Chap 16
Thứ bảy em hái hoa hồng ngày xưa đã úa tàn đời con người ta....ê khoan lộn rồi, tính nói thứ bảy mà tự dưng đi hát luôn, em em xin lỗi các anh chị độc giả nhá, vô tình thôi vô tình thôi mà thật ra là cố tình 😛😛, ờ mà bỏ qua cái phần xàm xí nách của con tác giả đi mà hãy đến với chap 16 nào ( nhạt ).
Ngay con đường từ nhà đến trường của Cự Giải, do hôm nay không có đi học anh mới hẹn Nhân Mã cùng Thiên Yết và Bạch Dương ra đây để chi để chi, để tìm đối tượng tiếp theo nha.
Cự Giải như trong phần GTNV thì cậu ấy thuộc dạng nhà giàu nhưng vì gia đình suốt ngày nịnh nọt làm anh khá là ghét cho nên thử một lần cảm giác ở lớp học dở và nghèo coi coi sẽ như thế nào, sau mấy ngày thì anh thấy họ là người cảm nhận sao nói ra vậy chứ không xạo ke như người nhà giàu khác. Sải bước trên con đường của mình cùng với dòng suy nghĩ đó, Cự Giải bỗng dừng lại trước thân ảnh quen thuộc sở hữu mái tóc tím dài kia, người con gái theo anh nhớ có tên là Bảo Bình, Giải ca chạy tới chào hỏi buổi sáng cùng câu chúc ai mà ngờ rằng khi anh vừa chạy đến thì Bảo Bình nhà ta ngất xỉu, Giải ca đỡ lấy Bảo Bình rồi bế cô lên đưa tới bệnh viện gần đó.
Bệnh viện Long Sa~~~
-Thưa bác sĩ bạn em sao rồi ạ ??
Từ dãy ghế chờ trước phòng bệnh, Cự Giải lo lắng hỏi bác sĩ về tình hình của người bạn cùng lớp.
-Không sao đâu! Bạn em chỉ bị mất sức nên ngất thôi, có thể vô thăm đấy
Bác sĩ đáp lại, dứt lời vị bác sĩ cất gót đi lên lầu trên của bệnh viện. Cự Giải thở phào nhẹ nhỏm đi vào, đập vào mắt anh là thân ảnh cao ngang mình nằm dài trên giường bệnh, anh Cua ngồi xuống kế bên Bảo Bình nhìn cô nàng, nàng Bảo mở mắt ra hết hồn vì vừa mở mắt ra đã thấy bản mặt một người xa lạ cô chưa hề tiếp xúc, cô nàng ngồi dựa lưng vào tường cố lấy lại sự bình tĩnh. Cua đặt tay lên vai Bảo Bình thì cô khẽ la lên, anh Cua liền bỏ tay ra có đôi chút ngạc nhiên bởi phản ứng đó, tròn mắt hỏi:
-Sao vậy ? vai bà có vấn đề gì hả ? Để tui gọi bác sĩ đến khám ??
Bảo Bình lắc đầu vẻ mặt toát nỗi sợ hãi, Cự Giải nhíu mày khó hiểu vẻ mặt sợ hãi đó là gì. Bảo Bình bất giác nghĩ rằng nếu mình nói cho Cự Giải nghe những việc mình đã chịu đựng suốt mấy năm qua thì có lẽ mình sẽ được cứu nhưng suy nghĩ đó lập tức bay đi khi cô nhớ ra lời nói của người đàn bà đó...
"Nếu mày mà nói cho ai biết việc tao đang làm với mày thì người đó sẽ bị giết ngay lập tức, hơn nữa đàn em của tao đem bán mày qua nước ngoài"
Cự Giải nhún vai coi như bỏ cuộc khi muốn giúp đỡ Bảo Bình, Giải ca thở dài kiếm điện thoại trong túi quần nhưng chợt nhớ ra là để điện thoại ở nhà rồi, giờ lấy cái gì để gọi cho Thiên Yết đây trời, Cự Giải nghĩ ra cách nhưng phần trăm thành công hơi bị thấp à nhen. Cự Giải gãi đầu kèm theo nụ cười hỏi:
-Này Bảo Bình cậu cho mình mượn điện thoại được không ? Mình mượn gọi cho Thiên Yết chút xíu
Bảo Bình đánh mặt sang túi xách mình đem theo, trong lòng đắng đo suy nghĩ không biết cho mượn hay không, cuối cùng cô cũng cho Cua mượn điện thoại. Cự Giải bất ngờ mém hoá đá, Giải ca hoang mang cầm lấy điện thoại của Bảo nhi không biết có phải là mình đang tưởng tượng không nữa, trong lớp Bảo nhi lạnh lùng ít tiếp xúc với ai nữa cơ, hồi trước anh nghĩ là ngại nhưng giờ thì anh không nghĩ vậy, Bảo nhi không thích giao tiếp với người lạ đặc biệt là nam. Cự Giải cầm điện thoại đi tới góc phòng, lẽ ra anh đi ra ngoài nhớ là mình mượn Bảo nhi lần đầu nên phải tạo niềm tin.
->>>> Ngay cổng trường <<<<-
Thiên Yết đi qua đi lại tức giận khi chờ đợi cả tiếng đồng hồ chưa thấy mặt Cự Giải đâu, Nhân Mã ngồi bệt xuống đất chơi game đua xe nãy giờ cũng được 2, 3 ván rồi, ván này là ván thứ 4 rồi. Bạch Dương thì đang à...ừm...cô...nàng thì do mỏi chân quá ngồi xuống đất thì dơ quần áo sau đấy Tuyết Nhàn thấy lại nói xấu này nọ, Nhân Mã bèn kéo Bạch Dương ngồi vào trong lòng mình, vòng tay qua sẵn ôm Bạch Dương luôn, Dương nhi cực kì cực kì đỏ mặt, đỏ như quả cà chua chín luôn ấy, ai đi ngang đều nhìn qua nghĩ rằng tuổi trẻ tài cao :)). Thiên Yết lâu lâu khẽ cười nhưng che miệng không thôi mất cảnh vui này, dù sao Yết nhi cũng đang gáng ghép hai người này thành đôi mà ha ha ha, đang âm thầm cười ngay cảnh tượng này thì tiến chuông điện thoại reo lên phá tan bầu không khí im lặng nhưng mắc cười này, Yết lấy điện thoại ra xem và nhận ra đây là số lạ, ba mẹ nói là không nên nghe điện thoại khi có số lạ mà thôi thử một lần chơi lớn xem sao
-Alo ai vậy
-Tui nè, Cự Giải nè !!
Thiên Yết ngạc nhiên quay qua báo cho cặp đôi vừa chơi vừa ôm nhau tình tứ kia chạy đến coi, Bạch Dương thầm cảm ơn tên Cự Giải dù bắt mình chờ cả tiếng đồng hồ đã cứu cô khỏi cái hoàn cảnh ngại hết sức, Thiên Yết nhìu mày hỏi:
-Số điện thoại mới à ? Mà ông đâu rồi chừng nào mới tới tụi này ngồi gần cả tiếng đồng hồ rồi nha
Giải ca bên kia cười hì hì rồi kể hết từ đầu đến đuôi cho mọi người hiểu mong là bỏ qua, ước mơ chỉ là mơ ước nhưng lâu lâu ước mơ cũng trở thành sự thật, cả ba người thông cảm cho Giải ca và bỏ qua chuyện đi trễ hơn nữa đưa ra điều kiện phải làm quen Bảo Bình, Giải ca chính thức hoá đá không biết mình đã làm gì sai mà phải nhận điều kiện đó, Giải ca nở nụ cười xua tan nỗi khổ của cuộc sống này. Cự Giải ngậm ngùi đồng ý sau đó cúp máy trả điện thoại lại cho Bảo Bình, anh hít một hơi thật sâu đưa tay ra nói:
-Làm bạn với mình nha
Bảo Bình tròn mặt nhìn Cự Giải với ánh mặt kiểu như tên này có bị khùng không vậy đó, Giải ca cầu cho Bảo nhi đồng ý để anh thoát khỏi cái nhiệm vụ khó khăn này, Bảo nhi đã để ý được nét mặt đó thì cô cũng không thể nào lơ nổi, thôi đành đồng ý vậy nhưng thường thường cô thấy ai làm bạn với ai cũng xen vào chuyện đời tư, cuối cùng cô cũng nghĩ ra cách, cô bắt tay Cự Giải nói rằng:
-Được thôi nhưng cậu không được xen vào chuyện đời tư của mình đâu đấy
Cự Giải nghe thế liền nhảy tưng tưng mừng rỡ, Giải ca mượn điện thoại tiếp gọi cho 3 người kia đến bệnh viện này làm quen cái nhẹ nà. Mấy "phút" sau đó, ba đứa kia đã có mặt đầy đủ, Bạch Dương là người chạy vô phòng nhanh nhất với một lý do rằng là chính Cự Giải khiến cô phải ngồi trong lòng Nhân Mã hơn nửa tiếng, mặt cô không khác gì quả cà chua chín chỉ chờ lấy ăn. Thiên Yết chạy sau chứng kiến cảnh Cự Giải bị đánh trong khi chưa hiểu lí do làm Yết nhi ôm bụng cười, Nhân Mã cầm theo bịch bánh đi vào khẽ hỏi Thiên Yết chuyện gì đang xảy ra thì Thiên Yết im lặng lơ anh, Thiên Yết đi tới giường bệnh của Bảo Bình chào hỏi.
Bảo Bình chỉ gật đầu không nói gì nhiều, dù đã là bạn nhưng tính lạnh lùng vốn có thêm nỗi sợ con người được hình thành bởi người đàn bà tự xưng là dì kia lấn áp cả tâm trí, việc đối xử như bạn bè bình thường chắc hơi khó hoặc là cả 1 quá trình. Bảo nhi thở dài vớ tay lấy cái túi xách rồi đứng dậy, Thiên Yết nghiêng đầu hỏi:
-Cậu đang không khoẻ sao lại đi vội ?
Bảo Bình mặt tối sầm dồn hết sức vào chân chạy nhanh ra cửa nhưng vì đói không đủ sức cô ngã xuống sàn, Nhân Mã đứng gần cửa phòng đỡ Bảo Bình lên vô tình đụng vào cánh tay cô, máu chảy ra rất nhiều. Bạch Dương lập tức chạy đi gọi bác sĩ, Bảo Bình thở gấp cố chịu đựng cơn đau đến từ hai cánh tay cô bất ngờ do đau quá Bảo Bình ngất tập 2. Nhân Mã bế Bảo Bình lên giường bệnh cùng lúc đó Bạch Dương và bác sĩ đến, mọi người nghe lời bác sĩ đi ra ngoài hành lang chờ
Một lúc sau khi khám cho Bảo Bình, bác sĩ đi ra ngoài thở dài, ngước nhìn 4 cặp mắt mong chờ câu trả lời của mình, bác sĩ cất tiếng:
-Nên gọi cha mẹ bạn các em tới đi, chắc phải nằm viện ở tình hình hiện tại, vết thương ở hai cánh tay, chân khá nặng, chạm nhẹ hay va vào thứ gì đó là bị chảy máu liền, thêm tình trạng kiệt sức nữa, có gì mấy em qua tạp hoá kế bên bệnh viện này mua đồ ăn cho bạn đi
-Dạ - 4 đứa không hẹn mà đồng thanh, bác sĩ tiếp tục đi làm công việc của mình
Thiên Yết giật bịch bánh của bé Mã ngây thơ đang định mở ra ăn đi vào phòng bệnh, Nhân Mã khóc năn nỉ Thiên Yết trả lại và cuối cùng thứ Thiên Yết trả là một cái liếc lạnh lẽo mang đầy tính hâm doạ, Nhân Mã đôi mắt long lanh nhìn Bạch Dương nhưng Dương nhi không để ý đi vào trong tìm kiếm số điện thoại người thân Bảo Bình. Nhân Mã hờn dỗi ngồi bên ngoài chơi game không vô luôn, Cự Giải cười khúc khích thở dài đi ra mua bịch bánh khác cho Nhân Mã coi như trả giùm Thiên Yết vậy. Bạch Dương xem danh bạ trong chiếc điện thoại màu tím nhạt của Bảo nhi thì thấy chỉ có đúng một số thôi, Dương nhi nghĩ đó là người thân Bảo Bình nên cô ấn vào.
Tiếng chuông điện thoại reo lên, tiếng chuông tắt thì bên đầu dây bên kia cất giọng:
-Chuyện gì ?
Bạch Dương nghe chất giọng hung hãn đến phát sợ, da gà da heo gì nổi lên hết luôn. Dương nhi hít một hơi thật sâu nói:
-Dạ có phải kia là mẹ của Bảo Bình không ạ
-Ừm, cô là mẹ của Bảo Bình, ơ sao bên đó không phải Bảo Bình, con tôi đâu
Người đàn bà ác độc diễn sâu, cũng phải thôi phải diễn chớ không diễn thì bị bắt rồi sao, mấy năm kinh nghiệm diễn trước bao nhiêu người lạ thì việc diễn với bọn con nít chỉ là chuyện nhỏ trong tầm tay. Bạch Dương ấp a ấp úng đáp:
-Dạ thưa cô con là Bạch Dương, bạn cùng lớp Bảo Bình ạ, bạn Bảo Bình bị ngất xỉu bác sĩ kêu người nhà đến ạ
-Ừm, cô sẽ thu xếp tới liền, kêu Bảo Bình đợi cô nha, cô đi nhanh nhất có thể
Dứt lời, cả hai cúp máy, Bạch Dương bỏ điện thoại vào trong túi của Bảo Bình nhưng Thiên Yết bảo cầm lấy để có gì mẹ Bảo Bình có gọi thì sao, còn nữa Bảo nhi đang nghỉ ngơi không nên gây ồn cho Bảo ngủ một tí để lấy sức mà ăn bánh. Bạch Dương gật đầu rồi cô đi ra ngoài hàng ghế ngồi chờ, đồng thời tay cũng bấm điện thoại.
==========> End chap 16
Không biết lúc người đàn bà ác độc kia có cử người đến hay là chính bà ta đi tới hay không, mà chắc bà ta không có đi đâu vì bà ta nhìn thấy Bảo Bình có thể không chịu được mà quát mắng cô nhỉ ?? Mọi người nhớ thả ngôi sao vì nó hoàn toàn miễn phí, cộng thêm một bình luận để góp ý cho truyện nhaaaa!!!! À chap này đăng vào cuối tuần cho các bạn đọc sáng thứ hai nếu thấy nhàm chán, tóm lại đây là chap cho tuần sau đoá
Tác giả: Ri
Đăng vào ngày: 18/8/2019
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro