Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48 : Đến thăm Bạch Dương [ 2 ]

Lâu rồi không gặp mọi người a ~~~ TT máy Bo nát tanh rồi TT . Chap này viết khoảng nửa tháng trước nhưng chưa xong TT giờ lên máy tính viết nốt :v 

------------------------

Song Tử hôm nay không đi thăm Bạch Dương được là do cậu phải tham dự lễ khai mạc cuộc thi bơi lội do Hàn Quốc tổ chức . 

Bởi vì hôm nay cậu mới chính là tâm điểm của buổi khai mạc này . 

Quán quân trong cuộc thi bơi lội quốc tế tổ chức và còn là người phá kỷ lục 48 giây , thành người dẫn đầu với kỷ lục 48 giây 15 

Khi cậu bước lên bục , đọc bài khai mạc . Những tia sáng từ máy chụp ảnh của phóng viên lia lịa chiếu lên người anh .

Đọc xong rồi , anh mỉm cười vẫy tay với những máy ảnh kia . Khẽ cúi người thấp coi như là lời cảm ơn , sau đó anh đi xuống bục .

Những phóng viên một tay giơ máy ảnh, một tay cầm máy ghi âm, bởi vì phải chen nhau nên lộn xộn thành một đoàn , rất cố gắng muốn cướp vị trí để hỏi một câu.  

" Duẫn Song Tử , xin hỏi cậu có cảm nghĩ gì buổi khai mạc này ? "

" Duẫn Song Tử ! Xin hỏi cậu đã chuẩn bị tốt cho buổi đấu sắp tới chưa ? " 

" Cậu có thấy đối thủ của mình quá mạnh không ? " 

" Liệu cậu có giành chiến thắng không vậy Duẫn Song Tử  "

" NÀY !!! NÀY !!! ĐỪNG ĐI MÀ !!! "

Anh cứ như vậy mà bỏ ngoài tai hết mấy câu hỏi của phóng viên , nhanh chóng ly khai ra khỏi nơi này , đến nhanh bệnh viện . 

Anh trao đổi vài câu với huấn luyện viên xong , chạy như bay đến khu nhà xa , vác xe đạp mình ra rồi chạy tốc độ bàn thờ đến bệnh viện gặp cô nhóc bé nhỏ trong lòng anh ...

-----------------

Khi anh đến bệnh viện thì không thấy bóng dáng ai , ngay cả Bạch Dương thường ngày nằm trên giường bệnh giờ cũng biến mất . 

Song Tử sốt ruột chạy đi tìm y tá . 

" Cô ơi , bệnh nhân phòng 2 tầng 5 đi đâu rồi ạ ? "

Cô y tá nhìn bộ dạng gấp gáp của anh , nhẹ giọng đáp : 

" Lúc nãy có một đám học sinh dẫn con bé ra sau khu bệnh viện hóng mát rồi . "

" A , cảm ơn cô . " 

Anh lễ phép cảm ơn , sau đó chạy nhanh ra khu sau bệnh viện . Song Tử biết đám học sinh là ai rồi , bọn cùng lớp chứ ai nữa .

----------------

Bạch Dương ngồi trên xe lăn được Bạch Phong đẩy đến bên cạnh bờ hồ , sửa lại cổ áo giùm cô nhóc , nhẹ nhàng gạt tóc mái của cô sang một bên . 

" Thấy thoải mái không ? " Anh hỏi

Bạch Dương cười híp mắt lại , vui vẻ gật đầu . 

Bạch Phong thấy cô cười , cũng cười theo , ngồi xuống bệ hồ , đối diện với cô . 

" Bố và dì đã biết tin em bị thương rồi . "

Những ngón tay khẽ nắm chặt trên tay nắm xe lăn . Giọng nói chất vấn :

" Là ai nói với họ ? Rõ ràng em không muốn cho họ biết , anh không nói , em không nói , Song Tử không nói , vậy ai nói ? " 

" Bình tĩnh , chuyện này em không phải lo , anh giải quyết thay em , yên tâm đi nào , anh sẽ bảo vệ em . " 

Cô huơ huơ tay giữa không trung , gương mặt lo lắng . Hành động của cô , anh hiểu , giơ tay mình lên bao bọc lấy đôi bàn tay bé nhỏ kia . 

" Anh biết ai nói không ? ... Là Bảo Bình ! Đúng ! Chính nó , chính nó nói với bố mẹ , anh ! Hãy ngăn chặn họ lại đi , em thật sự không muốn họ quay về , anh ... anh , anh lên tiếng đi mà . "

Bạch Phong thở nặng nề trong lòng , nhíu chặt lông mày.

Xem ra , vụ hồi trước đã ám ảnh vào tâm trí của em ấy rồi .

Im lặng ! Tại sao anh không nói gì ? Có phải đúng là Bảo Bình báo với họ không ? Con nhỏ xấu xa đó tính làm gì mình ? Mình bị như vậy là đúng với nó rồi , nó còn muốn gì nữa ? Không , không được , mày ! Chính mày hại tao ! Tao sẽ trả thù . Đúng , đúng ! Tao sẽ cho mắt mù cũng mù như tao . Mày phải mù như tao !!! Con khốn !

----------------

Bảo Bình xoa xoa cổ tay , hờ hững nhìn con nhỏ đáng ghét mù mắt kia cùng anh trai cùng cha khác mẹ . Trong lòng cô trầm xuống , cô bước đến con đường này cũng là do hai người kia ép cô ! Muốn hại cô ? Hừ , nằm mơ đi ! 

 Cô quay đầu, muốn rời khỏi đây , nhìn hai người kia diễn tình anh em thật chướng mắt . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro