Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14

Cốc cốc

Xử Nữ đang rất khó chịu với đề toán vận dụng cao thì bỗng có tiếng gõ cửa ngoài ban công khiến cậu chú ý, còn ai khác ngoài Ma Kết chứ, cậu có chút nhíu mày khi nhìn thấy hắn ta lúc này, thật sự rất phiền. Nhưng Ma Kết vẫn đứng đó, trông có vẻ mệt mỏi lắm, Xử Nữ đành thở dài rồi đứng dậy, tiến đến phía cửa, mở khoá để cho hắn vào.

"Đêm tối rồi mà còn làm loạn cái g-"

Chưa kịp để Xử Nữ phàn nàn hết thì Ma Kết đã phi nhanh tới rồi ôm lấy cậu, dụi đầu hắn vào hõm cổ cậu như một đứa trẻ, cậu thấy vậy cũng có chút khó hiểu, đôi vai hắn có chút run nhẹ. Xử Nữ mới chợt nhớ ra rằng còn 3 ngày nữa là tới kỳ thi học sinh giỏi tỉnh rồi, nhìn sơ qua là biết tên này đang rất áp lực. Ma Kết cứ đứng đó ôm lấy cậu, cậu cũng chẳng nói câu gì, coi như cái ôm này là sự trấn an của cậu dành cho hắn đi.

"Xử Nữ... tao sợ quá."

"Tao áp lực quá Xử Nữ ơi... tao mệt quá..."

"Đôi lúc tao tự hỏi, nếu tao cứ mãi chạy theo con đường mà bố kỳ vọng vào... tao có thật sự vui vẻ không? Tao không muốn làm con rối mãi như vậy nữa."

Đoạn, Ma Kết nghẹn lại, từ khi hắn sinh ra, mọi thứ đều do một mình bố hắn quyết định, đã vậy Ma Kết còn là con trưởng, nên sự kỳ vọng của bố đối với hắn nhiều vô kể. Mọi người thì hâm mộ một Khổng Ma Kết giỏi giang và tài năng, nhưng thứ mà Ma Kết thấy, chỉ toàn là những sợi xích quanh mình. Không muốn làm bố thất vọng, cũng như muốn một lần được giải thoát ra khỏi xiềng xích này, để chạy tới tương lai mà mình mong muốn. Tại sao mãi hắn vẫn chẳng làm được, vẫn cứ mãi bị nhốt ở đây, hắn không thể cãi lời bố, vì sẽ có rất nhiều hình phạt tồi tệ sẽ xảy ra. Đôi lúc Ma Kết tự hỏi, liệu bố vẫn còn coi hắn là con không? Hay chỉ là một con rối không hơn không kém.

Xử Nữ chỉ im lặng nghe Ma Kết, tay lúc nào đã ôm lại lấy hắn, giúp hắn trấn an lại bản thân, vỗ về lấy hắn.

"Xử Nữ ơi, tao mệt quá, tao sắp chết mất..."

"Ước mơ của mày là gì?"

"Hả?"

"Ước mơ của mày là gì?"

"Y? Bác sĩ?"

"Không. Ước mơ thật sự của mày là gì?"

"..."

"Tao vẫn chưa định hướng được ước mơ của chính mình..."

"Nhưng tao rất thích âm nhạc, tao thích guitar điện."

"Vậy sao mày không chạm tới nó đi?"

"Bố t-"

"Mày không thể nào cứ nghe theo bố mày mãi được, Ma Kết, mày là Ma Kết, không phải là bố mày, mày là chính mày, nên mày có quyền được làm những thứ mình muốn. Quyền mình được sinh ra cơ mà? Tại sao lại lệ thuộc vào người khác. Đừng để bố mày cản trở nó nữa. Mày sắp 18 tuổi rồi, đã tới lúc đứng lên nói ra điều mà mày muốn, mày không thể nào đứng mãi bên trong cái kén mà bố mày tạo nên được, hãy cố gắng bước ra ngoài đi, bước ra khỏi vùng an toàn của mình."

"..."

Ma Kết chỉ im lặng, Xử Nữ nói xong cũng chỉ thở dài, xoa nhẹ lên mái tóc có chút bù xù của Ma Kết.

"Mày không phải sợ nữa, mày là một người tài giỏi, hãy tin vào bản thân, tự tin vì điều đó. Tao biết là mày rất áp lực cho kỳ thi sắp tới, nhưng cũng đừng gắng sức mình nên mình cảm thấy mệt mỏi, nếu mày mệt mà cứ tiếp tục làm, thì chẳng khác nào tự mình hại mình cả. Ngồi xuống giường đi, tao xuống pha cho cốc sữa nóng, uống rồi về ngủ đi."

Xử Nữ gỡ chiếc ôm mà Ma Kết vẫn còn đang chút lưu luyến, rồi cậu búng nhẹ vào trán hắn nhắc nhở. Ma Kết có chút nhíu mày vì bị búng trán như vậy nhưng rồi vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống giường đợi Xử Nữ mang sữa. Khi mà Xử Nữ chuẩn bị ra khỏi phòng, bỗng cánh tay cậu bị nắm lại, liếc nhìn ra phía cạnh, tính phàn nàn thêm.

"Muốn gì nữa?"

"Lát nữa uống sữa xong, tao ngủ luôn ở đây được không?"

"Cũng được, tao sang phòng khác ngủ."

"Không. Ngủ với tao."

"Dở à?"

"Không dở, muốn ngủ với mày, một chút thôi cũng được."

"Mày xàm ghê, một chút của mày là mấy lần 2 đứa muộn học đấy."

"..."

"Rồi rồi đợi người ta xuống pha sữa đi."
_________

"Có nóng không?"

Nhân Mã cầm củ khoai vừa mua vừa thổi phù phù để cho nó bớt nóng, còn người bên cạnh gã thì bĩu môi có chút trách móc.

"Điên, nửa đêm nửa hôm rủ người ta đi ăn khoai."

"Thì, đông mà, ăn khoai giờ là đỉnh của chóp đấy, mày vẫn đi cùng tao đấy thôi. Có nóng lắm không?" Nhân Mã cười khúc khích rồi tiến tới gần Sư Tử, cúi xuống thổi lên củ khoai đang nóng của anh, nhưng anh cũng chẳng có gì là phản bác hành động này, muốn làm thế nào thì làm.

23 giờ, cho dù cái đông lạnh lẽo thế nào thì cũng không thể cản trở con người nơi đây tấp nập ra đường, ghé vào những quán lẩu nhỏ rồi tụ tập cười đùa với nhau, đôi khi là những quán bán xiên bẩn đến giờ vẫn đông đúc người như vậy. Và Nhân Mã cũng không phải ngoại lệ, gã mới thấy có một quán bán khoai nước khá ngon nên nhắn tin Sư Tử đi cùng, lúc đầu anh từ chối đơn giản vì rời khỏi chăn nó lạnh thấu xương trời, nhưng những tin nhắn nài nỉ liên tục ập đến nên anh cũng chẳng còn cách nào ngoài mệt mỏi xuống giường trong sự giá buốt. May mà bố anh vẫn còn thương tình cho mượn chiếc áo khoác giữ nhiệt thế này, không thì còn lâu anh mới đi cùng gã.

"Sư Tử, món này ngon nè, ăn thử không?"

Sư Tử vừa nhìn sang bên kia phát quay lại đã thấy Nhân Mã xử lý xong củ khoai rồi giờ lại thêm hộp takoyaki nhỏ trên tay, tên này tính vỗ béo anh thật đấy à?

"Mày tính mưu sát tao bằng đồ ăn đúng không?"

"Gì ai thèm, tao có thể làm nhiều cách khác hay hơn nhiều. Thôi ăn thử xem, tao thấy review ngon lắm, nói "a" đi nào mèo con." Nhân Mã cười nhếch rồi thọc một miếng, hướng tới phía miệng của Sư Tử, mong chờ sự hồi đáp.

Sư Tử khi cứ bị Nhân Mã gọi là mèo con đã không thích rồi, nhưng vì mùi thức ăn thơm quá, nên anh đành miễn cưỡng chấp nhận lần này.

"A..."

"Đó! Ngon không?"

"Thì... cũng được."

"Mày lại điêu, mặt mày đỏ thế này mà."

"Kệ tao?"

"Rồi rồi xin lỗi mà, dễ giận ghê haha."

"Mà mày không ôn đi, 3 ngày nữa thi rồi."

"Lo cái gì, giải nào chả là giải, bố mẹ tao chill lắm chả nói gì đâu. Có gì thì tao giúp mày lấy giải nhất, tiền lần này hơi to à nghen, mà nhà tao có tiền nên cũng chẳng quan tâm, quan trọng là cái mác thôi. Thôi đi! Uống trà sữa."

"Thôi béo lắm."

"Nhưng tao thèm..."

"Thì uống mình đi?"

"Uống 1 mình buồn lắm, thích Sư Tử uống cùng cơ.."

"Rách việc thế, thế mua uống chung đi."

"Được hả?! Ok đi luôn!"

"Ấy ấy đừng kéo nhanh thế cái thằng này!"
________________
"Alo?"

"Sao mày cứ tránh mặt tao thế?"

"..."

"Làm ơn... tao muốn gặp mày."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro