Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PN4: Bị lão đại chặn ở cầu thang

Trần Nhất Nhiên người ca ca này, so với Trần Hi lớn hơn mười tuổi. Trần Hi lên tiểu học năm thứ hai, cậu bé đã cao hơn gấp đôi cô bé. 

Trần Nhất Nhiên từ tiểu học thành tích liền tốt, đến cao trung càng là trở thành học bá. Lại thêm dáng dấp đẹp mắt, trong trường học nữ sinh thầm mến  không ít. 

"Tổ, tổ trưởng, đề này cậu có thể giúp tớ nói một chút không?" Một nữ sinh cầm quyển sách, chỉ vào một đề hàm cho Trần Nhất Nhiên.

Xế chiều hôm nay cuối cùng một tiết khóa vốn là lớp số học, giáo viên tạm thời có việc, liền để bọn họ tự học. Trần Nhất Nhiên đang làm bài bài thi, nghe thấy bạn học hỏi mình, liền quay đầu đi nhìn thoáng qua.

Đề cô ấy chỉ là đề nâng cao, tương đối khó khăn, Trần Nhất Nhiên cầm bút nghĩ một hồi, nói. Nữ sinh đứng  bên cạnh, cúi đầu nhìn xem cậu bé. Cái góc độ này nhìn Trần Nhất Nhiên, có thể rõ ràng xem thanh lông mi của cậu, hiện tại con trai lông mi đều dài như vậy, đều cong lên như thế sao? 

Lại nói, da của cậu ấy cũng rất tốt, khoảng cách gần như vậy, cũng không thấy lỗ chân lông. So với đề toán, cô  càng muốn mời cậu chỉ bình thường là thế nào dưỡng da.

"Cậu đang nghe sao?" Trần Nhất Nhiên nói xong, nhìn nữ sinh bên cạnh.

Nữ sinh chạm vào ánh mắt của cậu, mặt lập tức liền đỏ lên: "Tớ, tớ nghe có chút nghe không hiểu."

 "Từ chỗ nào bắt đầu nghe không hiểu?"

. . . Từ chỗ nào hả ? Từ chỗ lông mi của cậu thật dài đi.

Nữ sinh bị hỏi đến có chút không biết làm sao, đề toán khó như vậy, coi như  đầu óc có thêm một cái não, cô đều không hiểu rõ. Đem đề đến hỏi Trần Nhất Nhiên, đơn giản là muốn cậu có thể nhiều cùng mình giảng một lát. 

"Như vậy đi, cậu khoan làm cái này." Bởi vì luyện tập sách là thống nhất đặt, Trần Nhất Nhiên bình thường cũng có làm, cho nên đối bài tập cũng tương đối quen. Cậu lật về phía trước vài trang, tìm tới đề hàm số, cùng nữ sinh giảng: "Đề này cùng cậu hỏi là cùng một loại, bất quá đề này đề đơn giản rất nhiều, cậu trước tiên tìm hiểu đề này, như vậy sẽ dễ hơn."

"Nha. . ." Nữ sinh nhìn cậu chỉ cái đề kia, nói: "Đề này tớ cũng không hiểu."

"Đây là đề giáo viên trên lớp đã nói qua, cậu lên lớp không nghiêm túc nghe giảng sao?" 

Nữ sinh mặt lại đỏ lên, không phải cô không muốn nghe, chỉ là toán học loại này, không phải muốn nghe là có thể nghe hiểu. 

Trần Nhất Nhiên lại cầm bút giảng giải, vừa giảng đến một nửa, tiếng chuông tan học liền vang lên.

Trần Nhất Nhiên lập tức thu hồi bút cùng trên bàn sách vở, đem cặp sách hướng trên vai đeo lên liền hướng bên ngoài đi: "Còn lại chính cậu suy nghĩ đi, nếu như vẫn không hiểu ngày mai hỏi lại tớ." 

"À. . ." Nữ sinh cầm tập sách, đưa mắt nhìn cậu rời đi.

Trần Nhất Nhiên có thành tích toán tốt nhất lớp, lại cũng thường xuyên đứng nhất trường, đồng thời, cậu cũng là  tích cực tan học nhất toàn trường, một phút cũng sẽ không chờ lâu.

Bởi vì cậu bé còn phải đi đón muội muội.

Trần Nhất Nhiên học cao trung là trường tư tốt tốt nhất ở A thị, mặc dù hàng năm học phí không ít, nhưng tỉ lệ lên lớp tại toàn thành phố cũng là đứng hàng đầu. Trường học hoàn cảnh cũng phi thường tốt, sân trường lớn lại xinh đẹp, so với điểm du lịch so sánh đều không kém cỏi. Trường học từ nhà trẻ đến cao trung đầy đủ mọi thứ, Trần Hi ngay ở chỗ này học tiểu học.

Bất quá bởi vì trường học quá lớn, từ cao trung đi bộ đến tiểu học vẫn là có một cự ly không nhỏ, cho nên Trần Nhất Nhiên mỗi ngày đều ở sân trường đạp xe đạp đi đón Trần Hi.

Trường học vì học sinh cung cấp rất nhiều xe đạp, chỉ cần thẻ sân trường APP liền có thể sử dụng. Trần Nhất Nhiên  tùy tiện tuyển một cái, đạp đến chỗ tiểu học.

Trên lầu có nữ sinh cảm thán nói: "Chỗ ngồi phía sau xe đạp Trần Nhất Nhiên, vĩnh viễn thuộc về muội muội của cậu ấy."

"A a a , lúc nào tớ  mới có thể ngồi lên xe đạp cậu ấy." 

"Cậu có thể học Mộc Mộc, đến trước hỏi đề toán." 

Bạn học Mộc Mộc mặt đỏ lên: "Cậu ấy chưa giảng xong mà bỏ đi."

Các nữ sinh lần nữa cảm thán: "Vì sao chúng ta không có anh trai như vậy? Quả nhiên là anh trai nhà người ta." 

Tiểu học tan học sớm hơn cấp ba, Trần Hi mỗi ngày tan học, đều lưu tại trong phòng học tự mình làm bài tập, thuận tiện chờ mình ca ca tan học.

Trần Nhất Nhiên đem xe dừng ở dưới lầu, hướng Trần Hi phòng học cửa sổ hô một tiếng: "Hi Hi —— "

Trần Hi chỗ ngồi ngay tại cửa sổ, nghe thấy Trần Nhất Nhiên thanh âm,  vui vẻ đứng người lên, xuyên qua cửa kính hướng dưới lầu nhìn lại. Trần Nhất Nhiên chính dạng chân tại xe đạp bên trên, cười cùng với cô bé ngoắc, Trần Hi cũng cười bắt đầu, phất phất tay: "Ca ca, em lập tức xuống ngay."

Cô bé thu thập đồ vật, mang cặp sách hướng đi ra ngoài. Lúc rời đi, còn không quên đem đèn cùng cửa sổ đều đóng kỹ.

Trần Hi phòng học ở tầng hai, cô bé chạy chậm xuống lầu, chưa tới một phút, liền xuất hiện trước mặt Trần Nhất Nhiên.

"Lên xe, ngồi xuống." Trần Nhất Nhiên đem xe đầu điều phương hướng, đối Trần Hi đáp. 

"Vâng." Trần Hi khéo léo lên tiếng, quen cửa quen nẻo bò lên trên xe đạp, ôm lấy eo Trần Nhất Nhiên: "Ca ca, em ngồi xong."

 "Ôm chặt nha." 

 "Vâng." 

Nghe được Trần Hi trả lời, Trần Nhất Nhiên mới một lần nữa giẫm lên chân đạp, đem xe chạy ra ngoài. 

Trong trường học có một cái rất lớn hồ nhân tạo, Trần Nhất Nhiên chở  Trần Hi chạy qua, dẫn tới vô số học sinh ghé mắt.

Nữ sinh hâm mộ Trần Hi có một người anh đẹp trai như vậy, nam sinh hâm mộ Trần Nhất Nhiên có một muội muội đáng yêu như vậy. 

Đem chạy cửa trường học, Trần Nhất Nhiên tìm chỗ đậu, đem xe khóa kỹ, nắm tay Trần Hi hướng đường cái đối diện đi. Trường học xe đạp chỉ có thể ở trong trường học sử dụng, về nhà là có lái xe chuyên môn tới đón bọn họ.

Hai người về đến nhà, Trần Túy cùng Chân Điềm vừa vặn đem cơm tối chuẩn bị xong, thấy hai người trở về, liền để bọn họ đi rửa tay ăn cơm. Trần Hi rửa tay xong, trước tiên ôm mẹ hôn một cái, mới ngồi lên ghế, bắt đầu ăn cơm. 

"Hôm nay trong trường học trôi qua tốt chứ?" Chân Điềm hỏi. 

Trần Hi gật đầu nói: "Vâng, lúc con chờ ca ca đã đem bài tập viết hơn phân nửa." 

"Hi Hi thật ngoan." Chân Điềm vuốt vuốt đầu con gái, lại nhìn về phía Trần Nhất Nhiên, "Thiện Thiện thì sao?" 

"Cháu bài tập còn chưa viết xong, có phải hay không là không ngoan?"

Chân Điềm bị chọc cho cười một tiếng: "Vậy cũng không có cách, ai bảo cháu lên trung học đâu."

Triển Húc muốn Trần Nhất Nhiên đến nước ngoài học đại học, còn tích cực giúp cậu bé liên lạc trường học. Hắn liên hệ đều là trường đại học tốt, cũng yêu cầu học sinh rất cao, Trần Nhất Nhiên mặc dù bây giờ chưa có quyết định có đi hay không, nhưng mặc kệ ra ngoại quốc hay là ở lại trong nước, đều là không thoải mái.

"Ca ca là ngoan nhất nha." Trần Hi nghe không hiểu Trần Nhất Nhiên  đang trêu chọc Chân Điềm, chỉ là nghe thấy nói ca ca mình không ngoan, liền mở miệng nói giúp: "Ca ca sẽ còn giúp con phụ đạo bài tập á."

Trước kia Trần Nhất Nhiên bài tập đều là do Trần Túy tại phụ đạo, hiện tại Trần Túy đã được tốt nghiệp, Trần Hi bài tập tất cả đều là do Trần Nhất Nhiên phụ đạo. Mỗi ngày cơm nước xong xuôi, cậu bé liền bồi muội muội cùng nhau làm bài tập, Trần Hi có cái gì không hiểu, cậu bé tại chỗ liền giải quyết. 

Trần Túy cùng Chân Điềm làm cha mẹ, cảm giác chính mình giống như căn bản không có gì để làm.

"Cháu bây giờ việc học cũng rất nhiều, nếu như không có thời gian, cũng không cần giúp muội muội phụ đạo, cậu cũng có thể phụ đạo." Trần Túy lo lắng giúp Trần Hi phụ đạo bài tập sẽ chiếm quá nhiều thời gian của Trần Nhất Nhiên, ảnh hưởng đến học tập.

 Trần Nhất Nhiên lại lơ đễnh: "Không sao, sẽ không ảnh hưởng, huống hồ hiện tại học sinh tiểu học bài tập càng ngày càng biến đổi, cậu chưa chắc sẽ hiểu."

 Trần Túy: ". . ."

Lúc trước bài tập của nó từ thủ công chế tác đến đề toán, không phải đều là anh phụ đạo sao? Sớm biết nó như thế, anh lúc trước nên khoanh tay đứng nhìn a. :) 

Sau khi cơm nước xong, Trần Nhất Nhiên cùng Trần Hi lại cùng nhau làm bài tập. Trong thư phòng có một cái bàn lớn, hai người một người ngồi một đầu, không ảnh hưởng lẫn nhau, Trần Hi có cái gì không hiểu, hỏi Trần Nhất Nhiên cũng rất thuận tiện. 

Chân Điềm cắt hoa quả, đựng ở trong mâm đưa qua. Trần Hi bài tập so với Trần Nhất Nhiên rất ít, cô bé viết xong cũng không quấy rầy Trần Nhất Nhiên, chạy đến tìm Trần Túy cùng Chân Điềm chơi.

Trần Nhất Nhiên một mực học tập đến mười một giờ, mới đi rửa mặt đi ngủ.

Ngày thứ hai, cậu bé cùng Trần Hi lại cùng nhau ngồi xe đi trường học, đến trường học, lại đạp xe đem Trần Hi chở đến chỗ tiểu học, sau đó mới đi trong lớp mình. 

Trước khi vào lớp năm phút, Trần Nhất Nhiên mỗi ngày đến rất chuẩn vào giờ này.

Hôm qua nữ sinh hỏi đề - Mộc Mộc, thấy cậu tới lại cầm  tập sách đi tìm: "Tổ trưởng, tớ đã cố gắng giải thử, nhưng đáp án luôn luôn không đúng."

Trần Nhất Nhiên cúi đầu nhìn một chút, rất mau nhìn ra sai ở nơi nào, đang chuẩn bị nói, nam sinh vừa vào cửa đang kinh hãi cùng mọi người nói: "Vừa rồi tớ mới trông thấy La Lệ Sa lớp bảy, đem Chu Tuệ Tuệ ngăn ở cửa cầu thang."

 Trần Nhất Nhiên nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, Chu Tuệ Tuệ -  là bạn tiểu học, lúc trước làm lớp trưởng lớp cậu. Hai người lên cao trung, vẫn học cùng một trường, chỉ là không cùng lớp, tiếp xúc cũng không có nhiều như trước kia.

Về phần La Lệ Sa, nghe nói là chị đại trong trường.

Lão đại đem học bá chặn ở cầu thang...cũng không có gì kỳ quái.

"Trần Nhất Nhiên, cậu không tới nhìn sao?" Vừa mới nói là nam sinh đã nói tin tức cho mọi người, cầm cùi chỏ thọc Trần Nhất Nhiên, khuôn mặt là biểu lộ chờ ăn dưa.

Trần Nhất Nhiên nói: "Tại sao tớ phải đi xem?"

"Hả, cậu cũng đừng giả bộ, trường học chúng ta người nào không biết La Lệ Sa thích cậu a? Chu Tuệ Tuệ là thanh mai trúc mã của cậu, cậu ta khẳng định là ghen ghen ghét!" 

Mộc Mộc đang chờ Trần Nhất Nhiên giảng đề cũng nhìn một chút, nhỏ giọng nói: "Tổ trưởng, La Lệ Sa rất hung dữ a, Chu Tuệ Tuệ sẽ có chuyện gì không a?"

Chu Tuệ Tuệ dung mạo xinh đẹp học tập cũng không kém, còn cùng Trần Nhất Nhiên là thanh mai trúc mã, cái này mặc dù đại bộ phận nữ sinh đều không thích Chu Tuệ Tuệ, nhưng đối đầu với La Lệ Sa, mọi người vẫn là đồng cảm.

 Trần Nhất Nhiên nghĩ nghĩ, lần nữa vứt đề đang giảng một nửa xuống, đi ra ngoài.

Mộc Mộc cầm lại sách, yên lặng thở dài một hơi. Đề đến cùng là bị cái gì nguyền rủa, đem hai lần cũng không hề giảng xong. Bất quá cũng không có sao, tối nay mình lại có cơ hội tìm đến tổ trưởng.

Trở lại chỗ ngồi, nữ sinh phía sau liền bát quái nghe ngóng: "Trần Nhất Nhiên thật đi tìm La Lệ Sa cùng Chu Tuệ Tuệ rồi?"

 Mộc Mộc gật gật đầu: "Chắc là vậy."

"Oa, khẳng định rất đặc sắc a, chúng ta có nên đi xem một chút?"

"...Không được, chuẩn bị vào học rồi."

"...Lúc này cậu còn tâm tình vào học? Cậu nghiêm túc như vậy làm sao không thấy cậu thi đứng thứ nhất nha!"

Mộc Mộc: ". . ."

Hảo bạn! Bạn tốt! :)

Đầu cầu thang, Trần Nhất Nhiên đi một chút đến liền trông thấy La Lệ Sa đứng dựa vào tường, đem Chu Tuệ Tuệ ngăn ở nơi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro