Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Cô liền mở điện thoại trog túi thì phát hiện điện thoại hết pin ko biết từ lúc nào. Nhớ lại lúc đó cô với gia đình đi ăn xiên bẩn, ba mẹ và em trai thì ngồi ăn thì cô muốn mua 1 lon nước nên cô đi dạo 1 mình mua lon nước ở tạp hoá thì đi ngang qua con hẻm trong góc. Cô liền thấy 1 cậu bé tóc vàng đoán chừng là người ngoại quốc trên người toàn vết thương thì bỗng cậu ngã xuống đất.

Cô liền bất ngờ và nhìn xung quanh ko ai để ý con hẻm nhỏ tối tăm kia. Cô liền chạy đến bên cậu bé và đỡ cậu.

Cô hốt hoảng khi bây giờ đang ở bệnh viện mà điện thoại hết pin ko thể gọi cho gia đình nên cô vội vã tới chỗ thu ngân y tá xin nhờ gọi điện thoại

Cô y tá thấy cô bé nhỏ nhắn xinh đẹp vô cùng nên vô thức mỉm cười và cho cô mượn điện thoại gọi. Khi cô nhấn số của mẹ thì mẹ cô nhanh chóng nhấc máy và nói với giọng như muốn sắp khóc: "Alo ai vậy?"

Cô liền thở phào và nói: "Con nè mẹ ơi"

Mẹ cô liền bật khóc và hét lớn: "Trời ơi con đang ở đâu vậy, ba mẹ tìm con nãy giờ, con ở đâu vậy Hân?"

Cô liền cảm thấy có lỗi và nói: "Dạ con đang ở bệnh viện, lúc con đi mua nước thì con thấy 1 bạn ngoại quốc té xỉu nên con đưa bạn đi bệnh viện, ba mẹ yên tâm nha"

Đầu dây bên kia mẹ cô liền thở phào: "Bệnh viện nào? Ba mẹ đến đón"

Cô liền nói địa chỉ bệnh viện cho ba mẹ và ngồi đợi. Khi ngồi đợi cô suy nghĩ về tình trạng của anh chàng ngoại quốc đó, dáng người khá cao nhưng gương mặt thì tầm học sinh trung học phổ thông. Dù bộ dáng quần áo tả tơi nhưng cô vẫn có thể nhận ra bộ quần áo cực kì sang trọng và đắt tiền, bộ dạng thảm hại nhưng cậu ta lại rất đẹp trai, ko phải đẹp theo kiểu trong sáng trẻ con mà đẹp theo kiểu lãng tử lạnh lùng bá khí khiến người đối diện ko thể coi thường. Cô đoán chắc có thể là con nhà giàu hoặc hoàng gia ở nước khác gì đó rồi bị bắt cóc. Trong khi đang suy nghĩ xem làm sao để có thể liên lạc với gia đình cậu nhóc thì ba mẹ và em trai cô đều chạy nhanh tới chỗ cô

Ba và mẹ ôm cô vào lòng, cô có thể cảm nhận được cơ thể mẹ cô hơi run nhẹ, cô vỗ vào lưng mẹ nhẹ nhàng.

Ba cô nói: "Con làm ba mẹ lo gần chết, cứ tưởng bị bắt cóc rồi ba mẹ báo cảnh sát nhưng cảnh sát nói sau 24g mới tìm, mốt đừng chạy đi lo chuyện người khác nữa nghe chưa?"

Cô gật đầu và nói nhỏ: "Dạ"

Em trai cô liền nói: "Cái anh gì đó sao rồi chị 2?"

Mẹ cô đột nhiên nhớ ra và hỏi cô: "Cậu nhóc ngoại quốc đó giờ sao rồi? có bị thương nghiêm trọng ko? Con có biết làm sao để liên lạc với gia đình cậu nhóc ko?"

Cô định mở miệng thì bác sĩ từ phòng chữa trị đi ra và nói: "Cậu bé đó giờ ko sao, nghỉ ngơi 1 ngày sẽ ổn, bị trầy xước ở da ngoài thôi nên ko nghiêm trọng lắm"

Gia đình cô liền thở phào nhẹ nhõm, ko biết con cái nhà ai mà bị thương, con gái họ giúp đỡ lại sợ người ta hiểu nhầm

Mẹ cô liền nói: "Thôi vào thăm thằng nhóc đi rồi hỏi nó ba mẹ nó ở đâu"

Gia đình Hân liền vào phòng bệnh và thấy 1 cậu bé ngoại quốc đang dựa lưng ngồi trên giường bệnh, sau khi được chữa trị và thay đồ thì nhìn cậu nhóc đẹp trai vô cùng, mang vẻ đẹp lãng tử lạnh lùng, tóc vàng mắt xanh, lông mày đậm, mũi cao thẳng, môi mỏng, nhìn vẻ bề ngoài thì người ta có thể thấy gia cảnh cậu bé ko bình thường.

Cậu nhóc liền quay sang mặt đối mặt với Hân, cô liền thấy trong đôi mắt có tia sắc bén phản chiếu hình bóng cô. Ý gì đây? ko phải cô đã cứu anh ta sao? Ánh mắt này là gì?

Mẹ của Hân liền tiến tới chỗ giường bệnh và ngồi xuống nói với giọng dịu dàng với cậu bé: "Con thấy trong người sao rồi?"

Mãi thấy cậu ko trả lời thì gia đình cô mới biết cậu ko nói được tiếng Việt.

Cô liền tiến tới và nói Tiếng anh: "Mẹ tôi hỏi bây giờ cậu thấy như thế nào trong người?"

Cậu nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt đào hoa của cô, đuôi mắt hơi nhếch nhẹ lên long lanh cực kì xinh đẹp, gương mặt trái xoan trắng sáng mịn màng, chiếc mũi nhỏ nhắn cao thẳng, đôi môi cherry hồng hào mọng nước, từng cọng tóc rũ xuống gương mặt như búp bê sống. Nhưng búp bê sống này đang cau mày nhìn cậu.

Cậu liền nhấp nháy mở miệng: "Tôi ko sao, cảm ơn mọi người"

Mọi người bất ngờ vì cậu nói tiếng Việt, tuy giọng hơi lớ nhưng nghe vẫn rõ ràng

Cô mở to mắt và nói bằng tiếng Anh: "Cậu biết nói tiếng Việt?"

Cậu liền nói tiếng Anh: "Biết một chút giao tiếp nhỏ"

Cô liền gật gật đầu và nói tiếp: "Cậu biết số điện thoại của ba mẹ cậu ko? Cậu đến từ nước nào?"

Cậu liền nói: "Tôi đến từ nước Mỹ, tôi nhớ số của ba tôi"

Thấy 2 đứa nhỏ giao tiếp bằng TA thì mẹ cô cũng hiểu được một xíu, em cô thì hiểu còn ba cô thì lớ ngớ lúc hiểu lúc không.

Em trai cô liền mở miệng: "Chị hai kêu ảnh đọc số đi"

Cô nói: "Ok biết rồi, cậu đọc số đi"

Khi cậu định mở miệng đọc thì đột ngột cửa phòng bệnh mở toang ra doạ gia đình cô hồn bay phách lạc. 1 đám người mặc vest đen với gương mặt lạnh lùng đáng sợ. Khi còn đang ngơ ngác thì 1 người vệ sĩ liền nói bằng giọng tiếng anh:" "Cậu chủ, tìm được cậu rồi, chủ tịch và phu nhân rất lo lắng, bây giờ phải gấp rút về Mỹ ạ!"

Nói xong vệ sĩ liền quay sang gia đình cô và nhìn về phía Hân rồi nói: "Cảm ơn vị tiểu thư này đã giúp cậu chủ của tôi, vị tiểu thư muốn chúng tôi báo đáp cái gì thì cứ việc nói ạ!"

Nhà cô lại bất ngờ 1 phen vì tên vệ sĩ kia lại đột ngột nói tiếng Việt, suy nghĩ 1 hồi thì cũng phải, làm vệ sĩ thì cũng phải biết nhiều thứ tiếng đặc biệt đi du lịch thì phải chuẩn bị

Mẹ cô liền từ chối và nói: "Không cần đâu, giúp người là việc nên làm, mau mau đưa cậu bé đi về Mỹ đi!"

Vệ sĩ thấy vậy liền ko ép buộc và cho người đẩy xe cho cậu ngồi.

Cậu được đẩy đi nhưng bất chợt cậu ngăn tay của vệ sĩ và đứng dậy sải bước dài tới trước mặt cô. Trước mắt cô là 1 thiếu niên cao lớn lạnh lùng đang nhìn mình chằm chằm. Cô hơi bất an liền lùi nhẹ, ba mẹ cô đứng kế bên như muốn rớt tim ra ngoài

Khi thấy cảnh vệ sĩ đông như vậy thì gia đình cô biết cậu nhóc này ko nên dây dưa, nên khá e dè phải tránh càng xa càng tốt. Khi thấy cậu đứng trước mặt cô con gái cưng của họ thì hồn họ như lên trời

Ba cô định ngăn lại thì cô quay sang nhìn ba và lắc đầu. Cậu thấy cô nhìn cậu bằng đôi mắt đào hoa xinh đẹp nhưng bên trong đôi mắt lại đề phòng cậu, nhưng ko hề có tia sợ hãi vì cô biết cậu sẽ ko làm hại cô

Cậu thấy con thỏ dưới thân mình đang đề phòng mình thì cậu liền bất giác mỉm cười và nói bằng tiếng anh: "Cảm ơn em, cho tôi biết tên em được ko?"

Vì cậu nói những câu cơ bản nên cô đa số nghe hiểu và trả lời: " Hân"

Cậu gật đầu và đi theo trước vệ sĩ. Ở trong phòng bệnh gia đình cô như người mất hồn. Mẹ cô liền nói: "Sao con nói tên con chi vậy? Lỡ người ta tìm đến thì sao?"

Ba và em trai cô cũng gật đầu đồng tình. Cô liền nói: "Những nhà quyền lực như vậy thì ai cứu sống họ họ sẽ biết ơn và ko làm hại mình, mẹ yên tâm"

Ba mẹ cô nghe nói vậy liền yên tâm và cùng 2 đứa con đi về nhà.

Trên máy bay tư nhân của nhà cậu, cậu liền nhìn xuống thành phố Hồ Chí Minh hoa lệ, gương mặt mang nét đẹp Châu Á như búp bê hiện lên trước mắt cậu, cảm xúc cậu bỗng rưng rưng và nhớ đến cơ thể nhẹ như bông, mùi hương hoa hồng thoang thoảng khiến cậu ko đè nén được dục vọng.

Cậu liền ngoắc tay vệ sĩ kế bên và nói: " Từ nay về sau, theo dõi cuộc sống của cô bé đó, nhà cô ấy có khó khăn gì thì hãy giúp đỡ nhưng hãy làm thầm lặng, nghĩ cách để họ ko thể nghi ngờ và mỗi năm chụp 1 bức ảnh của cô ấy gửi tới thư phòng của tôi."

Cậu sẽ tìm thời cơ thích hợp đi tìm cô ấy nhưng ko phải bây giờ vì phía đối thủ của gia đình cậu đang rình mò cậu, mỗi khi lộ điểm yếu thì sẽ lợi dụng triệt để nên cậu ko thể để cô gặp nguy hiểm được.

Vệ sĩ nghe vậy liền nói: "Vâng, cậu chủ Silas!"

Silas nhớ ra điều gì và hỏi: "Bọn bắt cóc tôi sao rồi?"

Vệ sĩ liền nói: "Dạ chúng tôi đã bắt và giết hết rồi, người đứng sau là họ hàng bên phía chủ tịch ạ"


Silas nghe vậy liền khựng lại và cười khinh bỉ: "Họ hàng nhà nội tôi ra tay rồi sao, được, tôi sẽ chơi với họ đến cùng" nói xong mắt cậu lộ ra tia chết chóc.

Vệ sĩ đứng kế bên hồi hộp nhẹ. Không ai ở nước Mỹ thành phố New York đều ko biết đến gia tộc sở hữu một tập đoàn quốc gia khổng lồ này đáng sợ cỡ nào.

Tập đoàn Blackwood Enterpises hoạt động nhiều lĩnh vực như công nghệ phát triển phần mềm, phần cứng, trí tuệ nhân tạo,.... Tài chính ngân hàng đầu tư, quản lý tài sản , sản xuất và phân phối năng lượng tái tạo hoặc năng lượng truyền thống. Đây là lĩnh vực có ảnh hưởng lớn đến kinh tế toàn cầu, sở hữu các toà nhà chọc trời, kiến trúc nổi tiếng nước Mỹ, khu nghỉ dưỡng cao cấp.

Là gia tộc có lịch sử 3 đời. Đến đời thứ 3 là đời của cậu chủ nhỏ này. Dù chỉ 15 tuổi đã sở hữu trí thông minh và đầu óc lạnh, quyết đoán tàn nhẫn nên khiến nhiều người kính trọng và e dè. Vụ bắt cóc này là sự cố của vệ sĩ nên ko thể đuổi theo kịp.

Nhưng cũng may trên áo cậu bé luôn có định vị mỗi khi gặp nguy hiểm sẽ hiện dấu chấm đỏ nên khá dễ tìm. Mặc dù cậu chủ biết võ nhưng cũng chỉ là cậu nhóc 15 tuổi nên ko đánh thắng được những người trưởng thành.

Khi họ nhìn định vị thì biết cậu chủ đã trốn thoát nhưng 1 lúc sau định vị lại di chuyển chầm chậm và nhanh hơn, có thể nói đã có người giúp đỡ cậu chủ. Khi họ đến bệnh viện thì phát hiện 1 cô bé nhỏ nhắn xinh đẹp quần áo hơi tả tơi vì té nên họ đã thông minh đoán được cô bé này đã cứu cậu chủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lucile