Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 63: Lửa trại

Tiếc mục văn nghệ cũng đã kết thúc lúc 8h30 tối để lại cho nhiều người đầy cảm xúc.
Cũng đã công bố xong phần giải thưởng văn nghệ. Có rất nhiều người cảm thấy tiếc nuối cho phần biểu diễn của lớp 11A2 khi đó không phải là phần thi . Nếu đó là phần thi thì chắc chắn cũng sẽ nhận được một giải gì đấy rồi .
Tất cả học sinh đều kéo nhau về trại lớp riêng của mình chỉ trừ 12 người là không về trại lớp mình mà họ đi một nơi khác.
Cánh cổng trường cũng đã hoàn toàn đóng chặc và có bảo vệ canh, để đảm bảo sự an toàn cho học sinh có buổi tối ở trường an toàn nhất nên hiệu trưởng đã cho thêm vài bảo vệ canh cổng và xung quanh trường. Nên các học sinh và thầy cô rất yên tâm có một buổi tối bình yên.
Nói đến 12 sao của chúng ta thì hiện tại họ đã tách khỏi lớp mình, tách khỏi nơi ồn ào của sân cỏ.
Sau màn khóc thỏa thích vì cảm xúc bọc phát thì hiện tại họ đã yên ổn ngồi cạnh nhau trên sân thượng của trường.
Đáng lý ra trường đã khóa tất cả cửa phòng học lẫn các lối cầu thang hết rồi, và đáng lẽ ra cái nhóm 12 sao này cũng không thể lên sân thượng được vì lối đi đã bị khóa hết.
Nhưng có đứa tên Bạch Dương trong nhóm không muốn về lớp mình mà muốn lên sân thượng làm cả nhóm cũng chung ý kiến quyết lên sân thượng cho bằng được.
Và rồi cái thành phần "con ông cháu cha" trong nhóm là Song Ngư phải đi năn nỉ vị cha yêu quý của mình để xin mượn chìa khóa. Và thật tình là dù Song Ngư năn nỉ cả buổi thì vị hiệu trưởng cũng không xiêu lòng mà đưa chìa khóa gì cả.
Nhưng cuối cùng vị hiệu trưởng quyền lực lại chịu thua trước cái đám học trò quỷ quái này.
Nhóm 12 sao cũng không quỷ quái gì mấy. Chỉ là khi Song Ngư không mượn được chìa khóa thì cả nhóm đã kéo lên phòng hiệu trưởng ở lì đó không chịu rời đi. Làm thầy hiệu trưởng phải đưa ra chìa khóa để được giải thoát.

Bởi ngoài trại của học sinh thì lại đặt biệt có một trại dành cho các giáo viên không phải là giáo viên chủ nhiệm. Vì quy định mõi trại của học sinh thì sẽ có giáo viên chủ nhiệm quản lý ở lại trại, nên sẽ có những giáo viên không chủ nhiệm lớp nào cả thế là họ được ưu ái dựng một trại như học sinh.
Thầy hiệu trưởng đương nhiên là không chủ nhiệm lớp nào nên sẽ nhập hội cùng trại của giáo viên.
Thầy hiệu trưởng đây cũng ham vui a!

Đúng là nhờ độ lì lợm mà cả nhóm thành công ở nơi yên tỉnh thoải mái nhất trường.
Hội 12 người ngồi cạnh nhau, lưng tựa vào dãy lan can chắc chắc, cùng ngẩn đầu nhìn lên bầu trời đêm kỳ bí.
Hôm nay bầu trời đêm rất đẹp, có 1 vầng trăng non tỏa ra cái ánh sáng dìu dịu dù cho vầng trăng ấy chỉ vỏn vẹn là một đường cong mỏng manh, những ngôi sao xung quanh cũng đang thi nhau tỏa sáng trong cái đêm tối mịt mù.

-Trời hôm nay rất nhiều sao.
Trong khoảng không gian vắng lặng, Kim Ngưu nhẹ nhàng lên tiếng.

-Trước giờ tao chưa bao giờ ngắm được một bầu trời đây sao thế này! Thật đẹp.
Xử Nữ đưa mắt nhìn lên bầu trời đêm kia, trong đôi mắt đen láy lại hiện lên sự long lanh như cả ngàn ngôi sao trên trời cao điều tập hợp vào đó.

-Phải rồi! Thành phố, nơi của những tòa nha cao tầng, nơi của những ánh đèn được bật bất chấp ngày đêm thì cho dù bầu trời đêm có đẹp cách mấy cũng không thể nào thấy được.
Ma Kết cũng đang ngước nhìn những ngôi sao đấy vừa nhớ về nơi mình từng sống

-Quả là chỉ có nơi đây mới có thể thấy cảnh đêm đẹp. -Bạch Dương tựa vào vai Sư Tử lời nói nhẹ nhàng nhất từ trước tới giờ được nói ra

Sư Tử vui sướng cảm nhận cái tựa đầu của người bên cạnh. Tự thấy cái gì bây giờ cũng đẹp.

-Dù tao vẫn hay ngắm sao nhưng có lẽ đêm nay là tao thấy bầu trời này là đẹp nhất.
Thiên Yết ngồi giữa Ma Kết và Cự Giải cũng bắt đầu nói chuyện cùng lũ bạn sau khoảnh khắc im lặng ngắm sao.
-Đẹp nhất?? - Ma Kết có vẻ tò mò.

Thiên Yết ngước lên trời cao, nở một nụ cười tự nhiên nhất, nhẹn nhàng nói tựa gió thoảng
-Vì hôm nay có tất cả tụi bây, bạn thân của tao!

Bảo Bình đang ngồi cạnh Ma Kết sau khi nghe Thiên Yết nói liền nhoài người qua phía Thiên Yết , vô tư đưa tay đặt lên trán Thiên Yết một hồi mới quay qua nói với Ma Kết.
-Hôm nay con Yết không nóng mày ơi.

Ma Kết ngồi bên cạnh nghe Bảo Bình nói cũng phì cười.
-Có lẽ do nhập tâm quá thôi.

-Ơ hay, hai cái đứa này, lâu lâu con Yết nới có nột câu nói hay đáng trân trọng thế mà hai đứa bây phá không khí quá!.
Song Ngư ngồi cạnh Cự Giải  cũng cố nhịn cười khi nghe mấy đứa bạn nói chuyện, nhưng nghĩ thấy lời Yết nói cũng đúng nên cũng bênh vực nó một tí.

Bầu trời đêm vẫn thế, vẫn một màu đen huyền bí được điểm xuyến lên vô vàn những chấm sáng nho nhỏ cứ lấp lánh, 12 con người ngồi cạnh nhau, mõi người điều một hoàn cảnh, tính cách khác nhau lại được gắn kết bền chặc với nhau bằng tình bạn, tình yêu. Họ âm thầm nắm lấy tay nhau, im lặng mang suy nghĩ, mang ước mơ thả vào bầu trời đêm vô tận kia.

Không gian tưởng chừng như yên bình sẽ kéo dài thì bỗng một tiếng nhạc sôi động vang lên phía sân cỏ. Có thể thấy giữa khoảng sân cỏ bình thường trống trãi rộng lớn kia nay lại đông đúc người đứng .

Cả nhóm 12 người bị tiếng nhạc cuốn hút liền đứng lên quay về phía sân cỏ.

-Có vẻ đến tiết mục chính của ngày hôm nay rồi. -Song Tử nói rồi nắm tay Kim Ngưu rời sân thượng cùng lũ bạn.
Chuyện vui là không thể bỏ lỡ à nha!
Cả nhóm cũng thôi ngắm sao trời và đã nhanh chóng tụ hợp tại sân cỏ cùng lớp mình rồi.

Nơi giữa sân cỏ rộng lớn là một đống củi khô lớn. Tất cả mọi người đang tụ tập lại, đứng thành nhiều vòng tròn lớn xung quanh đống lửa.
Tất cả các đèn điện từ các trại cùng đèn trong trường hoàn toàn đã bị hết, để một màn đêm đen tối bao trùm toàn bộ khu trường, thế mà cho đù trời có tối đi chăng nửa thì không một ai có cảm giác lo sợ gì cả.
Giữa vòng tròn được mọi người tạo nên xung quanh đống củi có vị Mc vui vẻ vừa dẫn chương trình văn nghệ vừa rồi, tay cầm micro chuẩn bị cho phần quan trọng.
Thầy Khoa Mc thấy mọi người đã tập trung đông đủ quanh đống củi thì cũng bắt đầu việc của mình.
-Các em là ai nào?
-Chúng em là học sinh trường Bách Việt . -không có sự sắp xếp trước nhưng cả trường cùng đồng thanh nói
-Các em đến đây làm gì nào?
-Chúng em đến để đốt lửa trại cùng mọi người. -lại một sự đồng thanh thứ 2
-Các em đã sẵn sàng chưa nào?
-Sẵn sàng! -cả trường cùng hô hào .
-Nói to lên!
-Sẵn sàng! -lần này là cả trường đồng thanh hô thật lớn thể hiện ý chí đang hừng hực khí thế.
-Cùng nhau đếm ngược nào!
-10
-9
.....
-3
-2
-1

Ngay lúc đó từ phía tầng hai của trường một ánh lửa tròn theo một sợi dây mà trượt thẳng xuống đống củi lớn dưới sân cỏ.
Thầy hiệu trưởng đứng đó, hài lòng nhìn lũ học sinh của mình đang trông chờ ánh lửa.
-0....
Vừa dứt tiếng thì một ngọn lửa mãnh liệt bùng lên, sáng cả một không gian ưu tối.
Rất nhiều người thấy thế mà hào hứng reo lên làm không khí thêm phần náo động.
Rồi thầy Khoa Mc kéo đâu vào một cái loa di động bật một bài hát lên.
Một bài hát quen thuộc với tất cả học sinh làm ai nấy cũng hòa nhịp hát theo. Tất cả học sinh lần thầy cô trong trường cùng nắm lấy tay nhau, họ vui hát bên đống lửa, thứ ánh sáng duy nhất lúc bấy giờ.

"Rừng núi dang tay nối lại biển xa
Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà
Mặt đất bao la anh em ta về
Gặp nhau mừng như bảo cát
Quay cuồng trời rộng
Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam.

Cờ nối gió đêm vui nối ngày,
Dòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tinh người trong này mới.
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi.

Từ Bắc vô Nam nối liền nắm tay
Ta đi từ đồng hoang vu vượt hết núi đồi
Vượt thác cheo leo
Tay ta vượt đèo
Từ quê nghèo lên phố lớn
Nắm tay nối liền
Biển xanh sông gấm
nối liền một vòng tử sinh"

(Nối vòng tay lớn_nhạc sĩ Trịnh Công Sơn)

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]



12 sao cũng hòa mình cùng bài hát, họ cùng nắm tay nhau, vừa đi vòng quanh đống lửa vừa hát vang bài hát một cách đầy nhiệt huyết.
Có lúc đang đang nắm tay nhau thì có vài người kéo cả nhóm ra giữa sân rồi như điều gì đó thôi thúc cả nhóm nhảy những điệu nhảy năng động theo nhạc một cách mê say, nhiều lúc bọn chúng không biết rằng bản thân đang nhảy cái quái gì luôn, chỉ biết có tiếng cười, có tiếng vỗ tay theo nhạc. Mà bọn chúng 12 đứa vẫn hăng say nhảy mặc kệ người xung quanh có nhìn ra sao, dù có xấu hay gì đó nhóm 12 người vẫn làm theo cách mà mình thích, mang tiếng cười cho mọi người .

Ánh lửa cứ bập bùng, sáng cả một góc sân, không khí vẫn hoàn toàn là náo nhiệt, ai cũng tay trong tay dù lạ hay quen thì hiện tại đó không là vấn đề, đó không là khoảng cách. Họ học chung một mái trường cho dù không chung lớp, không quen biết nhau nhưng sau này khi nói về thời thanh xuân thì chắc chắn họ sẽ cùng có một kỷ niệm đẹp bên đống lửa trại này .
Bao nhiêu nhiệt huyết họ cháy hết mình như ngọn lửa kia sáng rực và ấm áp giữa đêm tối tăm này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro