Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 54: Hạnh phúc được bao lâu? (H)

  Sư Tử hôm nay đặc biệt có hứng tập thể dục.

  "Dậy đi chạy với em." Cô vỗ má người đàn ông đang ngủ say bên cạnh.

  Ma Kết chưa thể thích nghi với ánh sáng, nhíu mày kéo dài giọng:"Không thích."

  Sư Tử bật cười. Tại chính cô cũng chẳng hiểu sao hôm nay, vào giờ này mình lại tỉnh như sáo.

"Thế em đi một mình."

Không sao! Cô hôm nay rất vui..

  Lật chăn định xuống giường, người kia lại được đà sấn tới ôm lại.

  "Dạ Ma Kết." Cô búng mũi anh:"Anh ngủ tiếp đi."

"Không thích.."

".."

  "Anh mấy tuổi rồi mà còn làm trò này?"

  "Năm tuổi." Mắt vẫn không muốn mở ra, môi thì mỉm cười đắc ý gác thêm một chân nữa lên người cô.

  Sư Tử bĩu môi:"Thế à? Nhưng em ghét trẻ con lắm nên càng phải đi."

  Ma Kết dỗ không được, buồn cười cắn tay cô một phát chu miệng:"Hôn anh một cái anh đi với em."

  "Không thích." Cô nhại lại giọng anh vừa nãy lắc đầu.

"Độc ác." Anh lồm cồm bò dậy mặc áo.

  "Em ở cổng đợi anh." Cô chạy vào nhà tắm đóng cửa. Bước chân nhảy nhót như con sóc nhỏ, miệng ngân nga bài hát nhạc phim tối qua.

Triệu Sư Tử về thật rồi này!!

  Anh bới lại mái tóc bù xù cho đúng nếp, giấu thế nào cũng có thể nhìn ra khóe môi cong cong.

.......

Đèn tắt..

  Bóng tối lần này khác với mọi khi bởi vì cô không sợ.

  Châu Song Ngư cố gắng đè nén nhịp tim như trống đánh ôm lấy cổ anh.

  Trước khi đến thành phố A, Châu Song Ngư trong mắt mọi người là một cô gái thô cứng, không một chút thục nữ. Sau đó chính bản thân cũng cảm thấy nên làm điệu một chút..

  Giường anh thật lớn, khắp nơi đều có cảm giác thân thuộc.

  Môi mỏng bị anh hôn đến sưng đỏ. Xử Nữ mỉm cười hôn lên vành tai thì thầm:"Em nên học cách chủ động."

  Cô buồn cười rụt cổ đánh vào vai anh. Ăn nói vô sỉ, người ta đang ngại gần chết.

  Một tay anh ôm lấy cô, tay còn lại không yên phận ngao du khắp cơ thể, tỏa nhiệt như thiêu rụi mọi thứ.

  Quả nhiên là một kĩ năng của cánh đàn ông, quần áo của cô và anh sớm đã nằm dưới sàn nhà. Hai thân thể hòa làm một, học theo tổ tiên lõa lồ quấn quýt. (Tôi chết mọe với quả văn vẻ của mình 🙏)

  Xử Nữ một đường hôn dọc từ cánh mũi xuống tới xương quai xanh. Cần cổ thon nhỏ trắng mịn, anh hít hà mùi hương quen thuộc từ cô cắn một ngụm.

"A.." Cô kêu lên khe khẽ:"Đau."

  "Anh phải phạt em." Xữ Nữ liếm lên vết cắn, tay phải kích thích đóa hồng trong tay:"Em có rất nhiều lỗi."

  Song Ngư từ đầu đến cuối không dám mở mắt, hồi hộp đến mức ngón chân co quắp.

  Nói thật là xem phim đen còn dễ thở hơn bây giờ.

  "Em.. là lần đầu.." Cô cắn môi:"Kinh nghiệm tất cả đều không có."

  Cô nghe được tiếng cười từ phía anh, xấu hổ cựa quậy.

  "Anh vui lắm." Xử Nữ xiết cô trong vòng tay:"Thật đấy."

  Hoài nghi trong anh vẫn chưa sáng tỏ, nhưng anh biết ít nhất bây giờ cảm xúc của cả hai là nghiêm túc. Cơ thể cô trước sau hồi hộp nóng bỏng, anh nhất thời cảm thấy điên cuồng.

  Song Ngư khó chịu xoay người, lại đem chính mình gần lại với anh hơn.

  Xử Nữ đối với cô gái nhỏ này muốn đem thời gian dây dưa kéo dài đôi chút, nhưng không ngờ bản thân cũng bị cô làm cho khó kìm chế.

  Bàn tay xoa nắn cánh mông nhỏ rồi từ từ tiến về hoa huyệt thần bí. Song Ngư thở mạnh chôn mặt vào ngực anh, cắn môi tránh bật lên tiếng kêu.

  "Haizz Châu Song Ngư!" Xử Nữ cảm thán, tiếng thở nặng nề phả vào đỉnh đầu cô.

  Anh ngậm lấy môi cô, nắm chặt bàn tay cùng nhau trầm luân.

  Châu Song Ngư cuối cùng cũng được nếm trải cái gọi là lần đầu, cảm giác như người bị xé làm đôi.

  Đêm nay trong tâm trí cô dường như thật ngắn ngủi, chỉ trong chớp mắt là lại phải đối mặt với những cảm xúc giả tạo, với những người không mong muốn.

  Liệu rằng một ngày nào đó, khi mọi chuyện đều phơi bày không che dấu. Cô có hay không nhận lại ánh mắt thương cảm từ phía người cô yêu..

......

  Thời tiết sau mấy ngày mưa mát mẻ chiều lòng người. Sư Tử mặc đồ thể thao đứng trước cổng lớn ngắm nhìn một chút, toàn thân khoan khoái.

  Do trời đẹp hay tại lòng người có chuyện vui?

  Cô và anh lại một lần nữa chính thức quen nhau, sau tất cả lại cùng đồng thuận nắm tay bước tiếp.

  "Bão qua rồi.." Cô hít đầy một phổi không khí trong lành cảm thán.

"Triệu Sư Tử?"

  Từ xa có tiếng gọi, giọng nói hơi quen tai.

Cô không muốn tin quay người.

"Trưởng phòng Hạ Nguyên Bình."

  Hai người nhìn thấy nhau tưởng chừng như thấy ma, khó tin dụi dụi mắt. Hạ Nguyên Bình tiến lại gần ngắm cô một lượt, rồi lại đảo mắt qua căn nhà to khủng khiếp đằng sau thắc mắc:"Nhân viên Triệu! Hóa ra cô nhờ Lâm Linh xin nghỉ để đi chơi cùng đại gia sao?"

  "Anh nói cái gì vậy?" Cô giậm chân:"Tôi chỉ là đang có công việc quan trọng ở thành phố B, qua đây công tác."

  "Công tác mặc đồ như cô chắc tôi tin." Hạ Nguyên Bình bĩu môi.

  "Thế còn trưởng phòng? Anh vắng mặt nhiều ngày cũng là do trốn đến đây chơi còn gì."

  Hạ Nguyên Bình bặm môi muốn trừ lương con nhỏ trước mặt, thở dài:"Nhà tôi ở đây. Mẹ tôi ốm dĩ nhiên con trai phải về chăm sóc." Nói rồi ấn trán cô:"Sao? Hay cô chê tôi nghèo? Mười mấy năm cống hiến cho MK cũng phải đủ cho tôi có căn hộ ở khu này chứ."

Sư Tử nghẹn họng, không cãi nổi nữa.

  "Sư Tử đi thôi." Dạ Ma Kết thật thức thời, ngay lúc gay cấn nhất liền xuất hiện. Bộ phim sóng gió cuộc đời cô Triệu tiếp tục có phần hai.

  "Giám.. giám đốc.." Hạ Nguyên Bình bịt mồm trợn mắt chỉ vào anh rồi nhìn xuống cô:"Sư Tử.."

  Sư Tử lắc đầu xua tay:"Trưởng phòng anh bình tĩnh nghe tôi nói. Tôi và giám đốc là.."

  "Chúng tôi yêu nhau." Dạ Ma Kết bắn một phát súng, mọi hành động ngưng trệ.

  Oa Sư Tử! Hãy tưởng tượng một chút đến hôm mày đi làm lại.

"..."

  Quá máu chó! Cô không nghĩ mình giống như nữ chính bị phỉ báng công khai như trong phim truyền hình của mẹ.

  Cô lén lút nhìn anh, rốt cuộc bị anh véo một cái không thương tiếc.

  "Có thể là do hôm qua thiếu ngủ nên hoang tưởng, cảnh này không thể là sự thật." Hạ Nguyên Bình lẩm bẩm.

  "Trưởng phòng Hạ! Tất cả những gì anh nhìn thấy đều là thật." Ma Kết nhếch mép đem hai bàn tay đang đan vào nhau giơ đến.

  Anh biết trêu ngươi kẻ khác từ lúc nào vậy?

  "Sao có thể?" Hạ Nguyên Bình nói lớn:"Gu của giám đốc là Triệu Sư Tử ư?"

".."

Cáu!!

"Này! Tôi làm sao?" Cô hét lên.

  "Đấy đấy chính nó. Cô chỉ chực chờ để cãi tay đôi với cấp trên thôi."

  Ma Kết nắm lấy tay cô kéo ra phía sau, bản thân mình chen vào giữa vỗ vai Hạ Nguyên Bình:"Trưởng phòng Hạ, bây giờ là thời gian tốt để chạy bộ. Anh thân là cấp dưới cũng không nên cản trở."

  Nói rồi kéo Sư Tử đi về hướng ngược lại.

  Cô được đà sống chết chạy, không muốn quay ra sau nhìn vẻ mặt ai kia.

*Ăn nhẹ thôi nha các cô các nàng 🙈 nặng đô quá tôi áy náy ák..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro