
TháiHải(P5)
Từ sau vụ đó, Thái lại im lặng ko nói chuyện mà cũng ko chơi với Hải nữa, Thái cũng trở về tính cách ban đầu của mk, lạnh lùng, vô tâm
Mà cũng kể từ đó Hải cũng trở về với cuộc sống của mk, tuy Hải ko như Thái, vẫn có bn chơi nhưng cuộc sống thiếu Thái như thiếu đi 1 cục nợ suốt ngày quấn quanh cũng thật là BUỒN TẺ, Hải ôm cằm nghĩ:'Vậy là từ nay chúng ta như chưa hề quen bt như vậy sao?Mk ko hiểu tại sao cậu ấy lại giận mk như thế?Mk đâu có lm j sai(cái sai của m chính là ko bt mk đã lm sai điều j đấy con ạ😑)'
Thái Hải đi trên hành lang nhìn thấy nhau, lướt qua nhau vô tình, như chưa hề gặp nhau, cả 2 như chưa từng bước qua đời nhau, tất thảy mọi thứ đều biến mất ko 1 tăm tích
Thái bỗng ngừng bước, ngoảnh mặt nhìn theo bóng lưng của Hải, tim bỗng tim dấy lên nỗi xót xa
*THỊCH*
'Đau quá',Thái để tay lên ngực trái nắm lấy áo nhăn nhúm
-------là ta, I'm back, giải phân cách đây-------
Hải thực sự ko chịu đc nữa, ko hiểu tại sao Thái ko chịu ns chuyện vs mk, thật ra thì... Mk có hơi nhớ....(chòi oi ghê chưa kìa😒)
Hải lấy 2 tay đập liên tục đập vào má tự nghĩ:'mk đang nghĩ cái j thế này, ai lại nhớ tên đó chứ'(cơ mà lúc đầu tôi nhớ là thg Hải nó bám thg Thái trước mà, ai nảo lởn vởn trước mặt nó lm chi để h khổ), đang suy nghĩ lung đột nhiên...
Thái đứng dậy, bước qua bàn Hải, đặt lên bàn 1 hộp sữa, mặt vô cảm "lướt nhanh như gió" ra khỏi lớp(quảng cáo dầu nhớt à?)
Tại sao Thái lại đưa Hải hộp sữa?
Đừng hỏi!!!!Hồi tưởng đi
---quay ngược dòng tg trở về hôm Thái giận Hải--
Thái ngồi trong lớp ko nghe giảng, toàn ngẩn người nhìn Hải tự nhủ:'Dạo này ko chịu ăn uống lại gầy đi rồi, cứ cách mk ra là người lại như bộ xương di động, đúng là ko thể ko quan tâm mà', Thái thở dài, đã tự nhủ là giận là lại...Thái thở dài (part 2)
----Trở lại thực tại-----
Hải nhìn chăm chăm hộp sữa, cảm thấy có j ấm áp đang chảy trong tim (Hố hố yêu rồi yêu rồi😗)
----
Bị bọn bn ném đá quá nhiều, cảm thấy đáng sợ😖
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro