[ 18 ] Thao túng Bạch Dương
Ngay khi vừa mới đặt chân vào bên trong toà lâu đài April , Thiên Bình đã thật sự bị choáng với mọi thứ đang hiện diện trước mắt .
Lối kiến trúc cổ kính tinh xảo , không gian xung quanh thì rộng ơi là rộng , cả những món đồ gốm trang trí bắt mắt mà trước giờ cô chỉ thấy trong sách báo , Thiên Bình cứ ngỡ là cô đang lạc vào một địa điểm du lịch ở Châu Âu .
Suốt 18 năm trong cuộc đời , đây là lần đầu tiên Thiên Bình được mở rộng tầm mắt , biết như thế nào gọi là vẻ đẹp của hoàng gia cổ kính , như nào là việc được tiếp đón long trọng như một vị công chúa qúy giá . Tất cả là nhờ vào cuộc xuyên không này !
'Nó có vẻ hoành tráng hơn mình nghĩ .'
Thiên Bình vớ lấy chai nước suối kế bên chiếc balo màu vàng chanh của mình , tự cho mình một ngụm nước khi ngắm nghía căn phòng rộng lớn được chàng trai lúc nãy dẫn vào .
Thả mình thoải mái vào chiếc ghế dài bọc nhung đỏ , Bạch Dương vắt chéo chân cố tạo ra thần thái của một vị chủ nhà đầy quyền lực . Anh đưa tay làm dấu ý mời cô gái tóc xanh lam trước mặt hãy ngồi xuống , cô tinh ý làm theo lời của Bạch Dương ngay sau đó .
- Đây là phòng làm việc của ta , tiểu thư cảm thấy nó như thế nào ?
- Nó vĩ đại lắm .
- Vĩ đại ?
- Vâng , những chiếc huy chương bằng vàng kim được gắn ở xung quanh và những thanh gươm chưng trong hộp kín làm tôi cứ ngỡ như đang chứng kiến một trang sử hào hùng của vị anh hùng ở đây . Chắc hẳn anh mệt mỏi lắm nhỉ ?
Đôi mắt xanh lục lướt qua từng ngóc ngách trong căn phòng , sự thích thú hiện rõ trên mặt khi được ngắm nhìn đồ vật làm bằng vàng thật được trưng bày lộ thiên như thế này . Rất chi là nhiều vàng nha ! Xài hết đống này chắc cũng mệt thật ấy chứ đùa ?
Không nhận ra được suy nghĩ thực dụng của Thiên Bình , Bạch Dương cứ ngỡ mình cuối cùng đã gặp được bạn tri âm .
Từ trước đến giờ , mỗi khi anh hỏi với ai về căn phòng đầy tự hào của mình , ai nấy cũng đều khen lấy vẻ ngoài hoặc những chiến thắng xoay quanh tước vị của anh , chẳng một ai quan tâm đến tâm tư hay sự cố gắng mà anh đã bỏ ra . Những trận đánh đáng nhớ , những vết sẹo trên người được phản chiếu qua các tấm huy chương vàng đầy danh giá , và hôm nay là lần đầu tiên có người đã để ý đến ý nghĩa thật sự của nó . Điều này đã làm một chút xao động nhỏ trong tâm trí của cậu trai trẻ , ấn tượng về cô gái ngoại quốc này dần mạnh mẽ hẳn rồi .
- Tiểu thư nhìn còn trẻ mà lại sâu sắc đến thế làm ta thật sự rất ấn tượng .
Là một người không giỏi giấu cảm xúc , Bạch Dương thể hiện sự cảm kích cũng như cảm động rõ trên gương mặt anh tuấn của mình . Và Thiên Bình đã để ý đến nó , một cách có dụng ý .
Chà , việc xuyên không tương tự như việc bản thân bị quăng ra một hòn đảo xa lạ làm bản thân phải học cách tự sinh tự diệt , như thế thì mới có thể sống sót toàn mạng cũng như có cơ hội để thoát khỏi đây . Cũng có thể nói
, nếu anh ta đang hiểu nhầm ý của cô thì tại sao không thuận nước đẩy thuyền để người ta có hảo cảm tốt về cô nhỉ ?
Qua mắt đánh giá thẩm mỹ của Thiên Bình , 'ngôi nhà' to như lâu đài này , những đồ vật dát vàng này , khuôn mặt đẹp đẽ này chắc chắn không thể nào là dân thường được !
Những tấm Huân chương bằng vàng xa xỉ được treo rất có thể người này là một vị tướng ở nơi đây cũng nên nhỉ ?
( Cô nàng đã hoàn toàn quên mất lời giới thiệu của anh chàng trong chap 13 vì lúc đó còn bị ngơ . )
Thế thì cơ hội để mình sinh tồn sẽ càng cao nếu mình có được lòng tin của người đàn ông này , chắc chắn luôn !
Thiên Bình thầm nghĩ , tính toán cẩn thận những kế hoạch để cô có thể sống sót thật tốt ở vùng đất xa lạ . Chà , có vẻ như cô phải sử dụng kĩ năng thao túng của mình rồi đây ~
- Anh quá khen tôi rồi , tôi chỉ là nghĩ gì nói nấy thôi . - Thiên Bình cười e thẹn .
Bắt đầu bước thứ nhất : "Khiêm tốn một cách ôn nhu !"
Chú thích : càng thảo mai càng tốt !
- Không đâu , suy nghĩ của cô rất đặc biệt - Bạch Dương phẩy phẩy tay ra dấu ý bảo cô người hầu tóc hồng đứng trong góc phòng mau ra rót trà
- Nó làm cho ta rất hài lòng đấy .
- Thật sao ? - Thiên Bình tạo nét ngạc nhiên - Ôi trời đúng là vinh hạnh của tôi khi có thể làm anh vui như thế đấy , hihi .
Thiên Bình cười híp mắt , tận dụng kĩ thuật vuốt những sợi tóc ra sau tai để làm tăng thêm nét dịu dàng . Đấy chính là một trong những điểm nhấn để làm tăng vẻ đẹp của con gái mà mọi người con trai đều thích .
Bước hai : "Tạo điểm nhấn"
Chú ý : bẽn lẽn tạo nét như thỏ con thì càng tốt !
Và cuối cùng , bước 3 ...
Chính là : " Tạo hứng thú ! "
Đối với Thiên Bình , bước 3 buộc phải làm cho Bạch Dương phải nghĩ rằng cô là một người con gái thật thú vị về nghĩa đen lẫn nghĩ bóng . Nhưng mà , do mới gặp lần đầu và khá chớp nhoáng nên thật sự rất ít thông tin để hiểu rõ hơn về người con trai này thế nên việc hoàn thành bước 3 e rằng phải tốn nhiều thời gian hơn đây .
- Tiểu thư , mời nàng dùng trà .
Đang rơi vào trầm tư , Thiên Bình bị cử chỉ lịch thiệp của qúy ngài trước mặt làm cho phân tâm .
'Ôi cái chất giọng này , đúng là ngon quá đi mất !'
Nhưng mà
Trời sinh Thiên Bình có vị giác khắc những món đắng . Ở thời hiện đại , những món như trà và cà phê , cô tuyệt nhiên sẽ không động vào dù chỉ một giọt .
Trước lời mời gọi quyến rũ kia , dù sao cũng là gu , thì Thiên Bình cũng đành phải từ chối dù thật sự không muốn làm cho người trước mặt mất nhã hứng .
- Xin lỗi anh , tôi bị dị ứng với trà ... - Thiên Bình vờ làm nét ưu sầu buồn bã để có thể cho người khác một cảm giác bản thân cô rất muốn nhưng lại rất tiếc .
'Dị ứng trà ?' - trong đầu người nào đó chợt nảy lên dấu chấm hỏi to đùng .
Có thể nói rằng , so với nước suối phổ biến ở trái đất thì trà ở thế giới này tựa như một nguồn nước không thể thiếu , tương tự như thức ăn thì thức uống đi đôi luôn là trà .
Hai mươi mấy năm cuộc đời , lần đầu tiên Bạch Dương mới nghe đến việc có người bị dị ứng với trà , thế thì cô nàng này đó giờ sống bằng cách gì ?
Không lẽ...
- Lẽ nào ... tiểu thư uống rượu hàng ngày để sống sao ? - Bạch Dương nghiêm túc đặt vấn đề khiến ai đó liền bị xịt keo trong một khắc .
Cũng không thể trách tại sao Bạch Dương là nghĩ như thế được vì vốn ở thế giới này , ngoài trà là phổ biến với mọi người thì cũng có rượu là thay thế phổ biến. Thay vì uống trà như nước lã thì rượu lại có công dụng giúp người trở nên trắng trẻo , hồng hào , cũng có thể nói là giúp người trở nên đẹp ra cũng không ngoa . Rượu do có công dụng tốt như thế nên rất được giới nhà giàu trọng dụng vì vậy giá trị liên thành cũng không rẻ một tí nào .
Nhưng mà rượu cũng chia làm hai loại , loại có cồn và không cồn . Loại có cồn là rượu có màu trắng và loại không cồn là rượu có màu đỏ thì rượu đỏ là loại phổ biến nhất vì uống sẽ không say , có thể sử dụng như là thức uống sinh hoạt bình thường nhưng sẽ không thơm bằng trà hoặc rượu trắng .
Thiên Bình chỉ là vừa mới xuyên không đến đây một lúc lâu nên không hề hiểu lối sinh hoạt cũng như suy nghĩ của những người ở đây . Chỉ việc nói bản thân không uống được trà thì tự nhiên lại bị người đàn ông trước mặt nói là dùng rượu sống qua ngày , chẳng khác nào nói cô là con sâu rượu cơ chứ ? Hơn nữa , cô mới chỉ 17 tuổi còn chưa đủ tuổi để uống đồ có cồn cơ mà ? Không lẽ gương mặt của cô lại nom giống những người lớn hơn 17 lắm sao ? Với lại sao không phải thức uống khác mà lại là rượu , bộ nhìn cô giống kẻ nghiện rượu lắm sao ??
Trước giờ Thiên Bình luôn tự tin về sắc đẹp trên gương mặt của mình nhưng chỉ vì một lần xuyên không , một lần vô tình gặp gỡ , một lần trò chuyện lại có thể khiến cô có hàng trăm câu hỏi về phương diện cô tự tin nhất chứ ?!
Ngó sang người con gái vì một câu nói hiếu kì của mình mà mặt dần chuyển sang màu xám , với bản tính hiếu khách vốn có , Bạch Dương tinh ý , nhanh nhẹn quay sang người hầu lúc nãy mà dặn dò thêm :
- Hãy mang đến cho ta một chai rượu đỏ.
Sau tiếng lệnh vừa dứt , Thiên Bình đã ngay lập tức can ngăn :
- Không , không , rượu , tôi cũng không biết uống !
Cô nàng hoảng hốt , xua xua tay phản đối , hành động này lại càng khiến cho Bạch Dương thêm phần kinh ngạc hơn .
- Nàng cũng không uống được rượu ?
Thay cho lời nói , Thiên Bình gật đầu nhanh tắp lự khiến người đàn ông này càng lúc càng choáng hơn .
- Thế , nàng sống kiểu gì khi không uống được cả hai cái đó chứ ?
'Phi lí , quả thật là quá phi lí mà ! Con người không uống một giọt nào liệu có thể sống sao ?'
Trước sự hoài nghi của Bạch Dương , Thiên Bình đã nhanh tay chớp lấy chai nước suối ở bên hông balo của mình , giơ ra trước mặt anh giới thiệu :
- Tôi uống nước suối đóng chai !
Ờm thì cũng không hẳn là Thiên Bình sống bằng việc uống nước đóng chai . Nước ép , sinh tố , sữa cũng góp phần nuôi sống cô đến hiện giờ .
- Nước suối mà đóng chai ? - Bạch Dương lại tiếp tục trưng ra bộ mặt hoài nghi nhân sinh của mình .
- Vâng , nó rất tiện khi đóng thành chai để mang theo đó .
- Nhưng mà ... chẳng phải nước suối rất bẩn sao ? Sao tiểu thư có thể uống không mà sống sót được ?
- Hả ?
Lại nói thêm về nước suối ở thế giới này , nguồn nước ở các con suối ở đây, theo Bạch Dương nói thì nước thật sự rất bẩn . Ở ngoài sạch sẽ , trong vắt như thế nhưng ai mà biết được nó được tất cả mọi người dùng như thế nào ? Dẫu có được mang đi đun sôi mà không đun cùng lá trà thì e rằng sẽ rất khó ngửi nếu như không có mùi trà không át đi mất . Thế nên bất kì người nào ở đây , không phân biệt vương quốc nào thì cũng không một ai lại uống nước suối nguyên thủy cả !
Trước những lời nói kì lạ cùng vẻ mặt khó hiểu khi anh nhìn cô , Thiên Bình mới nhớ rằng , đây là một thế giới hoàn toàn khác với thế giới của cô thế nên cách người ta nhìn nhận cũng như suy nghĩ cũng sẽ hoàn toàn khác ! Như việc cô hay uống nước suối đóng chai , không biết uống trà và rượu thì lại là việc kì lạ .
- Ở nơi tôi ở , nước suối đóng chai là nguồn nước phổ biến đó . - Thiên Bình tốt bụng cập nhập kiến thức cho chàng trai trẻ trước mặt - Trà và rượu mà anh nói thì lại ít phổ biến hơn .
- Thật hả ?? - Bạch Dương tỏ vẻ kích động , mắt sáng lên đầy hiếu kì như một đứa trẻ .
Thiên Bình gật đầu , mỉm cười đầy dịu dàng như một bà mẹ vừa mới cho con biết một kiến thức mới .
- Thế , nàng sống ở đâu ?
- Ở thành phố N , đất nước VN .
- Toàn là những cái tên ta mới nghe lần đầu đó ! - Bạch Dương thật thà nhận xét .
- Đấy là chắc chắn rồi ... - Nói về nơi ở lại gợi lên những kỉ niệm vui vẻ với các sao nữ , Thiên Bình cảm thấy có chút buồn bã trong lòng .
'Không biết hiện giờ , liệu họ có ổn không nữa ...'
- Khi nào có thời gian , nhất định ta sẽ ghé qua xem vương quốc của tiểu thư !
Bản thân Bạch Dương rất thích đi ngao du sang các vùng đất mới , nghe Thiên Bình kể về cách sinh hoạt kì lạ ở đất nước của cô khiến anh rất chi là hứng thú . Cơ mà công việc tập luyện dạo gần đây quá dày đặc , anh còn phải chịu trách nhiệm đám kị sĩ mới vào nên căn bản hoàn toàn không có thời gian để đi du lịch như những năm về trước .
- Nếu anh biết cách thì lại tốt quá ... - Thiên Bình cụp mắt xuống như cố ý giấu đi phiền muộn đang mang trong lòng .
- Ý của nàng là sao ? - Bạch Dương nheo mắt , hỏi
- Nói thật với anh , tôi chỉ là vô tình lạc vào vương quốc này thôi - Thiên Bình thành thật nói làm cảm xúc mỗi lúc mỗi dâng cao - Cách để trở về nhà như thế nào ... tôi thật sự không biết !
Không khí bỗng trầm xuống sau câu nói đầy đau lòng của Thiên Bình . Nhưng rất nhanh sau đó , Bạch Dương có lòng tốt lên tiếng an ủi :
- Chẳng phải có xe ngựa là về nhà được sao ? - Một câu an ủi đầy cảm lạnh ....
'Ặc ! Cái tên này ...' - Thiên Bình có chút cạn lời .
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại , Thiên Bình cũng không thể trách người này được , có trách thì phải trách cái con thỏ trắng chết tiệt đã mang cô đến kia kìa !
Á ! Con Thỏ trắng !
Như ngộ ra được chân lí , ánh mắt u buồn lúc nãy chuyển sang rực sáng như sao .
Liệu người này có thể giúp cô tìm con thỏ trắng ấy cùng các bạn của cô không ?
Thiên Bình thầm nghĩ .
- Thế anh có biết , tôi đến đây bằng cách nào không ? - Bạch Dương lắc đầu tỏ vẻ không biết , Thiên Bình tiếp tục - Tôi đến đây bằng cái hố mà con thỏ trắng kia tạo ra . Con thỏ mặc bộ đồ giống như những người trên bức tranh kia !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro