Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 10. Nắm bắt trái tim của anh ấy

Những bông hoa dính trên da của Ariel. Cô ngửi thấy mùi ngọt ngào, có lẽ vì trong bồn tắm đầy những cánh hoa hồng.

Cô gần như không thể thở trên giường với Leandro khóa chặt cô. Có chút khó khăn và vất vả nhưng cô cũng hài lòng phần nào vì mình có thể vượt cạn mà không gặp quá nhiều khó khăn.

"Nàng có mệt không?" Leandro hé môi, nhẹ nhàng vỗ về chiếc bụng đang chuyển động đều đặn theo nhịp thở của cô.

Cô không còn năng lượng để trả lời. Ariel nằm chết dí trên giường, mắt không chớp.

Leandro hơi ngẩng đầu lên và đặt cằm lên cánh tay anh.

Ariel nhìn anh với một cái nhìn dài trên khuôn mặt của cô. Cái chạm của Leandro lướt xuống đôi má đỏ ửng của cô ấy bằng cách nào đó đã quá thận trọng khi hình ảnh còn sót lại về hành động trước đó của họ vẫn chưa biến mất.

Có lẽ bởi vì nhịp độ đến sau cơn điên cuồng cuốn họ đi mà Leandro trở nên hiền lành, quá hiền lành như một kẻ săn mồi chỉ có đồ ăn ngon để thư giãn sau đó.

Ariel nhớ lại con báo đen khi cô nhìn Leandro âu yếm cô bằng những cái chạm nhẹ nhàng. Anh ta giống như con báo đen săn mồi hung dữ đến mức không ai có thể ngăn chặn cơn đói của nó, nhưng một khi đã quyết tâm, anh ta sẽ trở nên dịu dàng hơn. So sánh này là hoàn hảo cho Leandro.

Leandro nhìn vào đôi mắt trong veo của Ariel và nhớ lại lần đầu tiên họ gặp nhau.

Ariel đã đi thị sát đất nước của cô. Mặc dù nó không còn tồn tại.

Leandro là một vị hoàng đế khiến mọi người run sợ và không coi trọng sự tồn tại của phụ nữ. Dù sao, một cử chỉ của anh ta cũng đã khiến những người phụ nữ cởi bỏ quần áo và chạy đến với anh ta, nhưng với Leandro, những người phụ nữ chỉ là một cái lỗ để thỏa mãn ham muốn tình dục của anh ta.

Đối với anh ta, người chưa bao giờ bị lay động bởi những cảm xúc tầm thường hoặc trải qua thứ gọi là tình yêu này, anh ta xem phụ nữ chỉ đơn thuần là lối thoát để giải tỏa những ham muốn bị dồn nén của mình.

Nhưng Ariel thì khác. Khi anh nhìn thấy mái tóc mềm mại của cô ấy búi sang một bên và được bện khéo léo, Leandro không thốt nên lời. Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà cô ấy còn trong sáng và mang một vẻ gì đó đăm chiêu làm rung động trái tim anh.

Nhìn dáng người và đôi mắt thanh tú của cô, Leandro nghĩ rằng cô phải thuộc về mình. Không quan trọng anh đang cảm thấy thế nào, chỉ là anh cần có cô, chiếm hữu cô.

Anh ta muốn Ariel - người ghét sự dâm dục và luôn giữ mình trong sạch, nằm dưới vòng tay của anh ta và khiến cô rùng mình vì sự đồi bại, vì vậy anh ta đã đưa cô về cung điện của mình.

Anh không quan tâm đến phương pháp mà anh đã sử dụng, cũng như cảm giác tuyệt vọng của cô khi chứng kiến ​​quê hương thất thủ. Đó không phải việc của anh ấy.

"Nàng có lạnh không?"

Cảm thấy bàn tay Ariel hơi run, Leandro thản nhiên hỏi và kéo tấm chăn bó sát dưới chân anh lên và đắp lên cơ thể quyến rũ của cô.

Nó càng ngày trở nên thú vị. Anh thích và mê đắm cảnh Ariel đau khổ và đối xử bất cẩn. Tuy nhiên, anh ta có giới hạn của mình. Anh đắp chăn cho cô vì sợ rằng cô sẽ chết vì lạnh.

Ariel di chuyển chậm rãi và quay sang vị trí đối diện với anh ta.

"...Bệ hạ."

Cô dựa mặt vào khuôn ngực rộng của Leandro, khiến anh vô cùng ngạc nhiên với hành động của cô. Chỉ giây phút trước, anh ta đã chà đạp cô ấy không chút do dự và tàn nhẫn như vậy.

"... Nàng gọi ta là gì?" anh khẽ hỏi, xoa đầu Ariel.

"Cho dù chàng đối xử với ta như thế nào, ta đều sẽ ổn thôi."

Giọng cô ấy trầm lắng và nhẹ nhàng.

Leandro ngừng vuốt ve đầu khi Ariel vùi mặt vào anh để anh không thể nhìn thấy biểu hiện của cô.

"Chỉ khoảnh khắc nhỏ này với người là vô giá đối với ta, thưa Bệ hạ."

Một giọng nói nhẹ nhàng thở dài phả vào tai Leandro.

Tôi chắc rằng anh ta sẽ lúng túng, bối rối làm sao để chấp nhận sự cầu tiến của mình. Cô đã bị ô uế, thậm chí bị chà đạp trong sức nóng của thời điểm này. Anh mong đợi một điều gì đó giống như có thể trút được sự phẫn uất và căm ghét của cô, nhưng không có điều đó.

Ariel đưa tay lên bộ ngực săn chắc của Leandro. Đó là lần đầu tiên cô vuốt ve nó bằng tay không.

Bây giờ cô đã thực hiện nỗ lực đầu tiên để đảo ngược âm mưu ban đầu.

Bàn tay của Leandro, lúc đầu vẫn bất động, đã cử động trở lại. Cảm giác mái tóc mềm mại của cô trượt qua những kẽ nứt của ngón tay anh không chỉ làm nhột nhột bàn tay mà cả trái tim anh.

Để bị chao đảo hoặc làm chủ... giữa hai người, Ariel đã thực hiện bước đầu tiến về phía trước. Nhìn bề ngoài, có vẻ như Leandro đã nắm quyền kiểm soát, nhưng ngay sau đó anh ta sẽ bị Ariel bắt giữ và không thể làm gì được.

Ariel nhẹ nhàng áp môi xuống gáy anh.

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro