Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

sâu trong tâm trí em chính là nơi anh thường tìm đến

minseok bước vào nhà với tâm trạng thoải mái sau khi bất ngờ được tan làm sớm. em thường háo hức về nhà để được chào đón bởi chovy, mèo con mà em nhặt được vào đêm đông đó đã lớn nhanh và khỏe mạnh sau một thời gian sống cùng nhau. nhưng hôm nay, khi mở cửa vào nhà, minseok không thấy chovy chạy ra như mọi khi. phòng khách trống trải, không có dấu vết nào của chú mèo với bộ lông màu cam.

minseok gọi, "chovy? mày đâu rồi?"

không có tiếng trả lời. một chút lo lắng dấy lên trong lòng, em bắt đầu tìm kiếm khắp nhà, lật từng ngóc ngách trong phòng khách, phòng bếp, thậm chí cả ban công. nhưng chovy vẫn không xuất hiện. đang lúc bối rối, minseok chợt nghe thấy một tiếng động nhỏ, lạ lùng phát ra từ phòng ngủ.

em bước về phía phòng ngủ, nhìn quanh, rồi nhận ra tiếng động đến từ tủ quần áo lớn trong phòng. minseok chầm chậm mở cửa tủ ra, và bất ngờ thấy chovy đang cuộn tròn bên trong một góc tối, giữa đống quần áo gọn gàng. chovy ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh nhìn minseok như thể ngạc nhiên vì bị bắt gặp.

minseok phì cười, "em làm gì trong đó thế, chovy?"

em tiến lại phía tủ quần áo kỳ vọng sẽ thấy chovy cuộn tròn bên trong như mọi khi. thế nhưng khi cánh cửa vừa hé mở, thay vì một chú mèo nhỏ nhắn, minseok sửng sốt khi nhìn thấy một chàng trai trưởng thành đang co người bên trong.

mặt anh ta đỏ bừng và nhễ nhại mồ hôi, đôi mắt híp lại lúng liếng ánh nước.

minseok sững người, tính hét lên khi thấy một người lạ trong tủ quần áo. nhưng trước khi kịp thốt ra tiếng nào, chàng trai cao lớn kia bất ngờ lao tới, chồm lên bịt miệng minseok lại. cảm giác hoảng sợ tràn ngập, tim đập thình thịch. cơ thể minseok cứng đờ, mắt mở to đầy hoảng loạn.

"im lặng!" chàng trai thì thầm, giọng trầm ấm nhưng vội vã. "anh không có ý định làm hại em đâu."

minseok gật đầu, đôi mắt lấp lánh lo lắng. chàng trai từ từ hạ tay xuống, thở phào nhẹ nhõm.

"anh là ai? anh vào nhà tôi bằng cách nào?" minseok hỏi, giọng run rẩy.

chàng trai nhìn minseok với ánh mắt hối lỗi và ngập ngừng. "anh là... chovy."

minseok ngẩn ra, lông mày nhíu lại. "chovy... mèo của tôi?"

chovy gật đầu, mặt anh đỏ lên. "anh chính là chovy, con mèo cam mà em nuôi bấy lâu nay. nhưng anh không phải mèo bình thường... anh bị nguyền rủa."

minseok ngây người, cảm giác như mọi thứ đang vượt ngoài tầm hiểu biết của mình. "nguyền rủa? ý anh là sao?"

chovy cười khổ, tay luồn qua tóc, lau những giọt mồ hôi còn vương trên trán. "anh bị biến thành mèo, và chỉ có thể trở lại hình dạng con người vào một số thời điểm nhất định. đêm nay là một trong những lần hiếm hoi đó."

minseok lùi lại một bước, mắt vẫn dán chặt vào chàng trai trước mặt. "vậy... anh đang nói tôi đã nuôi một người trong hình dáng mèo suốt thời gian qua?"

"phải." chovy gật đầu. "và anh không thể tiết lộ điều này với bất kỳ ai, nếu không... anh sẽ mãi mãi không thể trở lại hình dạng con người được nữa."

minseok nhìn chằm chằm vào jihoon, đầu óc quay cuồng với những lời giải thích kỳ lạ. lúc đầu, em vẫn không tin, nghĩ rằng chuyện này chỉ có thể xuất hiện trong mấy câu chuyện cổ tích kiểu "người đẹp và quái vật." nhưng khi jihoon nhẹ nhàng cầm tay minseok và đặt lên đôi tai mèo mềm mại trên đỉnh đầu của mình, cảm giác ấm áp và thật đến kỳ lạ từ đó khiến minseok dần tin vào những lời nói của jihoon.

"thật không thể tin được..." minseok lẩm bẩm, tay vẫn còn lơ lửng trên đôi tai mèo.

jihoon gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn. "anh hiểu điều này thật khó tin. nhưng đó là sự thật. anh bị biến thành mèo từ lâu rồi."

minseok còn chưa hết ngạc nhiên thì jihoon tiếp tục giới thiệu. "tên thật của anh là jeong jihoon."

"jeong jihoon..." minseok thì thầm, cố gắng ghi nhớ cái tên. nhưng rồi em nhận ra một điều khác thường, da của jihoon vẫn đỏ ửng và nhiệt độ cơ thể anh ta dường như rất nóng. minseok khẽ cau mày, lo lắng hỏi, "sao anh nóng thế? anh ốm à?"

jihoon lắc đầu, đôi tai mèo khẽ cụp xuống đầy ngượng ngùng. "không... chuyện là, mèo như anh có mùa giao phối. và đây là thời điểm đó." anh ngừng lại, thở dài trước khi nói tiếp. "trong mùa này, anh có thể biến thành người, nhưng để giải thoát hoàn toàn khỏi lời nguyền, anh cần... tìm được bạn đời."

minseok chớp mắt, hiểu ra vấn đề. "nghĩa là... nếu anh tìm được người cùng giao phối, anh sẽ giải được lời nguyền?"

jihoon khẽ gật đầu, mắt lấp lánh hy vọng nhưng cũng có chút lo lắng. "đúng vậy... nhưng điều đó chỉ có thể xảy ra nếu... người đó đồng ý."

bầu không khí bỗng trở nên ngượng ngùng, cả hai đứng lặng trong vài giây, không ai biết phải nói gì tiếp. jihoon lúng túng, đôi tai mèo khẽ giật khi cố nén cảm xúc. anh nhìn sang minseok rồi cất lời, giọng khàn đi vì căng thẳng:

"anh... anh nghĩ mình nên tranh thủ đi tìm người khác để giải lời nguyền. như vậy em cũng không phải... tiếp tục chăm sóc anh nữa."

hơi thở của minseok chậm lại, cơn lưỡng lự thoáng qua trong tâm trí. cuối cùng, em thở dài một hơi đầy quyết tâm. nhìn vào đôi mắt ướt long lanh của jihoon, minseok cảm nhận được nỗi lo sợ và hy vọng giằng xé trong đó.

"chúng ta làm tình đi," minseok đột ngột nói, giọng bình tĩnh nhưng kiên định.

không gian như ngừng lại trong khoảnh khắc, chỉ còn lại tiếng nhịp tim của cả hai vang vọng giữa bầu không khí ngột ngạt. jihoon đứng im, đôi tai mèo khẽ giật lên trong sự bối rối. sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt anh, đôi mắt mở to, và cơ thể hơi căng cứng, như thể anh vừa nghe nhầm những gì minseok nói.

"em... em vừa nói gì?" jihoon lắp bắp, giọng khàn đi vì ngạc nhiên.

minseok hít một hơi sâu, cố trấn tĩnh bản thân. những suy nghĩ chạy loạn trong đầu em, nhưng từng hình ảnh về khoảng thời gian đã qua với chovy dần hiện lên rõ rệt. từ khi nhận nuôi chú mèo cam ấy, cuộc sống của minseok trở nên vui vẻ hơn, yên bình hơn. mỗi lần trở về nhà, tiếng kêu nũng nịu của chovy khiến sự cô đơn trong lòng em tan biến. những ngày cuối tuần, chovy thường cuộn tròn trên đùi minseok, nhìn em làm việc, thi thoảng lại dụi mặt vào tay em như để nói rằng, nó cần em.

minseok nghĩ về những khoảnh khắc đó, về cách chovy — hay đúng hơn là jihoon — đã ở bên em, bất kể lúc nào em cần sự an ủi hay chỉ là một chút hơi ấm. minseok chưa từng nghĩ tới chuyện này trước đây, nhưng bây giờ, khi sự thật về jihoon hiện ra rõ ràng, cảm giác của em cũng dần trở nên rõ ràng hơn.

em nhận ra, không phải chỉ là chuyện về một lời nguyền, mà chính là những tháng ngày mà cả hai đã vô thức hình thành một mối liên kết sâu sắc hơn em từng tưởng tượng. cả sự lúng túng, sự quan tâm, và những lúc im lặng nhìn nhau giữa người và mèo — tất cả như ngầm nói rằng, có lẽ mối quan hệ này đã đi xa hơn em nghĩ.

cuối cùng, minseok thở dài một hơi đầy quyết tâm. em ngước lên, đối diện với đôi mắt đầy xúc cảm của jihoon, và nói rõ ràng.

"anh không cần phải đi tìm ai khác," minseok nhắc lại, giọng trầm xuống và kiên định. "nếu điều này có thể giúp anh thoát khỏi lời nguyền... thì chúng ta cứ làm thôi."

jihoon đứng chôn chân, nhìn minseok với vẻ ngạc nhiên pha lẫn sự khó xử. anh không biết phải phản ứng thế nào. đôi tai mèo trên đầu anh khẽ rũ xuống, và khuôn mặt đỏ bừng của jihoon như đang đấu tranh nội tâm rất dữ dội.

"minseok... em có biết mình đang nói gì không?" jihoon hỏi, giọng run run. "đây không phải chuyện nhỏ. em không cần phải làm thế vì anh."

minseok nhìn anh một lúc lâu, đôi mắt không còn do dự. "không phải chỉ vì anh," minseok nói nhỏ, nhưng chắc chắn. "mà cũng vì em. chúng ta đã ở bên nhau một thời gian dài rồi, dù anh có là người hay mèo. anh không nhận ra sao? anh đã là một phần của cuộc sống em từ rất lâu rồi."

jihoon im lặng, những lời của minseok như xoáy sâu vào lòng anh. trái tim anh chợt đập mạnh hơn, và hơi thở trở nên khó khăn. anh cảm nhận được sự chân thành trong từng câu nói của minseok, và điều đó làm anh cảm thấy ấm áp, nhưng cũng có một chút sợ hãi.

"nhưng nếu em không thực sự muốn—" jihoon bắt đầu, nhưng minseok ngắt lời.

"em đã quyết định rồi," minseok nói, giọng chắc nịch. "em không thể để anh tiếp tục sống trong lời nguyền này. anh xứng đáng được tự do."

jihoon nhìn minseok, không còn gì để nói. một nỗi xúc động tràn ngập trong anh. lần đầu tiên sau nhiều năm, anh cảm thấy mình thực sự có cơ hội để thoát khỏi kiếp sống bị nguyền rủa. nhưng trên hết, anh cảm nhận được tình cảm mà minseok dành cho mình — không phải chỉ là sự thương hại, mà là tình cảm thực sự, dành cho cả anh trong hình dáng mèo lẫn hình dáng con người.

minseok cảm nhận nhịp tim mình đập nhanh hơn khi tiến lại gần jihoon, không một chút do dự. em đưa tay lên, nhẹ nhàng đặt lên vai jihoon, cảm nhận làn da nóng hổi của người trước mặt. họ đứng gần nhau, ánh mắt gặp nhau trong sự im lặng đầy ý nghĩa. minseok hít sâu một hơi, rồi không chờ thêm nữa, em nhẹ nhàng rướn người, đặt lên môi jihoon một nụ hôn đầy chủ động.

ban đầu, jihoon như sững lại, đôi mắt mở lớn trong khoảnh khắc ngạc nhiên. nhưng rồi anh nhanh chóng thả lỏng, nhắm mắt và đáp lại nụ hôn ấy. sự bất ngờ ban đầu dần biến mất, và anh cảm nhận được tình cảm sâu sắc từ minseok. một luồng xúc cảm mạnh mẽ trào dâng trong lòng jihoon, và nụ hôn bắt đầu trở nên mãnh liệt hơn.

không kìm nén được nữa, jihoon nhanh chóng chiếm lấy quyền chủ động. anh đặt tay sau gáy minseok, kéo em lại gần, nụ hôn trở nên sâu sắc và nồng nàn hơn. những ngón tay của jihoon lướt nhẹ qua tóc minseok, như muốn cảm nhận từng chút hơi ấm từ người trước mặt.

minseok cảm nhận được sự thay đổi trong nụ hôn — từ nhẹ nhàng, dè dặt ban đầu chuyển sang mạnh mẽ, đầy đam mê. jihoon không còn giữ lại chút do dự nào nữa, và cơ thể em như đáp lại sự khao khát đã dồn nén bấy lâu. hơi thở của cả hai trở nên gấp gáp, môi họ không rời nhau, như thể nụ hôn ấy có thể nói lên tất cả những gì mà lời nói không thể.

trong giây phút đó, giữa sự giao hòa của tình cảm và khát khao, mọi thứ dường như trở nên rõ ràng hơn. không còn là mèo hay người, không còn là lời nguyền hay sự giải thoát — chỉ còn lại hai trái tim đang hòa nhịp, cùng nhau đón nhận sự thay đổi không thể tránh khỏi.

jihoon khẽ rên rỉ, cảm nhận cơ thể minseok dần trở nên mềm mại dưới bàn tay mình. anh bắt đầu luồn tay dọc theo eo nhỏ nhắn của minseok, vuốt ve từng đường cong như muốn khám phá mọi cảm xúc ẩn giấu trong đó. đôi môi của họ vẫn cuốn lấy nhau trong nụ hôn cháy bỏng, nhưng minseok không thể ngăn những tiếng rên rỉ ngọt ngào phát ra từ miệng mình, những âm thanh dịu dàng, mềm mại như một chú mèo con đang làm nũng.

tiếng rên rỉ nhẹ nhàng của minseok khiến trái tim jihoon rung lên, và trong giây phút ấy, anh không khỏi bật cười thầm trong lòng. minseok còn giống mèo hơn cả mình, jihoon nghĩ, khi những tiếng rên ấy vang lên không ngừng, mềm mại và đầy mê hoặc, giống như cách chovy thường dụi đầu vào người minseok đòi được cưng nựng.

tay jihoon siết nhẹ vòng eo mảnh mai, kéo minseok lại gần hơn nữa, cảm nhận rõ ràng sự nhỏ bé, dễ tổn thương nhưng đầy sức hút của người trong lòng mình. cả hai như hòa quyện vào nhau, không còn khoảng cách, không còn sự ngại ngùng ban đầu. nụ hôn của jihoon ngày càng cuồng nhiệt hơn, trong khi minseok vẫn để những âm thanh ngọt ngào ấy tràn ra, như một chú mèo bị đánh thức bởi sự đụng chạm dịu dàng nhưng đầy khát khao.

những ngón tay của jihoon tiếp tục lướt trên cơ thể minseok, mơn trớn dọc theo sống lưng khiến minseok khẽ run lên. cảm giác nóng hổi từ tay jihoon dần truyền vào da thịt minseok, từng cử chỉ của jihoon làm em như tan chảy, không thể kiểm soát nổi những tiếng rên khe khẽ vang lên từ sâu trong cổ họng.

minseok cảm thấy cơ thể mình đáp lại từng cái vuốt ve của jihoon, từng hơi thở của cả hai trở nên đồng điệu, đan xen trong không gian đầy khao khát. bàn tay mạnh mẽ của jihoon siết chặt vòng eo của minseok, như không muốn buông rời. jihoon kéo em lại gần hơn, áp sát cơ thể họ, để hơi thở gấp gáp của cả hai hòa vào nhau trong sự cuồng nhiệt không thể dừng lại.

môi họ vẫn không rời nhau, nụ hôn giờ đây như một sợi dây gắn kết vô hình giữa hai con người đang bị cuốn vào vòng xoáy cảm xúc mãnh liệt. cơ thể minseok như đáp lại mọi đụng chạm, từng tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra càng khiến jihoon trở nên khao khát hơn. jihoon cúi xuống, hơi thở gấp gáp vang lên bên tai minseok, thì thầm những lời khó nói nhưng tràn đầy ý nghĩa.

"em thật sự muốn điều này, minseok?" jihoon khẽ hỏi, giọng khàn đi vì xúc cảm.

minseok, giữa hơi thở dồn dập và nhịp tim đập loạn xạ, gật đầu. đôi mắt em mờ đi trong cơn mê say, nhưng vẫn đủ sáng để truyền tải sự chắc chắn.

"em muốn..." minseok thì thầm, môi khẽ cong lên thành nụ cười nhỏ, "chúng ta đã đi đến đây rồi, phải không?"

lời nói của minseok như tiếp thêm lửa cho jihoon. không còn gì ngăn cản được khao khát đang sục sôi trong lòng anh nữa. những đụng chạm của jihoon trở nên táo bạo hơn, mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn đầy dịu dàng và yêu thương. mỗi cái vuốt ve, mỗi cái siết chặt như khắc sâu hơn mối liên kết giữa họ, không còn chỉ là người và mèo, mà là hai tâm hồn đang tìm đến nhau trong giây phút trọn vẹn này.

jihoon cúi người xuống, ôm lấy minseok bằng cả hai tay, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. anh nâng minseok lên và đặt em xuống giường, cơ thể minseok đáp lại sự ấm áp từ bàn tay mạnh mẽ của jihoon. nhịp thở của cả hai hoà lẫn với nhau, tạo nên bầu không khí đầy khát khao nhưng cũng lẫn trong đó sự dịu dàng, nâng niu.

jihoon từ từ cúi xuống, đôi mắt đầy say mê lướt qua cơ thể minseok. anh bắt đầu cởi từng món đồ của minseok, từ từ, như muốn kéo dài khoảnh khắc này, tận hưởng từng giây từng phút. tay jihoon di chuyển chậm rãi, lột bỏ từng lớp áo, mỗi lần như vậy anh lại cúi xuống hôn nhẹ lên làn da lộ ra. nụ hôn của jihoon chạm vào cổ minseok, sau đó là vai, rồi lần lượt di chuyển xuống ngực, để lại những vệt cảm giác nóng bỏng trên da.

minseok rùng mình, không thể ngăn nổi những tiếng rên khe khẽ thoát ra. cơ thể em như bị thiêu đốt bởi từng nụ hôn, từng cái chạm từ đôi môi của jihoon. tiếng hơi thở của cả hai vang lên trong không gian tĩnh lặng, làm cho mọi thứ trở nên mờ ảo và cuốn hút.

jihoon tiếp tục cởi bỏ lớp quần áo còn lại, từng món một, chậm rãi nhưng đầy chắc chắn. khi chiếc áo cuối cùng cũng được trút bỏ, jihoon lại cúi xuống, lần này hôn lên bụng, xuống eo, rồi dừng lại một chút để ngắm nhìn minseok với đôi mắt đầy ham muốn nhưng cũng tràn ngập sự trân trọng.

"em đẹp lắm," jihoon thì thầm, giọng khàn đặc và đầy cảm xúc, môi anh tiếp tục chạm nhẹ lên da thịt minseok, tạo ra những luồng cảm giác mãnh liệt.

minseok cảm nhận cơ thể mình run lên dưới từng nụ hôn của jihoon, những cảm xúc dồn nén bấy lâu như được giải tỏa trong khoảnh khắc này. em thở dốc, bàn tay siết chặt ga giường, để cố gắng giữ thăng bằng giữa sự khao khát đang trào dâng mạnh mẽ. nhưng tất cả những gì em cảm thấy vào lúc này là sự gần gũi của jihoon, hơi ấm từ người anh lan tỏa khắp nơi, và một cảm giác an toàn lạ thường mà chỉ anh mới có thể mang lại.

jihoon ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lên trong ánh đèn mờ ảo. "minseok, em thực sự muốn điều này phải không?" anh thì thầm lần nữa, như thể vẫn cần sự khẳng định từ minseok trước khi đi xa hơn.

minseok chậm rãi gật đầu, đôi mắt nhắm hờ vì xúc cảm đang dâng trào. "phải... em muốn," em đáp, giọng khẽ run rẩy nhưng không giấu được niềm khao khát.

jihoon cảm nhận được quyết tâm trong lời nói của minseok, và không chần chừ thêm nữa. anh cúi xuống, đặt thêm một nụ hôn lên môi em, lần này nhẹ nhàng hơn, như một sự trân trọng và cảm kích.

jihoon chậm rãi cúi xuống, đầu ngón tay khẽ chạm vào mép quần của minseok, đôi mắt vẫn không rời khỏi cơ thể em. anh như muốn khắc sâu vào tâm trí từng khoảnh khắc này, từng đường cong, từng hơi thở. khi tay anh bắt đầu kéo quần minseok xuống, sự tiếp xúc của lớp vải mềm với làn da nóng bỏng càng làm không khí trong căn phòng thêm ngột ngạt.

chiếc quần từ từ được cởi bỏ, từng chút một, để lộ ra đôi chân mảnh mai nhưng đầy sức sống. khi chiếc quần rời khỏi cơ thể minseok, jihoon dừng lại, nhìn ngắm em với sự si mê không thể che giấu. trước mắt anh, minseok như một tác phẩm nghệ thuật sống động, làn da trắng ngần, mịn màng phản chiếu ánh đèn mờ ảo, tạo nên một hình ảnh vừa quyến rũ vừa mong manh.

jihoon từ từ cúi người xuống, ánh mắt anh lướt qua từng phần cơ thể minseok, dừng lại ở đôi chân và đặc biệt là phần đùi non mịn màng. anh đưa tay lên, ngón tay khẽ chạm vào bề mặt da mềm mịn ấy. đôi mắt anh dường như lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt của căn phòng, si mê theo dõi từng cử động nhỏ của mình trên da minseok. những ngón tay của jihoon như đang khám phá một điều gì đó quý giá, từng đường ve vuốt của anh dịu dàng mà đầy say mê, như muốn cảm nhận hết thảy mọi chi tiết, mọi xúc cảm từ làn da mềm mại dưới tay mình.

phần đùi non của minseok khiến jihoon không thể cưỡng lại. da ở đó mịn màng như lụa, ấm áp và đầy sức sống. bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo phần đùi trong, mỗi lần chạm vào đều để lại một cảm giác nóng bỏng lan tỏa cả cơ thể minseok. minseok khẽ run rẩy dưới sự vuốt ve ấy, hơi thở em trở nên ngắt quãng, cơ thể căng lên trong sự kích thích nhẹ nhàng nhưng đầy mê hoặc.

jihoon không chỉ đơn thuần là chạm vào cơ thể minseok, mà anh còn nâng niu nó bằng tất cả sự trân trọng, như thể em là một tạo vật hoàn hảo mà anh không thể để mất. mỗi cái vuốt ve, mỗi động tác đều chậm rãi và dịu dàng, như thể anh sợ rằng chỉ cần mạnh bạo một chút thôi cũng có thể làm tổn thương đến sự tinh tế và mong manh ấy.

ngón tay jihoon tiếp tục khám phá, từ đùi trong đến phần phía trên đầu gối, rồi quay lại vuốt ve dọc theo đường nét cơ thể của minseok. cảm giác làn da mịn màng dưới đầu ngón tay khiến jihoon như chìm đắm trong cơn say mê không lối thoát. tay anh mơn trớn dọc theo đùi, rồi khẽ siết nhẹ, cảm nhận cơ thể minseok khẽ run lên đáp lại từng động tác của mình.

bàn tay của jihoon càng trở nên táo bạo hơn khi vuốt ve dọc theo đùi non của minseok. ngón tay anh lướt qua làn da mịn màng, chậm rãi nhưng đầy quyết tâm, như thể anh đang cố cảm nhận từng chi tiết nhỏ nhất. jihoon nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác nóng ấm từ da thịt minseok, tiếng thở gấp gáp của em vang lên bên tai anh như một giai điệu dịu dàng và mê hoặc.

anh cúi đầu xuống, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên phần đùi non của minseok, môi anh chạm vào làn da mềm mại như thể đang nâng niu điều quý giá nhất trên đời. cảm giác môi jihoon chạm vào khiến minseok khẽ rùng mình, em cắn môi để kìm nén một tiếng rên ngọt ngào sắp thoát ra. hơi thở của em dồn dập hơn, cơ thể khẽ cong lên đáp lại sự mơn trớn dịu dàng nhưng đầy kích thích từ jihoon.

những nụ hôn của jihoon tiếp tục di chuyển từ đùi non đến bắp chân, rồi quay trở lại, mỗi lần chạm đều để lại cảm giác bỏng rát trên da minseok. bàn tay của anh nhẹ nhàng vuốt ve, lần này di chuyển lên cao hơn, chạm vào vùng da nhạy cảm ngay sát hông. minseok không thể kìm chế được nữa, em khẽ rên lên, giọng rên rỉ nhẹ nhàng nhưng đầy mê hoặc, như tiếng mèo con bị đánh thức bởi một sự vuốt ve quá dịu dàng nhưng lại kích thích đến tột độ.

cảm giác nóng rực dần lan tỏa khắp cơ thể minseok, từng hơi thở như bị nghẹn lại, đôi mắt em khép hờ trong cơn say đắm, hoàn toàn phó thác cho jihoon. cơ thể em nhạy cảm dưới từng cái chạm của jihoon, mọi giác quan như bùng cháy, không thể kiểm soát được cảm xúc đang tràn ngập trong lòng.

jihoon cảm nhận rõ ràng sự run rẩy dưới tay mình, sự đáp lại từ minseok càng khiến khao khát trong anh bùng cháy. đôi môi anh vẫn tiếp tục di chuyển, để lại từng vệt cảm xúc trên da minseok, trong khi tay anh không ngừng vuốt ve, từng ngón tay chạm vào nơi nhạy cảm nhất, như thể muốn khắc sâu vào tâm trí cả hai khoảnh khắc này.

trong không gian đầy khát khao và xúc cảm, cả hai như quên mất mọi thứ xung quanh. chỉ còn lại hơi thở gấp gáp, những tiếng rên rỉ ngọt ngào của minseok, và sự hòa quyện của hai cơ thể đang tìm đến nhau, không còn bất kỳ rào cản nào ngăn cản họ nữa.

minseok siết chặt ga giường dưới bàn tay mình, nhắm chặt mắt, để mặc cho cơ thể đắm chìm trong từng đợt cảm xúc mãnh liệt. cảm giác như có hàng ngàn luồng điện nhỏ chạy dọc khắp người em mỗi khi jihoon chạm vào. bàn tay anh giờ đây di chuyển mạnh mẽ hơn, táo bạo hơn, vuốt ve phần đùi non bên trong của minseok, nơi nhạy cảm nhất, nơi mà chỉ một cái chạm nhẹ cũng có thể khiến em phát điên vì cảm giác.

minseok cắn chặt môi dưới, cố kìm nén những tiếng rên rỉ đang trào dâng, nhưng cơ thể em đã hoàn toàn đầu hàng trước những đụng chạm đầy mê hoặc của jihoon. mỗi lần jihoon siết chặt đùi em, cơ thể minseok lại run lên, những ngón tay của jihoon di chuyển dọc theo phần da non mềm mại ấy, mỗi lần chạm lại khiến em cảm giác như sắp tan chảy. jihoon không hề vội vã, anh chậm rãi khám phá, tận hưởng cảm giác cơ thể minseok đang dần trở nên nhạy cảm hơn dưới từng cái vuốt ve của anh.

làn da của minseok nóng rực, từng đụng chạm của jihoon như lửa đốt khiến em không thể chịu đựng nổi. tiếng thở của cả hai hòa vào nhau trong không gian ngập tràn dục vọng, tạo nên một bầu không khí đặc quánh đầy khao khát. jihoon dừng lại một chút, nhìn sâu vào mắt minseok, trong đôi mắt ấy ngập tràn sự si mê, đôi môi anh khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhỏ, đầy thỏa mãn và yêu thương.

"em thật sự là báu vật trời ban," jihoon thì thầm, giọng nói khàn đặc và tràn đầy cảm xúc. tay anh vẫn tiếp tục mơn trớn dọc theo đùi minseok, chạm vào từng vùng da nóng hổi, nhạy cảm khiến cơ thể em run rẩy không ngừng. "anh không thể ngừng chạm vào em được."

minseok không thể đáp lại, chỉ có thể rên rỉ khe khẽ, tiếng rên rỉ ấy càng làm cho jihoon trở nên táo bạo hơn. bàn tay anh siết chặt hơn, đôi môi anh lại cúi xuống, đặt một nụ hôn sâu lên đùi em, ngay nơi mà cơ thể minseok trở nên nhạy cảm nhất. minseok bật lên một tiếng rên lớn hơn, hơi thở em trở nên gấp gáp, như thể em đang chìm trong biển cảm xúc không lối thoát.

jihoon ngừng trêu đùa phần đùi non của minseok, rướn người lên, đôi môi chạm nhẹ vào môi em, bắt đầu một nụ hôn dịu dàng nhưng cũng không kém phần mãnh liệt. hơi thở của cả hai hòa quyện, tiếng môi chạm nhau vang lên trong không gian tĩnh lặng, đầy sự say mê. minseok nhắm mắt, đón nhận nụ hôn của jihoon, cơ thể em như mềm đi dưới sự vuốt ve và nhiệt thành từ người đối diện.

tay jihoon không dừng lại, di chuyển lên ngực minseok, nơi bầu ngực em ẩn dưới làn da trắng mịn màng. tuy không đẫy đà như con gái, nhưng với cơ thể của minseok, bầu ngực ấy mang một vẻ đẹp riêng, mềm mại và căng tròn hơn so với những người con trai khác. jihoon nhẹ nhàng dùng cả lòng bàn tay xoa nắn bầu ngực của minseok, cảm nhận sự đàn hồi dễ chịu dưới đầu ngón tay.

minseok khẽ rùng mình trước sự đụng chạm ấy, hơi thở trở nên gấp gáp hơn. tiếng rên khe khẽ phát ra từ sâu trong cổ họng, không thể kiểm soát được khi ngón tay của jihoon bắt đầu di chuyển chậm rãi, mơn trớn xung quanh vùng ngực nhạy cảm. minseok cảm nhận rõ từng cái vuốt ve đầy tinh tế, đầu ngón tay jihoon xoay tròn trên da em, tiếp cận từ từ khu vực nhạy cảm nhất — nơi đầu ngực đang cứng lại dưới sự kích thích.

khi đầu ngón tay của jihoon chạm đến núm vú của minseok, cảm giác như có một luồng điện chạy thẳng qua cơ thể em. jihoon bắt đầu xoa nhẹ, rồi chậm rãi tăng dần áp lực, đầu ngực của minseok nhạy cảm đến mức mỗi cái chạm của jihoon đều khiến em không kìm được những tiếng rên rỉ đầy khoái cảm. minseok khẽ cong người lên, ngực phập phồng theo nhịp thở dồn dập, từng hơi thở của em như muốn theo từng cái chạm của jihoon mà thoát ra.

jihoon không chỉ dừng lại ở việc vuốt ve, anh nhẹ nhàng véo lấy đầu ti của minseok, lăn tròn nó giữa ngón cái và ngón trỏ, cảm nhận độ cứng và đàn hồi tuyệt vời dưới tay mình. mỗi lần jihoon xoay tròn hay kéo nhẹ đầu ngực, minseok lại rên lên một cách không kiểm soát. âm thanh ngọt ngào từ miệng em chỉ càng khiến jihoon trở nên táo bạo hơn, anh cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng của anh chạm lên bầu ngực minseok, ngay tại nơi ngón tay anh vừa rời khỏi.

môi anh nhẹ nhàng bao lấy núm vú, đầu lưỡi lướt nhẹ lên trên nó, xoay tròn theo những chuyển động tinh tế. cảm giác ấm áp và ẩm ướt từ lưỡi của jihoon khiến minseok như muốn phát điên. cơ thể em cong lên theo từng cái liếm, đầu ngực căng cứng, nhạy cảm đến mức chỉ cần một cú chạm nhẹ cũng đủ khiến minseok rên lên đầy mê đắm. jihoon không ngừng lại, anh hút nhẹ đầu ngực của minseok vào miệng, tạo nên một cảm giác mãnh liệt hơn nữa, khiến minseok như mất kiểm soát hoàn toàn.

tay còn lại của jihoon không ngừng xoa nắn bầu ngực kia, anh vuốt ve từng đường cong mềm mại, khiến cả hai bầu ngực của minseok đều chìm trong cảm giác sung sướng. ngực em giờ đây vừa căng cứng vừa nhạy cảm đến mức chỉ cần jihoon đổi hướng, mút mạnh một chút, em đã rên lên một cách khó kiểm soát, cơ thể run rẩy và hoàn toàn đắm chìm trong những đụng chạm ngọt ngào và đầy mê hoặc ấy.

jihoon không dừng lại ở đó, anh tiếp tục chơi đùa với cả hai đầu ngực của minseok, hết mút lại liếm, kết hợp với những cú kéo nhẹ và xoay tròn giữa các ngón tay. mỗi lần jihoon đổi cách chơi đùa, minseok lại phát ra những âm thanh đầy khao khát, hơi thở em dồn dập như không còn chút sức lực nào để chống cự. cảm giác khoái cảm dồn dập từ ngực lan tỏa khắp cơ thể em, khiến minseok không thể làm gì khác ngoài việc thả lỏng và đón nhận từng đợt sóng cảm xúc đang ập đến.

jihoon đột nhiên thay đổi cách chuyển động của lưỡi, không còn những cú liếm mềm mại nữa. minseok cảm nhận một sự thay đổi kỳ lạ, lưỡi của jihoon trở nên thô ráp, giống như một dải cát mịn nhưng cũng đầy kích thích. khi lưỡi anh lướt qua đầu ngực của minseok, cảm giác nhạy cảm trước đó giờ như bị khuếch đại lên gấp bội. minseok không thể kiềm chế nổi, một tiếng thét đầy khoái cảm bật ra từ miệng em.

"jihoon! anh—" minseok kêu lên, giọng khàn đặc và đứt quãng vì xúc cảm dâng trào. cả cơ thể em rung lên, đầu ngực nhạy cảm của em như phát điên dưới sự kích thích bất ngờ đó. mỗi lần lưỡi jihoon lướt qua, minseok cảm nhận rõ từng đường gân nhỏ trên bề mặt thô ráp, giống như có hàng nghìn chiếc gai nhỏ đang nhẹ nhàng cọ vào da em, đem lại một cảm giác khác lạ chưa từng có.

jihoon khẽ bật cười trước phản ứng đầy khoái cảm của minseok. anh ngẩng đầu lên, đôi mắt ánh lên sự thích thú và đầy yêu thương khi nhìn vào khuôn mặt đỏ bừng và cơ thể run rẩy của người trước mặt. jihoon cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán minseok trước khi giải thích, giọng anh trầm ấm và dịu dàng.

"anh vẫn có thể kiểm soát những đặc điểm của loài mèo trong cơ thể mình," jihoon nói, hơi thở nóng ấm của anh phả vào tai minseok, khiến em khẽ run lên. "và vừa rồi là lưỡi mèo của anh... có gai đấy."

minseok mở to mắt, ngạc nhiên nhìn jihoon. "lưỡi mèo...?" em thở dốc, chưa thể hoàn toàn lấy lại bình tĩnh sau cảm giác mãnh liệt vừa trải qua. cảm giác thô ráp từ lưỡi jihoon vẫn còn vương vấn trên ngực em, khiến minseok không khỏi rùng mình khi nghĩ lại.

"ừ," jihoon đáp, môi anh cong lên trong một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy nghịch ngợm. "lưỡi của mèo có gai để chúng liếm lông và làm sạch da. nhưng với em... anh nghĩ nó còn có một công dụng khác."

minseok đỏ mặt, đôi mắt em long lanh nhìn jihoon, không biết nên phản ứng thế nào trước lời nói đầy táo bạo ấy. nhưng sâu thẳm trong lòng, minseok không thể phủ nhận rằng cảm giác ấy đã mang lại một trải nghiệm khó quên, một sự khoái cảm mà em chưa từng trải qua trước đây.

jihoon cười khẽ trước phản ứng ngại ngùng nhưng đầy quyến rũ của minseok. "em thích chứ?" anh thì thầm, đôi môi khẽ chạm vào tai minseok, khiến em không thể kiềm chế được một tiếng rên nhỏ thoát ra. tay anh vẫn không rời khỏi ngực minseok, vuốt ve nhẹ nhàng như muốn trấn an em sau cơn bão cảm xúc vừa rồi.

minseok nhìn anh, đôi môi khẽ mấp máy, hơi thở gấp gáp. "em... em không biết là... lại có thể thế này..." minseok thở dốc, khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng nhưng cũng không giấu nổi sự hứng thú trong đôi mắt.

mắt jihoon đột nhiên sáng lên, đôi con ngươi mèo của anh rực rỡ trong ánh sáng mờ ảo. một ý tưởng táo bạo lóe lên trong đầu anh, khiến anh không thể kìm nén được sự phấn khích. jihoon cúi xuống hôn nhẹ lên môi minseok, đôi môi anh khẽ mỉm cười khi cảm nhận được hơi thở gấp gáp của em.

"anh sẽ tiếp tục nhé," jihoon thì thầm, giọng anh trầm ấm và đầy mê hoặc, như một lời hứa đầy cuốn hút. anh không chờ minseok trả lời, mà bắt đầu hôn nhẹ xuống cổ em, chậm rãi di chuyển từng chút một xuống phía dưới. mỗi cái hôn của jihoon đều mềm mại nhưng cũng đầy khao khát, như muốn khắc sâu cảm giác vào da thịt của minseok.

tay anh luồn xuống, mơn trớn phần bụng phẳng lì của minseok, trong khi đôi môi của jihoon tiếp tục trượt xuống, lướt qua ngực, hôn nhẹ lên vùng da mềm mại phía dưới rốn. cơ thể minseok khẽ run lên dưới những đụng chạm của jihoon, hơi thở của em trở nên dồn dập hơn, và mỗi cái chạm của jihoon khiến cơ thể em nóng bừng lên, khao khát chờ đợi.

khi jihoon tiếp tục hôn xuống thấp hơn, minseok cảm nhận rõ ràng từng nụ hôn của anh trên làn da nhạy cảm của mình, đến mức em không thể kiềm chế được những tiếng rên nhỏ thoát ra từ miệng. cuối cùng, khi jihoon dừng lại, trước mắt anh là vật nhỏ nhưng đã cương cứng, đứng thẳng một cách đầy kiêu hãnh, phản ứng mãnh liệt với từng đụng chạm của jihoon.

minseok đỏ mặt, cảm giác vừa ngại ngùng vừa hứng khởi lấp đầy tâm trí. em không thể nhìn thẳng vào jihoon, đôi mắt khẽ nhắm lại để mặc cho cảm xúc cuốn lấy mình. hơi thở của minseok trở nên dồn dập hơn, ngực em phập phồng theo nhịp thở, chờ đợi những gì sắp xảy ra.

jihoon nhìn vật nhỏ của minseok một lúc lâu, ánh mắt anh đầy đam mê và ham muốn. anh cúi xuống, để lại một nụ hôn đầy âu yếm trên bề mặt nhạy cảm, nhẹ nhàng như thể muốn minseok hiểu rằng anh đang trân trọng từng giây phút này.

dương vật của minseok cũng giống như toàn bộ cơ thể em, nhỏ nhắn và hồng hào. có lẽ vì đặc tính cơ thể mà phần dưới của em không có lông mao, để lộ làn da mịn màng không chút tì vết, tạo nên một vẻ thanh thuần đầy mê hoặc. jihoon khẽ cúi xuống, đôi mắt lấp lánh niềm say mê khi nhìn chăm chú vào sự mượt mà, mềm mại ấy. một mùi hương thoang thoảng từ cơ thể minseok len lỏi qua không gian, hương thơm ngọt ngào và thuần khiết, càng khiến jihoon thêm phần say đắm.

jihoon ngắm nhìn thật lâu, ánh mắt anh phủ lên cơ thể minseok một sự dịu dàng khó tả. thứ nhỏ nhắn, hồng hào ấy khiến anh như lạc vào một thế giới khác, nơi mà mọi giác quan đều hướng về minseok. không một cử động nào của minseok có thể thoát khỏi sự chú ý của anh. jihoon nhẹ nhàng đưa tay chạm vào, đầu ngón tay lướt qua làn da mịn màng không tì vết của em, cảm nhận rõ sự mềm mại đến khó tin.

mùi hương quen thuộc từ cơ thể minseok càng lúc càng rõ rệt, pha lẫn giữa sự thuần khiết và một chút nồng ấm đầy lôi cuốn, như một lời mời gọi thầm lặng nhưng mạnh mẽ. jihoon không thể cưỡng lại mà cúi xuống gần hơn, hơi thở nóng ấm của anh phả nhẹ lên da thịt minseok, khiến em khẽ rùng mình. sự mềm mại của cơ thể em dưới ngón tay anh như thúc giục, như khiến từng cử chỉ của jihoon càng thêm tinh tế, đầy ý nghĩa.

anh cúi đầu hôn nhẹ lên phần đầu nấm đang rỉ ra từng dòng chất nhầy trắng đục, những nụ hôn đầy trân trọng và nhẹ nhàng. jihoon không chỉ cảm nhận bằng đôi môi mà còn bằng cả trái tim. tất cả những gì thuộc về minseok đều mang đến cho anh một sự khao khát khó cưỡng lại, nhưng không chỉ là sự ham muốn thể xác, mà còn là mong muốn bảo vệ, nâng niu em trong từng khoảnh khắc này.

jihoon cúi xuống sâu hơn, miệng há ra ngậm lấy toàn bộ chiều dài vào khoang miệng ấm nóng, trân trọng như thể từng hơi thở đều chứa đựng cả sự tôn sùng. từng cái chạm đầu tiên dịu dàng như mưa xuân, jihoon để lưỡi mình quấn lấy phần nam căn mịn màng, sau đó khẽ thít lấy cổ họng co bóp phần đầu nấm. sự tiếp xúc nhẹ nhàng ban đầu chỉ như một cơn gió thoảng, đủ để minseok cảm nhận một sự ấm áp len lỏi qua cơ thể.

từng nhịp của jihoon như một bản nhạc chậm rãi, nhưng bỗng nhiên, sự thay đổi đột ngột diễn ra. từ cái mềm mại của lưỡi người, jihoon chuyển mình như một loài mèo hoang, với mỗi cú chạm trở nên gồ ghề hơn, như những hạt cát trên bề mặt phẳng lặng của đại dương. minseok cảm nhận rõ sự khác biệt, sự thô ráp nhẹ nhàng nhưng đầy kích thích, như một cơn sóng nhỏ lăn tăn vỗ vào bờ cát mịn. mỗi lần jihoon chạm vào, như thể đang khơi dậy những tầng cảm xúc sâu kín, biến sự dịu dàng thành một sự đùa nghịch tinh nghịch nhưng đầy mê hoặc.

minseok không thể kiểm soát được nhịp thở của mình, từng hơi thở dồn dập theo những nhịp điệu mới. cảm giác như bị lạc vào một không gian giữa bình yên và sóng gió, nơi mà sự trêu đùa tinh tế ấy như một điệu nhảy kỳ diệu, khẽ đưa em đến một đỉnh cao của cảm xúc mà không cần lời nói nào để diễn tả.

jihoon tiếp tục chơi đùa với dương vật nhỏ nhắn, khéo léo dẫn dắt minseok qua từng cơn sóng cảm xúc. mỗi lần sự tiếp xúc thô ráp của lưỡi mèo chạm vào, em lại cảm thấy một sự giật mình, xen lẫn với chút mong chờ. minseok như bị cuốn vào giữa hai thái cực, một bên là sự dịu dàng đầy nâng niu, một bên là những cơn sóng mạnh mẽ, đột ngột nhưng cũng đầy hấp dẫn.

sự chuyển biến của jihoon không bao giờ là đơn điệu. sau đợt công kích bằng lưỡi mèo thô ráp, anh lại quay về với sự mềm mại của lưỡi người, làm minseok cảm nhận rõ ràng hơn từng thay đổi nhỏ nhất. cơ thể em đáp lại bằng những rung động không thể kiểm soát, như một nhạc cụ bị kích thích bởi bàn tay của một nhạc công tài ba. đôi mắt minseok khép hờ, những âm thanh khe khẽ bật ra từ miệng em, như một sự giải thoát từ bên trong, hoà cùng không gian lặng lẽ xung quanh.

mùi hương ngọt ngào của cơ thể minseok vẫn lan tỏa trong không khí, tạo nên một sự hòa quyện giữa cảm giác và mùi vị. jihoon không ngừng khám phá, từng nhịp lưỡi như những nét vẽ tinh tế lên bức tranh hoàn mỹ, khiến thời gian như ngưng đọng, chỉ còn lại khoảnh khắc này, giữa sự say đắm không lời.

và minseok bắn ra, ngay trong miệng jihoon.

jihoon từ từ rời khỏi nơi mà anh đã đùa nghịch, đôi môi anh thoáng lưu luyến trước khi buông ra hoàn toàn. một dòng chất lỏng mát lành lan tỏa trong miệng anh, như hòa quyện với sự ngọt ngào đã nếm trải. anh nuốt xuống một cách thong thả, giữ trọn từng cảm xúc và hương vị đó trong lòng mình, như một kỷ niệm quý giá không thể nào phai nhạt.

nhẹ nhàng, jihoon rướn người lên, để đôi môi của mình di chuyển khắp khuôn mặt minseok. những nụ hôn như cánh hoa khẽ chạm, từng điểm, từng điểm một, từ trán, xuống đến sống mũi, rồi đến má—nơi mà minseok có thể cảm nhận rõ sự dịu dàng và chăm sóc trong từng đụng chạm. cơ thể minseok vẫn còn run rẩy từ những khoái cảm không ngừng trước đó, và giờ đây, những nụ hôn của jihoon như lời an ủi nhẹ nhàng, làm dịu đi tất cả.

nhưng khi môi jihoon chạm đến đôi môi hồng của minseok, sự nhẹ nhàng dường như tan biến, nhường chỗ cho một sự mãnh liệt hơn. anh dừng lại nơi đó, đôi mắt khẽ nhắm lại trong khi đầu ngả nhẹ về phía trước, để môi họ chạm nhau thật sâu, như thể muốn hòa quyện thành một. đầu lưỡi jihoon chậm rãi len lỏi vào, khám phá từng góc nhỏ trong khoang miệng minseok, từng chút một, không bỏ sót nơi nào.

minseok đáp lại bằng một sự nhiệt thành không kém. lưỡi em quấn lấy lưỡi jihoon, cùng nhau tạo nên một điệu nhảy mượt mà và đầy cảm xúc. cả hai hoà vào nhau, hơi thở của họ hòa quyện, nhịp điệu của sự kết nối đó thật nhịp nhàng nhưng cũng đầy khao khát. những nụ hôn sâu ấy không chỉ đơn thuần là sự tiếp xúc vật lý, mà còn là sự giao thoa của cảm xúc, của những điều chưa nói nhưng đã được hiểu rõ.

mỗi lần đầu lưỡi của họ lướt qua nhau, minseok có thể cảm nhận được sự ấm áp, sự thành thật và chân thành trong từng cử chỉ của jihoon. cảm giác ấy giống như một dòng chảy không ngừng nghỉ, dẫn dắt cậu vào một vùng đất không có ranh giới, nơi mọi cảm xúc đều tinh khiết và nguyên sơ. họ tiếp tục tận hưởng khoảnh khắc ấy, nơi mà thời gian như ngừng trôi, và chỉ còn lại tiếng lòng của cả hai hòa nhịp trong từng nhịp thở, từng cái chạm sâu lắng.

trong khi đôi môi của họ vẫn còn quyện chặt vào nhau, jihoon để tay mình chậm rãi di chuyển. đầu ngón tay của anh nhẹ nhàng lướt dọc theo tấm lưng trần mịn màng của minseok, mỗi lần chạm như để cảm nhận sự mềm mại không chút tì vết. từng đường cong trên lưng minseok như khắc sâu vào ký ức của jihoon, tạo nên một sự liên kết dịu dàng giữa họ, như thể anh đang nâng niu một món bảo vật quý giá.

những ngón tay anh không dừng lại ở lưng mà tiếp tục lần mò xuống thấp hơn, khám phá từng đường nét của cơ thể. khi tay anh chạm đến vùng đào mềm, sự dịu dàng trong cử chỉ của anh trở nên đầy trân trọng. đôi bàn tay khẽ bao lấy từng bên, cảm nhận được sự đầy đặn và trắng nõn nà, như thể từng thớ thịt mềm mại ấy đang tràn qua kẽ tay anh. mỗi lần xoa nắn, jihoon đều cảm nhận được sự co giãn, sự đáp lại từ cơ thể minseok—như một nhịp đập sống động mà anh đang kiểm soát trong lòng bàn tay mình.

thịt mềm của minseok như hòa lẫn với sự vuốt ve nhẹ nhàng ấy, khiến cho cảm giác của cả hai càng thêm nồng nhiệt. jihoon di chuyển bàn tay mình một cách từ tốn, từng cử động như đang vẽ lên một bức tranh hoàn mỹ, nơi mà sự tiếp xúc giữa họ không chỉ là về mặt vật lý mà còn là về cảm xúc. những ngón tay anh khẽ ấn nhẹ, tạo nên những cảm giác vừa mới lạ vừa quen thuộc, như khơi dậy những dòng cảm xúc đang chảy âm ỉ trong lòng minseok.

tiếng thở của cả hai vẫn hòa vào nhau, lưỡi vẫn tiếp tục đan xen, và mỗi cử chỉ của jihoon trên cơ thể minseok đều mang theo sự khao khát sâu lắng nhưng không vội vã, như thể họ muốn kéo dài khoảnh khắc này mãi mãi, để cảm nhận trọn vẹn từng cung bậc cảm xúc tinh tế và chân thực nhất.

jihoon vẫn kiên nhẫn và đầy trân trọng trong từng cử chỉ, tay anh di chuyển chậm rãi nhưng chắc chắn, khám phá từng đường nét của minseok với một sự dịu dàng gần như tôn kính. những ngón tay anh lướt trên làn da trắng mịn, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể em như thể muốn ghi nhớ từng khoảnh khắc này. những đường cong mềm mại của minseok như hòa quyện vào từng chuyển động của jihoon, tràn đầy sự sống động, mời gọi sự đụng chạm từ anh mà không cần nói thành lời.

mỗi lần jihoon xoa nhẹ cánh mông, ngón tay anh dường như cảm nhận rõ hơn độ đàn hồi mượt mà nơi làn da mịn màng. tay anh bao bọc lấy từng bên, chạm đến những vùng nhạy cảm nhất một cách khéo léo, như thể anh đang đùa nghịch với một điều gì đó quý giá và mềm mại trong lòng bàn tay mình. cảm giác ấm áp từ da thịt của minseok tràn qua kẽ tay anh, để lại một sự kết nối giữa họ, không chỉ về mặt thể xác mà còn sâu sắc hơn là về cảm xúc.

minseok không thể kìm nén những phản ứng của mình. đôi môi em khẽ mở ra, hơi thở trở nên gấp gáp, từng nhịp thở như hòa quyện vào không khí tĩnh lặng trong căn phòng. tiếng rên khe khẽ, mỏng manh nhưng không thể giấu được, thoát ra từ môi em, như lời đáp lại những cử chỉ dịu dàng nhưng cũng đầy đam mê của jihoon. tiếng rên của minseok không quá lớn, nhưng nó chất chứa cảm xúc sâu lắng, những đợt sóng ngầm của niềm khao khát đang dần trào dâng từ tận sâu trong lòng cậu.

cơ thể minseok khẽ run rẩy dưới sự vuốt ve liên tục của jihoon. đôi mắt em nhắm lại, môi hé mở, hơi thở đứt quãng mỗi khi bàn tay của jihoon chạm đến một điểm nhạy cảm. những tiếng rên rỉ tiếp tục vang lên, từng âm thanh một như lan tỏa vào không gian, khiến cả căn phòng như chỉ còn lại âm hưởng của sự gần gũi và đam mê. minseok cảm nhận rõ ràng từng đụng chạm, từng áp lực nhẹ nhàng từ đôi bàn tay jihoon, và mỗi lần như thế, em lại cảm thấy một dòng cảm giác mạnh mẽ lan tỏa qua cơ thể mình, không cách nào ngăn cản được.

jihoon cúi xuống, hôn lên những điểm nhạy cảm trên làn da minseok, môi anh lướt qua từng centimet với sự dịu dàng nhưng cũng đầy khao khát. tiếng rên của minseok trở nên dồn dập hơn, sâu lắng hơn khi môi jihoon di chuyển lên cổ em, nơi mà nhịp tim minseok đập thình thịch không ngừng. cảm giác của những nụ hôn xen lẫn với bàn tay đang khám phá của jihoon tạo nên một dòng chảy cảm xúc mãnh liệt. minseok không thể kìm nén nữa, cơ thể em tự nhiên đáp lại sự chăm sóc ân cần của jihoon, như một bản nhạc tự nhiên hòa cùng với những cử chỉ đầy yêu thương ấy.

jihoon tiếp tục dời tay, cảm nhận sự căng thẳng nhẹ trong từng thớ cơ của minseok dưới bàn tay anh. không chút do dự, jihoon để lòng bàn tay khám phá sâu hơn, những ngón tay chạm đến nơi mà chỉ mình họ biết, như đang mở ra một cánh cửa đến những điều họ chưa từng trải nghiệm trước đây. từng chuyển động của jihoon vẫn giữ nhịp chậm rãi nhưng giờ đây mang theo sự táo bạo, như một sự mời gọi để khám phá điều ẩn giấu.

cảm giác giữa họ trở nên dày đặc hơn, không gian như thắt chặt lại khi những ngón tay của jihoon dừng ngay tại hang động bí ẩn chật hẹp đang mấp máy mời gọi, gợi lên một sự kết nối gần như tuyệt đối. hơi thở của minseok trở nên dồn dập hơn, nhưng không hẳn vì sự đụng chạm, mà vì những gì nó ngầm biểu đạt. đôi tay của jihoon như đang nắm giữ điều gì đó vượt ra ngoài sự hữu hình, một sức mạnh vô hình kéo cả hai đến bờ vực của sự gợi cảm mà không cần bất kỳ lời nói nào.

ánh mắt của minseok nhìn jihoon, như vừa thách thức vừa đầu hàng, cả hai dường như hiểu rõ trò chơi đang diễn ra giữa họ. cái chạm khẽ từ những ngón tay của jihoon không còn chỉ là một sự thăm dò đơn thuần, mà như đang khơi dậy một dòng chảy mạnh mẽ, một sự chiếm hữu tinh tế nhưng không kém phần mãnh liệt.

sự im lặng của họ giờ đây đầy ắp những cảm xúc không thể gọi tên. mọi chuyển động của jihoon dường như thâm nhập vào từng ngõ ngách sâu thẳm nhất của minseok, nơi những bí mật nằm chờ được đánh thức. thay vì dừng lại, jihoon quyết định tiến xa hơn, để đôi tay anh dẫn lối qua từng lớp cảm xúc đang chực chờ bùng nổ, một sự táo bạo pha lẫn với ẩn ý sâu xa, như thể chính anh đang kiểm soát cuộc chơi này mà không cần phải thể hiện rõ ra bên ngoài.

minseok chỉ có thể để mình bị cuốn vào, như một con sóng sẵn sàng vỡ òa, nhưng mọi thứ vẫn được giữ trong sự điều khiển chặt chẽ của jihoon. những chuyển động của anh, dù có phần mạnh mẽ hơn, vẫn giữ nguyên sự tinh tế và cẩn trọng, như thể mỗi chạm khẽ đều chứa đựng một thông điệp bí ẩn, chờ được giải mã trong từng phút giây căng thẳng và mong manh này.

jihoon cảm nhận được một sự thay đổi tinh tế từ minseok khi bàn tay của anh tìm đến điểm nhạy cảm nhất. sự phản ứng của minseok ập tới như một dòng điện nhỏ chạy qua cơ thể, không thể che giấu thêm nữa, tiếng rên khẽ thoát ra từ đôi môi mềm mại, đứt quãng nhưng đầy chất chứa. jihoon như một nhà thám hiểm vừa tìm thấy kho báu mà không ngừng đắm chìm vào sự phát hiện ấy, mỗi chuyển động của anh giờ đây đều mang một sự dấn thân sâu hơn, mãnh liệt hơn.

ngón tay anh di chuyển nhẹ nhàng nhưng đầy chủ đích, thăm dò rồi lại khéo léo kích thích, như đang kiểm tra từng phản ứng của minseok. hơi thở của minseok trở nên rối loạn, lồng ngực phập phồng, mỗi tiếng rên rỉ vang lên như một lời xác nhận cho thành công của jihoon. cảm giác quyền lực từ khoảnh khắc này càng làm jihoon say mê hơn, sự khao khát không chỉ dừng lại ở bề mặt mà dường như anh muốn đi sâu hơn, thâu tóm mọi cảm xúc của minseok trong lòng bàn tay.

jihoon tăng tốc một cách có kiểm soát, đôi mắt anh không rời khỏi minseok, như muốn nhìn thấu từng phản ứng nhỏ nhất, từng cảm giác ngọt ngào lẫn với sự bùng nổ sắp đến. những ngón tay của anh không ngừng di chuyển, mỗi lần chạm như đẩy minseok đến gần hơn với ranh giới giữa thực tại và mê cung của khoái cảm. bất chấp tiếng rên ngày một lớn hơn từ minseok, jihoon vẫn giữ sự điềm tĩnh của mình, như thể anh đã hoàn toàn kiểm soát được tình huống, từng đường nét cơ thể của minseok giờ đây đều nằm trong tầm với của anh.

minseok không thể giữ nổi sự tự chủ thêm nữa, cơ thể run rẩy dưới những cú chạm điêu luyện của jihoon. tiếng rên trở nên rõ ràng hơn, đứt quãng nhưng mang đầy sức nặng. mỗi tiếng rên ấy lại càng khơi gợi thêm trong jihoon sự tò mò mãnh liệt, đôi tay anh tiếp tục hành trình khám phá như thể mỗi lần chạm vào đều mang lại một khía cạnh mới, một khoảnh khắc chưa từng được khám phá.

từng tiếng rên của minseok giờ đây là âm nhạc ngọt ngào trong không gian im lặng, như một bản giao hưởng chỉ có hai người họ biết đến. jihoon, như một nghệ sĩ bậc thầy, không vội vã mà vẫn duy trì sự cân bằng hoàn hảo giữa táo bạo và tinh tế, để mỗi cử chỉ của anh không chỉ gợi lên cảm giác bùng nổ mà còn như khắc sâu từng giây phút vào trí nhớ của cả hai.

tiếng rên của minseok thoát ra, đứt quãng nhưng đầy khao khát, giọng em khàn đi, "jihoon... dừng lại... chỗ đó..."

minseok không thể kiểm soát bản thân nữa, mỗi nhịp thở như hòa vào từng cú chạm của jihoon. giọng em rung lên, trộn lẫn giữa sự ngượng ngùng và mong muốn, "chỗ đó... không được... jihoon, em... không chịu nổi nữa..."

mỗi từ như tan ra trong không khí, tiếng rên khe khẽ biến thành lời cầu xin, minseok khép hờ mắt, cơ thể em run rẩy, đôi môi bật ra tiếng thì thầm gần như bất lực, "làm ơn... em cần anh..."

jihoon dừng lại, không trêu đùa nữa, anh cúi xuống và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi môi mềm mại của minseok, như một lời hứa đầy ngọt ngào. cảm giác dịu dàng ấy chỉ kéo dài trong giây lát trước khi jihoon rút ra khỏi khoảnh khắc ấy và chuyển sang một sự quyết định táo bạo hơn. anh biết rằng minseok đã sẵn sàng, và giờ đây, không còn gì có thể ngăn cản anh nữa.

minseok cảm nhận được sự thay đổi trong nhịp thở của jihoon, hơi thở ấy trở nên nặng nề hơn, nhưng cũng đầy sự khao khát chân thật. jihoon bắt đầu thực sự tiến sâu hơn, để chìa khóa to lớn của mình hòa cùng với không gian bí ẩn của minseok. khoảnh khắc đó, không còn chỗ cho sự thăm dò nữa, chỉ còn lại sự kết nối sâu sắc và đầy mạnh mẽ.

minseok cắn nhẹ môi dưới, cơ thể như hòa nhịp cùng từng động tác của jihoon. mỗi lần anh tiến vào, một làn sóng cảm xúc dâng trào trong minseok, cơ thể em đón nhận và hoàn toàn mở ra cho jihoon. đôi mắt minseok khép hờ, hơi thở nặng nề hơn từng chút, và tiếng rên của em giờ đây không còn giữ lại bất kỳ sự ngại ngùng nào.

jihoon, trong mỗi cú chuyển động, như người nắm giữ hoàn toàn chìa khóa của cuộc chơi này. mọi sự kiểm soát giờ nằm trong tay anh, và anh tận dụng điều đó để khám phá sâu hơn, đẩy minseok tới giới hạn của khoái cảm. không gian xung quanh dường như biến mất, chỉ còn lại sự hòa quyện của hai cơ thể và những tiếng rên rỉ không thể kìm nén từ minseok, như một minh chứng cho niềm khao khát vô biên này.

tiếng rên của minseok ngày càng gấp gáp hơn, hòa lẫn giữa sự bất lực và khát khao, giọng em vỡ ra trong từng nhịp thở, "jihoon... em không chịu nổi nữa... sâu quá... làm ơn..."

em cắn nhẹ môi, nhưng mỗi cú chạm của jihoon lại khiến lời nói thoát ra một cách không kiểm soát, "ưm ha... đừng dừng lại... tiếp tục đi, anh... em phát điên mất..."

mỗi chuyển động của jihoon như đẩy minseok đến giới hạn, và giọng anh run lên, đứt quãng, "jihoon... em... gần như không thở được... sướng quá, ah."

tiếng rên rỉ của minseok ngày càng trở nên mãnh liệt, không thể che giấu nổi cảm xúc đang bùng lên bên trong, "nhanh hơn... mạnh hơn... jihoon, em cần anh... bây giờ..."

mỗi từ phát ra như hòa vào nhịp thở, từng tiếng gọi tên jihoon giờ đây là minh chứng cho sự hoàn toàn đầu hàng trước khoái cảm mà cả hai đang cùng nhau trải nghiệm.

jihoon bất ngờ đẩy sâu hơn, khiến cơ thể minseok giật nảy, ánh mắt em lạc đi trong khoảnh khắc cảm giác mãnh liệt đột ngột ập đến. tiếng rên của minseok thoát ra không kiểm soát, cơ thể em căng cứng khi jihoon vô tình nghiền vào đúng điểm nhạy cảm nhất. nhưng điều bất ngờ hơn cả là nụ cười lém lỉnh nở trên môi jihoon, anh cúi xuống thì thầm, giọng trầm ấm đầy khiêu khích, "em có biết, ngoài cái lưỡi có gai của mèo, còn một chỗ khác cũng có gai không?"

minseok không kịp phản ứng, cả cơ thể em như chìm sâu hơn trong khoái cảm khi câu nói ấy vừa dứt. mọi thứ trong em trở nên hỗn loạn, tiếng thở gấp gáp, nhịp tim như đập mạnh hơn, và rồi... một cảm giác hoàn toàn mới mẻ xâm chiếm. thứ bên trong cơ thể minseok bỗng như biến đổi, những lớp gai của jihoon len lỏi và cọ vào mọi ngóc ngách nhạy cảm, đánh thức từng tế bào trong cơ thể.

khoái cảm dồn dập hơn bao giờ hết, minseok không còn có thể kiểm soát mình nữa, cơ thể như bị nhấn chìm trong cơn sóng tình dữ dội. ngón chân em co quắp lại, gác lên vai jihoon như bám víu vào chút gì còn lại trong cơn cuồng nhiệt này. cảm giác khác lạ lan tỏa khắp người, từng lớp gai sần sùi như ma sát với từng điểm nhạy cảm, không ngừng đẩy minseok đến ranh giới giữa thực tại và khoái cảm tuyệt đối.

"jihoon... em... không thở được..." minseok lắc đầu nguầy nguậy, miệng khẽ rên rỉ trong sự lạc lõng giữa dòng cảm giác mới lạ và nỗi khoái cảm không thể chối từ.

nhưng jihoon vẫn tiếp tục, nụ cười vẫn thoáng hiện trên môi, đầy tự tin và thách thức, như thể anh biết chính xác mình đang làm gì với minseok.

minseok hoàn toàn bị cuốn theo nhịp điệu của jihoon, mọi thứ trở nên mờ mịt, cơ thể anh như tan chảy vào trong cơn sóng khoái cảm cuồng nhiệt ấy. những lớp gai tưởng tượng mà jihoon đã khơi gợi trong đầu minseok không ngừng cọ xát, mỗi lần jihoon di chuyển lại khiến cơn khoái cảm dâng lên, như thiêu đốt toàn bộ giác quan của minseok. hơi thở anh trở nên hỗn loạn, nhịp tim đập loạn xạ, tiếng rên rỉ giờ đây chỉ còn là những âm thanh không thể kiểm soát.

jihoon, vẫn với sự điềm tĩnh và tự tin, không ngừng tiến sâu hơn, từng cú chuyển động của anh đầy chủ đích, như đang điều khiển mọi cảm xúc của minseok trong lòng bàn tay. mỗi lần tiếp xúc, anh lại khơi dậy một cơn sóng mới trong cơ thể minseok, khiến đôi môi mềm của em không ngừng thốt ra những âm thanh nửa như cầu xin, nửa như muốn nhiều hơn nữa.

"minseok... cảm giác thế nào?" jihoon thì thầm, giọng trầm ấm đầy khiêu khích bên tai minseok, như muốn khắc sâu thêm sự chiếm hữu vào tâm trí em.

minseok không thể trả lời, từng từ vỡ ra trong tiếng rên rỉ nghẹn ngào, đầu lắc mạnh trong sự mất kiểm soát. cơ thể em co giật liên tục, từng cơ bắp căng cứng khi cơn khoái cảm dồn dập khiến minseok gần như mất đi mọi ý thức. ngón chân gác trên vai jihoon co quắp lại, em hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác mà không thể tìm lối thoát.

"anh... jihoon... em... không chịu nổi nữa..." giọng minseok khàn đi, đứt quãng giữa những tiếng thở gấp, từng chữ thoát ra chỉ càng khiến sự khao khát của em rõ ràng hơn.

jihoon vẫn giữ nhịp, nhưng giờ đây anh càng dấn sâu hơn, như muốn đưa minseok vượt qua mọi giới hạn. bàn tay anh nắm chặt hông minseok, giữ chặt lấy em như để chắc chắn rằng em không thể thoát ra khỏi cơn bão cảm xúc này. từng đợt khoái cảm không ngừng tấn công, những lớp gai tưởng tượng mà minseok cảm nhận trong cơ thể như ngày càng rõ rệt, mỗi lần ma sát lại khiến em run rẩy không ngừng.

minseok chìm trong khoảnh khắc đó, mọi cảm giác đều trở nên choáng ngợp, như thể em đang trôi nổi giữa một cơn bão không hồi kết.

cảm giác trong cơ thể minseok đang ngày càng trở nên mãnh liệt, nhưng không chỉ em, jihoon cũng cảm nhận được sự bùng nổ sắp đến từ chính bản thân mình. những động tác chậm rãi, đầy trêu đùa trước đó giờ đã biến thành những cú thúc nhanh và mạnh hơn. jihoon dồn hết sự khao khát còn lại vào từng chuyển động, không còn do dự, không còn kiềm chế, khám phá từng ngóc ngách sâu nhất trong hang động chật hẹp của minseok.

hơi thở của cả hai hòa lẫn vào nhau, không gian chỉ còn lại âm thanh của sự hòa quyện giữa khoái cảm và khao khát. jihoon, với cơ thể căng cứng, bỗng chốc dừng lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trước khi trao trọn vẹn tất cả tinh hoa của mình vào trong minseok. cảm giác ấm nóng từ dòng chảy không ngừng lan tỏa khiến minseok co giật thêm một lần nữa, em run rẩy, hơi thở đứt quãng, cơ thể như chìm sâu hơn vào cơn sóng khoái cảm cuối cùng.

nhưng bất ngờ, minseok cảm nhận được thứ gì đó khác lạ. dương vật jihoon bỗng nhiên phình to lên ở điểm kết nối, khóa chặt hai người lại với nhau. minseok giật mình, cơ thể em run rẩy vì khoái cảm đang dâng trào, nhưng cảm giác đau đớn cũng bắt đầu lan tỏa. cơn đau len lỏi vào giữa những đợt khoái cảm làm em không thể kiểm soát được nước mắt, từng tiếng thút thít yếu ớt thoát ra từ đôi môi khô khốc của minseok. em rúc vào lòng jihoon, cơ thể vẫn co giật theo nhịp, nước mắt lăn dài trên má khi em cảm nhận rõ ràng sự căng tức từ nơi thành kết.

jihoon nhận ra sự đau đớn của minseok, anh ôm chặt lấy em vào lòng, giọng trầm ấm đầy an ủi, "minseok, em ổn mà, kết sẽ xẹp nhanh thôi... đừng lo, anh ở đây."

từng lời nói của jihoon như một lời hứa vỗ về, anh nhẹ nhàng vuốt ve lưng minseok, cố gắng xoa dịu cơn đau và nỗi lo lắng của em. cảm giác bức bối vẫn còn, nhưng sự dịu dàng của jihoon giúp minseok cảm thấy an toàn hơn. em thút thít trong lòng anh, đôi mắt nhắm nghiền khi cơn co giật cuối cùng dần lắng xuống, để lại một cảm giác trống rỗng và mệt mỏi trong cơ thể.

jihoon tiếp tục dỗ dành minseok, từng nhịp thở của cả hai dần trở lại bình thường, và kết của jihoon cũng bắt đầu xẹp dần. minseok vẫn nằm gọn trong vòng tay anh, cảm giác đau nhói dần tan biến khi hơi ấm từ jihoon tràn ngập khắp người.

khi mọi thứ lắng xuống, jihoon ôm chặt minseok trong vòng tay, như muốn bảo vệ em khỏi mọi thứ bên ngoài kia. cơ thể họ dính sát vào nhau, những giọt mồ hôi vẫn còn đọng lại trên da, tạo nên một sự kết nối mạnh mẽ và ấm áp.

jihoon từ từ nâng khuôn mặt của minseok lên, hôn nhẹ lên trán em, những giọt mồ hôi mặn mà mang theo vị của những khoảnh khắc họ vừa trải qua. nụ hôn ấy nhẹ nhàng nhưng đầy yêu thương, như một lời hứa rằng anh sẽ không bao giờ rời xa.

"cảm ơn em minseok," jihoon thì thầm, giọng anh ấm áp và chân thành. "cảm ơn vì đã cưu mang anh, đã chấp nhận và cứu rỗi anh khỏi lời nguyền này."

minseok cảm nhận được sự chân thành trong từng từ ngữ của jihoon. em tựa đầu vào vai jihoon, cảm giác an toàn và hạnh phúc tràn ngập trong lòng. "không cần cảm ơn đâu," minseok đáp, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm. "anh cũng đã cứu rỗi cuộc sống tẻ nhạt không nơi nương tựa của em mà."

họ nằm im trong vòng tay của nhau, lòng đầy ấm áp và hạnh phúc. trong khoảnh khắc tĩnh lặng ấy, cả hai đều biết rằng mình đã vượt qua ranh giới của tình bạn, của người và mèo, để đến với một tình yêu chân thật, mạnh mẽ và đầy ý nghĩa. họ đã cùng nhau viết nên một câu chuyện mới, và lần này, không có lời nguyền nào có thể chia cắt họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro