Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh của Bình Bình

Mở mắt ra là trần nhà màu xanh dương của yết tặng , tôi khẽ cựa mình ngồi dậy . Mọi người đều tập trung trong phòng tôi , có cả một chàng trai mới tới mà tôi không biết nữa .

" ta ngủ bao lâu rồi ? " Giọng tôi khàn đục , bụng rỗng tuếch đói meo . Có vẻ là tôi ngủ hơn 8 tiếng rồi .

"Em ngủ hai ngày rồi . " Người con trai lạ mặt lên tiếng .

" ngủ lâu nhỉ ! Bình Bình giờ mấy giờ rồi ? " tôi vẫn thản nhiên hỏi . Có vẻ cô ấy hơi bất ngờ khi tôi hỏi , liền nhanh chóng nhìn xuống cái đồng hồ điện tử trên tay .

" Ừm .... 7h tối "

" Vậy chúng ta đi ăn thôi " Tôi vui vẻ nói . Trừ Xà Phu . yết và người lạ mặt ra thì mọi người ở đây đều nhìn tôi như kẻ bị bệnh. Đúng vậy , tự dưng bị sốc tâm lý liền ngủ nguyên hai ngày , xong lúc tỉnh dậy lại hành động như chưa có gì xảy ra , cứ như một kẻ bị tâm thần phân liệt vậy , bọn họ không sợ mới lạ .

" Ngư à hay ngươi cứ nằm yên đi , để hết bệnh rồi đi đâu cũng được " Kim Ngưu cố tỏ ra bình thường nói chuyện với tôi .

" Nhưng ta đói " tay xoa xoa cái bụng mỡ xẹp lép. :))

( mono : ý là bụng thì vẫn có mỡ nhưng mà dạ dày thì xẹp lép ấy :v )

" Không sợ chết sao ? " Xà Phu chen vào một câu không đầu không đuôi hỏi Song Ngư .

Nhoẻn miệng cười lộ ra mấy cái răng cửa thẳng tắp với một cái răng hàm bị rụng mất nhìn rất ngộ . " Dù sao cũng phải chết . " tôi nhún vai nhẹ bâng nói .

" Khônh hẳn " người con trai lạ mặt lên tiếng , đôi mắt anh ta màu đỏ xoáy sâu vào tôi , đôi mắt này thật giống Ma kết , .. Khoan đã hình như diện mạo anh ta cũng có phần giống Ma Kết , nhưng lại cũng có mùi giống Yết !

" Anh là ai ? " Đôi mắt tôi nheo lại , nãy giờ không chú ý lắm đến anh ta .

" Hì . Giới thiệu với em anh là Ma Kết..... bản gốc " Lời nói anh như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi  .Tôi bật người dậy nắm lấy cổ áo anh , đôi mắt trợn lên hung dữ nhìn Ma Kết " bản gốc " , nhưng anh ta vẫn nở một nụ cười thân thiện với tôi .

" Ý anh là gì ? " tôi gằn giọng hỏi .

" Đúng vậy , Ma kết đằng kia chính là bản sao của anh , cậu ta giống em đấy . Nhưng bị lỗi rồi , chả di truyền gì từ anh ngoài cái mã đẹp trai cả . " anh ta cứ nhởn nhơ nói chuyện với tôi như bình thường , còn tôi thì muốn nổ tung đây !

Đầu tôi ong ong ,... Không ngờ còn có người giống tôi . Nhưng anh ta nói anh ta là bản gốc , Ma kết kia là bản sao ? Vậy mẹ tôi cũng là bản gốc còn tôi là bản sao ? Vậy .... ? Tôi ngước mắt lên nhìn  Ma kết " Bản gốc " hỏi .

" Tại sao anh không bị sao ? tại sao anh không chết ? Tại sao mẹ tôi phải chết ? " câu cuối tôi khiến tôi mất bình tĩnh thét lên ! Tại sao anh ta không chết ? Tại sao mẹ tôi ... phải chết ? Bình Bình ngồi cạnh giường dùng sức đẩy tôi xuống giường , giận dữ rống lên .

" Song Ngư cậu không có quyền nói như vậy với anh tớ " Ma kết " bản mẫu " vỗ nhẹ tay Thiên Bình , ý bảo cô bình tĩnh , anh không sao . Bảo Bình cũng đi đến ôm Thiên bình vào lòng , dỗ cô bớt nóng .

" Câu hỏi rất hay , Anh không chết vì họ không giết anh . " Anh ta cứ thản nhiên cười như vậy , như đang châm chọc tôi vậy . Đúng vậy , anh ta không chết vì không có ai giết anh ta , mẹ tôi chết vì tiến sĩ Tô đã GIẾT !!! Tôi ngây như phỗng nhìn anh , rồi nở một nụ cười hiểu rõ , chắc là nụ cười ấy còn xấu hơn khóc nữa . Tôi lại buồn ngủ rồi, mọi thứ xung quanh bắt đầu nhạt đi ...

" Bánh bao nhỏ không được ngủ ! " Giọng nói của Xà Phu giúp tôi tỉnh táo lại một chút . Lâu nay anh vẫn cười , nhưng giờ thì không , anh đang rất nghiêm túc nhìn tôi , đây là lần đầu tiên anh có biểu hiện như vậy .

Bọn họ đang nhì tôi và anh kìa , có lẽ họ không hiểu chúng tôi đang nói gì đâu.

" Tại sao ? " Đầu tôi giờ trống rỗng , tôi chỉ muốn ngủ thôi .

" Em phải đối mặt với hiện thực , đừng trốn vào giấc mơ nữa . Với anh gọi gà rán cho em rồi đó " Câu sau giọng anh mềm hơn , môi cũng nở một nụ cười hiền . Anh luôn như vậy , luôn nhìn thấu người ta như vậy , thật đáng ghét!

 Lúc này có lẽ anh là người hiểu tôi nhất , người con trai mang trên người chiếc mặt nạ hoàn hảo . Tất cả mọi người đều có chiếc mặt nạ của riêng mình và chúng luôn có vết nứt, nhưng anh lại phá lệ , là người có chiếc mặt nạ hoàn hảo nhất , tôi thấy được điều ấy qua đôi mắt anh . Đôi mắt mà từ lần đầu gặp đã bị mê hoặc.


" Anh biết em đang rất mệt mà, để em ngủ đi , em không muốn đối mặc với sự thật đâu , anh hiểu mà "

Cuối cùng bị họ cũng hiểu chúng tôi đang nói gì .

" Song Ngư cậu đừng hèn nhát như vậy chứ!! Cậu đứng lên và chấp nhận với sự thật đi ! " Kim Ngưu có vẻ không chịu nổi dáng vẻ của tôi như vậy , cô hét lớn vào mặt tôi . Nhưng trong đôi mắt kia không phải là lo lắng mà là hoảng sợ , cùng chán ghét .

" Ngưu ngươi sợ cái gì cơ chứ? Nếu có chết ta cũng sẽ chôn cùng ngươi , ngươi không cô đơn đâu " Lớp mặt nạ của Kim Ngưu đang bị xé toạch , lộ ra cái bản chất thật của cô ấy .

" Câm đi ! Đừng có đưa ra cái bộ mặt như vậy nữa !! Ngươi thật khiến ta căm ghét , luôn tỏ ra cái gì mình cũng biết , cái gì cũng hiểu rõ, lúc nào cũng tỏ ra yếu đuối để người khác thương hại , còn luôn ích kỉ nữa ! Ta là một con người , ta cũng muốn được sống , muốn được sống với người mình yêu , được sống với con cái , được sống đến 100t "

" Ngươi sợ chết , còn ta thì không sao ? " Cơn buồn ngủ lại đánh ập vào rồi ...

" Ngươi !.... " Đang định lên tiếng phản bác thì bị ánh mắt của Xà Phu chặn lại . Anh vuốt nhẹ mái tóc tóc rối của tôi , nhỏ giọng bên tai .

" gà đến rồi nha , em ngủ thì ai ăn ? "

" Xì ... Cứ để đó lúc ... dậy em sẽ ăn " tôi bật cười , người bình tĩnh nhất cũng chỉ có anh . Sau đó anh im lặng , khi tôi đã dần đi vào giấc ngủ thì anh lại len tiếng.

" Song Ngư ..... Em ngủ rồi.... ai ngăn chặn anh phá hủy thế giới đây ? " Giọng anh rất nhẹ , rất nhỏ , nhưng không nghi ngờ gì , đó chĩnh là một quả bom khiến tôi tỉnh hẳn .



Mono : các ngươi có thấy nó hơi kì không ? Ta thấy được nhưng bội dung nó vẫn kì kì thế lào ấy :v :v :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: