Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Đoạn, nàng đưa Thiên Bình ra ngoài.Cảm xúc trong lòng Thiên Bình bỗng trở nên thật hỗn tạp,nàng vừa bức xúc, khó chịu,lại cảm thấy rất có lỗi,Tương Nhi phải mất cả buổi,tốn bao nhiêu công sức để làm ra được chiếc chỉ diên này,vậy mà vừa mới vào tay nàng thì đã hỏng rồi, Thiên Bình thở hắt ra đầy chán nản.

Sau đó, lại nghe Thạnh Nhi giới thiệu sơ qua về nơi mà nàng vừa lỡ đặt chân tới,Thiên Bình mới ngỡ ra.Hoá ra đó là chốn luyện cung kiếm, võ nghệ của hoàng thất,một nơi như vậy, tuyệt không cho phép có bất kì kẻ nào vui đùa,cười nói lớn tiếng.

Theo lời của Thạnh Nhi,nàng là phận nữ,không nên lui tới những chỗ như thế;lại còn làm ầm ĩ lên,nếu xét theo lệ thì giờ này nàng đã không ở đây mà phải đi gặp tổ tông rồi.Nói cho cùng,đối với kẻ mà nàng cho là ''vô duyên'' kia rốt cục là nên mang ơn hay mang oán đây?

...

Đi được một đoạn,Thiên Bình chợt để ý ở hồ nước phía trước có cái gì đó,đừng bảo là...

Nghĩ đến đây,nàng hốt hoảng,vội chạy tới;Thạnh Nhi và Tương Nhi thấy tỉ tỉ có hành động kì lạ thì cũng hoài nghi mà đuổi theo.

Quả không nằm ngoài dự đoán,hiện tại đập vào mắt nàng chính là hình ảnh một nữ nhân tầm 18, 19 tuổi vô cùng diễm lệ,nhưng làn da lại trắng bệch đi,đôi môi hơi thâm lại, trông rất thiếu sức sống,hơn nữa bộ y phục màu lục trên người còn ướt nhẹp,xem ra là vừa được cứu từ dưới hồ lên.

Ngó nghiêng xung quanh một hồi nhưng không thấy một bóng người làm nàng nảy sinh nghi hoặc.Rốt cục cô nương này là do tự tử hay có kẻ cố tình đẩy xuống?Ai là người đã ra tay tương cứu, sao lại không lộ diện?....

Đúng lúc đó,sau lưng nàng chợt phát ra tiếng kêu đầy bi thương cùng hoảng hốt của một nữ nhân.

''Tôn Tài Nhân!''

Người vừa lên tiếng là một tiểu cô nương dáng vẻ hiền lành,nhu mì,xem cách ăn mặc thì chắc là tì nữ của cô nương kia.

Thêm nữa, nữ nhân đi đằng sau tì nữ đó thì quả là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành,làn da bạch ngọc trong suốt, đôi mắt long lanh,hiền lành tựa sương mai,sống mũi cao, sắc môi hồng nhuận đào,rất có sức sống,thân hình mềm mại,uyển chuyển,nếu đánh giá sơ qua thì đến bảy phần là thông tuệ ca vũ; bộ y phục mang sắc đào đầy ngọt ngào trên người cũng đã góp phần không nhỏ,tô điểm nhan sắc của mỹ nhân,làm nàng chẳng khác nào một bông hoa đào đẹp đẽ, nổi bật giữa trời xuân.

Cả hai người đều mang sắc mặt vô cùng hốt hoảng,đỡ Cự Giải dậy, Liên Nhi không khỏi đau xót,chủ nhân của nàng đâu có bao giờ làm hại ai,vậy mà sao kẻ độc ác kia lại nỡ lòng nào đẩy chủ nhân vào tình cảnh khốn khổ thế này.

''Ngươi là...''

Nghe Thiên Bình hỏi, Liên Nhi mếu máo tường thuật lại toàn bộ sự việc.

''Nô tì là Liên Nhi,tì nữ của Tôn Tài Nhân.Hôm nay nhân trời đẹp,Tài Nhân muốn ra ngoài đi dạo,nhưng được một đoạn thì cho nô tì lui ra để Người một mình thoải mái thư giãn.Lúc lâu sau,nô tì ở bên ngoài gặp được Hà Mỹ Nhân,Mỹ Nhân nói là muốn gặp Tài Nhân có chút việc nên nô tì đã dẫn đường cho Mỹ Nhân vào tới đây,ai ngờ....''

Nói tới đây,Liên Nhi lại đau lòng, không kìm được nước mắt.Còn về phần Thiên Bình, nàng nghe vậy liền đánh mắt dò hỏi sang Hà Mỹ Nhân.

Hà Mỹ Nhân không giải thích gì thêm, chỉ nhẹ gật đầu, đoạn quay sang phía Cự Giải, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng.

Hà Ngọc Phu nàng bởi tính tình của mình mà từ khi tiến cung tới giờ chưa tiếp xúc nhiều với ai,may mắn thân thiết được với Cự Giải, hai tỉ muội rất hợp ý, luôn giúp đỡ nhau trong mọi việc và cũng chỉ có Cự Giải mới biết được đằng sau dáng vẻ trầm lặng có phần khó gần của nàng lại là một con người lanh lợi, thông minh, thích đùa giỡn.Vì vậy, trong hoàn cảnh này, nàng là người sốt ruột hơn ai hết.

Sau khi đã hiểu được tình hình,Thiên Bình không hề chậm trễ,cùng mọi người đưa Cự Giải về Trùng Thảo Cung. Trong ai cũng nuôi một hi vọng, cho dù là nhỏ nhất....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro