Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38 : Mình tôi thích cô là đủ rồi

Bo vừa thi học kỳ xong 😂 điếm kém nhưng không quan tâm lắm :))) Giờ Bo mới viết được , mọi người đọc cho Bo nhận xét nha 😄

---------------

Hồ Lam chạy một mạch về nhà mình bằng cặp giò dài không biết mệt .

Cậu xị mặt khó chịu , xắn hai ống quần lên cao . Lấy tay đập mạnh lên chân .

" Tại mày , tại mày , tại mày làm cô ấy sợ nè ... mày hại tao ... "

Hồ Lam bực dọc ngồi xuống sopha , dựa lưng vào thành ghế rồi nhắm mắt hồi tưởng lại vẻ mặt ngạc nhiên kèm theo sợ hãi của Bảo Bình

Tại cậu , tất cả đều tại cậu . Dạo này cậu quên che đi vết sẹo đó giờ thành ra hại cậu .

"AAAAAA , mày đúng là ngu , ngu quá mà ... "

" Đừng tự trách mình , đâu phải tại anh đâu . "

Một giọng nói thân quen nhẹ nhàng , an ủi vang lên .

Hồ Lam vội mở mắt ra thì bất ngờ .

" Bảo Bình ! Sao cô ở trong nhà tôi ? "

Giờ anh mới để ý đằng sau cô chính là Song Ngư . Thì ra là Lão đại !!!

Song Ngư nhìn đôi mắt mở to long lanh biết ơn của cậu mà cười rung cả vai

" Khụ , hai người nói chuyện đi , tôi có việc đi trước . "

Nói xong , anh nhanh chóng biến mất sau cánh cửa

Cậu im lặng nhìn cô , đuôi mắt ánh lên chút ý lo lắng

" Anh không hoan nghênh tôi ? " Ý tứ rõ ràng lên án rằng cậu không chào đón cô . Nói vậy thôi , cô vẫn thản nhiên ngồi vào ghế sopha được đặt giữa phòng khách uy nga này .

Biệt thự tráng lệ mang phong cách phương Tây xa xưa . Đây không phải là nhà cậu , nói đúng ra là nhà Song Ngư mua cho cậu ở .

[ Bo : Giống lồng son xinh đẹp giấu mỹ nhân ghê >< ]

Cậu gãi đầu cười , nhanh chóng xả ống quần xuống . Bảo Bình thấy hành động đó cũng không lên tiếng gì . Lúc nãy , cô muốn đi cùng Song Ngư đến nhà Hồ Lam , xem hắn có buồn bã gì không , hay là tự kỷ .

" Anh không muốn nói gì với tôi ? "

" Ơ ! " Hồ Lam nghệt mặt ra , muốn cậu nói cái gì ?

" Vết sẹo đó . " Cô cố ý nhắc nhở

" Sẹo thì sẹo thôi , nói làm gì tốn thời gian . " Cậu chu môi mất hứng đáp

Nhắc cái sẹo ghê rợn này làm gì , nhìn đã sợ rồi , giờ mà cậu kể thế nào cô cũng không ngủ được cho mà xem .

Cô khoanh tay lại , ngồi thẳng lưng , đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng vào cậu .

" Anh thích tôi ? "

' Thịch ' Tiếng trái tim bé nhỏ của ai đó khẽ đập mạnh .

Hai cái má trắng trẻo không miếng thịt kia đỏ dần lên . Cậu liếc mắt sang chỗ khác tránh đi ánh mắt dò xét thẳng thắn của cô .

Trong lòng cậu lôi tên Song Ngư chửi vạn lần

" Ừ thì ... cho là thế đi . "

Cô nhếch mi : " Tôi không thích anh . "

Hồ Lam sớm biết câu đó rồi nên bản mặt vẫn bình tĩnh như thường , ậm ờ ừ .

" Tôi thích Song ... "

Cậu tặc lưỡi bất đắc dĩ chặn lời cô

" Ngừng , chị dâu tôi rất là nóng tính , cô bớt chọc vào ổ kiến lửa đi . "

Hiển nhiên Bảo Bình biết " chị dâu " trong miệng cậu là ai đành im lặng nghe cậu nói tiếp

" Chị ấy không phải hạng dễ đối phó đâu , cô còn chưa tìm hiểu kỹ chị ấy , chỗ dựa của chị ấy rất nhiều mà còn là trùm nữa ... "

" Có cả anh ? "

Hồ Lam gật đầu

" Có cả tôi , chị dâu nhìn đúng là tưng tửng dễ gần nhưng động vào thứ chị ấy thích thì không dễ dàng gì đâu , trừ khi là chơi chán rồi , nếu không kể cả là ai chị dâu đều liều giành lấy nó . "

Nói đến đây , anh bồi thêm một câu làm cô lặng người .

" Hai người ấy đính hôn rồi , Lão đại chỉ cần chị dâu , chị dâu cũng vậy , cô tốt nhất tránh xa hai người đó càng tốt , chẳng lẽ cô không nhớ trước cô bị bắt cóc ư ? Vì cô rất giống chị dâu , không ... chỉ giống kiểu tóc thôi mà cô đã hấp hối rồi , nhìn xem , nếu lúc đó lão đại biết cô chính là cô thì còn lâu cậu ấy đến cứu cô thoát khỏi bọn chúng . "

Phải ! Nếu như anh biết là cô không phải Sư Tử , có lẽ anh đã không gấp rút cứu cô rồi .

Cảm nhận lời nói mình có phần gay gắt , cậu cười hề hề , khoác vai cô , mờ mờ ám ám nói

" Nhờ đó mà tôi biết cô a~ , này , mặt cô sao tái mét rồi , chọc phải chỗ đau hả ? Haiz , tôi cảnh cáo cô thôi , mà cho dù cô không thích tôi cũng chẳng sao cả , tôi thích cô là đủ rồi . "

[ Bo : * lau mồ hôi hột * anh vô sỉ vừa thôi , anh làm Bảo Bình sợ rồi nè , bá đạo vừa phải thôi ]

Cô đẩy anh ra , đứng dậy chỉ thẳng vào anh , quát :

" Tôi không thích anh , người tôi thích là Song Ngư , dù cậu ấy thích ai tôi cũng mặc kệ , cho dù người anh ấy thích có là ác quỷ đi nữa tôi cũng phải chiến cho tới cùng , tôi thích thì không ai được phép giành , kể cả là Sư Tử . "

Quát một trận xong , cô chạy một mạch ra khỏi đó để lại Hồ Lam với gương mặt đẹp trai đờ đẫn

" Ôi ! Cuối cùng cô ấy cũng biết tức giận rồi , ha ha , mình đúng là đỉnh mà , con người luôn im lặng chịu đựng như cô ấy cuối cùng cũng tức rồi ha ha . "

Cậu ôm hai bên mặt mình , vẻ mặt sung sướng .

Đây có thể cho là dấu hiệu cô ấy " nhớ " đến mình không ?

--------

Bo : " Anh bớt làm trò con bò đi . "

Hồ Lam : * bá cổ * Con bò cái đầu em á , đó là khổ nhục kế biết chưa ...,"

À rồi , trò con bò được coi là khổ nhục kế , tiếng từng bước chọc giận còn hơn là tiến từng bước dỗ dành nịnh nọt ...

Tình cảm của Bảo Bình với Sư Tử ích kỷ ghê ý TT , coi ẻm Ngư như một món đồ thích thì giành mà không thích thì bỏ . Mà cho dù bỏ thì cũng có Hồ Lam nhà tui rồi :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro