Yoongi à,...
" Yoongi à,...
Đừng quá bất ngờ với tập thư em đã viết nhé.
Em đã nói anh sẽ không quên em được đâu.
Nhất là khi, anh đọc xong chỗ này.
Đừng có khóc trước khi đọc, mắt anh sẽ sưng vù và anh sẽ chẳng thể đọc được dòng nào từ em nữa.
Nín đi nào, em còn đang vừa truyền vừa viết cho người em yêu đấy.
Yoongi à, đừng buồn nhé!
Dù em có không còn đi chăng nữa, em vẫn mãi luôn là vì sao, âm thầm toả sáng xung quanh anh. Như cách mà em vẫn làm trước khi ta gặp nhau.
Em không hề than trách sao mình lại gặp nhau muộn đến vậy. Em hiểu mọi thứ đều có lí do của nó.
Ta sẽ không thể nóng vội chạy tới bên một người.
Càng không thể yêu nhanh chóng và nhìn mối quan hệ đó đổ vỡ.
Yoongi à, đừng khóc nhé!
Anh khóc thì em không thể nào an tâm được đâu.
Em không muốn người mình yêu phải buồn.
Em xin lỗi vì đã rời đi như vậy.
Mong anh hiểu rằng: nếu có kiếp sau, em luôn muốn được yêu anh thêm ngàn năm nữa, được sống và cùng anh có một gia đình nhỏ. Nếu có kiếp sau, chỉ mong anh là một người bình thường, sống cuộc sống bình thường. Chúng ta cùng nhau có thêm nhiều hơn một tình yêu bình dị.
Hứa với em đi, rằng anh sẽ không khóc.
Yoongi à, em cần anh.
Ba mẹ cần anh.
6 người anh em của anh cần anh.
Hãy sống một cuộc sống hạnh phúc thay em!
Anh phải hạnh phúc nhé!
Đây là mệnh lệnh!
Yoongi à, em thấy mệt.
Những cơn đau cứ nối tiếp nhau.
Nhưng KJ của anh mạnh mẽ lắm... chỉ là em sẽ nghỉ một chút. Sau đó sẽ viết thêm bức thư cho anh.
Đợi em nhé...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro