Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 22

Anh ta nói với một nụ cười nhỏ; Anh ta trông hơi trẻ để được gọi là một quản gia.

"Xin hãy chăm sóc tôi thật tốt."

Cô mỉm cười với anh, và trong một khoảnh khắc, Gilbert nhìn chằm chằm vào cô và cái cau mày của anh dường như lạc lõng.

"Người có muốn tôi gọi bác sĩ không?"

"Sao?"

Trong khi câu hỏi đột ngột khiến Molitia bối rối, anh cẩn thận nói.

"Người trông hơi ... trông người thật nhợt nhạt."

"Ah."

Molitia cố gắng cười. Cô ấy không thể kiểm soát cơ thể của mình vào buổi sáng vì huyết áp yếu. Nhưng nó không nhất thiết phải gọi cho bác sĩ.

"Không đến mức đó. Đừng lo lắng. "

"Tôi mang bữa sáng nhé?"

"Bữa sáng à...Công tước đâu? "

"Chủ nhân sáng sớm đã đi công tác."

"Tôi hiểu rồi."

Người quản gia liếc nhìn Molitia. Anh ta lo lắng vì hành vi của ông chủ mình, người đã bỏ vợ mình trong đêm đầu tiên của họ. Tất nhiên, anh ta không để lộ rõ ​​sự lo lắng của mình.

Nhưng cô ấy không nói nhiều. Đôi mắt cô chỉ thanh thản như thể cô không còn tò mò về tung tích của chồng mình nữa.

"Một thứ gì đó đã được gửi đến từ Bá tước, nó là vật phẩm của người. Tôi nên đặt nó ở đâu? "

"Anh có đặt nó trong phòng ngủ của tôi không? Tôi có một số thứ cần kiểm tra, vì vậy vui lòng không sắp xếp nó và để nguyên như vậy ".

"Được ạ."

Anh nhẹ nhàng gật đầu với cô. Chỉ có chủ nhân mới có thể xử lý mọi việc của cô ấy theo ý muốn. Anh nghĩ mình nên chuyển hành lý đã được niêm phong chặt chẽ.

"Gilbert, anh phụ trách toà nhà này, phải không?"

"Đúng."

"Vậy thì anh hẳn rất quen thuộc với dinh thự này."

"Người có thể nói yêu cầu của mình."

"Vậy anh có thể dẫn tôi đi tham quan về dinh thự hôm nay không?"

"Tất nhiên, nếu người đã sống trong dinh thự, thì sẽ tốt hơn nếu người hiểu về nó."

Cô không muốn mình trong thân thể ốm yếu nên rút hết sức lực nói.

"Cảm ơn. Ồ, tôi muốn tắm rửa trước. Có ổn không? "

"Tất nhiên, tôi sẽ để những người giúp việc giúp người."

'Mình có nên gọi người giúp việc đến giặt giũ không?'

Trong khi cô đang cân nhắc, người quản gia nhanh chóng đi ra khỏi cửa mà không cần suy nghĩ một chút nào.

Molitia cố gắng gọi anh ta lại và nói rằng anh không cần phải gọi những người giúp việc, nhưng bị ngăn cản lại. Cô nghĩ sẽ không có gì sai khi được phục vụ. Thêm vào đó, cô không thể di chuyển cơ thể của mình sau một đêm ân ái mới qua.

Molitia di chuyển chân; cử động vẫn còn đau, nhưng di chuyển chúng đã thoải mái hơn trước.

Cô bước chậm rãi trên sàn cẩn thận, như một con nai mới chân ướt chân ráo.

'Ầm'.

Cô nuốt tiếng hét im lặng vào miệng. Cô lại cảm thấy muốn dụi má vào gối. Chiếc giường êm ái phía sau đầy cám dỗ, nhưng từng bước một, cô tiến về phía trước.

Molitia nắm lấy tay nắm cửa phòng tắm và hít một hơi dài. Đó là một mớ hỗn độn cho đến thời điểm này. Ngay cả khi cô bước đi, cô không nên lộn xộn nữa. Để mọi người không phát hiện ra thân hình mỏng manh của mình, cô phải cư xử bình thường nhất có thể.

Cô thẳng lưng và kéo phần thân trên của mình. Cô nghĩ rằng cô có thể nghe thấy tiếng thình thịch phát ra từ tai mình, nhưng cô cố gắng phớt lờ nó.

"Ồ."

Khi cô hít một hơi nhỏ và mở cửa cẩn thận, không khí nóng bốc lên. Những người hầu gái, những người mà cô không biết họ đã đến khi nào, nhìn thấy cô và cúi chào.

"Tên tôi là Pillen, và tôi sẽ phục vụ người từ hôm nay."

"Tên tôi là Lili, đã được giao phó đến để phục vụ người."

Cô xấu hổ khi nhìn thấy họ trong phòng tắm, nhưng cô không thể phớt lờ họ, vì vậy cô gật đầu với họ.

Molitia cởi bỏ áo choàng, cẩn thận nhúng ngón chân vào bồn tắm yên ả. Một nụ cười nở trên khuôn mặt Molitia khi cảm giác ấm áp lan tỏa từ đầu ngón chân cô.

Nước được đun ở nhiệt độ thích hợp vừa đủ cho cô thưởng thức. Nước ấm thích hợp giúp nới lỏng các cơ căng cứng của cô.

Ngả người trong bồn tắm, cô từ từ nhắm mắt lại. Cảm giác thật tuyệt khi đang mệt mỏi.

Sau một hồi tận hưởng, cô đứng dậy trong bồn tắm. Nỗi đau âm ỉ xoa dịu trán cô.

Khi cô đứng lên, những người giúp việc bên cạnh tự nhiên cầm khăn và lau người cho cô. Cô cảm thấy khó xử vì mình chưa bao giờ nhận được nhiều sự quan tâm từ những người hầu trong dinh Bá tước.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro