Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 40 - Em quá giảo hoạt.

 "Điện thoại?" Chân Điềm bị Trần Túy hỏi sửng sốt một chút, "A, điện thoại di động của em hết pin, quầy bar bên này đầu cắm đều cắm đầy, em liền đặt ở trong phòng nghỉ để sạc."

Chân Điềm giải thích xong, sự bực tức trong lòng Trần Tuý lập tức giảm bớt một nửa. Anh nhìn Chu Kha Dã một chút, đi đến chỗ trống bên cạnh anh ta ngồi xuống: "Chu tiên sinh lại tới A thị rồi?"

Chu Dã đặt cốc trong tay đang uống một nửa xuống, nhìn anh không có thành ý nở nụ cười: "Ừ, xế chiều hôm nay vừa tới."

"Vừa đến A thị liền đến tìm Chân Điềm sao?" Trần Túy trên mặt cười so với anh ta càng không có thành ý, "Anh tìm cô ấy có chuyện gì?"

"Cái này cùng Trần tiên sinh không có quan hệ đi."

Hai người có qua có lại, trong không khí tựa hồ có thể thấy được lửa bay đầy trời. A Trung ở một bên lau sạch lấy bia cốc, xem náo nhiệt thấy tràn đầy phấn khởi, còn kém không có la "Đánh nhau đi đánh nhau đi". 

Chân Điềm cũng phát giác được giữa hai người giương cung bạt kiếm, liền chạy ra hoà giải: "Chu Kha Dã nhà máy rượu chuẩn bị tham gia cuộc thi bia tổ chức năm nay, muốn mời em đến làm thợ nấu rượu."

"Cuộc thi bia?" Trần Tuý một năm làm không ít về đề tài bia, vẫn biết cuộc thi này, nhưng mà anh chưa bao giờ nghe qua trong nước cũng có cuộc thi làm bia, "Năm nay trong nước cũng muốn tổ chức sao?"

"Vâng, lần đầu tiên, cũng là thi đấu quốc tế nha!" Nói cái này, Chân Điềm cũng có chút kích động. Rất nhiều quốc gia đều có chuyên nghiệp quốc tế bia thi đấu sự tình, hồi trước đoàn đội muốn tham gia đều phải đi ra nước ngoài, hiện tại chúng ta rốt cục cũng có thể khiêu chiến với nước khác.

"A"  "Nha." Trần Túy như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, "Đàm phán thế nào rồi?"

"Vừa mới bắt đầu là anh tới." Chân Điềm vuốt vuốt chóp mũi, từ trên bàn cầm lấy một chén rượu sạch, "Anh muốn uống chút gì không?"

"Không cần." Trần Túy lắc đầu, "Cho anh một phần cơm chiên đi."

"A, anh chưa ăn cơm sao?" Chân Điềm một bên viết hoá đơn, một bên hỏi anh.

"Ừ, em không nhận điện thoại, anh lo lắng có chuyên gì, liền chạy tới."

"A... Em xin lỗi, lần sau em sẽ sạc pin điện thoại đầy đủ và mang bên người." Chân Điềm có chút tội lỗi nói với anh, :"Anh tìm em có chuyện gì nha?"

"Chuyện của anh tương đối phức tạp, em cùng Chu tiên sinh trò chuyện xong trước, chúng ta lại nói sau." Trần Tuý cười cười, ánh mắt lại rơi trên người Chu Kha Dã. Chu Kha Dã khoé miệng kéo lên một cái cười, đứng người lên đối Chân Điềm nói: "Đã Trần tiên sinh tìm em có việc, vậy anh đi trước, chúng ta hôm nào trò chuyện tiếp." 

Hôm nào? Trần Túy ở trong lòng cười lạnh một tiếng, thật đúng là cắn hoài không buông a.

"Vậy anh đi thong thả, nhớ kỹ không thể lái xe a." Chân Điềm đối Chu Kha Dã nhắc nhở. 

 "Ừ, anh biết rồi, anh sẽ gọi tài xế thuê." Chu Kha Dã cầm lấy đồ vật, nghiêng đầu nhìn một chút Trần Túy, "Trần tiên sinh hẹn gặp lại."

"Hẹn gặp lại." Trần Túy không có biểu lộ lên tiếng, thấy anh ta ra khỏi phòng bia, "Em và anh ta thường xuyên liên hệ sao?"

"Cũng không có, anh ấy hôm nay đột nhiên tới, em cũng giật nảy mình." Chân Điềm hai tay chống ở trên quầy bar, nhìn xem Trần Túy, "Anh vội vã như vậy tìm em, đến cùng chuyện gì?" 

"À..." Nói đến việc anh đi tìm Chân Điềm, Trần Tuý liền không biết làm sao mở miệng, "Hotsearch hôm nay, em xem rồi sao?"

Chân Điềm đuôi lông mày nhẹ nhàng giương lên: "Hotsearch của anh và Thư Tuyền sao?"

Kỳ thật cô đoán được Trần Tuý tìm cô là vì chuyện này, nhưng vẫn nhịn không được ý đồ xấu cố ý làm khó anh.

"Ừ." Trần Túy khẽ vuốt cằm, có chút không được tự nhiên ho một tiếng, "Anh buổi trưa đúng là hẹn cô ấy ăn cơm, bởi vì cô ấy nói muốn hiểu rõ tin tức MC tin tức, tìm anh lấy tài liệu. Chuyện này cô ấy đã nói rất lâu, anh ngại lại từ chối lần nữa, liền đáp ứng. Không nghĩ tới bị chó săn theo dõi, còn phát lên trên mạng."

"Nha. . ." Chân Điềm nghe xong sự kiện, ra vẻ thâm trầm nhẹ gật đầu, "Em là không tin cẩu tử viết linh tinh những tin tức kia a, bất quá chuyện này Vương Thục Trân nữ sĩ cũng nhìn thấy, bà ấy giống như tin." 

". . ." Trần Túy mặt ngoài trấn định, nội tâm lại bắt đầu luống cuống, "Em có thể gọi điện thoại cho dì không, anh cùng dì giải thích một chút, hoặc là trực tiếp gặp mặt thì tốt hơn?"

Chân Điềm thấy bộ dáng của anh, rốt cục nhịn không được cười lên: "Gạt anh đấy, Vương Thục Trân nữ sĩ là fan cuồng của anh, khẳng định sẽ tin tưởng nha."

Trần Túy bất đắc dĩ nhìn cô một cái, tuy trong lòng thở dài một hơi, bất quá lông mày vẫn là nhẹ nhàng nhíu lại: "Anh vẫn là gọi điện thoại cùng dì giải thích một chút đi."

"Không cần đâu, em sẽ nói cho mẹ, anh dỗ em là được rồi."

Trần Túy hơi sững sờ, tiếp theo nhìn cô nở nụ cười: "Em nghĩ anh nên làm sao để dỗ em?"

"Cái này chính anh tự nghĩ a." Chân Điềm nói đến đây, Trần Túy điểm cơm chiên liền bưng lên. Anh không uống rượu, Chân Điềm liền giúp anh rót một ly nước chanh, đặt ở trong tay: "Anh buổi trưa nói muốn cùng người khác ăn cơm, vì cái gì không nói là cùng Thư Tuyền?"

Trần Tuý tay cầm thìa dừng một chút, ngẩng đầu nhìn cô: "Em không phải cũng không hỏi anh sao?"

"Vậy là lỗi em sao?"

"...Lỗi anh."

Chân Điềm nhếch miệng: "Em còn không phải cảm thấy không quan trọng, mới không hỏi nha." 

 Trần Túy nhếch miệng, nhìn cô nói: "Anh cũng cảm thấy cô ấy không quan trọng, mới không có nói."

Thư Tuyền những cái kia tin tức, Trần Túy là hoặc nhiều hoặc ít hiểu rõ, anh nghĩ Chân Điềm cũng nhất định biết. Anh không có nói với Chân Điềm, một phương diện cũng là sợ cô suy nghĩ sâu xa, anh coi là chỉ là cái phỏng vấn, liền không đặc biệt nói cho cô biết, chỉ là anh không nghĩ tới sẽ bị chó săn làm thành bài báo đăng lên mạng.

Nghe được anh nói Thư Tuyền không quan trọng, Chân Điềm đương nhiên cao hứng, nhưng cô vẫn là biểu lộ ổn định, không để cho học trưởng đắc ý: "Nếu như em lúc ấy hỏi anh, anh sẽ trung thực nói cho em biết sao?"

"Đương nhiên sẽ." 

 Trần Túy biểu lộ rất chân thành, Chân Điềm tin tưởng anh nói đều là thật, cô nghĩ nghĩ, nói: "Vậy sau này em vẫn là hỏi một chút đi." 

Mặc dù buổi sáng cô mới thề mỗi ngày cùng Vương Thục Trân nữ sĩ nói muốn cho nhau một chút không gian, nhưng học trưởng hiện tại là người nổi tiếng a, liền hi sinh tự do không gian, để về sau khỏi phải điểm hiểu lầm đi.

Nào biết Trần Túy nghe cô nói, lại cười cười: "Không cần."

 "Vì cái gì?" Không phải vừa mới nói sẽ trung thực nói cho cô biết sao! Quả nhiên giống Vương Thục Trân nữ sĩ nói, miệng đàn ông, đều là gạt người!

Trần Tuý nắm chặt tay cô, nhìn cô nói: "Bởi vì lần sau anh sẽ không cùng phụ nữ khác đơn độc ra ngoài ăn cơm."

Loại sai lầm này phạm một lần là đủ rồi, lần này là anh cân nhắc không chu toàn, cho người khác lợi dụng sơ hở cơ hội, về sau loại cơ hội này sẽ không còn có.

Chân Điềm không nghĩ tới anh sẽ nói như vậy, nghe được lời như vậy cô là thật vui vẻ, nhưng như vậy giống cũng không tốt lắm đâu? "Em không phải ý này a, em chỉ là. . ."

"Anh biết, bất quá anh không hi vọng chuyện này lại xảy ra lần thứ hai, vẫn là giữ mình trong sạch thì tốt hơn." Trần Tuý cắt ngang lời cô, nhìn cô cười.

". . ." A a a học trưởng làm sao lại tốt như vậy ôn nhu như vậy, cô muốn đem về nhà cất a!

Thế là cô quyết định không kiềm chế

Cô nhanh chóng tiến tới, trên môi Trần Tuý hôn một cái.

Trần Túy con ngươi khẽ động, sau khi cô rời đi liền xoa xao môi, nhẹ nhàng chạm vào chỗ Chân Điềm mới hôn qua: "Em quá giảo hoạt."

"A?" Cô làm sao giảo hoạt? Cùng lắm thì là lưu manh chút thôi.

"Ở chỗ này hôn anh, anh không thể hôn trở lại. Trần Tuý nhìn cô, anh mắt dần tối lại: "Nụ hôn của anh sẽ không đơn giản là chuồn chuồn lướt nước như này."

Chân Điềm: ". . ." 

 Nha. . . Lại có chút chờ mong

Chân Điềm cảm thấy cùng Trần Túy ở cùng một chỗ, cô giống như đều bị truyền nhiễm đến biến sắc. 

"Đúng rồi, Chu Kha Dã mời, em dự định đáp ứng sao?" Trần Túy hỏi.

"Em còn chưa nghĩ ra." Chân Điềm là thật còn chưa nghĩ ra, "Xưởng rượu của anh ấy kỳ thật rất nổi tiếng, trước đó tại cái khác quốc tế thi đấu sự tình bên trên cũng có vài giải thưởng, em đi nếu là cho anh ấy mất thể diện thì không xong."

"Làm sao có thể, anh đã uống qua rượu em ủ, em có thực lực này." Cho dù Trần Túy không thích Chu Kha Dã, nhưng vẫn là khẳng định Chân Điềm tại cất rượu bên trên thực lực, "Anh ta khẳng định cũng là coi trọng thực lực của em, mới mời em gia nhập."

Chân Điềm nhìn anh nở nụ cười: "Kỳ thật em cũng cảm thấy em ủ rượu uống rất ngon! Bất quá nếu đi thi em cần suy nghĩ một chút."

"Ừ, nhưng mà về sau Chu Kha Dã hẹn em, em nên nói cho anh biết" Trần Túy nghiêm túc tuyên bố.

"Nha." Chân Điềm ngây thơ gật gật đầu, "Học trưởng anh có phải hay không đang ghen a?"

Cảm giác trước đó của cô quả nhiên không sai, học trưởng đối với Chu Kha Dã có địch ý rất lớn.

"Đúng vậy." Trần Túy thừa nhận đến mười phần thẳng thắn, "Anh không thích em cùng anh ta ở cùng một chỗ."

Anh thản nhiên như thế, làm Chân Điềm mất đi thú vui đùa giỡn, Trần Tuý  dáng vẻ như không thèm nói đạo lý, cô kìm lòng không được, vươn tại nhéo nhéo trên mặt anh mấy cái: "Anh ấy biết chúng ta bên nhau rồi, là em nói cho anh ấy biết."

Trần Túy liền thay đổi, cuối cùng chỉ nhìn cô cười: "Em bây giờ dám bóp mặt anh rồi?"

"A. . . ?" Chân Điềm lúc này mới ý thức được mình làm cái gì, cô vậy mà bóp mặt học trưởng? Mặc dù có chút chột dạ, nhưng cô cùng vừa rồi đồng dạng ổn định biểu lộ, hắng giọng một cái nói: "Mặt anh bóp rất tốt."

"Khụ khụ, bà chủ, không thể chỉ lo yêu đương a! Cũng nên chào hỏi một chút khách hàng a!" Một mực ngồi tại bên quầy bar nhìn đôi tình nhân hú hí, rốt cục gõ gõ trước mặt chén rượu rỗng tuếch, nhắc nhở Chân Điềm.

Chân Điềm lập tức liền xấu hổ, vị khách  kia thanh âm không nhỏ, xung quanh thật nhiều khách nhân đều nghe thấy được, sau đó hướng phía cô cùng Trần Túy ồn ào.

Chân Điềm hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.

 Nhưng cô không thể, không chỉ có không thể, còn phải đi qua cho cái kia khách hàng đưa rượu.

Nhân sinh thật đúng là gian nan. :)

Trần Tuý nhìn bóng lưng nặng nề của cô, cười nhẹ rồi lấy cơm chiên lên ăn.

Khách hàng bên trong có người nhận ra anh là ABA MC Trần Túy, Trần Túy cũng không có phủ nhận, thế là tất cả mọi người một mặt ngạc nhiên bộ dáng. Nguyên lai ABA MC Trần Túy, tại cùng bà chủ Chân yêu đương?

Bọn họ thế nhưng nắm trong tay tin tức nóng hổi a!

Trần Túy cơm nước xong xuôi, nói với Chân Điềm một tiếng liền lái xe trở về, còn mang cho Trần Nhất Nhiên một phần đồ ăn.

Trần Nhất Nhiên dưới lầu đã mua hai phần thức ăn, cùng với cơm trắng Trần Tuý nấu, giải quyết cơm tối. Trần Túy lúc về đến nhà, cậu bé đang làm bài tập. Trần Túy gõ cửa, đem đồ ăn anh mua coi như bửa khuya cho cậu bé.

Trần Nhất Nhiên một bên hưng phấn đi ăn khuya, một bên không quên cùng Trần Túy nghe ngóng: "Sự tình giải quyết thế nào? Dỗ chị Điềm Điềm xong chưa?" 

Trần Túy chỉ dùng một giây, liền đoán được cậu bé nhìn khẳng định là bên trên weibo đi xem náo nhiệt: "Nói bao nhiêu lần, việc người lớn đứa bé không cần quan tâm." 

"Chuyện của chị Điềm Điềm cũng là chuyện của cháu!" 

 "A?"

"Ai làm mợ cháu, có ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng sau này của cháu." Trần Nhất Nhiên nói đến đạo lý rõ ràng, "Dù sao cháu mặc kệ, cháu chỉ nhận chị Điềm Điềm!"

Trần Túy cười một tiếng, đi lên vuốt vuốt tóc của cậu: "Yên tâm đi, mợ của cháu chạy không được."

Trần Túy mặc dù lạnh lùng, coi như cùng Trần Nhất Nhiên ở chung, cũng rất ít có quá mức thân mật cử động. Bị xoa nhẹ đầu Trần Nhất Nhiên hơi kinh ngạc mà nhìn anh: "Xem ra đã dỗ chị Điềm Điềm tốt."

Bằng không cậu của bé tại sao có thể có tốt như vậy tâm tình, vừa rồi tại trong điện thoại còn như ngọn lửa phun trào. 

"Buổi tối không được ăn quá nhiều, chừa chút ngày mai lại ăn cũng được. Bài tập có cái gì không hiểu trước cất lại, cậu tắm rửa xong giúp cháu xem." Trần Túy không tiếp tục cùng thảo luận Chân Điềm vấn đề, dặn dò hai câu liền rời đi.

Weibo bên trên,anh cùng Thư Tuyền hot search vẫn còn nhộn nhịp. Lần trước bởi vì Trần Nhất Nhiên sự tình lên hot search, đài truyền hình rất phối hợp giúp anh làm thanh minh, thế nhưng là lần này ABA weibo chính thức cũng không hề có động tĩnh gì. 

Trần Túy biết đây là lãnh đạo dự định cất đặt không để ý tới, dù sao tiết mục mới lập tức liền muốn lên, anh cùng Thư Tuyền có nhiệt độ, cũng có thể thuận tiện pr cho tiết mục.

Mặc dù minh bạch đài truyền hình cân nhắc, nhưng Trần Túy vẫn là chính mình phát một  weibo.

ABA Trần Túy: Tôi đã có bạn gái, cùng Thư lão sư gặp mặt chỉ là công việc. Phát weibo này không phải muốn theo các bạn giải thích cái gì, chỉ là không hi vọng bạn gái của tôi không cao hứng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro