Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 46 : Chạm mặt

Song Ngư khều khều mái tóc ngắn của Sư Tử , nhỏ giọng hỏi :

" Mai sang nhà Bạch Dương thăm nhóc con ấy nhé ? "

Sư Tử đang chăm chú nghe giảng , tiếng nói nhỏ ấy chưa lọt vào tai cô nên vẻ mặt cô không quan tâm .

Anh nghĩ mình bị bơ đâm ra bực bội , hậm hực thả tóc cô ra , chu môi lẩm bẩm .

Biểu cảm ấy thu hết vào mắt Bảo Bình . Cô cười khẽ , thì ra ngoài vẻ mặt lạnh lùng vốn có ẩn sau trong con người ấy lại là vẻ mặt đáng yêu này .

Song Tử gãi đầu chán nản kêu trời kêu đất .

Học ! Học ! Suốt ngày học , học không biết giúp được gì không chứ ! Cậu sắp điên rồi , điên thật rồi a !!!

" Rầm "

Song Tử vỗ mạnh tay lên bàn , tiếng đập mạnh làm cả lớp vang vọng .

Cả đám cùng thầy Xà Phú giật mình .

Thầy ôm ngực thở hổn hển , chắc chắn bị dọa không ít đây .

" SONG TỬ ! EM LÀM SAO THẾ HẢ ? ĐIÊN KHÔNG CÓ CHỖ PHÁT GIẬN ĐÚNG KHÔNG ? "

Thầy gào lên

Song Tử ngượng ngùng đứng dậy , cười hì hì gãi đầu xin tha thứ trước những lời trách móc ...

------------------
Tan học .

Sư Tử tay cầm bút , tay cầm vở , vừa đi vừa ghi vào vở .

Đi đến khúc rẽ cô đâm phải một người .

" A ! " Cô rên lên , cả sách và người đều đổ .

Dơ tay ôm đầu , cô bặm môi ngước mắt lên xem kẻ nào

" Mắt cô để đằng sau sao ? Có đường đi cũng không nhìn . "

Kẻ bị đâm mở giọng trách móc . Kẻ đó không ai khác đó chính là - Thiên Yết

Cô xì môi , không thèm cãi cọ gì nữa , lẳng lặng đứng dậy nhặt quyển vở cùng bút lên , một giây một phút cô đều không muốn thấy Thiên Yết .

Khi lướt qua anh , anh nắm chặt cổ tay cô lại , ép cô quay đầu .

Hành động đó như dầu thêm vào lửa làm tâm cô bộc phát .

" Này này , buông tay ra mau , nam nữ thanh thiên bạch nhật ai cho cậu động vào tôi ! "

Ánh mắt Thiên Yết thâm sâu , khoảng sau đó khóe môi anh nhếch cao , xấu xa kề bên tai cô hỏi nhỏ :

" Ý cô là muốn tôi nắm tay cô vào buổi tối sao ? "

Vẻ mặt Sư Tử ửng hồng , đôi mắt ương ngạnh trừng anh

" Nắm cái đầu cậu ý , buông tay ra mau . "

" Cô sợ tôi ư ??? "

" Ai thèm sợ cậu chứ ! Cậu là ai mà tôi phải sợ cậu ? "

" Vậy thì tốt , tôi muốn mời cô đi ăn gà rán , đồng ý chứ ? "

" Không công được mời thì không nhận . "

" Có ý tốt mà ... "

" Không thèm ! Hứ ! Buông tay ra !!! "

Song Ngư cùng Nhân Mã đi xuống cầu thang , nghe thấy giọng nói quen thuộc thì nhanh chân đi đến .

Song Ngư nhíu mày , khó chịu nói

" Cậu có ý gì ? "

Thiên Yết cười cười buông tay , thờ ơ nói :

" Mời đi ăn gà rán thôi . "

Song Ngư đưa mắt nhìn Sư Tử đang cúi gầm đầu nắm chặt cổ tay , vẻ mặt rất ư vô tội .

Nhân Mã tháo tai nghe xuống , đút một tay vào túi quần , lững thững đi tới , cậu lên tiếng giải khuây bầu không khí lạnh lẽo

" Vậy thì đi ăn gà rán chung đi , tao đang đói . "

Thiên Yết cười lộ ra hàm răng trắng , sửa lại balo trên vai .

" Vậy đi . "

Sư Tử ngẩng đầu len lén nhìn Song Ngư thì bắt gặp anh cũng nhìn mình .

--------------
Lâu rồi mới lên a~~~ TT do Ẩn bận quá TT xin lỗi các nàng nhiều TT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro