Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thăm viện

Đôi lời tác giả : vì tui thấy xưng anh - tôi , cô - tôi hơi sến súa nên mình xin phép đổi lại là tao - mày nha.

------------------------------------------------------------

Mấy ngày hôm sau , không có Ngư và Dương ở kí túc xá , không khí như buồn hẳn lên. Vẫn là một buổi chiều bình thường , mọi người đã ra ngoài chơi hết rồi . Chỉ có Thiên Yết , Xử Nữ , Kim Ngưu và Sư Tử thì vẫn trong nhà. . Xử đeo cặp mắt kính , xắn tay áo vào bếp . Thiên Yết ngồi ngoài nghe nhạc , thi thoảng lại hỏi Xử :

- Có cần tao giúp gì không ?

Nhưng khi Xử đáp lại :" Mày đi cắm cơm / Mày đi nhặt rau đi " thì anh lại bảo :"tao không biết làm". Xử cũng chẳng để ý vấn đề này cho lắm mà vẫn chăm chú nấu ăn . Trên phòng 6 , Sư nằm dài trên ghế , mồm lẩm bẩm :" bao giờ mới về cơ chứ ...chán chết đi được ". Bỗng nhiên của phòng bị mở ra , kéo theo một loạt hiệu ứng xanh đỏ tím vàng . Và đó là bà hoàng làm màu , Bảo Bình , cô hùng hổ bước vào . Sư tưởng cô đang định cho anh uống cái mẹ gì . Anh đứng dậy , bài sẵn tư thế chiến đấu . Nhưng Bảo Bảo chỉ "xì" anh một cái , cô nói :

- Lát nữa mày đại diện lớp đi thăm Ngư nhá ?

- Why ? Sao lại là tao ?

- Mày là lớp trưởng mà .

- Bao giờ ?

-Thôi ông im mẹ mồm vào , có mỗi mày rảnh thì mày đi chứ còn ai.

- Ơ nhưng mà.. 

 Chưa để Sư nói hết câu , Bảo đã đi mất làm anh chàng đớ luôn . Người gì đâu mà chẳng biết nói lí lẽ gì hết . Nghĩ vậy thôi chứ sau đó Sư cũng xách dép đi ngay , chứ còn ở lại thì hậu quả thật khôn lường . 

 Sư lết xuống tầng . Ngoài Xử và Yết đang làm đồ ăn trong ra , thì còn Ngưu đang ngồi cô đơn lạc lõng bên góc tường. Sư cũng đến "ạ" luôn , hóa ra yêu rồi thì ngu đi trông thấy luôn , nhìn Ngưu ngồi thù lù một đống ở góc tường mà Sư tưởng con ma nào nữa chứ . 

- Ê Ngưu , đi thăm viện với tao !

- Huhu ... Cừu ơi ... Hể ! Gì ? Thăm viện á ? Chờ tao một tí ! - Nghe đến hai chữ thăm viện , mắt Ngưu sáng lên chạy thẳng vào gara , lấy ra chiếc xe máy SH ( tại giờ chưa đủ tuổi nên chưa đi ô tô được) . Chưa đến 1s sau , Ngưu đã lấy sẵn sàng xuất phát .

- Con Mèo kia đii thôiiii ! - Ngưu nói như hét .

Hai đứa cứ thế mà lai nhau vào viện , không quên mua đồ . Ngưu thì mua bao nhiêu là thứ tẩm bổ . Sư liếc sang mà khiếp , bộ thằng này muốn đi du lịch hay gì ? Riêng Sư , anh chẳng biết mua cái gì , trước giờ có bao giờ đi thăm viện một mình đâu . Nên anh chọn cho Ngư : 1 nải chuối , 1 nén hương , định mua thêm cả đĩa gà luộc ,... 

- Tao đến ạ mày Sư à ? Sao đấng tạo hóa lại ác độc , cho mày một cái mã mà nỡ lòng nào lại quên không lập trình luôn cho mày phần mềm xử lí thông tin , để bây giờ mày lại hành động như thằng nẳng thiêu thế này . 

- Ơ ơ ... thì .... nhầm tí gì căng .

Vậy là Ngưu lại tốn gần 30p nữa để giảng giải cho Sư những điều khi đi thăm viện . Ngưu nói xong thì chắc cũng hết hơi luôn , Sư thì giờ mới ậm à ậm ừ . Đi đến cột đèn xanh đèn đỏ , Sư suýt tóa hỏa vì Ngưu vượt đèn đỏ , còn bị công an bắt nữa . Đúng là yêu ra nó đần người đi , suốt 12 năm con nhà người ta , bây giờ lại boy phố như đúng rồi .

[ tua ]

Đến viện rồi . Sư hồi hộp bước xuống xe , mặc cho Ngưu chạy hồng hộc như chó đuổi . Dựa theo số phòng bác sĩ cung cấp . Sư nhanh chóng bước đến phòng VIP . Mở cửa phòng ra là hình ảnh một cô thiếu nữ đang nằm trên giường bệnh , băng bó đầy mình . Sư tò mò lấy tay chọc chọc vô chiếc má của Ngư . Thấy không có động tĩnh gì . Sư lại dùng tay nhéo má . Trên mặt người thiếu nữ đã bắt đầu nổi dây thần kinh cục súc , nhưng Sư vẫn không biết điều mà lại gõ trán cô . 

- Á ! con mèo ngu này , mày bị thần kinh à ?

- Ủa , tại tao tưởng ... mày ngủ rồi  ?

- Ngủ cái đầu mày ý !- Nói rồi Ngư định bật dậy tát Sư nhưng một cơn đau ập đến khiến cô không tài nào dậy được .

- Được lắm con đĩ mồm lèo !

- Đúng gòi , tao mồm lèo đó thì sao ? Ahihi !

- Tức chớt tao quá , cút ra ngoài .- Ngư bực bội quay mặt đi , cô lấy chăn chùm kín đầu .

 Sư chả hiểu mình đã làm cái gì sai cả . Nhưng chắc thăm viện như thế là được rồi . Ngưu  nói là mình nên nghe theo lời bệnh nhân căn dặn , chắc giờ mình đi ra ngoài được rồi nhỉ ? Nhưng khi anh định bước chân ra khỏi phòng , Ngư lại vén chăn lên :

- Định ... định về thật đấy à?

- Thì mày bảo tao vậy mà !

- Thế tao bảo gì mày cũng làm à ? Chả lẽ giờ tao bảo mày đưa mặt đây cho tao tát mày cũng làm thật luôn à ?

Sư như ngộ ra điều gì đó . Anh quay lại , cúi sát mặt vào Ngư làm cô giật mình .

- M... mày định làm gì ?

- Thì mày nói muốn tát mà , không phải sao ? 

Không hiểu sao giờ phút này Ngư lại thấy Sư đẹp trai như thế , tim cô đập loạn như muốn pay ra khỏi lồng ngực . Trời ạ ! Trai đẹp mấy ní ơi ! Khoan khoan khoan ! Không được , bình tĩnh nào ... 

Thấy Ngư không động tĩnh , Sư lại lên cơn :

- Có phải do cô thấy bổn thiểu gia đẹp trai quá .... - Chưa kịp nói hết thì Sư đã bị ăn cú vả đau điếng . Hồi nãy là do Ngư sơ suất dính thính mà thôi . Thế mới nói , không nói thì đâu ai biết khùng đâu trời . 

Sư lấy tay xoa xoa má . Khuôn mặt hiện rõ sự hờn dỗi . Ngư thấy thế thì cũng phải phì cười . Bên ngoài cửa , ông Đông và bà Xuyến ( bố mẹ Ngư ) đã thấy hết . Mẹ Ngư thì cười phì , còn bố Ngư , nếu không có ai ngăn chắc ổng xông vô sống chết với Sư rồi :)))

----------------------------------------------------------------------------------

Hãy cùng Au chuyển cảnh đến chỗ Ngưu nào ...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro