chap 7
Xử Nữ rút một tờ giấy ghi: Mức độ khó : siêu khó
Xử Thanh các hạ nhiệm vụ này là tiến vào khu rừng vong linh lấy quả Ngọc Thuy_ một vị trưởng lão nói
Ồ vậy càng kích thích ta muốn đi _ Xử Nữ
Nhưng khu rừng vong linh có rất nhiều linh thú đáng sợ ngài ko sợ mất mạng _ trưởng lão sửng sốt 😲😲😲
Nếu ta mất mang thì các ngươi phải tới lặt xác ta _ Xử Nữ quả quyết
Được đi nào _ mấy tên cao to đồ sộ nói
Nhưng đi bằng cái gì _ Xử Nữ
ngây ngô hỏi
Xử Thanh các hạ không có linh thú _một tên đồ sộ nói
Không phải là không có mà là chưa có thôi _ Xử Nữ trả lời tỉnh bơ (au : ko có và chưa có khác nhau chỗ nào hả bà chị ; Xử Nữ : khác chữ có và chữ chưa ; au : *cạn lời*)
..._ những người khác cạn ngôn luôn
Vậy đi bằng ngựa đi chúng tôi cũng chưa có linh thú _ một tên đồ sộ nói
Cũng được _ Xử Nữ gật
Dắt ngựa ra đây _ tên đồ sộ nào đó
Rồi một tên thân hình hơi gầy, dắt một đàn ngựa đến. Con nào con nấy cũng đều lực lưỡng khỏe mạnh
Ta chọn con kia _ Xử Nữ chỉ đại vào một con ngựa
Được xuất phát _ một tên đồ sộ nói
* Bìa rừng vong linh *
Xử Nữ yên trí ngồi trên ngựa đi đến bìa rừng vong linh thì bọn đồ sộ đằng sau nói lớn
NHÌN KÌA _ một tên nói lớn
Trước mặt họ là một đoàn có rất nhiều người. Trong đó phải có hơn 5 người là Triệu Hoán Sư. Dẫn đầu là một thiếu niên với đôi mắt vàng sáng như ánh hào quang, đôi môi nở một nụ cười hết sức ma mị. Hắn ngồi trên một con linh thú hình như là Tì Hưu
Khi hắn đi qua đoàn của Xử Nữ thì Tì Hưu tỏa ra một làn khói tím khiến cho mọi người phải lùi lại ngoại trừ Xử Nữ vẫn băng lãnh hiên ngang đứng đấy ko chút sợ sệt. Làm cho tên thiếu niên giật mình
Tì Hưu vừa thấy Xử Nữ thì dừng lại cung kính nói qua thần giao cách cảm với Xử Nữ
Chào chủ nhân _ Tì Hưu nói qua thần giao cách cảm
Ko phải ngươi có chủ rồi sao _ Xử Nữ nói qua thần giao cách cảm
Đây là chủ nhân thứ 2 còn người vẫn là số một _ Tì Hưu
Vậy còn được _ Xử Nữ
Mọi người xung quanh vẫn ko hiểu gì mà chỉ biết nhìn Tì Hưu và Xử Nữ ko biết đang làm gì
Đi _ Xử Nữ thúc ngựa
Chờ Xử Nữ đi một đoạn tên thiếu niên nói với Tì Hưu
Chuyện gì vậy _ thiếu niên đó nói
Không có gì _ Tì Hưu lảng tránh vấn đề
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro