Văn học Việt hóa ngôn tình
-A Phủ nói với Mị: "Cuộc đời anh là một đường thẳng, nếu có gấp khúc chỉ vì để gặp em!"
-Thúy Vân: Ta thấy được gì trong đôi mắt si tình của chàng, mội đời dang dở của mình hay một mảnh tình vốn chẳng thuộc về ta
-Thủy Tinh: sính lễ ban đầu cha nàng đưa ra vốn đã không muốn ta lấy được nàng.
-Mị Châu: "năm ấy là ta tự nguyện trở thành kẻ phản quốc để người đời chửi rủa, chỉ mong thứ tình cảm chấp niệm ấy không phải tự ta đa tình"
-Trọng Thủy "Tình yêu ta dành cho nàng là thật, ta phản bội nàng cũng là thật . Nguyện lấy cái chết để chứng minh cho nàng thấy ta cũng yêu nàng"
-Thuý Vân :"Đôi lúc em nhìn vào đôi mắt của anh, em cứ ngỡ đó là dáng hình thân thương của chị hai em..."
-Nghệ thuật là con dao đi vào trái tim mà không để lại dấu vết nhưng cũng có thể là liều thuốc cứu vãn trái tim ấy
-thúy kiều: đừng nói với chàng ấy ta còn yêu, đó là sự tôn trọng cuối cùng ta giữ cho chính mình
-Thúy Kiều : "Tình vẫn còn nhưng ta đã không còn tư cách, xin nguyện kiếp này làm tri kỷ kiếp sau có duyên hứa hẹn bù đắp"
-Mị Châu: Ta yêu chàng mà làm nước nhà vốn đang yên bình bỗng trở nên hỗn loạn, nhân dân lầm than. Ta cũng vì chàng mà ruồng bỏ cả sinh mệnh của chính bản thân ta, bị người đời khiển trách vì tội phản quốc vậy nỡ sao chàng vì hư vinh mà nỡ lòng phụ ta, phụ người con gái đã yêu chàng rất nhiều..
-Thúy Vân:"Từ ánh mắt chàng ta thấy còn lưu hình bóng của người đó.Chỉ trách khi xưa ta vội đồng ý trao duyên"
-Thúy Vân: Điều tồi tệ nhất là dùng một người để quên một người. Hình bóng còn vương trong mắt chàng làm ta thấu tâm can. Đau lòng đến tột cùng.
-Mị Châu nói với Trọng Thủy" cái sai lớn nhất của thiếp là tin vào tình yêu dối trá của chàng, dẫu sai thiếp vẫn chấp nhận"
-Cám : ta bỏ mặc tất cả chỉ mưu cầu thứ hạnh phúc tưởng chừng đơn giản thế kia , nhưng thật khó. Một kẻ nhu nhược đến mức thảm thương 😌
-Thị nở : tình yêu của chàng dành cho em rất thuần khiết và mãnh liệt và em rất quý chàng nhưng tại sao chứ chúng ta có duyên lại không có phận
-Trọng thủy nói với Mị Châu "Hẹn nàng kiếp sau. Chúng ta sẽ làm lại mỗi lương duyên dang dở này....Ta yêu nàng nhưng ta cũng là người hại chết
-Thủy Tinh : như một kẻ đến sau ta chỉ mong nàng hạnh phúc , xin nguyện hòa làm gió ở cùng nàng dù chỉ phút chóc
-Sau bao thăng trầm sóng gió tôi chỉ có 1 giấc mộng là về bên em
-Thúy Kiều: xin chàng hãy quên thiếp đi và tiến về phía trước cùng với Thúy Vân, kiếp này ta có duyên nhưng không có phận. Hãy coi tình ta là một đóa hoa, vì hoa nào cũng chóng nở nhanh tàn rồi cũng sẽ về với đất mẹ, tình ta bất tử trong văn chương nhưng lại hóa đá giữa dòng đời vô tận.
-Lục Vân Tiên: "Ta và nàng gặp rất nhiều chuyện xấu, chịu rất nhiều tai ương nhưng thật may mắn, chúng ta chưa từng phản bội nhau dù chỉ một chút..."
-Thúy Vân : chàng có từng bao giờ yêu thiếp dù chỉ 1 lần hay chưa . Hay thiếp chỉ là 1 người thay thế trong lòng của chàng....
-Trọng Thủy: Vừa chữ Hiếu, vừa mang chọn chữ Tình một đời ta không thể gánh cùng nhau. Ta xin hẹn nàng kiếp sau sẽ gánh nguyên tình yêu này với nàng
Mị Châu:"Vì ta luôn mù quáng tin vào chàng nên đời đời vẫn oán trách ta,nhưng ta chỉ cần chàng đã từng yêu ta,thì dù được chọn lại ta vẫn tin chàng"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro