Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. đồ điên , mau cút đi


Giờ tự quản rất chi là bình thường , Ning Ning nhiều lúc chả thể biết em vì sao lại bị thầy phạt chạy năm vòng sân , bởi cuộc đời em xui xẻo tận mạng đã bị phạt còn gặp bà cố này chọc quê nữa thứ gì chịu nổi , lát chạy xong bay lại đá cuống họng cho biết mặt , má người ta như thế rớt kiểu nào được , hơi nhiều thịt thôi tựa tựa bánh bao mới hấp thôi mà bà chị đó nỡ lòng nào nói vậy , chả khác nói em béo . Hức huhuhhu em giãy đành đạch cho chị coi đồ hấy ghéc nhà chị !!

"Cố lên em , còn một vòng nữa thôi Ning Ning giỏi nhất !"

"Giỏi cái đầu nhà chị ý ! Ngon vào đây chạy thay tôi này , ở đó chọc quê tôi đi nha , tôi mà chạy xong chị coi chừng chị với tôi"

"Ơi tôi có làm gì em đâu nhờ ? Người ta có ý tốt thế còn gì ?"

"Này nhá , thứ tôi cần không phải ý tốt của chị mà một chai sì ting 15k ngoài canteen hiểu chưa ?"

Thì ga bé Ning muốn trở thành báo thủ Bình Dương , nếu em muốn thì chị chiều , chai sì ting chục cái tẩy đá chị đây không thiếu thiếu mỗi em về xơi , ở đây chị không sĩ như Kim Minji , cũng không gia trưởng như Kang Haerin , ngáo ngơ không hiểu lòng phụ nữ giống chú em Cà Ri Ấn Độ nào đó , chị là tinh hoa hội tụ , mười điểm không có nhưng nên thưa chú Lại Văn Sâm , Uchinaga con xin chọn đáp án cuối cùng là chạy lại bưng em lên tay bước nhanh xuống canteen cho em tha hồ mà chọn , từ sì ting cho tới tẩy đá , bao nhiêu cũng được muốn đá tảng xây dựng cũng xin đặt về cho em .

"Nè bỏ tôi xuống coi bà zà này !!" Em giãy dụa hết sức đấm đá vào lưng kịch liệt bày xích sự gần gũi trước nơi đông người , mà sao em đã cố gắng lắm rồi , đánh có đánh , đá có đá thậm chí còn cắn bả vai Uchinaga một cái , em nghĩ nó đau đến thấu xương nhưng người vẫn không chút phản ứng tiếp tục bế em đi , lúc đầu em tưởng chỉ thuận theo ý em đến canteen thôi , ai ngờ chị ta lướt ngang như một cơn gió không cho em chút thời gian nảy số bắt đầu nghi ngờ nhân sinh .

"Này thôi ngay gọi tôi là 'bà zà' đi nha chưa ? Chúng ta bằng tuổi và tôi chỉ hơn em bảy tháng mà thôi "

"Dị là già rồi , chứ bạn tưởng bạn trẻ à ?"

Chạm đáy của nỗi đau...lớn hơn có bảy tháng là già đó hả ? Ai khóc cho Aeri bây giờ . Liền chau mày đánh cái bóp vào mông em đồng thời không biết vì nguyên do gì mà sau cái đánh đó Ning Yizhuo cứ như bị tắt nguồn , chả còn quậy phá , chả còn huơ tay múa chân lung tung choàng tay qua cổ chị , gục mặt vào vai với nét mệt mỏi dai dẳng . Phải thôi , chạy năm vòng sân không mệt mới lạ , thương em tôi còn đâu là chân nữa .

"Sao không nói gì nữa ?"

"Giờ một là chị thả tôi xuống , hai là tôi sẽ nói mẹ tôi chuyển trường"

Giật mình vì không nghĩ em dùng cách này đe doạ mình , ẻm nghĩ mình sợ sao ? Đúng mình sợ thật .

Sắc mặt biến đổi , khó hiểu em chẳng thể nhìn thấy nó giờ đã cau có thế nào nhưng em cảm nhận được vòng tay đang siết chặt hơn . Cánh cửa căn phòng mở ra em nhận ra mình có chút nghẹt thở do lực tay quá lớn , ngẩng đầu ngó nghiêng cảnh vật xung quanh , đây chả phải phòng dành cho học sinh có thể tự ý vào , bàn làm việc để bản tên , sáu cái ghế xếp thành vòng cung , nó không có tên nên đoán phần nào dành cho những người điều hành trường học , nhưng sao Uchinaga Aeri chả cần quan tâm mọi thứ , trực tiếp bế em vào đây , lỡ như ai thấy được chắc chắn lập bị ăn biên bản cho coi , em còn lạ gì chỉ là chấm hỏi vì sao Aeri lại có quyền cho chân tới nơi này ?

Đặt mông Ning Ning lên thẳng bàn làm việc khiến em vội vã trèo xuống , gia đình em cất công lắm mới cho em vào đây học , giờ lại cả gan ngồi lên bàn ban giám hiệu , có chết em cũng chẳng dám ngồi lâu .

Bật cười trước biểu hiện cô bạn nhỏ , thấy em sợ sệt lau lau mặt bàn lần nữa ẵm em quay về chỗ cũ , hai tay chống xuống mặt bàn , nhốt bạn nhỏ ấy trong lỗ hổng giữa đôi cánh tay . Môi đỏ bởi màu son đậm đà cong lên một đường tuyệt hảo , nghiêng đầu xem em ấy trốn thoát bằng cách nào .

"Chị định giết tôi à ! Mau tránh ra lỡ thầy hiệu trưởng vào thấy tôi ngồi lên bàn có mà vị đuổi ra khỏi trường đấy nghe không ! "

"Hiệu trưởng Kim không có quyền đuổi em xuống vì cái bàn này thuộc quuyền sở hữu của tôi "

"Nói nhảm gì đấy ? Có biết đây là đâu không , lát nữa thầy vào không chỉ có tôi chết mà chị cũng chết đ-!?" Chưa dứt câu đã bị cái chỉ tay làm ngờ nghệch bản tên đen huyền khắt tên Uchinaga Aeri hoàn mĩ không vết trày xước , bóng loáng có khi soi được khuôn mặt trắng bệch của em nữa là .

"Là thật hả !!?"

"Ai lừa em ? Nhìn đi , mọi bàn làm việc ở đây điều có tên trên đó , căn phòng này thuộc sở hữu của các vị thuộc hội đồng trường "

"Ngoài hiệu trưởng Kim còn ai nữa sao ?"

"Em nghĩ trường mình đơn giản vậy à ? Em lầm rồi , hiệu trưởng Kim chẳng qua chỉ là đại điện trên pháp lý mang danh hiệu trưởng nhưng quyền lực hoàn toàn nằm trong tay chúng tôi . Em thử nhìn các cái tên điền trên bản đi , đâu ai xa lạ với em đúng không ?"

Đúng thật , chả ai xa lạ nhưng nó mới là cái khiến em thêm dè chừng hơn . Kim Minji , Yu Jimin , Huh Yunjin , Uchinaga Aeri , Ahn Yujin cuối cùng là Kang Haerin , còn ngắm mọi cái tên chỉ làm em rụt rè , không dám chạm vào Aeri lần nào nữa , hàng chục câu hỏi hiện ra trong đầu . Hoá ra từ trước đến giờ mọi thứ không đơn giản như em nghĩ . Cứ cho rằng họ chỉ đơn giản có tư bản chống lưng , không ngờ thế lực lớn ban cho họ toàn quyền sở hữu ngôi trường khổng lồ hoạt động ngầm không ai nghe đến , hèn gì cái hôm Yu Jimin bị tác động Choi Seokhyun lại bị đuổi khỏi trường nhanh chóng . Vậy nãy giờ em đấm đá chị ta ? Trời ơi chơi ngu rồi , kia chỉ một cái đã mất tâm hơi , em không chỉ đánh còn cấu xé tùm lum thôi xong đời Yizhuo , còn đâu nữa mà khóc với sầu .

"Hì hì Aeri à cho bé nhin nhỗi , nãy giờ bé bị vong nhập không phải bé đánh chị đâu , chị đừng đuổi bé mà , làm ơn xin luôn đó " chắp tay cầu xin mếu máo mong chị ta có thể rũ lòng thương đừng tống cổ em ra khỏi cổng , em mà bị đuổi chắc có nước đi dọn dẹp vệ sinh môi trường cho hàn quốc, cụ thể hơn là nhặt ve chai mất .

Không trả lời bằng lời nói , ranh mãnh để lại dấu môi son hằn trên má người chắp tay cầu khẩn trông đáng yêu làm sao , ai mà nỡ đuổi em ? Đuổi rồi còn ai đâu mà ngắm . Suy nghĩ đến đây Aeri tự thấy mình tệ , trêu đùa em thế này vui sao ? Hành động ấy chứng minh điều gì cho cách mình đối xử với em , có ai không yêu mà như vậy không ? Làm gì có mà nghi vấn , bây giờ có mười Uchinaga Aeri cũng không chứng minh được .

"Đừng có hôn tôi ! Tôi ghét chị lắm , không thích đâu !"

"Tại sao ? Tôi làm gì em à , sao em lại có thành kiến với tôi thế ?"

"Xem lại cách chị đối xử với các người con gái khác , cá chắc tôi sẽ giống vậy , tôi không đủ mạnh mẽ để ngăn cản mình nên làm ơn , đừng làm tôi rung động"

"Em sợ tôi trêu đùa em sao ?"

"..."

"Em đúng lắm , tôi là một đứa tồi tệ của tồi tệ , hãy cho tôi thời gian được không ? Đừng cho rằng hành động của tôi là trêu đùa , không phải thế đâu...em ơi"

"Em không dám tin Aeri à , làm ơn em không thể làm chủ trái tim mình , cầu xin chị "

"Em cho là chị đang đùa cợt thôi sao ? Chị xin thề với em , mọi điều chị làm điều là thật lòng nếu có ý lừa dối xin Chúa cắt đứt một mạch cổ của ch-"

Không để Aeri nói hết , em vội vàng bịch miệng chị lại tránh thốt ra những điều chẳng nên , đứt mạch cổ chả phải đồng nghĩa chết đi rồi sao ? Tại sao lại độc địa làm em chả muốn chị nói nó một lần nào nữa , Aeri à...chả khác nào chị đang thao túng em ? Em làm sao không tin khi lời thề được thốt ra với Chúa .

"Suỵt , không nên nói nữa Uchinaga Aeri ,em sẽ tin chị lần này cơ hội chỉ có một lần duy nhất , em sợ đến lúc chị không cần em nữa chính em sẽ là người đau khổ " ôm lấy khuôn mặt tựa nghìn đoá hoa rực rỡ , áp trán mình lên đỉnh đầu người nọ , thứ em sợ nhất có khi nó sẽ diễn ra vào ngày không xa .

"Đừng lo lắng chuyện đó , không ai bằng em cả chị sẽ làm em khác với những cô gái ngoài kia Ning Ning à"

"Bằng cách nào hửm ?"

"Biến em trở thành duy nhất"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro