Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giới thiệu nhân vật

Giới thiệu nhân vật

1. Phượng Hàn Nguyệt (Bạch Dương): Hộ pháp Thánh Tông

  Hàng giang tuyết đáng thương thay giai nhân trong bạch cốc
Chỉ vì người ly biệt thân hoá thành ngân điệp 
Tại chốn liêu nhân muôn vạn lưu luyến chính là tư tình
Tại chốn nhân gian muôn vạn biến hoá cũng chỉ giống như một vở kịch  

Ngoài rèm, tiếng tí tách đã nghe bao lần... Như sợi tơ nối trời đất làm một.. Tay áo xanh như có như không, sao lại quá mơ hồ?..​  

2. Phượng Y Y (Kim Ngưu): Điệp Y Nhi

  Phong là xuyên sơn quá thủy lướt nhẹ qua mặt
Hoa là rụng xuống bùn nhơ lại chẳng nhơ bẩn
Tuyết là ánh trăng tan trên mái hiên khi mặt trời mọc
Nguyệt là thiên thu vạn cổ, gần nhau trong gang tấc mà biển trời cách mặt  

Dù phải trải qua thời gian vô tận, bãi bể nương dâu.. Quyết không từ bỏ, nắm lấy đôi tay của người.. Đợi chờ kiếp sau tương ngộ.. Sẽ tiếp tục tình yêu này...​  

3. Lãnh Dạ Thi (Xử Nữ): Nhung Hoa công chúa

Ta rất muốn trải qua sinh tử hợp tan
Đi tìm lại nỗi nhớ đã đánh rơi
Nếu như người ở ngay trước mắt
Ta sẽ để người nhìn thấy
Ta rất muốn ở giữa không gian trời đất
Đi tìm lại niềm tin đã đánh mất
Dù cho theo đuổi cả nghìn năm
Cũng đợi người xuất hiện  

Bảy đời kết tóc chỉ là tâm linh của thần thoại.. Đêm thất tịch chỉ có thể đợi chờ thêm kiếp nữa.. Người là trời, là gió, là mưa, là ánh nắng.. Người là sự phản nghịch dịu dàng, đảo ngược một năm bốn mùa của ta..  

4. Thượng Quan Yên Đan (Song Ngư): Hoàng Quí Phi

  Nếu là hữu duyên, thời gian, không gian cũng không là khoảng cách
Nếu là vô duyên, cuối cùng gặp nhau cũng vô pháp hiểu ý.
Lấy việc không cần quá để ý, lại càng không nhu đi cưỡng cầu
Khiến cho hết thảy tùy duyên đi.​  

Quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời ta chính là gặp người.. Trong biển người mênh mông đó chỉ lặng lẽ nhìn về phía người.. Vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.. Câu chuyện của chúng ta đâu có thể coi là đẹp.. Cớ sao lại khó quên đến thế..​  

5. Mục Nhã Vân Khinh (Thiên Bình): Thái Y

  Hoa nở hoa rơi rơi đầy trời tình đến tình đi tình tùy duyên
Nhạn đi nhạn về nhạn không đỗ triều dâng triều hạ triều không yên
Đêm dài trăng sáng mộng thuyền quyên ngàn vàng khó giữ bước hồng nhan
Ngắm cánh hoa xinh hoa lại nở chợt e duyên đến duyên lại tàn ...  

Mưa bụi triền miên, giọt lệ yên chi nhẹ rơi vào khóe miệng.. Trầm ngâm nghe tiếng gió, lòng quặn đau.. Hồi ức khắc vào mảnh trăng khuyết.. Khó được trùng phùng.. Chìm vào giấc mộng cuồng si..​  

6. Mộ Dung Tình Tuyết (Thiên Yết): Đệ tử Bạch Vân Giáo

  Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng vì sao không nhìn thấy người.
Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng không thể yêu người...
Thực sự có kiếp sau ư?
Như vậy, ta nguyện không yêu người​  

Hồng nhan như họa, phút bối rối nhìn nhau chẳng nói nên lời, lòng này tái tê.. Niên hoa úa tàn, xoay người lệ tuôn như mưa.. Điểm đàn ngân nga ngay trước mặt mà xa tận chân trời.. ​  

7. Lãnh Ngạo Thiên (Ma Kết): Ngạo vương

  Người nói đừng tự tổn thương mình, đừng kết oán kết ân
Người với người sẽ quên nhau, rồi ta sẽ không còn nhớ người
Người nói đừng đắm chìm trong quá khứ, đừng hối hận rồi mới tìm cách
Nghĩ trăm vạn kế đưa người trở về bên cạnh
Thắp ngọn nến sầu, tương tư nhất thời tràn ngập

Ngàn hối tiếc viết nên giai điệu về người  

Giếng cổ sâu chứa đầy ánh trăng nhung nhớ.. Cánh đào hoa bỗng chốc bay.. Gió u oán, nước trong lạnh.. Chia ly buồn, dòng nước trôi, sao hỗn loạn..​  

8. Lãnh Dạ Hàn (Bảo Bình): Thiên Dạ hoàng đế

  Cả đời hữu tình, nào sợ bão táp phong ba
Bi ai bạc đầu, giữ chẳng được thanh xuân
Từ bỏ giang sơn như bích họa, đổi nụ cười nàng như hoa
Đổi lấy một đời này không vướng bận
Dù không oán, không yêu, không hận cũng tùy nàng
Trời đất bao la, đường tình mãi không dứt
Chỉ vì nàng khoanh tay với thiên hạ  

Đào hoa tận, huyên náo hóa thành tịch mịch.. Chỉ còn là khoảng tối mịt mù giữa hai ta.. Hồi tưởng một hồi, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa... Giữa thật giả đảo điên, ta thề sẽ nhất kiến chung tình..​  

9. Lãnh Dạ Ngọc (Cự Giải): Kỳ vương

  Ánh trăng bạc, ở nơi nào đó trong tim
Sáng đến vậy, cớ sao cũng lạnh đến vậy
Mỗi con người đều có một khoảng lặng đau thương
Muốn che giấu, nhưng càng giấu lại càng thấu tỏ  

Có nhau, cùng thắp nên ngọn lửa trong băng tuyết... Yêu người từ lúc mơ mơ hồ hồ thuở bàn cổ sơ khai.. Đẹp như những câu chuyện cổ.. Yêu người từ chốn mông lung tiền kiếp, kiếp này sang lẫn kiếp sau... Chỉ sợ bước qua nhau mà không hay biết​  

10. Lãnh Dạ Phong (Nhân Mã): Dận vương

  Nếu lưu danh thiên cổ, mà từ chối người mình yêu
Bỏ qua hạnh phúc rồi, ai lại vì người bận tâm
Nếu làm trò cười thiên cổ, bởi vì yêu mà chấp mê lại hồ đồ
Cũng không hối hận làm tín đồ của người  

Còn nhớ hay không ngày xưa đã vũ hóa trong tro tàn lửa cháy.. Là ác mộng trần duyên, là kiếp tro tàn hay xuy yên bốc lên.. Nỗi nhớ là bất diệt, là cõi niết bàn không sao tránh khỏi.. Biến thành ngôi sao sáng nơi trời tây, nguyện chờ người luân hồi..​  

11. Tiêu Huyên (Song Tử): Quốc sư

  Một ly rượu nhạt, ngàn không đủ
Một chén trà thơm, một ngụm say
Trà thơm rượu nhạt, say hay tỉnh?
Nửa giấc phù du, tỉnh hay say?  

Có tình, có nghĩa, có cốt khí là người.. Cứ từ từ dung nhập vào suy nghĩ của ta.. Vì duyên, vì yêu, làm tri kỉ vậy thôi.. Cớ gì cứ khiến đôi ta chia lìa..​  

12. Lôi Vũ (Sư Tử): Tướng quân

  Áo tân nương của nàng như ngọn lửa thiêu đốt cả chân trời
Tịch dương ngày đó, tựa dấu son khắc sâu vào tâm khảm
Trong mắt nàng, đào hoa kia xiết bao rực rỡ
Mà sao ta chỉ thấy, cả một trời hoa rơi
Ai có thể cho ta một lần được ngoái đầu nhìn lại
Để ký ức trở về với những tháng ngày xưa  

Thời gian trôi đi vội vã, nhân gian mấy phen đổi dời.. Hình ảnh người trên lầu cao ấy mãi khắc trong kí ức ta.. Rất gần mà rất xa, kiếp này đều là vướng bận  

13. Vân Tường (Thần Nông): Ám vệ

  Mơ một hồi nàng điểm đàn phong nhã
Tấu khúc bạc đầu giữa cảnh xuân hoa lệ
Tuyết mãi buông rơi chôn vùi mấy ngàn tầng tháp
Bóng trăng trong gương, nàng biết đâu thật giả
Lời thề bình an. Ôi sử sách vị tất đã lưu  

  Người giữa trời đất ngân ca bài ca ly biệt để ta lặng lẽ nhẹ giọng hòa tan.. Một tấm chân tình giờ biết ngỏ cùng ai.. Người đi, tâm ta cũng đi..​  

~~~~****~~~~

* Một số lưu ý

- Võ công là dựa theo cấp bậc phân chia từ thấp đến cao gồm có: Sơ Nguyên, Bạch Nguyên, Huỳnh Nguyên, Lục Nguyên, Thanh Nguyên, Lam Nguyên, Xích Nguyên, Tử Nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên, Thần Nguyên (mỗi cấp bậc có chín lần phân cấp). Huyền Tôn Nguyên Cảnh, Niết Bàn Nguyên Cảnh, Sinh Tử Nguyên Cảnh, Luân Hồi Nguyên Cảnh, Đại Thiên Tôn Cảnh (mỗi cấp bậc chia thành ba phần: tiểu thành, đại thành, đại viên mãn). Đạp Vân Kiều (chia thành bảy lần)

- Quỳnh Nguyên đại lục chia thành mười quốc gia. Đứng đầu là Phượng Vu Quốc, thứ hai là Phong Vân Quốc, thứ ba là Nhật Nguyệt Quốc, thứ tư là Yên Vũ Quốc, thứ năm là Thu Thủy Quốc. Còn lại là năm quốc gia thực lực không lớn bằng: Mộng Quốc, Lăng Quốc, Hi Hòa Quốc, Sơn La Quốc, Sở Viên Quc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro