Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3. Ngày thứ ba

[16]

Anh nhờ người tìm cho tôi một căn nhà, nó nằm trong khu đô thị mới, người kia là thư kí của anh, cũng làm việc với tôi trong vài năm qua. Tôi cùng người ấy bàn bạc giá cả, người ấy mời tôi đi ăn rồi chào tạm biệt, nhưng lúc đi, người ấy ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Một người bị giám đốc bỏ rơi, thư kí của người ấy có lẽ cũng chẳng muốn dính líu nhiều, một phần vì cấp trên không thích, một phần có lẽ vì coi thường tôi nữa.

Anh thật tử tế, tặng tiền, tìm nhà, chắc ngày mai anh sẽ lại tìm việc cho tôi. Anh sợ tôi sẽ tìm anh rồi đeo bám anh sao?

Mười năm, tôi bên anh cũng sấp xỉ như thế, nhưng có vẻ anh không hiểu tôi, ngược lại tôi cũng không hiểu anh. Đúng là thời gian và tiền bạc sẽ thay đổi một con người.

Anh từng nói với tôi rằng, nếu mất tôi anh không còn gì hết. Bây giờ anh không có tôi, anh vẫn còn tiền của anh.

Mỗi ngày, anh lại khiến tôi ghét anh thêm một chút.

[15]

Ngày thứ ba tôi không được nhìn thấy em.

Em ra sao rồi? Có ổn không?

Tôi nhớ em... tôi muốn một lần nữa được ôm em, thế nhưng tôi biết rằng mình không thể.

Đốt đến điếu thuốc bao nhiêu tôi cũng chẳng biết, đầu lọc rơi đầy chân ghế. Nếu em ở đây em sẽ làm gì nhỉ?

Bình thường em chỉ là cậu bé ngoan hiền, đến khi nóng giận lại mím môi im lặng không nói gì, em chưa nặng lời với tôi bao giờ, tôi mắng em cũng chỉ im lặng hoặc phụng phịu một chốc rồi thôi.

Dường như tôi chưa bao giờ hút thuốc trước mặt em, bởi vì em không thích, cũng bởi vì sức khoẻ của em. Người hút thuốc không bị hại bằng người hít khói mà.

Đêm nay em có ở cùng ai không nhỉ?

Tôi lại ghen bóng ghen gió, em chẳng thích tôi như thế, nhưng vì tôi, bạn bè em đã ít lại càng ít hơn.

Còn tôi, bạn bè, người thân, người yêu, chỉ cần em là đủ.

Bây giờ, tôi không có quyền ghen với em, và mất em, tôi cũng mất hết tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro