Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mang người rời đi

Trong đêm tối Cự Giải ngồi ôm chân mình, khuôn mặt nhỏ chôn vào khủy tay, dường như hắn đang khóc bởi vì bả vai gầy của hắn cứ run run, nhìn thấy cảnh như vậy Sư Tử cảm thấy tim rất đau, nàng nhẹ nhàng đi đến cạnh hắn ngồi xuống sau đó ôn nhu kéo người vào lòng. Đột nhiên bị người ôm lấy  lấy hắn giật bắn người, đến khi nhận ra người ôm hắn chính là người hắn nhớ nhung thì đã không kiềm được tiếng khóc, đầu nhỏ đặt trên vai nàng cọ cọ, hắn thật sự rất sợ nàng sẽ không xuất hiện, hắn đã rất lo lắng phụ hoàng mẫu hậu sẽ làm hại nàng. 

Cự Giải ủy khuất kể lễ với nàng: "Ta thật sự rất lo lắng cho ngươi. Ta sợ chúng ta sẽ không bao giờ được gặp lại nữa." 

Nhìn nam nhân của mình khóc đến thương tâm khổ sở nàng vô cùng đau lòng, nàng đưa tay nhẹ nhàng  vuốt ve tóc hắn an ủi: "Cự bảo ngoan đừng khóc, ta rất lợi hại bọn họ sẽ không làm gì được ta."

Hắn ngồi thẳng dậy nhìn nàng thật kỹ: "Thật không?"

Sư Tử cười đầy ôn nhu dang hai tay ra cho xem: "Ngươi xem ta có bị gì đâu."

Xen đủ rồi hắn lại ôm nàng muộn thanh muộn khí nói: "Không được gạt ta!"

Sư Tử bắt đắt dĩ cười nhẹ vuốt ve đầu tóc của hắn: "Sẽ không bao giờ gạt ngươi." Ta đến đây là vì ngươi cho nên cho dù có xảy ra chuyện gì ta sẽ luôn luôn bảo vệ ngươi.

Bọn họ ôm nhau một lúc lâu Sư Tử mới nhớ ra nên mang người rời đi. Nàng vỗ nhẹ ôm nàng không chịu buông nhân  nhi nói: "Cự bảo ngoan ngươi ôm chặt ta nha, ta sẽ mang ngươi đi."

Cự Giải lắc đầu cự tuyệt: "Không! Nếu ngươi mang ta đi phụ hoàng mẫu hậu sẽ không tha cho ngươi. Chỉ cần nhìn thấy ngươi bình an ta đã an tâm rồi..." Dường như phải làm một quyết định vô cùng khó khăn hắn ôm thật chặt nàng một lần nữa rồi buông ra, hắn nghiêm túc nói: "Sư Tử ngươi đi đi! Không cần đến tìm ta nữa!"

Sư Tử kinh ngạc nhìn hắn không thể tin nàng lắp bắp hỏi: "Tại...tại sao?" Rồi nàng chợt nhớ ra nguyên nhân đúng rồi là vì hai kẻ tiện nhân kia! "Cự bảo ngươi phải tin ta! Ta thật sự rất lợi hại ta sẽ bảo vệ được ngươi! Đúng rồi bọn Xử Nữ đã tới  chỗ cha mẹ ngươi, rất nhanh sẽ xử lý xong chuyện này!" Nàng ôn nhu nói "Cự bảo ngươi theo ta đi."

Dù vậy Cự Giải vẫn lắc đầu: "Không thể nào đâu Sư Tử, mẫu hậu rất lợi hại các ngươi không phải đối thủ của nàng đâu! Ngươi mau kiêu các nàng trở về đi. Không cần vì  chúng ta mà mạo hiểm!"

Sư Tử thật sự hết cách nàng đã khuyên hết lời mà hắn vẫn không chịu đi! Nàng đành ra hạ sách cuối cùng vậy! Nàng giơ tay vuốt ve đầu tóc hắn một lát để an ủi sau đó...một tay đánh xuống người liền ngất xỉu. Vậy là nàng nhẹ nhàng ôm người lên mang ra ngoài, đi được nữa đường nàng nhìn thấy một nam nhân lưng đeo đại đao đang đứng chờ.

Nhìn thấy Sư Tử hắn cười khẩy: "Tiểu nha đầu, ta khuyên ngươi nên Thất Vương gia lại nếu không đừng trách đao của ta không có mắt!"

Sư Tử cười vui vẻ: "Chỉ dựa và một nhân loại như ngươi mà cũng muốn đấu với ta?"

Hắn nhìn nàng đầy khinh miệt: "Cho dù ngươi là đồ đệ của Uyển Lan tôn thượng thì cũng không nên tự tin như vậy!" Nói đoạn hắn rút đao công kích về phía nàng.

Trước thế công đầy nguy hiểm của hắn nàng chỉ cần nhẹ nhàng lùi về sau một chút liền tránh thoát, hắn vẫn liên lục công kích không dừng lại nhưng đều bị nàng nhẹ nhàng trách thoát. Các ngươi hỏi vì sao nàng không đánh trả hả? Thật ra là nàng đang làm phép cách âm quanh người Cự Giải. Để làm chi? Để dùng độc chiêu chứ làm chi! 

Làm phép xong nàng liền dừng lại không tiếp tục tránh né mà chờ đến khi thanh đao sắp chém trúng nàng mới cười nhẹ rồi khởi động nội lực nói: "Ngươi chỉ có như vậy thôi sao?!"

Hắn bị thanh âm nàng phát ra bắn ngược về phía sau ngã trên đất phung ra một búng máu. "Đó là công pháp gì lại lợi hại như vậy?!" 

Sư Tử cười khinh miệt: "Là Sư tử hống nhưng mà ngươi biết cũng vô dụng! Vì giờ đây ngươi phải trở thành phân bón cho cỏ cây rồi." 

Hắn mở to mắt nhìn nàng mở miệng muốn nói gì đó nhưng chưa kịp phát ra thanh âm cả người đã bị cỏ cây bao phủ.

Sư Tử lắc đầu tiếc nuối: "Rõ ràng đời trước là một người tốt đời này lại bị người thao túng hại nhiều người như vậy. Thật đáng tiếc!" Nàng nhìn ra kiếp trước hắn hành thiện tích đức rất nhiều, kiếp này đầu thai vào nhà quyền quý nhưng lại bị người hãm hại trở thành con rối không có cảm tình chỉ như một cổ máy nghe người sai khiến. Trên tay nhiễm nhiều máu tươi như vậy xem ra kiếp sau không thể không chịu nhiều đau khổ. "Đừng trách ta đem ngươi làm phân bón cho cỏ cây, vì chỉ có cách đó mới khiến ngươi có một chốn về ở kiếp sau." Cứu một người có căn tốt thoát khỏi trần ai là điều mà Phật hay Tiên đều sẽ làm, huống hồ người đó bị hãm hại mới phải rơi vào trần ai.

Cảm thán xong Sư Tử liền ôm vẫn đang hôn mê không biết trời đất Cự Giải rời đi, lúc này đã không còn ai ngăn cản nàng, có lẽ Hoàng Hậu đã quá tự tin mà không biết nàng phải đối đầu với điều gì.

---------&-------

Tác giả đã mua máy tính xong giờ thì khi nào rảnh sẽ ra chap mới nhưng mà sẽ không lâu như vừa qua đâu. Nói không chừng các ngươi hối truyện ta sẽ ra nhanh :))

vote cho ta nha.








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro