Chap 5
Tôi nói với Ngư tôi muốn trồng hoa cúc, loại hoa cúc hoa nhỏ xíu xiu ấy. Cậu ấy cười bảo :
"Bây giờ trồng phải sang năm mới ra hoa "
Lúc đó tôi rất muốn nói:
"Vậy cậu có muốn ở bên tớ đến mùa Đông sang năm không ", nhưng tôi đã im lặng ...
Mù Đông chưa đến mà đã rời xa rồi...
Có một ngày mùa Đông lạnh như thế , vừa lạnh vừa buồn. Tôi thực sự muốn nắm tay cậu ấy một lần cuối.
"Thích tớ có làm cậu tốt lên không "-Ngư chợt hỏi
"Có"-Tôi gật đầu.
Nước mắt lại trào ra . Ngư dùng tay của cậu ấy lau nó đi...
"Lại khóc rồi "-Ngư nói.
Chúng tôi tiếp tục đi bên cạnh nhau. Cậu ấy vẫy tay chào tôi và đi về phía đằng kia. Ngày hôm đó tôi đi ngược hướng cậu ấy trở về nhà , vừa đi vừa khóc.
Có những ngày tôi cảm thấy chênh vênh . Là khi tôi chấp nhận buông tay để cậu ấy rời xa cuộc sống của mình... Tôi vẫn không hiểu vì lí do gì mà chúng tôi lại rẽ về hai phía khác nhau. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày hôm đó , chúng tôi đồng ý với nhau là"Hãy chỉ coi nhau là bạn "
Ngày hôm nay, gặp lại cậu ấy tôi thấy bình yên hơn nhiều.
👉Hết Chap5👈
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro