mặc không còn vừa lòng loại hành động chỉ có thể nhóm lửa chứ không thể dập lửa này, nàng thuận theo cảm giác mà gửi gắm huyệt nhỏ đến môi Đường Quân.
Chất lỏng ẩm ướt nhớp nháp dính vào môi có vị mặn, Đường Quân lập tức đáp: "Giáo sư, đây là không đợi được sao?"
Đường Quân vươn đầu lưỡi, vật nhỏ ẩm ướt bắt đầu từ từ liếm từ mép huyệt lên, cắm một chút vào trong cửa huyệt, sau đó trêu ghẹo hai lần lại rút lui, tiếp tục hướng lên trên, cẩn thận từng li từng tí liếm láp thịt mềm, ngậm lấy cánh hoa bên cạnh, cuối cùng dừng ở hoa hạch.
Bông hoa vừa chớm nở này đã chuyển thành màu đỏ đậm, nở rộ dưới sự sung sướng của Thời Mặc, bây giờ bị một phen dày vò còn sung huyết đứng thẳng hơn.
Đầu lưỡi ngập ngừng chạm vào, thu hoạch được là thân thể run rẩy của Thời Mặc, hai chân nàng muốn khép lại cùng tiếng rên rỉ dồn dập, Đường Quân khóe miệng nhẹ cười bắt đầu tổng công kích vào thẩm duyệt đóa hoa nho nhỏ này.
Huyệt nhỏ không ngừng bị đầu lưỡi mềm mại, uyển chuyển và nóng bỏng đùa giỡn, mút mát, cơ thể Thời Mặc run rẩy không ngừng theo những động tác này.
Cánh tay bị trói của Thời Mặc đã không còn bị Đường Quân áp chế, bởi vì khoái cảm không thể kìm nén nổi đã đổi thành khoác lên đầu Đường Quân, hết lần này đến lần khác nhẹ ấn vào, không biết là đang muốn tiếp tục hay không muốn tiếp tục.
Sự run rẩy nhẹ nhàng sau một lần bị mút mạnh mẽ đã chuyển thành sự run rẩy mạnh mẽ và mãnh liệt, sức mạnh trên tay cũng tăng lên, tiếng rên rỉ trong miệng bị nuốt vào biến thành tiếng nghẹn ngào, Thời Mặc phát ra âm thanh như vậy, trong không gian tĩnh lặng lộ ra vẻ gợi tình mà rất có sức hút.
Đường Quân leo lên đè nửa người lên trên người Thời Mặc:
"Giáo sư không rên sao?"
Vừa nói, vừa lướt ngón tay lên xuống nơi hang động, bôi trơn ngón tay của mình.
"Giọng hay như vậy... nếu chị không rên thì đúng là tiếc thật..."
Nói xong cô luồn hai ngón tay vào trong khe hẹp, quả nhiên nghe thấy tiếng rên rỉ kìm nén kéo dài của Thời Mặc như cô mong muốn. Sau khi cao trào, thân thể cảm giác rất thèm khát.
Ngón tay tiến vào giữa rồi bắt đầu đâm vào một cách chậm rãi nhưng mạnh mẽ, vốn là cơ thể nhạy cảm nay lại chịu sự tấn công như thế, nàng hoàn toàn bất lực, thậm chí có thể cảm nhận được Đường Quân vừa đút vào vừa nhìn nàng, nhìn nàng vì khoái cảm mà lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, nhưng nàng lại không giống thường ngày có thể che đậy, xấu hổ càng tăng.
"Đừng nhìn..."
Ngược lại, nàng không tự chủ được nâng hông lên lắc lư theo động tác của Đường Quân, nhưng cũng không muốn Đường Quân nhìn thấy nàng như thế này.
"Sao không nhìn, chị đẹp mà..."
Cô không ngớt khen ngợi.
"Chị nhất định là thích, mông chị dùng sức vậy mà?"
Đường Quân vừa nói vừa hôn lên khóe miệng Thời Mặc, nhẹ nhàng vỗ về nhưng lực nơi cánh tay thì hoàn toàn trái lại.
Lời nói tăng thêm sự kích thích lên thân thể, chẳng mấy chốc, Thời Mặc đã bị Đường Quân đưa đến đỉnh, nắm lấy cánh tay Đường Quân đang chống ở bên cạnh, thân thể kịch liệt run lên, cố gắng làm giảm bớt khoái cảm mãnh liệt do cực khoái mang lại.
Mua sắm cả một buổi chiều, buổi tối còn giày vò nhiều như vậy, dù Thời Mặc thân thể tốt cũng chịu không nổi, liền thở hổn hển nghỉ ngơi, giọng nói có chút khàn khàn.
"Giúp tôi cởi trói."
"Giáo sư, việc gì gấp? Còn chưa kết thúc đâu?"
Không kịp đợi phản ứng của Thời Mặc, Đường Quân đã ôm Thời Mặc xoay người, vốn là nằm ngửa bây giờ đổi thành nằm sấp, hai tay bị trói chống đỡ trước người, cái mông bị Đường Quân nâng cao lên.
Tư thế này làm Thời Mặc có chút xấu hổ, mà điều đáng xấu hổ hơn chính là.
"Cứ nằm sấp xuống đừng cử động, em ra ngoài lấy đồ, ngoan ngoãn đợi đi."
Trước khi đi còn vỗ mông nàng hai cái. Mặc dù nàng không thể nhìn thấy bộ dáng mình bây giờ trông ra sao, nhưng chỉ cần tưởng tượng một chút liền có thể thấy tư thế như vậy xấu hổ đến nhường nào. Thời Mặc cảm thấy nơi huyệt nhỏ đang tiết ra nhiều chất lỏng và trở nên nhạy cảm hơn, bất giác mặt nàng đỏ au, cố vùi xuống gối để che giấu sự thẹn thùng.
Chưa kịp bình ổn lại cảm xúc, Thời Mặc lại suy nghĩ rốt cục Đường Quân ra ngoài lấy cái gì? Lúc này ra ngoài thì chỉ có thể lấy đồ chơi tình thú, nhưng nàng thực sự không biết trong phòng này còn có gì có thể phục vụ cho chuyện đó được.
Cũng may Đường Quân không để nàng đợi lâu, cô đã sớm trở lại, giường trũng xuống, Đường Quân ngồi xuống bên cạnh nàng, Thời Mặc vừa quay đầu liền thấy Đường Quân đang cầm trên tay một dây ruy băng khác.
Thời Mặc còn chưa kịp hỏi, Đường Quân đã dùng ruy băng che mắt nàng, ban đầu ánh sáng vốn còn lờ mờ bây giờ đã trở nên tối đen như mực dưới màn che của dải ruy băng, nàng không thể nhìn thấy gì.
"Đường Quân..."
"Ngoan... đừng sợ, chị sẽ thích."
Giọng nói của Đường Quân mang theo dụ hoặc. Lúc Thời Mặc nghe vào, Đường Quân hoàn toàn không giống một cô gái trẻ hơn mình vài tuổi, mà thay vào đó là tính khí điềm đạm.
Ngón tay đi khắp cơ thể, bởi vì tầm nhìn bị chặn lại mà xúc giác trở nên nhạy cảm hơn, khoái cảm do ngón tay mang lại càng trở nên cao độ, mãnh liệt hơn.
Nàng biết ngón tay đang lang thang khắp cơ thể nàng cuối cùng sẽ được đút vào trong hoa huyệt khát vọng trơn ướt, nàng lại càng biết rằng nếu đút vào thì huyệt nhỏ nhất định sẽ ùa lên, quấn quanh mút chặt.
Chỉ cần tưởng tượng như vậy, thân thể càng thêm háo hức, trong không gian yên tĩnh, tiếng thở dốc của nàng đặc biệt rõ ràng, mỗi một hơi thở đều dùng hết sức lực của toàn thân, vừa sâu vừa nhanh.
"Đường Quân... Tôi không chịu được..."
"Giáo sư, thích không?"
Hơi thở của Đường Quân đánh vào trên huyệt nhỏ, hai cánh hoa tách ra, lộ ra cửa huyệt rõ ràng.
"Huyệt nhỏ đang co rút, giáo sư muốn đút vào hửm?"
Mọi thứ xung quanh nàng đều không nhìn thấy, cánh tay vẫn bị trói, mặc dù trong tiềm thức Thời Mặc biết rằng không có gì nguy hiểm, nhưng nàng vẫn không khỏi sinh ra cảm giác ỷ lại vào Đường Quân.
"Đừng... ưm... tra tấn tôi..."
Trước đây chưa từng bị đối xử như thế này, dục vọng mãnh liệt khiến Thời Mặc không thể chịu đựng được.
"Giáo sư cầu xin em đi."
"Ừm... Tôi không thể nói..."
"Chị không muốn sao?"
Cắm vào một đốt ngón tay, chơi đùa hai lần lại kéo ra.
"Muốn..."
"Vậy nói chuyện khác, gọi em là chị, em sẽ cho."
Chị, lúc chiều Đường Quân khóc, mình cũng tự xưng là chị, hiện tại bị trả thù sao?
"Có gọi hay không? Không gọi thì phải cầu xin..."
"Chị... Chị..."
Nói không quá khó, ngược lại sau khi gọi xong, cảm giác rất thư thái, còn có chút khoái cảm kì diệu dâng lên.
"Ngoan, chị sẽ thỏa mãn em."
Đường Quân nhếch lên khóe miệng hài lòng, ngón tay bỗng nhiên cắm vào, nghe được tiếng rên rỉ khoái cảm, sau đó bắt đầu đưa đẩy nhanh chóng.
Cô có thể thấy Thời Mặc rất mệt mỏi, cô cũng muốn Thời Mặc đi ngủ sớm một chút.
"A... em... ưm... thật thoải mái..."
Trước đây chưa từng thử tư thế này, không ngờ nó lại thoải mái đến vậy, khoái cảm chồng chất nhanh chóng, cho dù cơ thể nàng đã kiệt sức đến cực điểm, nhưng vẫn lắc lư phối hợp với Đường Quân.
Một lúc sau, thần kinh rốt cục thả lỏng, lần này khoái cảm đặc biệt mạnh mẽ, cả người nàng nằm ở trên giường, cơ thể kiệt sức cùng khoái cảm toàn bộ dâng lên, còn chưa kịp cởi bỏ dải băng, nàng liền mê man đi.
____________
Wi: rất là mệt mỏi 🤧 vote cmt nhé 🫶🏻 đếm ngược 5 chap cuối nào
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro