34.
đường đi đến nhà thể thao bảy giơ tối vắng vẻ đến lạ, lòng virgo có chút sợ hãi, vì ít khi cô đến đây một mình.
nhưng sau này virgo phải tập quen thôi, cũng tương tự như cách cô trải qua cuộc sống một mình thôi mà.
chả có gì phải đau lòng cả.
nhà thi đấu vẫn sáng đèn, dù cố gắng không để ý, nhưng virgo vẫn dành hàng giờ mỗi tối để nghe tiếng mở cửa căn hộ của leo mới chịu đi ngủ.
dạo này gã về trễ hơn bình thường, cả hai như chưa từng có quan hệ nào quá thân thiết vậy.
những tin nhắn ít dần, virgo biết vì họ bận, hoặc vì họ đã gây ra quá nhiều tổn thương cho nhau rồi.
đột nhiên virgo lại nhớ về ngày xưa.
cánh tay cô đẩy cửa bước vào, bóng dáng quen thuộc lại xuất hiện, gã lúc nào cũng luyện tập một mình. virgo cố gắng không tự lừa dối bản thân rằng chỉ có cô mới có thể ở bên hắn lúc tập luyện.
cô chẳng còn hy vọng gì với mối quan hệ này nữa rồi.
thân hình to cao, cơ bắp lực lưỡng, khác xa với một học sinh bình thường là thứ khiến leo khác biệt với đám đông. giống như cách hắn tìm được virgo giữa biển người vì mái tóc đỏ của cô.
thật ra dù leo chả là ai cả, virgo chắc chắn mình vẫn có thể tìm ra gã dễ dàng.
virgo không biết mình đã im lặng bao lâu, cho đến khi leo nhận ra có kẻ đang đứng gần mình, mắt gã hằn lên những tia bối rối, và cả, vui mừng.
" anna..."
" à...thầy kêu đội trưởng ghi tên thành viên vào danh sách "
virgo cố điều chỉnh lại nhịp thở của mình, chìa ra danh sách. leo nhìn chằm chằm cô, rồi lại nhìn tờ danh sách, đưa tay đón lấy.
" sao tụi mình lại thế nhỉ "
gã cười, trong tiếng cười mang ý đầy bất lực.
" không phải từ mày sao, helion "
" tao cũng không biết từ ai nữa " leo lắc đầu " hoặc là mày đừng nên yêu một đứa trẻ chưa kịp lớn "
" tao đã yêu nó từ khi nó còn là một đứa trẻ thực sự chăng "
virgo không biết nữa, việc cô yêu leo từ khi nào, cô không nghĩ nó còn quan trọng nữa.
dường như thứ gì đó vừa vỡ ra trong trái tim leo, hắn quyết đoán để tập danh sách xuống đất, tiến đến nắm chặt lấy hai bả vai của virgo.
" không phải chúng ta đã thống nhất sẽ bình thường sao ? "
leo nhìn vào đôi mắt virgo rất lâu, gương mặt xinh đẹp, mái tóc đỏ rực rỡ, gã luôn thấy mình bị hút sâu vào nó. mỗi lần nhìn vào mắt cô, gã chẳng nhìn thấy gì ngoài những ngày tháng nhỏ bé cô đơn đến mức chỉ muốn chết đi.
không gia đình, không gì cả.
dù bây giờ leo vẫn vậy thôi, nhưng gã đã không còn quan tâm đến cái gọi là gia đình trọn vẹn. thế giới leo đã vô cùng khác ngày đầu cô và gã cùng nhau đứng chịu phạt chung.
gã dành cả đời để quên đi những cái tủi hờn đau đớn tuổi thơ, nhưng mỗi khi nhìn vào virgo, lòng leo lại nhức nhối.
trong khi leo muốn quên đi những ngày tháng cô độc đó, virgo luôn đau đáu nhớ về.
gã không muốn một thế giới chỉ quanh quẩn với đau thương, và virgo. leo mơ ước về rất nhiều nơi, về sân bóng, về tiếng hò reo, về sự chiến thắng.
gã sợ cô đơn.
một cái vòng tay của virgo quá nhỏ bé để sưởi ấm gã.
ước mơ của leo không có virgo.
nhưng dù có chết đi, gã cũng không muốn mất đi cô.
đôi khi gã thấy bản thân ích kỷ vô cùng, virgo dường như là người thân duy nhất, nhưng cũng chính là kẻ gã muốn quên đi nhất.
" tao hiểu được những gì mày nghĩ trong đầu " virgo cất tiếng
đôi khi virgo ghét khả năng nhìn thấu người khác của mình vô cùng.
" không sao đâu, đâu ai ngu ngốc giữ lại nhìn ngày đau khổ đó mãi như tao "
" tao cũng muốn thoát khỏi nó lắm chứ, nhưng vì lúc đó tao với mày thật hạnh phúc, nên tao cứ giữ mãi "
leo ngỡ ngàng khi giọt nước mắt lăn dài trên má virgo, gã ít khi nhìn thấy virgo khóc.
vì cô luôn là người mạnh mẽ nhất.
" nhưng ai rồi cũng lớn mà phải không, mày cũng cần có cuộc sống của mày mà "
" tao cũng có ước mơ của riêng mình "
" anna, không thể như ngày xưa sao? " leo nắm chặt cổ tay của virgo
nhức nhối và đau đớn.
" chính mày là người không muốn quay về mà? "
virgo cười khổ, cô muốn ngắm nhìn người mình yêu cả bầu trời tuổi trẻ thật lâu, vì sau này cách cô nhìn gã sẽ hoàn toàn khác rồi.
" tao cũng có cái ích kỷ của mình, tao không thẻ cứ đối xử với mày bằng hết tình cảm của mình trong khi mày không hề yêu tao "
" giấc mơ mày cũng chưa từng có tao "
virgo dứt khoát cúi xuống nhặt lấy tờ danh sách đã được điền đầy đủ.
" helion, sau này phải thật thành công nhé "
bóng lưng tóc đỏ dần khuất sau ánh đèn mờ, không gian lại im lặng đến đáng sợ.
leo gục xuống, vai gã run lên như đang ở giữa trời đông, chính gã cũng không hiểu giọt nước mắt trên má mình là vui mừng hay đau đớn.
gã đã thoát khỏi quá khứ cô độc đó rồi.
nhưng tại sao nhìn anna virgo bước đi lòng gã lại đau đớn đến vậy?
" sau này chúng ta cái gì cũng có, chỉ là không có chúng ta "
;
anh em tao macao
daisy.scorpio đã gửi một ảnh.
daisy.scorpio : shitttt
daisy.scorpio : arghhhhhh
daisy.scorpio : anh quốc ơiiiiiii i'm cominggg
cancer.sweet : đm
cancer.sweet : có kết quả rồi à
iam.alice : nhanh thế ơ kìa
ronaprincess : :))))))
daisy.scorpio : má sáng bảnh mắt
daisy.scorpio : đang vô nhà tắm
daisy.scorpio : thấy mail té cmn sàn
iam.alice : học bổng 100% à
daisy.scorpio : đún
daisy.scorpio : hehehhe
ronaprincess : đúng là bạn tao
daisy.scorpio : thôiiii
daisy.scorpio : tụi bây muốn đi là đi được
daisy.scorpio : có phải mình tao đi được đâu
iam.alice : tại người ta có bận lo cho tình yêu í sao đi được😏
cancer.sweet : sao bạn đéo có tình yêu mà vẫn chưa đi😏
ronaprincess : chắc tại người ta sắp có 😏
iam.alice : tui còn yêu quê hương tổ quốc lắm các cậu
cancer.sweet : hay yêu ai🤧
iam.alice : toàn ăn nói xằng bậy
daisy.scorpio : à ừ:))))
ronaprincess : thích cái cách cô ta giấu giếm bạn thân
iam.alice : giấu cc gì
cancer.sweet : gấu nói giấu bạn là hư!
iam.alice : bố ạ các mày
iam.alice : à daisy
iam.alice : rồi mày gem với thằng sagi tính sao
ronaprincess : đm lại đánh trống lảng rồi đấy
daisy.scorpio : tao với albert còn cái gì để tính à=))))
cancer.sweet : dù gì cũng thích biết lâu
cancer.sweet : không lẽ mày đi mà nó im re ?
daisy.scorpio : không biết nữa
daisy.scorpio : tao chỉ mới kể cho tụi mày nghe
iam.alice : ôi mày mong chờ gì vào độ riêng tư ở cái trường này nhỉ:)))))
cancer.sweet : quan trọng là gemini
cancer.sweet : lão đang thích mày
daisy.scorpio : thôi đi:)))
daisy.scorpio : mà thích hay không cũng đéo quan trọng
daisy.scorpio : dù có quen gem tới giờ thì tao vẫn sẽ đi thôi
ronaprincess : đúng là con gái yêu của mẹ
ronaprincess : mẹ yêu con
cancer.sweet : nhưng thật sự sẽ bỏ lỡ sao
cancer.sweet : kể cả khi
cancer.sweet : ổng thích mày?
iam.alice : thôi đi
iam.alice : nếu thích được thì đợi q
qaQiam.alice : không thì vứt 🙂
ronaprincess : má nay nói chuyện triết lý quá
ronaprincess : em iu anh
cancer.sweet : mà đm thôi
cancer.sweet : sao phải quan trọng chuyện yêu đương vớ vẩn nhỉ
Q
cancer.sweet : ý là tụi mình sắp xa nhau rồi đó🙂
daisy.scorpio : đm
daisy.scorpio : đi ăn
daisy.scorpio : bố mời
các cậu năm mới siu vui vẻ nhóe
câu chuyện của 12 bạn nhỏ chắc sắp kết thúc rồiiii
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro