Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40

Duyên hồng không thể đứt

"Bạn chỉ có thể là bản thân tốt đẹp nhất nếu được làm những thứ mình thích và là bản thân vĩ đại nhất khi được những người xung quanh toàn tâm toàn ý ủng hộ cùng công nhận thứ yêu thích đó."

Đơn vị huấn luyện quân đội được đặt dưới chân ngọn núi phía Bắc thành phố. Quanh năm được bao phủ cây cối tạo cảm giác vô cùng đặc biệt, giống như giữa thiên nhiên đất trời người ta vẫn nhận ra có sự sống được gửi gắm ở đây. Mùa xuân vừa mới sang và nơi này dường như đón nó tới sớm nhất. Cành cây không còn chỉ có mầm non mà là cả lá xanh mơn mởn đang dần lấp đầy những thân gỗ khẳng khiu trơ trọi lúc trước. Gió thổi tới khiến chúng nhẹ nhàng đu đưa, âm thanh của các xáo động này nhỏ tới mức tai không thể nhận ra, chỉ có thể dùng mắt mường tượng thanh điệu của nó. 

Trên con đường nhỏ dải bê tông hướng tới khu huấn luyện, một bên là vách núi dựng đứng cheo leo được phủ kín cỏ cây rậm rạp, một bên cũng được trồng bàng đài loan kéo dài mãi không hết.  Xuyên suốt hành trình đều có bóng râm của chúng che chắn vì vậy chút nắng xuân của mặt trời không thể chiếu tới nhóm xe buýt đang nối đuôi nhau. Sau một hồi vòng vèo lượn ngang qua những khúc cua cuối cùng cũng tới được cổng đơn vị huấn luyện. Nơi này từ khi mới nhìn thấy đã mang tới cho người ta cảm giác hoàn toàn mới lạ và khác biệt, bước vào thì càng trở nên choáng ngợp nhiều hơn. 

Xe dừng lại ở một sân huấn luyện, so với tưởng tượng của tất cả thì nơi đây rộng lớn hơn rất nhiều. Trước mặt đã ngay lập tức xuất hiện mấy thầy giáo với quân phục màu xanh đặc trưng, vô tình đem tới một bầu không khí đầy nghiêm túc và áp lực. Khung cảnh lấy đồ đạc, vali của học sinh trường S bỗng vì vậy mà bớt ồn ào hơn nhiều. 

Sau đó phải theo hiệu lệnh tập trung lại thành những hàng dài lớn và phân khu vực nhà ở. Bình thường chuyện này phải được sắp xếp theo lớp học để các giáo viên dễ dàng kiểm soát số lượng cũng tình trạng ăn ở trong vòng một tuần. Tuy nhiên đối với ban chỉ huy trong đơn vị huấn luyện mà nói chuyện này không hề quan trọng, ngược lại họ muốn các học sinh trở nên độc lập và có quyền lựa chọn mình sẽ ở cùng ai. Các giáo viên vì thế chỉ có nhiệm vụ quản lí chung theo từng phòng chứ không còn quản lí học sinh theo lớp mình chủ nhiệm nữa. 

Sau khi nghe thông báo một phòng bao gồm sáu người hơn nữa còn được tự chọn, Bảo Bình nhanh chóng tìm kiếm Kim Ngưu, Xử Nữ và Cự Giải trong biển người đông đúc. Cứ đủ thành viên thì sẽ có quyền báo danh số lượng và nhận phòng vì thế nếu cố gắng bọn họ có thể dành được phòng ở tầng một. Đối với vài người mà nói chuyện này chẳng quan trọng nhưng với một người thở thôi cũng thấy mệt mà nói chuyện được ở tầng dưới cùng và không phải di chuyển nhiều là một niềm vui. Bảo Bình thực sự quyết tâm hừng hực thế nhưng khi bọn họ tụ tập đông đủ tất cả các phòng tầng một ở hai tòa nhà phân cho học sinh nữ đều đã kín vì thế bọn họ phải chuyển lên tầng hai. Ngang trái thêm một điều nữa chính là nhờ một thế lực hắc ám nào đó hàng xóm của sáu người lại là Thanh Thanh. 

Kim Ngưu cho rằng điều này hết sức bình thường, Sư Tử lại không nghĩ thế còn Cự Giải sau khi biết những chuyện đã xảy ra thì đánh giá một câu "Oan gia ngõ hẹp". Kim Ngưu không thể phủ nhận rằng bản thân nhìn ra những địch ý trong mắt của Thanh Thanh nhưng cô không biết điều gì đã khiến cô ấy làm thế. Chính vì vậy sau khi suy nghĩ rất kĩ càng và chẳng rút ra được bất cứ kết luận nào cô tự cho rằng đây rất có thể là "Ghét ngay từ cái nhìn đầu tiên". Có một vài người mệnh tự đối nghịch nhau, cho dù đối phương chỉ đơn giản là thở cũng sẽ nhìn ra điểm gì đó đáng ghét. Trước đây trong quá khứ không có chuyện này tuy nhiên hiện tại ngược dòng thời gian vài điều cũng đã thay đổi rõ rệt thế nên Kim Ngưu không muốn quá để tâm vào nó. Sống trên đời mà muốn vừa lòng tất cả mọi người là chuyện không thể nào, nếu mãi chạy theo cảm xúc của người khác thì chẳng mấy chốc mà đánh mất cảm xúc của chính mình. 

Bản thân bạn sẽ nhanh chóng trở thành một con rối bị thao túng bởi cái nhìn của những người xung quanh và bị giật dây bởi suy nghĩ của họ. Đôi lúc như thế còn mệt mỏi hơn rất nhiều việc trở nên vô tâm. Dễ làm khó bỏ luôn là quan điểm sống của Kim Ngưu bởi cô luôn muốn cuộc đời của mình vận hành theo phương thức đơn giản nhất. Ngày còn bé do ảnh hưởng quá nhiều từ lối suy nghĩ của bố mẹ cô gần như không thể sống theo ý thích của bản thân. Thi thoảng vẫn phải ép bản thân làm những điều mà mình ghét bỏ. Chính vì thế khi trưởng thành hơn, nhận ra cuộc đời yên bình trong sắp đặt của bố mẹ khác xa với hiện thực đang phải đối diện cô đã tự tay cắt bỏ những dây tơ đang điều khiển bản thân. Bề ngoài có vẻ là một con búp bê đẹp đẽ nhưng chẳng ai biết rằng nó không hề có cảm xúc của riêng mình vì chỉ luôn làm theo những gì mà người khác muốn. 

Đơn giản không phải là yên bình sống qua ngày với một công việc bàn giấy lặp đi lặp lại, đơn giản đối với Kim Ngưu mà nói chính là khiến cuộc đời đi theo tuyến đường mà mình thực sự yêu thích. Cô quá cam chịu với những điều bố mẹ áp đặt vậy nên đó cũng là một trong số những chuyện mà cô phải hối tiếc nhất trong quá khứ. Bạn chỉ có thể là bản thân tốt đẹp nhất nếu được làm những thứ mình thích và là bản thân vĩ đại nhất khi được những người xung quanh toàn tâm toàn ý ủng hộ cùng công nhận thứ yêu thích đó. Kim Ngưu tự nhận rằng mình không hợp để trở thành một vĩ nhân nhưng cô biết cô hoàn toàn có thể trở thành bản thân tốt đẹp.

***

Buổi sáng lộn xộn với việc thích nghi trong một môi trường mới đã nhanh chóng qua đi. Nắng vàng của mặt trời bắt đầu trải dài khắp đơn vị huấn luyện quân đội. Vì để phục vụ cho cả việc ngắm bắn súng nên một số sân tập không có bất kì cây cối nào được trồng, việc đó khiến không gian nơi này càng trở nên rộng lớn và thoáng đãng hơn. Kí túc xá A, B, C, D thì hoàn toàn ngược lại, trước cửa mỗi phòng tầng một đều tràn ngập một màu xanh tươi mát. A, B dành cho nữ còn C, D dành cho nam ở hai hướng hoàn toàn đối nghịch nhau, về cơ bản là được thiết kế gần như tách biệt. 

Suốt vài tiếng đồng hồ liền đều chỉ dành cho việc sắp xếp đồ đạc, kiểm kê tài sản trong phòng ở nhưng cũng không đủ. Nhân Mã nhận ra phòng 201 vẫn giống như một bãi chiến trường lộn xộn cỡ lớn, tính tới thời điểm này không rõ bọn họ đã làm những gì tuy nhiên mọi thứ không hề ở đúng vị trí của nó. Đột nhiên bên ngoài vang lên vài tiếng nói xì xào khiến người ta phải chú ý. 

"Vừa lúng túng lại chậm chạp, gần ba tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không xong."

Hàng xóm 202 như mấy thím quản lí kí túc xá bắt đầu đứng bình phẩm chiến trường mà sáu người vừa tạo nên. Cự Giải cảm thấy duyên của họ đều rớt xuống tận tầng một vì không phận sự gì mà lại cứ bĩu môi liên tục nói này nói nọ. Quả nhiên con gái ở gần nhau không phải chuyện tốt lành gì, hai người đã có thể tạo nên một chợ thì với số lượng này có thể tạo ra vô số cái chợ. Cự Giải vốn định mặc kệ tuy nhiên vài lời khó nghe cứ theo gió cuốn vào tai khiến cô không thể nào tập trung sắp xếp đống đồ lộn xộn trước mặt.

"Mấy cậu rảnh thì đi chỗ khác chơi đi, cớ gì cứ phải đứng ngoài cửa phòng người khác lắm điều thế?"

"Chỉ là thấy mấy cậu làm việc chẳng đâu với đâu. Phòng tôi chỉ một mình Thanh Thanh thôi cũng đã khiến mọi thứ ngăn nắp, gọn gàng rồi."

Một trong số đó lên tiếng đáp trả còn tiện thể khoe luôn nữ thần của bọn họ tuyệt vời tới mức nào. Một mình mà dọn dẹp cho tận sáu người là chuyện rất buồn cười, thay vì nghĩ cậu ta tuyệt vời Cự Giải ngược lại liên tưởng tới một người giúp việc với hiệu suất cao. Suy nghĩ này khiến cô không kìm được bật cười một tiếng tuy nhiên động thái đó lọt vào mắt các hàng xóm thì lại cho rằng cô không tin chuyện vừa được kể nên nhất quyết kéo cả sáu người sang để kiểm chứng. 

Khi bọn họ ngó đầu nhìn quả thực bắt gặp ngay Thanh Thanh đang rất nỗ lực chỉnh sửa mọi thứ hoàn hảo đâu vào đó. Giữa thời tiết trời xuân còn se lạnh mà trên trán cậu ta lại lấm tấm vài giọt mồ hôi trông cực kì vất vả. Đột nhiên tất cả thắc mắc tại sao trong phòng có nhiều con người như thế mà lại không chung tay cùng làm. Để cho một người làm việc kiểu đó chẳng phải chuyện gì vẻ vang mà lại khoe nhắng lên. Thậm chí vài phòng khác cùng tầng nghe tin cũng ghé tới đây xem thực hư chuyện này. Cự Giải cảm thấy tình cảnh này như được sắp đặt cho người khác nhìn thấy, suy nghĩ kiểu gì cũng không thấy tự nhiên chút nào.

"Thấy chưa, Thanh Thanh không chỉ xinh đẹp mà còn rất tốt bụng và chăm chỉ."

Kim Ngưu nghe vậy thì đột nhiên suy nghĩ tới chính mình. Cô không xinh đẹp được tới vậy, chăm chỉ thì lại càng không, độ lười so với Bảo Bình cũng chẳng kém là bao, đôi lúc với cô mà nói hít thở quả thật cũng mệt vô cùng. Thanh Thanh chính xác là một công chúa bước ra từ truyện cổ tích và ấn tượng đó không chỉ bây giờ mới có mà là cả trước đây. Trong quá khứ khi cô bước đến mong muốn làm bạn với cô ấy, Thanh Thanh đã không ngại ngần đối xử với một người xa lạ như cô cực kì chân thành. Dù trong lòng ôm sự ghen tị với đối phương nhưng Kim Ngưu không thể phủ nhận rằng cô ấy rất tốt. Trong quá trình ngược dòng năm tháng, ngoại trừ việc đối phương bỗng nhiên có địch ý không rõ ràng với cô ra thì mọi thứ có vẻ chưa hề thay đổi chút nào. Thanh Thanh là người luôn sống trong sự ca tụng và khen ngợi của mọi người, rất giống Bạch Dương hay nói đúng hơn bọn họ là cùng một kiểu người. Chắc hẳn không chỉ mình Kim Ngưu có suy nghĩ đó.

"Cậu ta vẫn luôn tốt như thế hả?"

"Không rõ nữa nhưng nhìn thế này mấy chuyện kia chỉ là tin đồn thất thiệt thôi nhỉ?"

"Tốt thế thật thì chẳng lí nào đi bắt nạt người khác."

"Mấy đứa phòng này đâu nhỉ, để cậu ta làm một mình làm vất vả quá."

"Thế mà trông rất kiên nhẫn nhé."

Mấy bạn học phòng khác không ngừng ghé đầu nhau nói chuyện khiến Cự Giải nghe ngóng được một chút thì lập tức á khẩu. Cái gì vậy? Đây là đang diễn cho mọi người xem rằng bản thân tốt đẹp tới mức nào hay sao? Một người luôn được chú ý như Thanh Thanh thì đương nhiên bất kì động thái nào cũng sẽ có người để ý tới vậy nên chuyện nhiều lần gây sự với Kim Ngưu không lí nào không ai biết. Việc bị lời ra tiếng vào chẳng thể nào tránh được nên cậu ta đang dùng cách này để "mị dân" sao?

Cự Giải nhăn nhó quay đầu nhìn Sư Tử ở ngay cạnh. Cả hai không hề nói gì nhưng lại như hiểu hết tất cả suy nghĩ của người kia. Biết thì làm được gì, bọn họ cũng chẳng chứng minh được Thanh Thanh và mấy đứa cùng phòng kia đang dàn dựng bối cảnh giống hệt đi đóng phim truyền hình để mọi người xem. Việc duy nhất họ có thể làm chính là kéo Kim Ngưu đang trầm trồ quan sát kia nhanh chóng trở lại phòng và cảnh cáo bất kì suy nghĩ lung tung nào của cô ấy. 

Sư Tử: "Kim Ngưu nghe tao nói đây này, mọi sự so sánh trên đời này đều khập khiễng."

"A, hả?"

"Mày hiểu tao nói không?"

"Hiểu, đạo lí ở đời mà. Thế nhưng đôi lúc mày không thể kìm được đem bản thân ra so sánh với người khác, kiểu bất giác ấy."

"Tao biết tuy nhiên nghĩ xong rồi thì dẹp đi và đừng để trong lòng. Ghi nhớ rằng mọi sự so sánh trên đời đều khập khiễng."

Kim Ngưu khẽ cụp mi mắt, cô biết chứ, so sánh không bao giờ là hoàn hảo bởi ở mỗi góc độ của một vấn đề lại có sự khác nhau. So với trước kia cô đã bớt để tâm những điều đó hơn vì Kim Ngưu đang dần thích nghi và yêu thích sự bình thường của bản thân. Cô biết mình không thể trở thành một ngôi sao sáng trong lòng mọi người nhưng có thể trở thành ngôi sao của chính mình. Con người nên vì bản thân mà cố gắng chứ không phải vì người khác mà cố gắng...

Quá khứ cứ mãi chạy theo bóng dáng của bạch mã hoàng tử và công chúa xinh đẹp đó cô đã đủ mệt mỏi rồi. Chỉ cần Bạch Dương không cố gắng bước qua ranh giới của Kim Ngưu nữa thì cô có đủ tự tin để nói rằng từ nay sẽ chỉ cần làm những điều mình thích mà thôi. Thế nhưng... một phần nào đó con tim vẫn đang lừa gạt lí trí của nó, nó cố tỏ ra bản thân mạnh mẽ và rất ổn nhưng sự thật lại không như vậy. 

Sợi tơ duyên buộc ở ngón tay út vốn chưa từng được nối thì rốt cuộc chủ nhân của nó còn nuối tiếc cái gì mới được?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro