Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16 - Nhật Ký Thiên Yết

Tôi - Vương Thiên Yết sinh ra trong một gia đình lãnh khốc và tàn độc.. Ba tôi là một ông trùm khét tiếng trong thế giới ngầm, ông lạnh lùng và cực ghét những người phản bội, ai phản bội ông, phản bội bang, ông sẽ không nể tình lâu dài mà ra tay dứt khoát với kẻ đó.. Ông thật tàn nhẫn, tôi nhiều lần tự hỏi rằng ông có trái tim không. Đến sau này tôi mới hiểu rằng không phải ông không có trái tim, ông biết yêu thương, chỉ là nó không dành cho tôi.

Mẹ tôi là một người phụ nữ vô cùng hoàn mỹ, vì ba tôi mà bà ấy đã từ bỏ tất cả để có thể sống hạnh phúc bên ông, ông vô cùng yêu thương bà, phải nói là sủng bà đến tận trời vẫn còn sợ chưa đủ.

Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như thế , trong một lần chạm trán với một bang khác, bà đã lấy thân mình ra để bảo vệ tôi, bà ôm lấy tôi, đỡ cho tôi một viên đạn "nhất tiễn xuyên tâm", bà ra đi từ đó, khi tôi còn là một đứa trẻ ba tuổi.. Ba tôi vì quá đau lòng trước cái chết của bà đã sinh ra oán hận, nhưng người ông oán trách lại là tôi.. Ông đổ tội lỗi lên một đứa trẻ chỉ mới ba tuổi, vì tôi mà bà ấy mất, vì tôi mà ông vĩnh viễn mất đi người quan trọng nhất..

Còn tôi? Đối với ông tôi không quan trọng sao? Tại sao chứ? Tôi đã làm gì? Mẹ mất tôi cũng đau lòng mà, tôi đâu muốn điều đó xảy ra.. Kể từ đó, ông lạnh nhạt, ông xa cách, ông không thèm quan tâm đến đứa con trai mà ông coi là xui xẻo này thậm chí cũng chẳng có một lần nhìn mặt.. Căn biệt thự nguy nga tráng lệ ngày nào trở nên lạnh lẽo, không còn một chút ấm áp gia đình, ngày nào tôi cũng phải một mình, cô độc với căn biệt thự to lớn, làm bạn với màn đêm.. Tôi cũng trở nên lạnh lùng, đơn độc từ ngày ấy, cho đến khi tôi gặp em..

Em - Taurus, một cô bé hồn nhiên, vui tươi, trên môi luôn hiện hữu một nụ cười ngây thơ, nhưng đối với tôi nó lại là ánh mặt trời ấm áp đã chiếu rọi vào trái tim ngỡ chừng đã đóng băng mãi mãi.

Tôi gặp em tình cờ khi dạo chơi trong cô nhi viện, nơi đây là nơi tôi hay tới lui để giảm bớt nỗi cô đơn trong lòng, em được mẹ và một cô bé nữa trạc tuổi em và tôi dẫn đến chơi thường xuyên. Tôi nghĩ em thích chơi với những người bạn cùng trang lứa, mặc dù họ không may mắn bằng em kể cả tôi. Tôi thật sự mỉa mai cho bản thân mình, em và tôi đều là những đứa trẻ, tại sao em được mọi người yêu thương còn tôi thì không.

Năm tôi lên năm tuổi, có lần nhìn thấy em bị một đám bạn bắt nạt giành đồ ăn của em thì phải, tôi nghĩ thế, cả cái váy trắng bị vấy bẩn, tóc tai bù xù, khuôn mặt lấm lem, không hiểu sao lại thấy thương em vô cùng, cứ như thế tôi xông ra bảo vệ em, xong chuyện thì chạy đến đỡ em, tôi ngạc nhiên khi chẳng thấy một giọt nước mắt nào cả, thay vào đó em lại cười rất vui vẻ mắt chớp chớp nhìn tôi, trái tim tôi như chậm hẳn đi một nhịp.

- Không đau sao?

- Không sao, haha, cuối cùng cũng bảo vệ được rồi.

Em cười toe rồi mở đôi bàn tay đang cố bảo vệ thứ gì đó từ nảy giờ.

Tôi cứ chăm chú nhìn nét mặt rồi từng hành động của em. Thì ra là em đang bảo vệ một con bọ nhỏ, thế mà tôi lại tưởng em bị giành kẹo chứ. Bất giác tôi nở nụ cười nhẹ, nụ cười đầu tiên sau biến cố đó

- Cậu tên gì thế ?

- À, cậu gọi tớ Scorpio là được rồi.

Scorpio là tên mật của tôi, tôi ít cho ai biết, nhưng lại tin tưởng mà nói với em. Thật cũng không hiểu nỗi tôi nữa.

- A.. vậy tớ gọi cậu là Scorpio nhé!

Tới đây tôi lại nở nụ cười nhẹ.

- Tớ là Taurus.. Chúng ta làm bạn nha?.

- Ừ.. chúng ta làm bạn.

Em - Taurus - vô tình trở thành người bạn đầu tiên của tôi.

Tôi và em từ dạo ấy thân thiết với nhau hơn, em luôn làm cho tôi cười, luôn lắng nghe, chia sẻ mọi chuyện với tôi. Em là ánh mặt trời soi sáng cho tâm hồn tăm tối của tôi, em trở thành người bạn thân tri kỉ của tôi, chỉ có em, chỉ có nhìn thấy nụ cười của em mới có thể khiến tôi vui vẻ hơn trong cuộc sống này. Tôi muốn giữ lấy nụ cười ấy, để nó luôn được tươi tắn trên môi em. Dần dần tôi nhận ra em đang từ từ bước vào thế giới u tối của tôi, mỗi bước chân em bước vào nó mang theo ngàn tia sáng sưởi ấm cho trái tim lạnh băng của tôi. Lúc đó, tôi đã biết rằng 'Tôi thích em'...

Ngày sinh nhật lần thứ bảy của em, tôi đã cố gắng cho người làm cho bằng được một cặp dây chuyền theo sở thích của em, một sợi dây chuyền bằng bạch kim với mặt dây là tên tôi và tên em. Tôi mong em sẽ thích nó, đây sẽ là vật kỉ niệm của tôi và em. Nhưng tôi thật không nghĩ đến đó cũng là lần cuối cùng tôi nhìn thấy em. Sau ngày hôm đó, tôi đã rất mong đợi ngày em lại đến, nhưng chờ hoài chờ mãi vẫn không thấy em quay trở lại. Tôi đã hỏi viện trưởng, tôi hỏi cả những đứa trẻ khác trong cô nhi viện nhưng cũng không ai biết em ở đâu, hiện tại em đang làm gì, như thế nào?. Từ ngày đó, tôi không còn tin tức từ em nữa, thế giới của tôi lại một lần nữa thiếu đi ánh nắng ấm áp, tôi lại trở về những tháng ngày cô đơn, lạnh lẽo... Tôi nhớ em..

*****

Sau một thời gian, tôi đã mười sáu tuổi, là một thanh niên hô mưa gọi gió, muốn gì có đó, tôi vào học tại ngôi trường danh giá Hope Star, tôi đã có thêm năm người bạn thân.. Họ tên là Bạch Dương, Sư Tử, Ma Kết, Nhân Mã và Bảo Bình.. Họ luôn bên cạnh tôi, cho tôi cảm nhận được sự ấm áp của tình bạn, nhưng sâu thẳm trong trái tim tôi vẫn còn thấy thiếu mất đi cái gì đó, tôi vẫn nhớ em.

Tôi không biết sẽ có thể giữ được lời hứa khi xưa với em như thế nào, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng, tôi vẫn mong em trở về. Có thể đó chỉ là lời hứa trẻ con, đối với em đó chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng với tôi thì đó là lời hứa quan trọng, đó là cả một tấm chân tình của tôi, là tất cả tình cảm của tôi cất giấu trong đó. Tôi không biết kỉ vật ấy em còn giữ hay không, nhưng tôi vẫn đem theo bên mình, vì nó mang tên em, nó là em, mỗi lần nhìn thấy nó thì mọi mệt mỏi của tôi tan dần... Cho dù bây giờ nó vẫn còn đơn chiếc một cái, tôi vẫn muốn giữ lấy nó, nó là tuổi thơ, là kí ức đẹp của tôi... Cho đến khi tôi gặp được một người, một người giống như em..  

Cô - Kim Ngưu, một cô gái lạnh lùng, ít nói nhưng đặc biệt quan tâm đến chị em của mình. Cô là hát chính của một nhóm nhạc nổi tiếng SNBG, nhưng điều đó không gây chú ý cho tôi. Cái cảm giác thật lạ khi ở gần cô ấy, cảm giác rất giống khi tôi ở bên cạnh em. Khi gặp cô ấy, tôi cứ ngỡ đó là em, một thời gian dài cố gắng kìm nén nỗi nhớ em da diết thì bây giờ, khi bắt gặp ánh mắt đó, nỗi nhớ em càng dâng trào trong tôi mãnh liệt hơn, đã có lúc tôi lầm tưởng rằng cô ấy là em. Liệu cô ấy có phải là em ? Tôi đã từng tự hỏi lòng mình như vậy... Em biết không ? Tôi đang dần rung động vì cô ấy mất rồi... Một cô gái với tính cách giống em, tuy rằng cô ấy lạnh lùng, nhưng vẫn không giấu được nét trẻ con trong tính cách của mình, và đó là điều thu hút tôi .. Tôi với cô ấy luôn cãi nhau nhưng tôi lại thích điều đó, tôi thích sự tức giận của cô ấy mỗi lần bị tôi chọc đến phát điên, tôi thích nét mặt vui vẻ mỗi khi cô ấy được ăn những món ăn ngon... Taurus, em đang ở đâu, nếu em không về nhanh tôi sẽ đánh mất lời hứa của mình mất thôi.. Cô ấy đang dần bước từng bước vào trái tim tôi rồi. Tôi đang dần thíchấy..

Trái tim tôi đang dần tan ra vì cô ấy, dù chịu đựng, dù chờ đợi giỏi cách mấy tôi vẫn có cảm xúc của mình, và tôi không thể kìm lòng mình ngừng nghĩ về cô ấy.. Hình bóng em dần dần mờ nhạt đi trong tâm trí tôi, thay vào đó nó lấp đầy những hình ảnh của cô ấy.. Có lẽ Tôi thíchấy thật rồi.. 

Em giờ đang ở nơi nào tôi vẫn mong em được vui vẻ và hạnh phúc, cho dù em không nhớ gì đến tôi, không nhớ gì về ngày xưa thì tôi vẫn sẽ giữ tuổi thơ, sẽ giữ những lúc cười đùa, sẽ giữ lại tất cả như một kỉ niệm đẹp.. Tạm biệt em - mối tình đầu của tôi..

____________________________

Đã chỉnh sửa: 28.04.2024

Ni

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro