(VKook): NẮNG
Ánh nắng mặt trời chiếu qua kẽ lá. Taehyung ngồi trên ghế đá, tay cầm hai ly kem hướng ánh mắt cười với người trước mặt.
"Taehyungie, bắt anh đợi lâu rồi."
JungKook chạy lại chỗ anh sau khi đã chơi xong trò vòng xoay ngựa gỗ bên kia. Tính cậu khá trẻ con và anh yêu cái tính cách ấy của cậu. Taehyung đưa ly kem qua rồi tủm tỉm nhìn cậu ăn mà quên mất ly kem trong tay mình đang tan chảy. Chợt! Nụ cười kia tắt ngúm. Anh hoang mang đứng dậy, đưa mắt nhìn ngó khắp nơi trên đường tấp nập người.
"Kookie! Kookie..."
Anh bối rối, cả người bồn chồn không yên. Đôi chân chen chúc qua những đôi chân. Dòng người xô đẩy về một phía, anh lạc cậu?
"Taehyungie, em ở đây!"
Tiếng cậu phát ra từ đằng sau anh. Một giọng nói trong trẻo như tiếng chim hót ban mai. Nơi cậu đứng mặt trời chói lòa.
"Kookie..."
Anh chập chừng đi đến chỗ cậu, đám đông tản ra để dành cho anh một lối đi nhỏ, thời gian ngưng đọng. Cậu đứng đó mỉm cười dang rộng cánh tay chỉ để chờ người con trai ấy chạy đến ôm chầm lấy mình. Và rồi tất cả tan biến, ánh nắng cũng không còn vì mặt trời đã trốn sau những đám mây.
Anh khụy xuống, hai tay ôm trước ngực. Hai hàng nước mắt lặng lẽ lăn dài. Tất cả hình ảnh của kí ức ấy một lần nữa ùa về.
Anh, mất cậu thật rồi!!!
Ánh nắng kia đã không còn ở bên anh nữa. Anh thích nắng nhưng cũng chẳng ưa gì nắng. Chính nắng đã đưa cậu tới nhưng cũng chính nắng đã đem cậu đi khỏi anh.
Đó là một ngày đẹp trời đầy nắng ở một nơi đầy hoa!
End đoản 1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro