Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20/10/19 : Các cậu là những chàng trai, cô gái tuyệt nhất




1h30' sáng ngày 20/10/2019

Nhìn đồng hồ để viết ngày giờ thì mới nhận ra đã sang ngày mới rồi, chính thức là ngày 20/10 rồi đó :> Mình ngồi đây lại lạch cạch gõ phím viết vài dòng cho các cậu, cảm xúc buổi sáng vẫn chưa hết xôn xao. Chỉ thiếu nước cầm loa phát thanh toàn trường mà hét: 12A3 mình yêu các cậu <3

Từ rất sớm, khoảng 2 tuần trước ngày 20/10, trai lớp đã rục rịch lên kế hoạch tổ chức một ngày kỉ niệm đặc biệt cho các bạn nữ. Năm nào cũng vậy, chẳng cần biết có quy mô to lớn như thế nào, chỉ cần nhìn thấy tấm lòng và công sức, tâm huyết đã bỏ ra nhiều như vậy của các bạn nam, tất cả nữ nhi trong lớp đều ghi nhận, cảm động, thầm tự hào rồi.

Ý tưởng ban đầu của các chàng là in ảnh của các bạn nữ vào khổ giấy A3: một mặt ảnh xinh xẻo, một mặt là ảnh hiện thực te tua, buộc vào chùm bóng bay, dùng dây chỉ thả lên tầng để các nàng bắt lấy, mượn loa nói lời chúc rồi trao vòng hoa cho các bạn, chụp ảnh lưu niệm với nhau. Cuối cùng lên lớp ăn liên hoan, văn nghệ và xem video tổng hợp những khoảnh khắc đi vào lịch sử của tập thể lớp mình :v

Kể ra cũng kì công và sáng tạo nữa, đương nhiên khi bắt tay vào thực hiện lại chẳng dễ dàng gì như thế. Ngày 18/10/2019, một ngày mưa gió bão bùng :v 4 đấng mày râu gồm Lượng, Tuấn Anh B, Trường, Quân đã lặn lội lên đường ra đi tìm "vòng hoa" cho các nàng. Đúng là ông trời thử thách lòng người, 4 chàng ngự lâm đi bôn ba khắp Sơn Tây đến tận trưa cũng không tìm được quán nào, chợ nào bán vòng hoa như vậy. Cuối cùng được gợi ý từ một người bán hàng, bạn Trường nhận mua hoa dây về uốn vòng dây thép để tạo vòng hoa.

Tưởng đã hết phần khó khăn, ai ngờ trên đời này mọi chuyện đều thích cho vào vài phần kích thích tạo kịch tính :v Sáng 19/10, Lượng, Quân, Tuấn Anh B dậy sớm đi lấy bóng bay về. Khi treo ảnh vào thì cần 5 quả bóng để kéo mỗi ảnh lên. Thế là lại thiếu bóng và phải đặt thêm, nhưng rồi để lâu nên bóng xì đi, và lại chẳng thể kéo được ảnh lên, lại cần đến 6-7 quả mỗi chùm. Cứ vậy, các bạn nam lận đận xoay sở khó khăn, tiết Toán của thầy Tú vắng đến hơn chục bạn, thật lòng vừa cảm động vừa khó nói. Luân ca ca đi cuốn băng dính xanh vào vòng hoa cho các chị em còn bất đắc dĩ bị ghi bỏ giờ.

Cuối cùng, không thể thực hiện kế hoạch như ban đầu, bỏ đi phần thả bóng lên tầng cho các bạn nữ, thay vào đó, các chàng đứng dưới sân, gọi các bạn nữ ra ban công, dùng loa dõng dạc hào hùng gửi lời chúc đến các nàng.

Khoảnh khắc đó, chắc hẳn, bạn nữ nào cũng có cảm giác như được tỏ tình công khai vậy :v

Khoảnh khắc đó, tim đập rộn ràng, có cả hồi hộp, có cả vui mừng, trong lòng như có một đóa hoa nở rộ rạng rỡ, mỉm cười tận hưởng cảm giác thanh xuân phơi phới tươi đẹp tràn đầy trong lồng ngực.

Nhiều năm sau, khi chúng ta nhớ về nhau, khi chúng ta cố gắng tìm lại mảnh kí ức về thanh xuân của mình, chắc hẳn sẽ không thể quên được khoảnh khắc tươi đẹp ấy. Cố vẽ lại, cố hình dung, cố phủi bỏ lớp bụi thời gian để đưa khoảnh khắc đó trở về chân thật nhất. Trong bức tranh ấy, có những cô cậu thiếu niên trẻ trung, nhiệt huyết, đơn thuần, lương thiện. Dưới sân trường đầy nắng, qua những kẽ lá tinh nghịch chiếu lên gương mặt những chàng thiếu niên tuổi mười bảy, cầm những chùm bóng bay nhiều màu sắc, xếp thành hàng ngay ngắn, gương mặt tươi sáng, ánh mắt vui vẻ hướng lên tầng ba - đón những ánh mắt, nụ cười và cả những giọt nước mắt xúc động của những thiếu nữ cũng đương mười bảy tuổi. Họ nói với nhau những lời ngây ngô, chân thành, những lời chúc "Dù cuộc sống có cục súc thì các cậu cũng nhất định phải hạnh phúc" và cả những lời hứa hẹn "Cho dù sau này các cậu có là người phụ nữ của ai thì các cậu vẫn mãi là một phần thanh xuân tươi đẹp của chúng tớ".

Đi qua năm tháng, ngắm nhiều cảnh đẹp, chúng ta vẫn chưa từng thấy bức tranh nào đẹp hơn thế. Chưa từng có bức tranh nào đẹp đẽ đến vậy...

Sau khi nhận bóng bay và ảnh, các bạn tranh thủ tinh nghịch chụp ảnh lưu giữ kỉ niệm trước khi lên lớp nhận món quà bất ngờ thứ 2

( Chàng trai năm ấy chúng ta cùng theo đuổi - Quỳnh said :v )


(Thầy chỉ chụp khi không có bóng bay nhaaa :>)

Sau khi chán chê chụp ảnh, các bạn cùng lên lớp thưởng thức văn nghệ và món quà "tinh thần đến từ các bạn nam. Sau khi "đánh phủ đầu" bằng một video tổng hợp toàn ảnh xinh xắn của các nàng thì các chàng đưa đến màn chính: Một video toàn những khoảnh khắc không dám nhận là mình của các bạn :v Không thiếu một ai, tất cả đều bị dìm không thương tiếc, cùng với những tràng cười vui vẻ. Tiếp đó, các bạn nam từng tốp lên hát tặng cho các chị em rất nhiều bài hát ngọt ngào: Sau tất cả, Ánh nắng của anh, .... rồi cả những bài ca cảm động: Ngày ấy bạn và tôi, Mình cùng nhau đóng băng,...

Bằng sự chân thành của mình, các bạn lấy đi không ít nước mắt của các bạn nữ. Trong căn phòng ấy, như có phép màu kì diệu, phủ đầy hạnh phúc, tiếng cười hạnh phúc và tiếng khóc cũng hạnh phúc. Theo tiếng nhạc triền miên, chúng mình đã từng cùng cười nói, cùng vui vẻ, cùng cảm kích, cùng lưu luyến. Phòng học nhỏ năm ấy trở nên ấm cúng lạ kì.

***Không ngôn từ mĩ miều, không khoa trương bay bổng, chẳng được tình cảm ngọt ngào, chúng tớ chỉ biết gửi những lời cảm ơn chân thành nhất đến các cậu vào những phút cuối ngày...

Chưa từng khen một lần trước mặt, lại mang đầy tự hào giữ kín bên trong. Chưa từng nói hạnh phúc, biết ơn vì có nhau, lại mang đầy cảm kích trong lòng.

Các cậu chính là xuất hiện để dành cho chúng tớ, vào khoảng thời gian đẹp nhất đã gặp được nhau. Không vội vàng chỉ lẳng lặng mà gắn kết. Chính là cùng nhau ngây dại cùng nhau trưởng thành. Muốn hài hước có hài hước, muốn chân thành có chân thành, muốn tài hoa có tài hoa, muốn tình cảm có tình cảm, muốn thấu hiểu có thấu hiểu, muốn trưởng thành có trưởng thành.
Dù không nói ra, nhưng trong lòng chúng tớ, các cậu luôn là những cậu thiếu niên tuyệt nhất. Phi thường đáng yêu. Phi thường hoàn mỹ.

Thời gian là khoảnh khắc, rất ngắn ngủi, vì vậy tình yêu và sự ấm áp luôn hết sức vội vàng, chưa kịp quý trọng, chớp mắt đã xa rời. Thời gian là vĩnh hằng, dài vô tận, vì thế tình yêu và sự ấm áp luôn khắc sâu trong đáy lòng, vĩnh viễn không thể quên.

Đúng vậy, chúng tớ sẽ không quên những lời nhắn nhủ đó: "Cho dù sau này các cậu có là người phụ nữ của ai đi chăng nữa thì các cậu cũng mãi là một phần thanh xuân của chúng tớ" - "Dù cuộc sống có đôi lúc cục súc nhưng các cậu nhất định phải hạnh phúc" .

Phải, chúng ta, nhất định sẽ hạnh phúc. Nhất định! Chân ái của chúng ta.
I a3 you***

Một ngày lười biếng hoàn thành,

Yêu nhớ,

Củ hành =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro