Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 4.

ma kết đã đăng một bài viết

ma kết đi học nhó

thiên bình khom

ma kết đừng chị em gì nữa nhé?

thiên bình hoi mò iu chị moa moa 😘

ma kết bớt dẻo miệng

cự giải nghe nhỏ thiên bình nói nổi hết da gà

sư tử dữ như chằn mà bày đặt giọng nũng nịu đồ

ma kết mới bữa nào chị còn khen hai đứa bây biết rút kinh nghiệm, giờ thì chúc may mắn :D

sư tử ủa ròi nhỏ thiên bình đâu? bình thường là dô táp lia lịa liền mà?

xử nữ thông báo là nhỏ đang tới tòa học của 2 đứa bây đấy

cự giải @sưtử bạn biết làm gì rồi chứ?

sư tử yên tâm tao thu dọn sách vở xong hết rồi

ma kết riết ròi tụi bây như cái đám hề



bạch dương ủa cây bút màu hồng của em mà ಠ_ಠ

ma kết chị mượn cho hợp màu áo nhé ✨

bạch dương chị lấy rồi mà giờ mới hỏi hẻ?

bạch dương khom cho mượn, trả cho em

ma kết 😴

bạch dương ?



nhân mã chị bé mua cây bút hồng ở đâu cute dọ

ma kết này chị đi chôm á :3

nhân mã em mới đọc cmt ở trên =)) biết của ai ròi =)))

ma kết hì :D



kim ngưu nay thầy có điểm danh không?

ma kết mày lại cúp tiết à?

kim ngưu không thì tao hỏi làm gì :D

ma kết hên cho mày là thiên yết điểm danh hộ đấy

thiên yết tao xém bị thầy phát hiện đấy :)

kim ngưu bữa sau bù một chầu no nê cho nè

thiên yết mày chỉ cần đi học là tao biết ơn lắm rồi

kim ngưu mày nghĩ câu trả lời là gì :D

thiên yết tin tao đấm cho mấy phát không?

kim ngưu dạ xin lỗi anh triệu em không dám nữa





...





chị đẹp đạp gió (3)

song tử

có chị đẹp nào đi cafe

với mình khom ạ?




song ngư

nay có tiết nguyên ngày

nghe giảng mà chữ được

chữ mất nè 😴




nhân mã

hong rủ sớm

tao đang đi ăn với

mấy đứa trong lớp rồi




song tử

do nổi hứng muốn đi

cafe hoi à




nhân mã

ê biết tao thấy ai

trong quán ăn không?




song tử

không




nhân mã

nhỏ này giả bộ

thắc mắc coi :)




song ngư

đừng nói là người

tao đang nghĩ tới nhé?




nhân mã

đúng rồi đó :)




song tử

hai đứa bây nói

gì khó hiểu vậy?

gặp ai?




nhân mã

triệu thiên yết

với anh crush của

bạn song ngư




song ngư

có anh thiên yết của mày

nữa mà nhân mã 🥰




song tử

hả? gì?

nhỏ nhân mã thích

triệu thiên yết?

lúc nào? sao tao

không biết gì vậy?




nhân mã

thích đâu mà thích

nhỏ song ngư xà lơ á




song ngư

ừ không thích đâu

mới cảm nắng thôi ò 🤭




song tử

vậy khi nào thích thật

nhớ nói tao nhen

giờ tao đi cafe học bài đây




nhân mã

ừ đi học đi =))




song ngư

nhỏ song tử nhắn

tụt mood ghê á :)

đúng là người không

có tình yêu có khác




song tử

đúng ròi sao hiểu

bằng bạn song ngư

crush anh kim ngưu

mà ảnh hỏng để ý 🤭




nhân mã

đớn =)))




song ngư

nhỏ song tử coi chừng

có ngày cũng y hệt tao :)




song tử

còn lâu lắm nha




nhân mã

làm trận battle đi

hai chị đẹp ơi ~




song ngư

khom em

chị đẹp vào tiết đây

đã xem





...





Hồ Song Tử bước từng bước nhỏ trên từng phiến gạch men, hương hoa thơm ngát từ tiệm hoa giao lộ hòa vào không khí, bầu trời trong xanh, tiết trời mát mẻ, tất cả tạo thành bức tranh dịu nhẹ mùa thu. Hồ Song Tử dừng chân trước tiệm cà phê nhỏ quen thuộc, nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, tiếng leng keng từ chuông vang lên báo hiệu có khách đến, vừa lúc từ trong một cô gái bước ra với mẻ bánh cookie thơm phức.

- Song Tử hả em, vẫn là một ly latte đúng không nè?

- Vâng ạ.

Hồ Song Tử cười nhẹ đáp lại, tầm mắt hướng về quầy bánh ngọt, nhìn những chiếc bánh núng nính liền không kiềm được mà nuốt ực một cái, quay sang nói với người nọ.

- Cho em một phần tiramisu nữa nha chị Xử.

- Chị nghe rồi nha bé.

Châu Xử Nữ sắp xếp mẻ bánh mới ra lò vào quầy nói vọng lại.

- Mà chị Kết đâu ạ?

Hồ Song Tử lại chỗ ngồi quen thuộc của mình, nhìn một lượt xung quanh liền cất tiếng hỏi. Cô thường xuyên đến tiệm nên cũng dần quen được hai đàn chị cùng trường đang làm thêm ở đây là Diệp Ma Kết và Châu Xử Nữ.

- Chị Kết hôm nay có lịch học, hôm nay chỉ có chị với Sư Tử thôi.

Châu Xử Nữ đặt xuống bàn mẩu bánh tiramisu, từ tốn trả lời.

- Sư Tử? là nhân viên mới à chị?

- À chị quên mất là em thường tới tiệm ca sáng, không phải ca làm của Sư Tử nên không biết là đúng rồi. Sư Tử là chủ tiệm cà phê này đấy, bằng tuổi chị, cũng học ở Horoscope luôn.

- Còn latte em đợi chị một lát nhé.

Hồ Song Tử gật gù, trò chuyện thêm vài câu cùng chị Xử Nữ rồi quay lại với công việc của mình. Mỗi khi tới tiệm cô thường chọn những chỗ ngồi khuất người qua lại một tí để dễ dàng tập trung giải quyết bài tập hay công việc của mình hơn. Hồ Song Tử dán mắt vào màn hình laptop, tiếng lách cách từ bàn phím liên tục vang lên thể hiện sự tập trung cao độ của chủ nhân nó.

- Latte của quý khách đây ạ.

Đang chăm chú giải quyết đống bài tập của trường thì bỗng nhiên có một giọng trầm thấp vang lên gần bên tai khiến Hồ Song Tử có chút giật mình. Cô khẽ ngẩng đầu, tầm mắt vừa hay chạm phải đôi mắt đen láy cùng nụ cười nhẹ của đối phương. Hồ Song Tử có chút ngớ người, liếc nhìn người nọ một lượt, dáng người cao ráo cùng bộ quần áo thể thao năng động được ẩn nhẫn sau chiếc tạp dề nâu, chắc hẳn đây là chủ tiệm mà chị Xử Nữ vừa nhắc đến ban nãy rồi.

- Quý khách?

- Vâng em cảm ơn.

Hồ Song Tử biết mình thất thố liền nhanh chóng thu tầm mắt lại, ngượng ngùng gật đầu đáp lại.

- Chúc quý khách ngon miệng.

Hồ Song Tử lén nhìn bóng lưng ở quầy pha chế, những chiếc tách được lau phát ra tiếng lít rít, gân tay từng khớp rõ ràng, ánh nắng từ ô cửa kính xuyên qua phủ lên đôi mi cong vút của người nọ. Hồ Song Tử như không tin vào những suy nghĩ trong đầu, khẽ vỗ vào má mấy phát.

- Mày điên rồi Song Tử!

...

- Song Ngư! Song Ngư!!

- Ha-ả?

Hạ Song Ngư thoáng giật mình khi nhận ra có bàn tay đặt trên vai mình, nghiêng đầu nhìn sang liền thấy gương mặt khó hiểu của một cô bạn cùng lớp, lại nhìn xung quanh lớp học mới phát hiện đã không còn bóng người.

- Làm gì mà ngồi thẫn thờ thế? Lớp kết thúc lâu rồi đấy.

- À...tao suy nghĩ vẩn vơ thôi. Giờ tao cũng chuẩn bị về đây.

- Tao về trước nha, tạm biệt.

- Ừm tạm biệt.

Hạ Song Ngư vẫy tay chào cô bạn cùng lớp nhưng vẫn không có ý định đứng dậy thu dọn sách vở ra về. Cô khẽ chống cằm nhìn qua cửa sổ lớp học lấp ló những bóng người nơi sân bóng đỏ sẫm, tiếng ồn ào huyên náo truyền đến bên tai nhưng chẳng hề mang đến cảm giác khó chịu.

Chợt một cơn gió thổi vào làm hai bên rèm khẽ bay, vài chiếc lá ngả màu được thổi bay đến trước mặt bàn, Hạ Song Ngư cầm chiếc lá nhỏ lên, khóe môi khẽ cong nhẹ. Cô nhớ tiết trời hôm ấy cũng dịu nhẹ như thế này, ngày đầu tiên cô gặp được anh.

Hạ Song Ngư cầm chiếc máy ảnh đi dạo quanh khuôn viên ngôi trường đại học mình sẽ học sắp tới, vì mãi mê chụp ảnh nên không chú ý có một vật nào đấy đang bay về hướng mình, đến khi nghe thấy tiếng hét lên từ đằng xa cô mới giật mình xoay đầu lại. Hạ Song Ngư nhắm tịt mắt lại, chuẩn bị tinh thần hứng trọn cú đáp thẳng vào mặt.

bộp bộp bộp

Tiếng bóng rơi lộp bộp dưới mặt sân, Hạ Song Ngư chẳng cảm nhận được cơn đau nào, từ từ mở mắt, vẫn chưa kịp định hình chuyện gì vừa xảy ra thì từ đỉnh đầu truyền đến một giọng nói trầm ấm.

"Xin lỗi em, bạn anh dùng sức có hơi quá tay nên bóng bị chênh, em không sao chứ?"

Hạ Song Ngư ngẩng đầu, đôi mắt liền mở to, trước mặt cô lúc này là một thân hình cao ráo, bắp tay săn chắc lộ sau chiếc áo thể thao màu trắng, mái tóc vàng tây bay nhẹ trong gió, khuôn mặt góc cạnh lấm tấm vài giọt mồ hôi.

thình thịch thình thịch

Hạ Song Ngư chạm vào lồng ngực nơi trái tim đang đập loạn nhịp, cảm giác gì đây? Không phải cô chưa từng gặp người có vẻ ngoài đẹp, cô gặp rất nhiều là đằng khác, nhưng người đứng trước mặt cô lúc này đây lại mang một vẻ gì đó rất cuốn hút.

"Em không sao chứ?"

"Dạ..à..em không sao."

Hạ Song Ngư biết mình lỡ nhìn chằm chằm người nọ nãy giờ, lúng túng đáp lại.

"Em cảm ơn anh...em mới vào trường mãi ngó nhìn quá nên không chú ý."

"Là lỗi bọn anh mà, em không sao là tốt rồi."

"Không sao đâu ạ."

"Cảm ơn em bỏ qua cho bọn anh nha. Chúc em tham quan trường vui vẻ."

"Khoan..khoan đã"

Hạ Song Ngư thấy người nọ định xoay người bước đi liền vội vàng nắm lấy tay anh, lúc này cô mới biết mình thất lễ, hoảng hốt rút tay lại, ngại ngùng nói:

"Em là Song Ngư...không biết em có thể xin thông tin liên lạc của anh không ạ...em tính mời anh một bữa thay lời cảm ơn."

"Không cần đâu."

Hạ Song Ngư dõi theo bóng hình chàng trai chạy về phía sân bóng, từ đằng sau chiếc áo bóng rổ màu trắng nổi bật với dòng chữ màu xanh đậm 'Hoàng Kim Ngưu'

...

Mặt trời đã lặn từ lúc nào để nhường chỗ cho những đốm sao nhỏ lấp ló trên nền trời đen, trong con hẻm yên ắng lập lòe ánh điện vàng, Đới Bạch Dương uể oải xoa bả vai nhức mỏi vì làm việc khá lâu. Cậu khẽ nhìn đồng hồ trên tay, chưa gì đã hơn 8 giờ rồi, còn chưa có gì bỏ vào bụng nữa. Đới Bạch Dương chán nản lê từng bước, vừa đến trước cổng nhà thoáng bất ngờ khi thấy Diệp Ma Kết ngồi cuộn lại một góc.

- Sao chị lại ngồi trước cửa nhà em thế này?

Diệp Ma Kết nghe tiếng gọi của Đới Bạch Dương liền ngẩng đầu lên, lấy hộp bánh nhỏ để bên cạnh đưa tới trước mặt cậu nhóc.

- Bữa nay chị có làm bánh socola, biết mày thích socola nên mang qua cho nè, mà thấy nhà mày đóng cửa nên chị ngồi đợi, cũng chưa lâu đâu.

- Chị vẫn còn nhớ em thích socola luôn à?

Đới Bạch Dương nhận lấy hộp bánh từ tay Diệp Ma Kết, tâm trạng mệt mỏi hôm nay cũng dần vơi đi, ánh mắt trìu mến nhìn người trước mặt.

- Hồi nhỏ mày lẽo đẽo theo chị xin kẹo socola miết mà sao lại không nhớ cho được.

- Ma Kết, cảm ơn.

- Thôi vào nhà đi nhóc con, chị còn về dọn dẹp nhà cửa nữa.

- Đã bảo đừng gọi em là nhóc con nữa rồi mà!

- Rồi rồi, vào nhà đi.

Diệp Ma Kết đối diện với cái nhìn hằm hằm của Đới Bạch Dương liền cười xòa, cảm thấy cậu nhóc mới ngày nào còn lẽo đẽo sau lưng mình nay lớn rồi, biết dỗi chị rồi. Cô khẽ xoa đầu Đới Bạch Dương một cái rồi lập tức xoay người chạy về nhà trước khi bị cậu nhóc cằn nhằn thêm.

Đới Bạch Dương nhìn bóng dáng nhỏ nhắn khuất hẳn vào căn nhà đối diện liền ngồi gục xuống, ôm hộp bánh socola trong lòng mà khóe miệng không giấu nổi nụ cười hạnh phúc, Diệp Ma Kết vẫn luôn là niềm an ủi của cậu mỗi khi mệt mỏi.



🍂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro