Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C47: Ai là người tỏ tình trước

Jisoo và Chae-young đi dạo quanh sân thể dục, quay đầu nhìn nụ cười non nớt trên khuôn mặt những nữ sinh lớp 10, đột nhiên cảm thấy mình lớn hơn rất nhiều.

“Đúng là, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, tuổi trẻ thật tốt.” Chae-young cảm khái nói.

Jisoo nhìn theo ánh mắt cô ấy, cách đó không xa có hai nữ sinh hoạt bát vui đùa dưới ánh nắng rực rỡ.

Cũng không biết tại sao nhìn một cái là ra nữ sinh lớp 10.

Chae-young kéo cánh tay Jisoo, giống như lơ đãng mà nói, “Cậu biết không, có một em gái lớp 10 đang theo đuổi Jungkook.”

“ Jungkook cũng soái như vậy, đấy cũng là chuyện bình thường.”

Dù sao cũng là đội trưởng đội bóng rổ, ưu điểm lớn là chiều cao, tiếp theo, đúng thật là Jungkook cũng đẹp trai.

Chae-young hừ một tiếng, “ Taehuyng nhà cậu không phải cũng đẹp trai sao, có em gái nào theo đuổi cậu ta không?”

Jisoo cười nói, “Hình như là không thiếu đâu.”

Từ ngày đầu tiên cô yêu thầm anh đã biết, trên người anh có một loại hấp dẫn trời sinh, đặc biệt thu hút phái nữ. Tính tình thì cũng miễn cưỡng coi là được, thành tích lại vô cùng tốt, so với người khác đúng là khác biệt lớn.

Ngày khai giảng hôm đó, Taehuyng đứng trên bục nhận học bổng, lúc đó, người được hạng nhất Jeong-Gwon cũng không xuất hiện, anh giống như trở thành tiêu điểm của mọi người, vẻ mặt lạnh nhạt đứng nhận thưởng, thầy chủ nhiệm nhìn anh vừa cười vừa lắc đầu.

Sao có thể có học sinh như thế này chứ? Rõ ràng bình thường ăn chơi lêu lổng, cuối cùng lại có thể đạt được học bổng.

Chuyện của Taehuyng và Jisoo sớm đã bị truyền ra ngoài, bọn họ ở trong trường cũng không gặp nhau nhiều, nhưng mỗi lần tan học, Taehuyng đều đưa cô về nhà, một hai lần đều bị bạn học khác ngoài ý muốn bắt gặp, mà mỗi lần ngồi xe buýt về, hai người cũng đều ngồi hàng cuối, cúi đầu thì thầm to nhỏ nhiều lần, trong lòng mọi người cũng hiểu rõ.

Học kỳ này bắt đầu cũng đã hơn một tháng, theo đuổi hay bị theo đuổi đều có.

Nhưng Jisoo chưa bao giờ hỏi Taehuyng điều này.

“Bây giờ con gái theo đuổi người mình thích cũng thật nhiều, cảm giác như thành thục hơn trước.” Chae-young nói về nữ sinh theo đuổi Jungkook, trong lòng có chút chán ghét.

“ Jungkook thì sao? Cậu ấy nói thế nào?”

“Còn có thể nói gì, nói yêu tớ nhất, vĩnh viễn đều yêu, nhưng tớ còn lâu mới tin.”

Kể từ lần nghỉ hè đó, Chae-young bắt gặp Jungkook đang nhìn ngực của một nữ sinh, quan hệ của hai người bắt đầu xảy ra rạn nứt. Mấy tháng này cãi nhau cũng nhiều hơn, tuy rằng Jungkook cũng đã khẳng định mình không hề nhìn một cái nào.

“Hai cậu…” Jisoo lắc đầu, “Thật không biết thế nào mới tốt.”

“Phải rồi, cậu và Taehuyng, ai là người tỏ tình trước?” Chae-young đột nhiên nghĩ tới, vô cùng tò mò.

Jisoo suy nghĩ, một chút ấn tượng cũng không có.

Thật ra cô và Taehuyng từ đầu đã không ai nói gì, cứ như vậy nắm tay, ôm hôn, vô cùng tự nhiên mà xảy ra.

Có thời điểm Jisoo cũng xoắn xuýt mãi, không biết Taehuyng rốt cuộc có thích mình không? Nhưng cô cũng tự nói với bản thân, nếu như không thích, thì giữa họ tính là gì chứ.

Đang nói, Jisoo lập tức nhìn thấy một đám nam sinh đi từ tòa học ra, nhìn một cái đã nhận ra Taehuyng trong đó.

Dáng vẻ giống như chuẩn bị đi chơi bóng rổ.

Hai ngày trước, trường học có thông báo sẽ tổ chức một cuộc thi bóng rổ dành cho nam sinh, Jisoo nghe chuyện này từ Chae-young, lần này Taehuyng cũng sẽ tham gia cùng bạn học trong lớp.

Chae-young nhìn theo phương hướng của cô, “Ồ, là Taehuyng nhà cậu kia, qua chào một câu không?”

Jisoo lắc đầu liên tục.

“Sao mà không chào hỏi chứ?” Chae-young khó hiểu, yêu đương trong trường, ai mà không thừa dịp muốn dính vào nhau chứ. Nhưng mỗi lần Jisoo nhìn thấy Taehuyng đều muốn chạy thật xa, chưa từng chủ động đi tới chào một câu.

“Cảm thấy là lạ.”

Chuyện chạy tới chào một câu như vậy Jisoo không làm được, cũng chưa từng làm. Ở trường, cô và Taehuyng vẫn duy trì như trước đây, không thân thiết quá mức, chỉ là nếu chạm mặt, anh sẽ dừng lại nói với cô vài câu. Nhưng mỗi lần như vậy, Jisoo đều cảm thấy từng đôi mắt xung quanh nhìn mình chằm chằm, khiến cho cô không được tự nhiên.

Hẳn là do thói quen trước đây yêu thầm anh, chỉ dám đứng từ xa mà nhìn.

Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến, cứ bình tĩnh đương đầu với nó, cô cũng sẽ không sợ hãi điều gì.

Tiết học tiếp theo của Jisoo là bóng rổ, cô khó tránh khỏi chạm mặt Taehuyng. Cô biết, anh lại trốn học, nhóm nam sinh tranh thủ thời gian tập luyện, mồ hôi đầm đìa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro