Part 5
Căn nhà tôi ở là một tòa nhà được xây 9 tầng, có thang máy, đầy đủ tiện nghi. Chủ nhà xây lên trong khu dân cư để cho các hộ gia đình thuê. Nó đại loại như một khu cung cư Mini cao cấp. Tôi thuê một phòng khép kín ở tầng 8, đầy đủ tiện nghi. Nội thất cũng tương đối hoàn chỉnh.
Đưa con bướm về tổ chim của mình, tôi hạnh phúc như thằng ngố vừa cưới được người vợ về nhà. Thì đêm nay chẳng phải động phòng hay sao. Vào thang máy, tôi và con nhóc đã quấn vào nhau như cau với trầu. Con nhóc đu luôn lên người tôi hôn hít. Tôi lấy tay đỡ vào mông khi con nhóc quặp chân vào hông tôi. Kiểu hôn của con nhóc hôm nay nó mãnh liệt, thèm khát. Tôi hiểu, chắc nó nhớ tôi lắm. Tôi cũng chẳng khác nó là mấy.
Để con nhóc cứ đu trên người tôi như con nhái, cánh cửa thang máy mở toang. Thấy có ông bà già đang đợi thang máy chúng tôi cũng mặc kệ. Chẳng thèm quan tâm, bế con nhóc tiến về phía cửa nhà mình. Tôi mở cửa nhà trong khi con nhóc vẫn ôm xiết lấy cổ tôi.
Tách..... Cái chốt cửa nhà tôi kêu lên là con nhóc đã được tôi đè luôn trên cái giường lạnh lẽo trông thời gian tôi sống. Đầu con nhóc còn kê luôn lên cái quần xịp tôi đang vất trên giường. Con nhóc mặc cái áo phông trắng cùng chiếc váy xinh xắn đang nằm thả lỏng toàn thân trên giường. Ánh mắt thì vừa mời gọi, vừa lo lắng. Tôi đứng dậy cởi luôn chiếc áo sơ mi vất xuống sàn nhà. Đổ sầm lên người con nhóc. Chống cánh tay lên và nhìn vào mắt con nhóc đang nằm dưới mình.
- Anh nhớ Phương Anh lắm.
Tôi nói theo bộ óc và trái tim đang điều khiển. Ánh mắt thì nhìn con nhóc như thằng đang phê ma túy.
- Chỉ mỗi Anh là biết nhớ sao. Em điên lên vì nhớ anh cơ.
- Đừng nói với anh là em chưa chuẩn bị cho điều này nữa nhé. Đồ keo kiệt của Anh.
Tôi lấy bàn tay bóp nhẹ vào cái cổ trắng bóc của con nhóc. Mắt nó nhắm lại, da ở trán cũng chụm lại theo.
- Hôm nay em sẽ chiêu đãi hoảng tử của em một bữa bội thực luôn, được không? Em đã chuẩn bị và chờ đợi ngày hôm nay lâu lắm rồi. Từ bữa anh bước ra khỏi nhà em cơ. Nhưng em vẫn sợ lắm anh ơi.
Tôi sướng điên lên vì con nhóc. Nói thật anh em, không phải sướng vì được làm tình thực sự, mà tôi sướng vì tình yêu con nhóc dành cho tôi. Thứ tình cảm tôi đã đi tìm từ rất lâu, sau khi tôi ở trại ra.
- Chuẩn bị những gì, anh xem nào.
Con nhóc ôm lấy cổ tôi, dúi cái đầu thơm phức vào ngực tôi xấu hổ. Mùi nước hoa của con nhóc làm tôi hưng phấn hơn. Tôi ôm con nhóc, thả cái đầu nó xuống nêm và đặt lên môi nhóc một nụ hôn. Tôi hôn nhóc rất nhẹ nhàng, hai cái lưỡi quấn vào nhau mềm mại, ướt át. Mắt con nhóc bây giờ đã lờ dờ. Vừa hôn, bàn tay tôi vừa xoa vào mặt, vào má, vào cổ con nhóc. Tay nhóc cung không để được yên, nó xoa lên ngực tôi, lên vai, lên cổ rồi sau gáy. Cánh tay như cố kéo cái đầu tôi càng sát với mặt nó hơn. Chúng tôi cứ thế hôn nhau rất lâu, chỉ có tiếng nước bọt lép bép là tồn tại. Tôi với con nhóc và các đồ vật xung quanh như vô hình.
Con nhóc nằm bất động, chỉ có hai cái đùi là hé mở ra thêm chút xíu. Nước thì khỏi nói. Anh em thử kiếm quả nhót (không biết dân trong Nam có biết không nữa), cắn một phát. Nước bọt anh em tướt ra như nào thì bướm con nhóc của tôi nó đua với miệng các anh em luôn (ví cái miệng anh em lầu xanh với bướm con nhóc cho nó gàn gũi, anh em thông cảm).
Miệng tôi bắt đầu hôn xuống bụng, xuống rốn. Tôi kéo luôn cái quần lót con nhóc ra rồi úp hẳn cái mặt vào mà liến, mút thứ nước ở bướm con nhóc. Bây giờ mặt con nhóc như bị lên cơn. Tay cần đầu tôi dí vào bướm, cái mông thì ưởn lên giật giật. Nước cứ chảy ra xối xả. Chảy xuống cả cằm tôi. Cái mùi bướm nó làm tôi như mộng du trở lại. Con nhóc vừa hẩy cái mông vừa rên lên trong cổ họng.
- Ui .....zời....ơi.... Em sướng quá anh ơi......... a, a.
Tay con nhóc nắm chặt lấy tóc tôi làm đau điếng.
Tiếng rên của con nhóc làm tôi càng hưng phấn, tôi càng liếm mạnh vào bướm. Cái lưỡi càng chọc sâu hơn chút vào cái lỗ bé xíu của nhóc. Có lúc tôi ngậm miệng lại dùng hai cái môi chu lên chà sát vào bướm của nó. Nước loang lên cả mũi, má tôi. May mà con nhóc không sinh năm con Mực. Nếu không, chắc lúc đấy mặt tôi đen thui là chắc. Tôi hỏi con nhóc bằng cái miệng đầy nước.
- Thích không vợ yêu.
Con nhóc nghe tôi đổi cách xưng hô thành vợ. Mặt nó cười tươi như con đười ươi. Tay thì vẫn cầm tóc dí cái đầu vào bướm.
- Cảm ơn chồng, Em yêu chồng lắm.
Nghe con nhóc nói xong tôi bật luôn dậy, đứng lên trên giường cởi phăng chiếc quần dài và cả quần lót vứt luôn vào góc giường. Con ku được giải phóng khỏi quần, nó chỉa thẳng ra kiểu kim đồng hồ đang chỉ 3 gờ sáng, mà không phải, hình như là hai giờ. Chếch lên trên một chút. Ít ấi chỉa con ku kiểu ngang vậy lắm.
Quỳ xuống cởi luôn chiếc váy đang quấn ở bụng con nhóc ra khỏi người. Để lại duy nhất cái áo con cho dâm đãng. Tôi lại cúi xuống vục mặt vào bướm nhóc mà liếm tiếp. Lần này tôi nằm ngược với con nhóc. Con nhóc hiểu ý, không giống như lần trước, nó cầm luôn vào thằng ku, tay còn lại cầm luôn vào hai quả cà. Cái cảm giác ấm áp truyền lên con ku, chạy hẳn lên não làm tôi hiểu ra, con nhóc đang "bú ***". Tôi dám chắc, con nhóc nói "chuẩn bị tinh thần" bằng việc down phim sex về học. Nó bú nhẹ nhàng, mút ra mút vào, tay thi vân vê hai quả cà. Thỉnh thoảng xoa lên hai bờ mông săn chắc của tôi. sướng lắm, cái sướng rất khó tả bằng bàn phím máy tính.
Mà kể cũng lạ, con nhóc này chắc học ngành điện lực bên chỗ quê hương thằng Beck. Con nhóc sờ đến đâu, điện cứ chạy trong người tôi đến đó. Nó mới bú ku tôi có chút xíu mà tôi muốn phọt luôn nước vào miệng nó. Đây là lần đầu tiên có con bé bú ku mà tôi lén lút lấy tay tự véo vào mông mình để quên đi cái cảm giác ở con ku.
Tôi cũng bắt đầu rên lên hử hử trong cổ họng.
- Hừ....hừ......à.....à..... Anh ra mất vợ ơi.
- Ra gì anh? Có phải nước không? Em chưa được thấy bao giờ đâu chồng. Anh ra đi.
Không lẽ đạp nó phát vào mặt. Ra xong để mày vác cái trinh sang bên Anh cho chồng con Victoria hưởng à. Con nhóc ngẩng cái đầu lên nói vẻ ngây thơ quả bơ. Nhìn nó tôi thấy buồn cười, thấy vui, thấy hạnh phúc. Thứ cảm giác lâng lâng khó tả. Tôi chẳng thèm đến con bướm của nó nữa, trườn ngược người lại, ôm con nhóc vào lòng. Tôi hôn lên má, lên mắt rồi hít mùi tóc con nhóc, ghé miệng vào tai con nhóc nói: Mày giả nai hả con.
Nhưng cuối cùng cái miệng chỉ phọt ra được 3 chữ lí nhí nơi cổ họng.
- Anh yêu em.
Mặt con nhóc bây giờ đã mất đi cái vẻ mặt tiếc nuối vì phải rồi xa con ku, mà thay vào đó ánh mắt tràn đầy hạnh phúc. Nó xoa xoa lên má tôi và học theo tôi nói như cái máy gi âm vậy.
- Chi khi cho vào đây mới ra được nước thôi vợ của anh ạ. Em chuẩn bị nhé.
Vừa nói tay tôi vừa sờ vào bướm nhóc.
Mặt con nhóc chuyển sang vẻ mặt sơ sệt, lo lắng.
- Có đau không anh. Em sợ quá. Từ từ thôi anh nhé.
Tôi hôn lên trán con nhóc để cho nó yên tâm, xuống môi hôn thêm một chút để nó quên đi cảm giác lo lắng. Rê con ku vào đúng chỗ cái khe, lúc này chân con nhóc đang kép lại, hai cái chân thẳng ro. Người thì hơi run lên. Bướm thì khép kín thành một đường nhỏ dưới bụng.
Định chạy đi tìm cái búa về đập bẹp con ku nhét vào cho đúng với ý con nhóc. Nhưng biết nếu làm thế thì vào bạch mai mà phá trinh con y tá chứ 3 ngày nữa con nhóc đi rồi. Nên cái miệng cũng mở ra để giúp con ku đỡ vất vả.
- Em để chân thế này sẽ đau đấy. Em cứ dạng ra thoải mái. Không đau đâu. Chỉ là một chút đầu thôi. Sau thì dễ chịu lắm.
Mà tôi cũng sợ nó đau thật. "Lon nước yến" của tôi thế này mà nhét vào cái "bướm đập hộp" của con nhóc chắc nó đau lắm. Nhưng với cái thân hình cũng không phải nhỏ con của nhóc cũng làm tôi bớt lo đi phần nào. Ông cha ta có câu "đàn ông cao cẳng (chân) lắm tài, đàn bà cao cẳng *** dài mét hai". Ông cha ở đây lài các bố ở trong trại giam số 6 đấy.
Con nhóc cũng nghe theo lời tôi, dạng hẳn cái chân ra. Con bướm cũng hé mở, tách ra hai bên, hai cái mép bướm cũng nở ra để lộ cái khe đỏ hỏn. Tôi ra con ku vào quyệt lấy chút nước ở bướm con nhóc, nhấp nhấp mấy cái nhẹ nhàng cho bướm nó quen dần với ku. Chỉ nhấp ở phía ngoài.
Mắt con nhóc bắt đầu nhắm lại, tôi vẫn làm thế, chắc con nhóc đang thích. Tôi cố ý làm thế này để nó lấy cái cảm giác mà quyên đi việc sợ đau. Khi con ku báo lên là con bướm bắt đầu tiết ra nước tiếp thì tôi bắt đầu lấy tay áp vào má con nhóc và đồng thời ấn con ku thêm một chút vào bướm.
- A....Hơi đau anh ơi.
Tay con nhóc bấu chặt lấy bắp tay tôi. Mặt nhăn như cái chăn.
Không sao đâu em, thấy con cu đã chui vào được một nửa cái đầu khấc. Tay còn lại tôi đưa xuống cầm vào phía trong đùi con nhóc đẩy ra chút xíu cho hết cỡ, vừa đẩy vừa xoa.
Lúc này mỗ hôi tôi cũng đã nhễ nhãi, dù điều hòa mát rượi. Tôi cũng lo lắng không kém con nhóc. Bất ngờ ấn mạnh, mạnh nhưng vừa mạnh thôi. Con ku lại truyền lên não tiếng động giống như ai đang xé cái vật liêu gì đấy, vừa giống túi bóng, vừa giống miếng giấy các tông. Bụp....
- A..... aaaaaaaaaaaa! Đau quá anh ơi. Thôi.... khoan đã anh.
Tôi thì lo cảm nhận cảm giác lúc rách cái màng trinh nó thế nào để về tả lại cho anh em mà quên mất con nhóc. Tôi phá trinh con nhóc mà bắp tay tôi lại chảy máu. Hay là con nhóc cào vào tay tôi cho chảy máu để lén lút bôi vào bướm hòng lừa tôi trời. Hoảng hồn khi con ku đã vào đến gần một nửa, nhìn xuống thấy nước mắt con nhóc chảy ra 2 bên. Mặt nhăn nhó.
Tôi áp sát người vào con nhóc, nhưng phải giữ nguyên tư thế ở cái mông sợ làm con nhóc đau. Hôn lên mắt con nhóc để an úi.
- Qua rồi em ơi. Không đau nữa đâu. Đừng sợ nữa nhé.
Tôi biết kể từ lúc này, cái bọn đang còn con gái trên thế giới đã mất đi một người bạn, tôi đã góp phần dắt về cho lũ đàn bà trên địa cầu một kẻ thù.
Nói thật, con ku thì đang cười nắc nẻ phía dưới nhưng tôi trên này thì thở hồng hộc. Nhìn con nhóc khóc tôi thấy thương nó vô cũng, đây là lần thứ trong đời tôi thấy người đàn bà khóc khi bướm chảy máu. (mà không biết có máu không, chẳng thèm quan tâm, không lẽ rút cu ra nhìn).
- Vẫn đang đau anh à. Có sao không anh. Em nghe, đọc sách báo nhiều rồi nhưng bây giờ mới biết nó đau thật.
- Em có ân hận không Phương Anh.
Con nhóc suy tư một chút, nó lắc cái đầu, mặt nó lúc này đã tươi hơn chút xíu.
- Anh cảm ơn em đã dành cho anh. Anh yêu em lắm.
- Em cũng vậy, mối tình đầu của em.
Vẫn để con ku trong bướm con nhóc, tôi nói chuyện tình cảm với con nhóc để nó bớt đau. Rồi tư từ tôi nhấp nhẹ, nhấp nhẹ chi xê dịch con ku chừng 1 cm rồi lại rút ra bằng từng đấy, cứ như vậy khi mặt con nhóc giãn ra thì con ku tôi bất ngờ ấn mạnh, con ku chui tọt hết vào bướm con nhóc.
Phải nói cái cảm giác chật chội, bó cứng nơi con ku nó sướng kinh khủng, người tôi chẳng khác nào cái máy phát điện.
Khi con ku đã nằm ấm chỗ. Tôi bắt đầu nhấp nhẹ, nhấp nhẹ từng cái một.
- Còn đau nữa không em.
- Không đau như vừa rồi nhưng còn rát anh ạ.
- Không sao, chút xíu nữa là hết mà em.
Nhấp được một chút, con nhóc bắt đầu nhắm mắt lại, tay ôm chặt vào lưng tôi. Tôi biết trong con nhóc bắt đầu có cảm giác trở lại. Tôi bắt đầu nhấp con ku cho nhanh dần. Cổ họng con nhóc bắt đầu rên lên nho nhỏ. Tiếng rên dễ thương cứ to dần theo số lần vào ra của con ku.
Chân con nhóc bắt đầu co lên chút xíu, tôi biết nó đã hết đâu. Tôi bắt đầu chống tay dậy, rút con ku ra gần hết. Tôi phải tả cái cảm giác khi rút ku thế này. Lúc con ku được tôi kéo ra, tôi cảm giác kéo theo cả thân hình con nhóc theo con ku. Cái bướm chật quá làm khi tôi kéo con ku ra, cái vành bướm nó cứ bóp chặt lấy con ku. Cái cảm giác đấy không phải ai cũng được cảm nhận đâu nhé. Anh em ra ngoài đường dơ chim cho chó nó ngoạm một phát rồi dùng con ku lôi con chó đi là biết ngay.
Lúc tư thế đã sẵn sàng, bây giờ chỉ còn mối cái đầu khấc nằm trong bướm, tôi bất ngờ đóng một cái vừa đủ để con nhóc cảm nhận phát đạn đầu tiên trong đời. Đến phát thứ 5 thì con nhóc đã thành người đàn bà thực thụ. Tay con nhóc quờ quạng linh tinh, miệng rên lên to dần. Lúc này tôi mới thấy mặt con nhóc cũng có chút dâm đấy chứ. Mà ai chẳng có. Ít hay nhiều thôi. Hơi thở con nhóc dồn đập.
- Anh......anh ơi. a.....a......
- Em sướng lắm, s....ướng lắm anh ơi.
Tôi cũng sướng không kém, được một lúc cảm giác như kim chích sau sống lưng, truyền xuống hậu môn. Con nhóc ôm cứng lấy người tôi, nấc lên từng đơt, tôi cũng vậy, cơ hậu môn giật liên hồi. Bắn hết tinh trùng vào bướm con nhóc. Ôm con nhóc vào lòng mà nó vẫn giật nảy người như bị điện giật. Sợ quá, chẳng biết làm thế nào. Tưởng con nhóc bị động kinh. Tôi rút con ku ra khỏi bướm nó. Bỗng nhiên, nước ở đâu chảy tong tong dưới sàn nhà. Mẹ! Nhà tầng mà dột cái con khỉ gió gì chứ. Nhìn xuống thấy từ bướm con nhóc phun ra tia nước cao vút, câu xuống sàn. Chết rồi, con nhóc tè luôn ra nhà tôi.
Vừa bật cười, vừa thương con nhóc, vừa thấy lạ. Đúng là cái lần đầu tiên của con gái nó điên thật. Mặt con nhóc đỏ ửng, ngây dại nhìn tôi. Cúi xuống hôn vào má con nhóc, rồi mím cái môi lại cúi xuống "thơm vào bướm con nhóc một cái. Nheo mắt nhìn thấy nước tiểu hòa lẫn với chút máu chảy xuống mép bướm. Tinh trùng cũng hòa lẫn với nước của con nhóc trào ra dần. Nhanh như điện, tôi nhớ đến cái khăn mù soa con nhóc vừa tặng tôi. Lấy trong túi quần ra thấm vào khăn. Cầm chiếc khăn lên mở ra đưa cho con nhóc. Thấy cái dấu đỏ chót. Mặt con nhóc nở một nụ cười mệt mỏi nhưng hạnh phúc................
Tôi nằm hưởng thụ cái hạnh phúc từ con nhóc truyền sang cho đến khi hơi thở trong ***g ngực đều trở lại. Hôn lên má con nhóc một cái rồi dậy đi don dẹp cái hậu quả mà tôi gây ra. Vẫn trần truồng, bê thau nước ra lau dọn, con nhóc thì nằm trên giường nhìn tôi với ánh mắt trìu mến. Tôi thật hạnh phúc.
Đây lả lần đầu tiên trong đời tôi thấy đàn bà đi tè ở tư thế nằm, cũng là lần đầu tiên tôi phải làm cái việc vớ vẩn này.
- Em quá đáng lắm nhé Phương Anh.
Mặt con nhóc đỏ rựng, cầm cái mép chăn che lên mặt. Nhưng miệng vẫn nói tỉnh bơ.
- May mà em tè ra nhà thì mới có diễm phúc thấy được người đàn ông xăm trổ, trần truồng lau nhà. Nhìn đáng yêu lắm đấy. Hehee......
Tôi định đứng dậy chạy ra cầu thang máy đái mẹ vào đấy rồi bắt con nhóc trần truồng lau để trả thù, nhưng sợ vợ mấy thằng hàng xóm mai ôm súng tìm tôi nên thôi. Lau dọn, tắm rửa xong tôi vẫn trần truồng bước ra ngoài leo lên giường nằm thủ thỉ với con nhóc. Nằm úp thìa với bờ mông mát rượi của con nhóc, tay thì vân vê cái núm vú.
- Em thích không Phương Anh. Em có thấy ân hận không?
- Em hạnh phúc lắm, có tiếc chút xíu anh ạ.
Mặt con nhóc thoáng buồn. Nó cũng làm tôi buồn theo.
- Chút xíu như thế nào. Em tiếc vì đã không còn con gái à?
- Không. Em tiếc vì ông trời không cho em gặp anh sớm hơn.
Con nhóc ngoảnh cái mặt lại, cười nhăn nhó rất đáng yêu. Tôi cũng dúi cái đầu vào mặt con nhóc trong hạnh phúc. Tiện tay tôi véo nhẹ vào cái núm vú con nhóc.
- aaaaa.......... Đau thế. Chết chưa.........
Con ku tôi cũng nhói lên vì bàn tay con nhóc bóp ở hai quả cà. Nói thật anh em, thoát chết trở về hình như tôi bắt đầu sợ chết hơn. Tôi sợ con nhóc bóp mạnh chút nữa là hai quả cà nó chạy lên trên cổ. Tôi van này con nhóc như thằng trẻ con bị bà già bóp ***.
Hai chúng tôi cứ trần truồng như vậy trêu đùa nhau, hét toáng lên cả phòng.
Hai đứa nằm thở hồng hộc sau khi mệt lử.
- Anh hỏi em chuyện này được không Phương Anh.
- Chuyện gì anh? Muốn cưới vợ à.
- Không. Ai thèm cưới em.
Suy nghĩ chút xíu, tôi hỏi con nhóc với vẻ mặt tò mò.
- Em đã 23 tuổi, không lẽ em chưa lúc nào xuất hiện cảm giác ở đây bao giờ sao?
Tay tôi chỉ vào bướm con nhóc. Nói thật anh em, tính tôi rất tò tỏ với các cảm xúc của đàn bà. Lúc làm tình, tôi đặc biệt quan tâm và thích thú được cảm nhận sự sung sướng từ phụ nữ. Tôi thấy họ thích thú, thỏa mãn thì tôi lại thấy sướng gấp bội lần.
Con nhóc lại đỏ mặt, nhăn cái da trán lại.
- Anh hay vậy, hỏi làm gì chuyện của em.
- Anh tò mò thật mà, muốn hiểu em hơn.
- Rồi, anh hâm quá.
Tôi đánh bạo hỏi con nhóc cái câu thô thiển.
- Em đã thủ dâm bao giờ chưa?
Bộp....bộp......... Ngực tôi hứng chịu 2 quả đấm của con nhóc.
- Thôi đi. Anh hỏi buồn cười thế. Có thích em lại bóp nữa không.
- Kể cho anh đi, anh yêu em, anh muốn biết em sống thế nào. Nhứ thế anh lại càng yêu em chứ. Anh thấy đàn bà nhiều người làm vậy khi thiếu thốn mà.
Mặt con nhóc lại ửng đỏ, cái miệng lại mở ra.
- Em có đấy.
Hai bàn tay con nhóc úp luôn lên mặt. Nghe con nhóc nói có mà con ku tôi lại nở ra chút xíu. Chẳng hiểu sao tôi có bệnh hoạn gì hay không, nhưng nếu nghe được từ con bé nào đấy kể chuyện thủ dâm của nó thì tôi nứng lắm. Chắc là có, nhờ anh em nào trong lầu xanh là bác sĩ chuẩn đoán dùm.
- Em làm thế nào mà thủ dâm được Phương Anh. Mà em vẫn giữ được cho anh đến ngày hôm nay vậy, tài thế.
Tay tôi đã bắt đầu xoa xoa lên con bướm mát rượi của nhóc. Mắt con nhóc cũng bắt đầu lờ đờ trở lại. Lúc này con nhóc đã trả lời đỡ xấu hổ và thẹn thùng hơn.
- Em chưa bao giờ thủ dâm bằng Tay.
Mẹ kiếp. Ăn cái trinh giả vào mồm rồi. Tay không dùng thì sextoy còn gì nữa. Con nhóc cũng thuộc dòng dõi dâm tộc đấy chứ.
- Thế em làm bằng gì. Vô lý thế.
Tôi hỏi con nhóc với ánh mắt khó hiểu.
- Lúc em tắm, em dùng vòi nước xịt vào đấy. Em không dám dùng tay, em sợ chảy máu. Mà thôi. Anh hỏi ghét quá, không nói nữa đâu (không biết ở trong lầu xanh có chị em nào thủ dâm kiểu này không nhể. Kokoko).
Tôi vẫn đang còn chút nghi gờ. Cũng đã từng nghe qua, nhưng bây giờ tôi mới nghe trực tiếp từ con nhóc là có cái chuyện xịt nước vào bướm để thủ dâm. Trong người tôi bây giờ như được ai cắm lại điện, cảm giác ở bàn tay có chút ẩm ướt.
- Thế cảm giác thế nào Phương Anh. Có thích như vừa rồi không?
- Không. Thích hơn thì em đã cưới cái vòi nước làm chồng luôn rồi à. Thôi. Anh hâm quá.
Cuối cùng, tôi lại đè con nhóc ra hôn hít, con nhóc cũng không kém. Lần này nó đã chủ động hơn, đè tôi xuống hôn hít vào cổ, vào ngực tôi. Nó hít hà hơi ấm từ cơ thể tôi. Con ku tôi bắt đầu lại cứng trở lại, chọc vào bụng con nhóc. Tay con nhóc bắt đầu thò xuống cầm lấy con ku. Nằm cảm nhận hơi ấm truyền từ bàn tay mềm mại, trắng bóc của nó truyền sang con ku. Phải nói sau khi tắm rửa, tôi thấy sức khỏa lại tràn trề. Con ku tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi lại vật con nhóc xuống mà bú cặp vú con nhóc, tôi vừa bú vừa xoa vào bướm, nước bướm lúc này đã ra nhiều, ướt hết mấy ngón tay tôi. Mắt con nhóc nhắm nghiền, miệng thì cúi xuống hôn lên trên đỉnh đầu tôi, lên tóc tôi. Tôi nhẹ nhàng lấy ngón tay giữa khều khều vào cái khe ướt át của con nhóc, chà xát vào 2 bên mép ngoài của con bướm, từng chút một, từng chút một tôi nhét nhón tay nhẹ nhàng vào bướm con nhóc. Tôi biết bây giờ mà đút con ku vào chắc con nhóc không chịu được vì vẫn đang còn rát bởi lần phá trinh đầu tiên.
Cuối cũng ngón tay cũng chu tọt vào cái khe, con nhóc có chút xíu nhăn nhó, nhưng vì nước ra nhiều nên cũng không đến nỗi đâu lắm, chỉ khó chịu một chút rồi mặt con nhóc cũng dãn ra theo. Cảm giác ở cái con tay cũng phê lắm chứ, từng thớ thịt mỏng ướt tiếp xúc lên ngón tay cũng rất kích thích. Anh em nào chưa được đút ngón tay vào bướm. Chạy ra chợ mua miếng thịt mỡ, lấy cái dao nhọn chọc một phát rồi đút ngón tay vào là biết. Đại loại như vậy, mà nhớ nhỏ vào chút dầu ăn nhé...........
Nước con nhóc ra càng lúc càng nhiều, mắt thì nhắm nghiền, miệng thì rên xiết. Ngón tay bắt đầu chuyển động như con ku mini trong bướm con nhóc.
Vừa đưa ngón tay ra vào phía dưới. Phía trên tôi bắt đầu liếm từ vú bên này sang vú bên kia của con nhóc. Cái lưỡi chuyển động từ cặp vú xuống rốn, đảo khoảng 5 vòng quanh rốn lại chuyển dần xuống con bướm. Vẫn để ngón tay trong bướm, cái lưỡi tôi hỗ trợ cho ngón tay, liếm vào phía trên cùng của khe bướm, chà mạnh vào vùng nhạy cảm nhất của con nhóc. Người con nhóc giật lên từng đợt như điện giật môi khi cái lưỡi tôi chạm vào cãi lỗ tè bé xíu của nó. Tôi cũng nghiên cứu khá kỹ về bướm học nên cũng có hiểu đôi phần về cấu tạo con bướm. Đại loại thế này: Âm vật (bọn miền nam gọi là hạt le) là Là cơ quan sinh dục (gọi cho nhanh là con bướm, thô thiển chút xíu là ***) rất đặc biệt, cơ quan này không có một chức năng gì khác ngoài việc cung cấp khoái cảm tình dục. Âm vật có kích thước chỉ bằng hạt đậu, nằm gép trong một nếp mô, ở chỗ hai môi bé gặp nhau. Khi được kích thích, âm vật cương cứng giống như một dương vật nhỏ. Âm vật và các môi là những cơ quan quan trọng đối với phản ứng tình dục của người phụ nữ. Khi có kích thích chúng được nhồi đầy máu xung quanh, căng phồng và ép lên các tuyến nhỏ nằm bên trong các môi bé, khiến tuyến này tiết ra một chất dịch làm ẩm ướt vùng xung quanh và phía trong là lỗ âm đạo.
Thôi nói vậy thôi chứ tiếp tục là mai thằng giám đốc bệnh viên phụ sản thất nghiệp luôn. Bộ trưởng y tế mà đọc truyện sex thì rất có thể ngày mai tôi được đề cử thay thằng cha giám đốc lắm.
Phải nói, lúc này tôi như cái sextoy khổng lồ của nhóc. Tôi làm với con nhóc chẳng khác là mấy so với bọn Nhật lùn dâm đang trong mấy bộ phim JAPAN trên mạng.
- Em sướng........ Em lại.........sướng ..tiếp anh ơi.
- Có rát nữa không em. Nếu đau thì nói nhé.
- Một chút thôi, qua rồi anh. Không sao đâu.
Con nhóc vừa trà lời tôi vừa thở mạnh. Nhìn mặt con nhóc tôi biết nó sướng lắm. Thỉnh thoảng tôi lại xoay cái ngón tay trong bướm con nhóc như cái khoan bê tông. Nước con nhóc chảy xuống cả hậu môn.
Tôi cứ làm như vậy cho đến lúc con nhóc ngất lịm đi trong sung sướng, trước đó nó rên, la làm náo động cả căn phòng.
Lúc này tôi cũng không thể chịu được nữa, con ku cứng đét như sắt làm tôi quá khó chịu, trườn lên người con nhóc, tôi cầm con ku chỉa thẳng vào bướm rồi ấn nhẹ. Nước con nhóc đã thấm ướt cái đầu khấc. Tôi chủ động ấn nhẹ cái đầu vào
Thấy tôi rê con ku nới bướm, mặt con nhóc lại có chút lo lắng. Tuy nhiên, khi con ku vào được hơn nửa. Mặt con nhóc đã giãn ra theo con bướm.
- A........ Rát anh ơi. Nhưng .......... thích lắm. Anh nhét hẳn vào trong đi........ Để thế em.... đau lắm.
Tôi định trêu tức con nhóc chút xíu, nghĩ là rút con ku ra nhưng cái mông cứ ưỡn lên phía trước làm mấy sợi lông được húi cua 2 phân của tôi cứ chọc vào mép bướm con nhóc. Chắc là nó nhột lắm. Dí hẳn con ku vào đến hết trong con bướm. Tôi thả tấm thân trần lên người con nhóc, ôm con nhóc hôn tới tấp. Con nhóc cũng ôm lấy cổ tôi đáp trả bằng nụ hôn nồng nhiệt.
Tôi vẫn để nguyên con ku trong cái bướm mà cảm nhận hơi ấm từ con bướm truyền sang. Hai tay thì nắn bóp cặp vú, thỉnh thoảng cúi xuống lè cái lưỡi liếm, rồi mút cái núm đôi chút rồi lại hôn con nhóc. Tỉnh thoảng đôi tay lại thò xuống phía dưới mông, xoa hai bờ mông mát rượi, mịn màng của con nhóc.
Bây giờ con nhóc đã lờ đờ. Tôi cố tình để con ku trong bướm con nhóc mà chưa cho nó chuyển động vội để tìm hiểu tâm sinh lý của người tôi yêu. Ánh mắt con nhóc bây giờ nhìn tôi kiểu mời gọi, cái miệng thì như muốn nói điều gì đó. Hình như là: Come on!.......... Come on! Let's go...........
Những điều tôi đang suy nghĩ đều trật xa. Con nhóc chỉ uốn éo cái mông, thóp cái bụng, nhô cao cái mu lên chút xíu, chuyển động cái bướm theo hướng từ cái đầu khấc đến gốc con ku. Nhanh dần, nhanh dần. Mặt lờ đờ, miệng rên nhẹ. Hai bàn tay cầm lấy mông tôi.
- Ờ............... ớ................ làm đi anh.
Tôi vẫn để nguyên cái thân hình vạm vỡ đè nặng lên người con nhóc. Giả vờ mệt mỏi.
- Anh đang mệt lắm. Đợi chút xíu đi em.
- Nhưng em thích bây giờ cơ. Em thích lắm.
Con nhóc dùng cái mông hất cái bướm lên, kéo xuống, rồi lại hất lên.
- Lần này thích hơn lần đầu anh ơi. Anh làm đi mà.
- Làm gì?
Tôi hỏi con nhóc theo bản năng của thằng có bộ óc dâm đãng. Tôi muốn nghe từ chính miệng con nhóc những từ tục tĩu một chút trong lúc làm tình.
- Ứ ...ừ........... làm đi mà anh.
Cái bướm ướt nhoẹt vẫn chuyển động ra vào ở con ku.
- Như thế nào, em nói đi.
- **** em đi. Nhanh lên.......... em đang sướng lắm. Nhanh lên ......anh.
Tôi đang tưởng mình là thằng Beck đang lén lút làm tình với con Blanca Romero. Tôi chúa gét nói chuyện trong lúc làm tình bằng cái tiếng ả rập chó chết. ****.... ****....
- Anh là lưu manh làm sao biết tiếng anh. Em cứ thoải mái đi Phương Anh.
Con nhóc bây giờ cũng đã ức chế lắm rồi. Cái mặt nó nhăn nhó. Mồ hôi thì bắt đầu ứa ra trên tâm thân trắng bóc của nó. Con nhóc như đang điên lên vì bức tượng đè lên người nó.
- Chơi ...... em ... nhanh đi anh.......... Anh dập mạnh lên đi..............
Vãn chưa thỏa mãn với âm thanh vừa rồi. Tôi rút con ku ra một đoạn, ấn vào một cái nhẹ rồi lại để nguyên như vậy. Con nhóc chửng hửng.
- Anh *** đi............... Ghét.
Mặt đỏ như đít con thỏ. Nó quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn tôi. Tôi hôn lên trán nó như khuyến khích con nhóc. Mà phải nói với anh em, lúc nghe chữ *** phát ra từ cái miệng xinh xắn kia, tôi định bắn luôn 'nước yến" vào bướm. Tôi hiểu, với con nhóc chỉ từng đấy là đủ. Chứ muốn khẩu dâm với con nhóc nặng hơn chút xíu nữa thì đấy là cả một quá trình chứ không phải bây giờ.
Cái mông tôi nhô lên cao để lấy đà. Đóng xuống một phát lút cán, rồi phát thứ 2, thứ 3, con nhóc đã hét toáng lên.
- A............. à, sướng quá ............. sướng quá anh ơi.
- Em sướng lắm................ Em yêu anh. Em ghét anhhhhh
Đóng được một lúc, tôi lấy 2 tay cầm vào vai con nhóc, ngả người ra phía sau, nằm xuống. Con nhóc ngồi bật dậy theo tôi. Lúc này tôi ở tư thế nằm ngửa, con nhóc đang ngồi trên cái cọc của tôi. Tóc tai xõa lên cả mặt, lên ngực. Hai bàn tay tôi đưa lên bóp cặp vú căng tròn của nhóc. Bờ mông con nhóc đang uốn éo làm tôi sướng khủng khiếp. Tôi cũng cong người lên úp hẳn mặt vào vú con nhóc mà bú liếm trong lúc cứ hất con ku vào bướm. Con nhóc thì ngồi nhún lên nhún xuống, cái đầu thì lắc lư theo từng cú nhún.
Khoảng 20 phút trôi qua, con ku tôi bây giờ đang căng hết cỡ. Tôi đè con nhóc ra, cầm hai chân con nhóc bắt đầu đóng mạnh. Từng cú đóng của tôi làm con nhóc hét lên. Con ku bắt đầu cảm nhận được cái bướm bắt đầu co bóp. Tôi lấy hết sức dập mạnh rồi bắn hết tinh trùng vào bướm con nhóc.
- Em sướng .................. quá anh ơi. Sướng lắm.
- Anh cũng sướng .......... lắm. Anh ra em nhé......
- Ừ. bắn hết vào bướm em ........... đi. Nhanh lên anh..
- A..................... Chết em rồi. Em yêu anh
Tôi đổ sầm lên người con nhóc khi con ku đã mềm như sợi bún. Cứ đề con cu nơi miệng con bướm nằm thở hồng hộc. Con nhóc cũng mệt lử. Tôi thiếp luôn vào giấc ngủ cùng con nhóc đến 3h sáng. Trước lúc ngủ tôi không quên nhìn xuống sàn nhà xem có ướt không. Đến 3h sáng tỉnh dậy thấy con nhóc vẫn trần truồng nằm ngủ hình quả đu đủ. Bướm thì hình những múi mít.....
Tôi đổ sầm lên người con nhóc khi con ku đã mềm như sợi bún. Cứ đề con cu nơi miệng con bướm nằm thở hồng hộc. Con nhóc cũng mệt lử. Tôi thiếp luôn vào giấc ngủ cùng con nhóc đến 3h sáng. Trước lúc ngủ tôi không quên nhìn xuống sàn nhà xem có ướt không. Đến 3h sáng tỉnh dậy thấy con nhóc vẫn trần truồng nằm ngủ hình quả đu đủ. Bướm thì hình những múi mít.....
Lúc này con nhóc co quắp người ngủ, ngoảnh cái lưng trắng phóc cho tôi. Đưa cánh tay ôm con nhóc từ phía sau, con ku cà vào cái mông mát rượi. Thơm vào gáy con nhóc, cái mùi hương trên tóc nó làm tôi ngây ngất, tỉnh hẳn giấc ngủ. Chồm người lên nhìn nhóc ngủ thấy dễ thương vô cùng. Cái kiểu con nhóc ngủ rất sâu, rất vô tư. Toát lên như trang giấy trắng, nhưng có điều đã dính vài giọt tình trùng của tôi.
Tay đang vân vê cái núm vú, miệng thì hôn vào tai con nhóc.
- Ừ… Anh làm gì vậy, Anh không ngủ à. ờ…
- Anh thức nhìn em ngủ. Anh sợ em trốn về mất.
Con nhóc dù đang ngái ngủ nhưng vẻ mặt vẫn toát lên hạnh phúc.
- Hay anh trốn đi cùng em nhé. Em không sang Anh nữa. Anh dám không?
Nói thật anh em. Thằng Nam này bây giờ chỉ còn mối con ku là có giá nhất hiện giờ. Nhà cửa không, gia đình không, tình yêu không (à mới có), tiền bạc thì phù du không nói đến. Tôi sợ gì cơ chứ? Cường trắng ư? Còn lâu. Trên đời này cái duy nhất tôi sợ là tình cảm. Phật đã dạy trong 14 điều cho nhân loại rồi: Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.
Vậy thì sao tôi phải từ chối con nhóc? Tôi cưới nó luôn bây giờ cũng được huống gì là bỏ đi với nó. Nhưng không. Tôi không đành làm thế. Tương lai con nhóc còn dài, còn tươi sáng. Nó chưa hiểu được cuộc đời. Chắc chắn hiện giờ nó còn đang sống theo cảm tính, theo sự mách bảo của con tim, mà cũng có thể là con bướm.
Nhưng khi suy nghĩ lại, chắc chắn nó sẽ ân hận. Riêng điều này, tôi dám chắc với nó vì tôi đã trải qua. Tôi không muốn nó sẽ sống cái cảm giác giống tôi. Mà tôi cũng muốn tình cảm chúng tôi được chào đón một cách đàng hoàng, không phải trốn chạy ai.
- Anh yêu em, nhưng anh không muốn em phải khổ như vậy. Anh không đáng để em phải hy sinh như vậy đâu Phương Anh. Anh sẽ đến bên em khi có thể, dù em có ở đâu.
Tôi nói tiếp với con nhóc:
- Hôm nay, như thế này đối với anh là cả một gia tài rồi. Đối với thằng lưu manh thì thứ tình yêu chân thành, trong trắng mà em dành cho nó là một điều xa xỉ. Vì vậy, anh không muốn nó đi vào ngõ cụt, anh cũng không muốn sống vội và lãng phí tình yêu đó. Em hiểu anh chứ Phương Anh.
Nước mắt con nhóc bắt đầu chảy ra. Tôi ôm con nhóc chặt hơn, con nhóc cũng quay hẳn người lại ôm lấy cổ tôi khóc thút thít.
- Em không muốn phải xa anh. Em không chịu được. Em yêu anh lắm anh Nam. Em sẽ sống thế nào khi xa anh đây. Hu…hu… Trước đây chưa gặp anh, chưa yêu anh, em sống thế nào cũng được. Nhưng ông trời ông sắp đặt em gặp anh ở Việt Nam. Sao ông ác quá vậy. Hu……..
Con nhóc lai nhắc đến thằng cha “Thiên” anh em gần của nhà tôi rồi. Định rút điện thoại ra gọi cho ổng kêu ổng sắp xếp lại ván cờ đang chơi dở để con nhóc đỡ rủa vả ông nhưng hình như có ai đó bôi ớt cay vào mắt tôi. Tôi cũng ôm con nhóc nấc lên thành tiếng. Tiếng nấc của tôi không phải buồn chán mà tôi nấc, chẳng qua con nhóc làm tôi thấy hạnh phúc, làm tôi thấy ấm áp.
- Anh hứa, anh sẽ sang bên kia với em. Nhất định anh sẽ sang. Được không nào? Đừng khóc nữa.
Lấy bàn tay lau nước nước mắt cho con nhóc. Tôi gé miệng hôn nhóc thật lâu rồi chúng tôi làm tình thêm một lần nữa dù con nhóc hơi đau. Nhưng không có nghĩa là giảm đi sự cuồng nhiệt.
Khoảng 4h hơn, tôi chở con nhóc đến nhà cái Ly, con nhóc mở cửa xe chạy thẳng một mạch vào trong nhà không thèm ngoái cổ nhìn lại. Tôi ngồi trên xe buồn như bóp chết con chuồn chuồn. Kèm theo sự lo lắng tột cùng, lo cho con nhóc về nhà gặp lão Cường. Cuộc sống con nhóc từ nay sẽ khổ hơn lúc chưa có tôi.
Mấy ngày hôm sau cho đến lúc con nhóc đi, tôi gội điện cho con nhóc không hề được. Điện thoại nó tắt ngúm. Tinh thần tôi như lửa đốt trong mấy ngày, tôi chán tát cả, chán hết công viêc, chán đi chơi, chán hết. Tóm lại chán như ăn con gián. Cho đến hôm con nhóc đi, chuông điện thoại của tôi đổ. Nhưng không phải con nhóc.
- Alô! Anh Nam phải không?
- Ừ. Nam đây. Ai vậy.
- Em Ly đây. Không nhận ra giọng em sao?
Trời ơi, sao mấy ngày hôm nay mình ngu thế nhỉ. Chú bé liên lạc (Kim đồng) đây chứ còn ai vào đây nữa.
- Ừ, em Ly à. Sao mấy hôm nay không gọi cho anh.
Tự nhiên tôi trách móc luôn con bé vô tội.
- Em cũng mới nhận được điện thoại của Phương Anh đây chứ. Nghe em nói đây:
- Chiều này 8h tối Phương Anh ra sân bay. Anh Cường 7h30 bay sang Sing. Phương Anh nhờ em nói với anh chiều muốn gặp anh ở Nội Bài nhé. Nó muốn nhìn thấy anh trước lúc đi. 11h30 Phương Anh bay đấy. Anh ra sớm nhé. An ủi nó giúp em, tuần sau em mới đi.
- Anh cảm ơn em nhiều nhé Ly.
Cục đá nằm trong đầu tôi mấy ngày hôm nay rơi cái “bịch” xuống đất. Chạy thẳng xe về nhà tắm rửa, chẳng thèm ăn uống tôi phi thẳng xe ra Nội Bài dù lúc đó mới 5h chiều.
Lang thang khắp cái sảnh đón tiễn của sân bay, ngồi ăn tạm cái bánh Piza của nước Ý để đợi con nhóc. Đi đi, đi lại rồi ra đứng hẳn ở sảnh đứng đợi con nhóc.
Đang loay hoay thấy cái Land rover đen thui đậu ở sảnh, con nhóc cùng vợ lão Cường và bà Vú bước xuống kèm theo 1 thằng đệ lão Cường đi theo để xách đồ cùng thằng tài xế. Tôi đứng nấp sau cái cột trụ hành lang, nhìn thấy con nhóc đang đưa ánh mắt tìm tôi. Lúc này, tôi muốn chạy lại kéo con nhóc biến khỏi cái Thủ Đô chật chội để đến với vùng cao nguyên nào đấy dựng cái chòi lập nghiệp như trong truyện Cổ tích “Quả dưa hấu” của Mai An Tiêm xa xưa. Cái thời mà ông Hùng “phú thọ” đang là “Anh Đại”.
Đứng từ xa nhìn cái dáng vẻ buồn bã của con nhóc lê đôi chân mệt mỏi bước vào khu vực Sân Bay. Lòng tôi buồn não nề.
Hôm nay con nhóc mặc chiếc quần bò bạc gối và cái áo phông trắng có in chữ “I Love you” trước ngực. Tôi hiểu thông điệp con nhóc đang nhắn nhủ đến ai. Nhưng tôi vẫn cố kiềm chế để con nhóc đi vào trong. Lúc con nhóc và người nhà ngồi nghỉ ở cái cửa hàng ăn nhanh. Tôi bước vào khi ánh mắt tìm kiếm của con nhóc bắt gặp. Từ xa tôi thấy nước mắt con nhóc rơi tong tỏng, nó bật dậy chạy lại phía tôi ôm chầm lấy người nó yêu trước sự ngỡ ngàng của lũ người vô tâm phía quán ăn.
- Em nhớ anh quá. Sao anh gầy đi vậy anh? Hu……
- Em không sao chứ Phương Anh. Đừng buồn em nhé. Em cứ đi đi. Anh sẽ không bao giờ quên em đâu. Anh yêu em.
Đứng ở giữa sảnh lớn của Sân Bay, ôm vào đầu con nhóc, hôn lên mái tóc thơm phức của nhóc. Mắt tôi cũng cay xè. Con nhóc úp hẳn đầu vào ngực tôi khóc như mưa. Con bé nhân viên lau nhà đứng từ xa căm thù con nhóc ra mặt, cầm cái chổi lau nhà tiến về phía những giọt nước mắt của con nhóc trên nền nhà.
Đang an ủi con nhóc chưa được, thấy thằng đệ ông Cường tiến về phía chúng tôi. Vẻ mặt hằn học, nó vỗ vào vai con nhóc.
- Phương Anh. Thôi chuẩn bị vào check in đi em. Chú về đi. Để cho em nó đi.
Tôi đang chán nản. Thấy mặt thằng Bu. Gọi mẹ thằng này là "Bu" luôn. Chắc nó sinh năm con ruồi. Tôi tức điên lên, chẳng cần lịch sự hay văn minh gì ở cái chốn chia ly tiễn biệt này nữa. Mà cũng hay thật, chỉ có duy nhất tại sân bay và Nhà Ga là nó làm cho những người sử dụng nó xuất hiện hai cái cảm giác hoàn toàn khác nhau. Một khu vực là vui mừng của những người lâu ngày gặp lại (vui vẻ). Một khu vực là ủ rũ của những người phải chia ly (Buồn bã). Cả hai cái không khí trên đều thường làm người ta chảy nước mắt nhưng cảm xúc lại khác hoàn toàn nhau. Chắc chỗ này là một trong những nơi tiêu tốn của nhân loại nhiều nước mắt nhất, chắc chỉ xếp sau khu Nghĩa Trang.
Tôi vân ôm con nhóc vào người, hất cái hàm về phía thằng Bu.
- Về hay ở kệ mẹ tao. Việc *** gì của mày.
Thằng chó có vẻ tức tối.
- A. Mày nói cái gì đấy. Mày ăn nói lịch sự nhé.
Nó chỉ ngón tay về phía mặt tôi.
- Ở đây hay về là quyền của tao. *** thằng nào cấm được, mày lo cái việc xách đồ của mày đi. Để cho tao yên. Đừng động vào tao. Cút mẹ mày về chỗ đi.
Tôi chỉ mặt thằng chó rồi chỉ về phía đầu bàn có bà Vú và vợ lão Cường đang lo lắng. Thằng chó nghe tôi nói đến cái công việc chính, nó cũng biết thân phận mình. Mà nó dù được giao nhiệm vụ canh chừng con nhóc nhưng ở hoàn cảnh này chắc nó cũng xấu hổ với cái tuổi năm con Ruồi của Mình. Lúc này con nhóc cũng lấy tay kéo kéo vào ống tay áo của tôi can ngăn, nước mắt vẫn đầm đìa. Hôm nay, con nhóc đeo cái vòng do tôi làm bằng cái ống nút trên Hòa Lạc. Nhìn cái vòng tay, tôi nhớ đến lời cầu nguyện quái đản của mình.
- Thôi được, nhanh lên.
Tôi cầm tay con nhóc kéo đi ra ngoài cửa lớn của Nhà đợi. Lúc mới gần 9h. Đang còn sớm.
Mình ra ngoài này em nhé. Anh không thích ở trong này.
- Phương Anh. Phương Anh ơi...
Ngoảnh lại thấy vợ lão Cường đang chạy theo chúng tôi. Vẻ mặt hoảng hốt.
- Phương Anh. Em đi đâu vậy. Em không thương chị à.
Con nhóc chẳng nói gì, đưa anh mắt cầu cứu về phía Tôi. Tôi làm ra vẻ và mở cái miệng kiểu người lớn.
- Em chào chị. Em với Phương Anh ra ngoài này chút xíu. Chi yên tâm.
Bà vợ lão cường vẫn cái mặt lo lắng.
- Nam à. Chị gặp em chút được không?
Tôi thả con nhóc ra đi với bà chi lại cách con nhóc chừng 10m.
- Nam à. Chị là chị dâu của Phương Anh. Chắc em biết rồi. Em thông cảm cho Phương Anh, cho gia đình chị. Chị hiểu. Chị biết chúng em thế nào. Phương Anh vẫn thường xuyên kề chuyện với chị. Em cố gắng an ủi Phương Anh giúp chị, hai đứa đừng làm như hôm trước. Chị cũng không sống nổi đâu.
Bà tiếp tục:
- Hôm nay, chị cùng Phương Anh sang bên kia. Khoảng 3 tuần sau chị về, chị sẽ gặp em. Nói chuyện với em một lần để em hiểu. Hôm nay, em cố gắng nói với Phương Anh để em nó đi cho yên tâm. Em cũng phải cố gắng. Chị cũng rất thông cảm cho em. Rồi 2 chị em mình nói chuyện sau em nhé.
Tôi ghét nhất là đứng trước gái đẹp nghe người ta xin xỏ. Xin con ku về ngâm rượu uống cho bổ tử cung chắc tôi cũng cho.
- Được rồi chị. Không sao đâu. Em hiểu mà. Em sẽ gặp chi sau, rất muốn được nói chuyện với chị. Em biết mình phải làm gì. Chi gi số điện thoại em nhé.
- Ừ. Em đọc đi.
- Chị ghi nhé: không chín một, tám chín mười, ri quy ka át.
Tôi kéo tay con nhóc ra ngoài sảnh. Ôm con nhóc, đẩy con nhóc sát vào tường hôn hít trước sự thèm thuồng của bọn lái Taxi. Mấy thằng cha nhỏ nước dãi tong tỏng ra sảnh như những hạt mưa trên mái hiên chảy xuống làm con bé lao công, lau chùi sảnh mệt lử.
- Chút nữa anh không tiễn em vào phòng đợi đâu nhé. Anh không chịu được đâu.
Nước mắt con nhóc lại trào ra. Nó ôm tôi chặt cứng gật cái đầu vào ngực tôi. Nói thật, tôi chưa bao giờ rơi vào cái hoàn cảnh chia ly cách biệt như thế này. Trước đây, khi bản án được tuyên. Tôi cũng có chút buồn khi phải chia tay với cái xã hội văn minh nhưng nó không làm tôi buồn thế này. Hôi đó mình là người đi, bây giờ mình là người ở lại. Mà đi hay ở lại thì không quan trọng, quan trọng là tôi không muốn con nhóc phải buồn bã thêm. Nó phải đối diện với sự thật.
Con nhóc khóc đến nỗi tôi cũng không dỗ nổi cho nó dừng, nó cứ khóc như những hạt mưa rơi bên hiên cửa sổ trại giam, chẳng quan tâm đến những người xung quanh. Biết con nhóc buồn thế này, chắc tôi sẽ không lấn sâu vào mối tình không lối thoát này. Nói thế chứ chắc gì con ku nó để tôi làm vậy phải không anh em. Nếu tình yêu mà mình vẫn làm chủ được con tim thì chắc gì đấy là tình yêu.
- Tại sao anh không cùng em trốn đi chứ? Tại sao chứ. Anh không yêu em sao?
- Hôm trước anh đã nói với em rồi Phương Anh. Tình yêu anh dành cho em là chân thành. Anh rất trân trọng nó, anh không muốn phải yêu em như yêu những người con gái khác anh đã từng trải qua.
Tôi cầm vào hai bờ vai con nhóc bóp mạnh và tiếp tục:
- Em hãy tin ở anh, hãy sống thật tốt và giữ gìn sức khoẻ dùm anh. Trái tìm và cơ thể em đã thuộc về anh, anh không cho phép ai làm nó tổn thương và suy sụp. Dù người đó là chính em. Anh sẽ sống thật tốt để đợi ngày chúng mình gặp nhau. Anh sẽ sang với em khi anh đủ điều kiện. Không xa đâu Phương Anh.
Càng nói, đôi dày tôi càng ướt sũng vì nước mắt con nhóc. Thấy con nhóc gật cái đầu miễn cưỡng. Tôi lấy hai tay áp vào hai má con nhóc lật ngửa cái mặt xinh xắn của nhóc lên.
- Em cứ đi đi nhé. Hay tin ở anh.
Tôi hôn lên trán con nhóc khi cái miệng nó chạm vào phía cằm tôi ướt át. Kéo cái miệng xuống hôm con nhóc hôn say sưa. Con nhóc cũng vậy, sự cuồng nhiệt của nhưng nụ hôn hôm nay còn hơn lúc chúng tôi làm tình lần đầu tiên ở Nhà. Hình như những cái hôn này là để tôi và nhóc sống cho 1 năm sau, 2 năm, mà cũng có thể là 10, 20 năm sau.
Cứ thế tôi và nhóc ôm nhau gần 1 tiếng đồng hồ trước cái sảnh Phi trường. Đã đến lúc tôi phải chia tay để nó vào check in. Mà cũng phải về để con nhóc không quyến luyến thêm nữa. Nói thế chứ tôi cũng bin rịn không kém. Chắc hôm nay về tôi trèo luôn lên đỉnh cầu Long Biên ngồi hoá đá như bà Tô Thị nhớ chồng mất.
- Thôi em vào đi. Anh về đây. Em phải giữ gìn sức khoẻ nhé.
- Anh ở đây thêm một chút nữa đi. Em chưa muốn xa anh.
- Thôi, anh không muốn ở lại đây thêm phút giây nào nữa.
- Em hiểu, nhưng em muốn ở bên canh anh chút nữa.
Ánh mắt con nhóc buồn thê thảm, tôi không còn chịu được nữa. Tôi hôn con nhóc thêm một lần cuối cùng rồi đẩy nó ra.
- Thôi em vào đi. Anh về đây.
Con nhóc gật cái đầu xuống mà chẳng thèm ngẩng lên.
- Anh phải tự lo cho mình nhé. Phải giữ gìn sức khoẻ. Hút ít thuốc lá thôi anh nhé. Em sẽ không bao giờ quên được anh đâu. Em yêu anh. Em sẽ chờ đến ngày được gặp anh.
- Anh yêu em. Em vào trước đi.
- Không. Anh đi trước đi.
Tôi nhắm mắt, ngoảnh người bước thẳng ra phía bãi đỗ xe. Ra đến gần sát đường, bỗng nhiên hai cách tay con nhóc xiết mạnh vào bụng tôi từ phía sau. Tôi vãn đứng như bức tượng. Thò tay xuống xoa vào tay con nhóc, nước mắt chảy xuống gò má. Lấy hết quyết tâm, tôi gỡ bàn tay con nhóc và chạy thẳng về phía bãi đỗ xe không dám ngoái đầu lại trong khi con nhóc đang la hét.
- Em yêu anh. Em yêu anh………… Em yêu anh. Anh Nam.
Đóng cửa tôi phi thẳng xe ra khỏi bãi đỗ và chạy thẳng một mạch về Hà Nội. Lòng buồn thê thảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro