Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Trên trang báo, một nam nhân đang từ ánh đèn lờ mờ của quán bar cất bước đi ra, chiếc quần đen bao quanh hai chân dài thẳng tắp, cổ áo sơ mi trắng hơi hơi mở ra, hắn duỗi tay che đôi mắt, như là vẫn không thể thích ứng với ánh sáng bên đường.

Tin tức khối lớn khối nhỏ in lên trang báo một hàng chữ: Ảnh đế ngày xưa hiện giờ trở thành nam diễn viên hạng ba.

Xuyên qua tờ báo là ngón tay khớp xương rõ ràng, chủ nhân đôi tay có một khuôn mặt đẹp, sạch sẽ tuấn lãng, đôi mắt hẹp dài đào hoa làm hắn nhìn qua ôn nhu lại đa tình, chỉ là từ trán đến khóe mắt có vết sẹo phá hủy chỉnh thể văn nhã tuấn dật, làm hắn có thêm vài phần bĩ khí cùng tàn nhẫn.

Tờ báo run run, Giang Du nhìn một loạt chữ nhỏ, nhướng mày, cười với người bên cạnh nói: "Ta đã lâu không lên báo, tuy rằng chỉ là tin tức nhỏ."

Ngồi bên cạnh hắn là tân tấn tiểu sinh Kha Bạch, đang chán đến chết ngồi chơi di động, chờ cảnh diễn tiếp theo, nghe tiếng thì ngẩng đầu quét mắt liếc hắn một cái, cười nhạo nói: "Xuy, còn tưởng rằng ngươi cùng trước kia giống nhau hả? Mau nhanh tỉnh tỉnh đi, cũng không nhìn xem mình hiện tại là bộ dạng quỷ gì, có thể lên được tờ báo nhỏ, ngươi nên thắp nhang cảm tạ a."

Tựa hồ không muốn cùng hắn nhiều lời, Kha Bạch khinh thường đứng dậy cách hắn một khoảng xa.

Đối với loại thái độ này, Giang Du chỉ nhún vai, tiếp tục xem tin tức khác trên báo.

Nếu đặt loại tình huống này ở ba năm trước, tuyệt đối không có khả năng phát sinh, không chút quá đáng khi nói, không chỉ có sẽ không phát sinh mà toàn bộ đoàn phim đều phải vây hắn xoay quanh.

Ba năm trước đây Giang Du có bao nhiêu phong quang, hiện tại hắn liền có bấy nhiêu nghèo túng. Nhờ một bộ phim điện ảnh 《 Ngược sáng 》 được đề cử ở liên hoan phim quốc tế Sư Tử Vàng, Giang Du liền đột ngột xuất hiện bên trong tầm mắt đại chúng, kỹ thuật diễn tinh tế được công nhận cùng khuôn mặt mang tính xâm lược, Giang Du bạo ngoài dự đoán mọi người, nhưng lại là chuyện đương nhiên.

Đối với đại chúng, thời điểm trong vòng đủ loại kiểu dáng tiểu sinh dựa vào thẩm mỹ, Giang Du sạch sẽ trong sáng góc cạnh rõ ràng giương riêng một ngọn cờ. Ở thời điểm bộ 《 ngược sáng 》 nổi tiếng, Giang Du ngoài ý muốn chiếm được hướng phát triển tốt, diễn vai tân phiến nam 1, cũng mượn hoạt động này đoạt được ảnh đế vàng. Từ đó về sau các loại hợp đồng đua nhau tới, dựa vào kỹ thuật diễn của bản thân cùng với kịch bản tốt, Giang Du nhiều lần đạt giải thưởng ảnh đế trong nước, khi đó nói Giang Du là hồng tới nửa bầu trời cũng tuyệt đối không phải nói quá.

Chỉ là dù có thể có vận khí tốt cũng không thể tiếp tục giữ vững, một tai nạn xe cộ được bày bố tỉ mỉ làm cả người hắn nhiều chỗ dập nát tới gãy xương, nằm suốt ở trên giường hơn một năm, điểm chết người chính là, vụ tai nạn xe cộ kia để lại cho hắn một vết sẹo dữ tợn trên mặt, là điểm trí mạng đối với một diễn viên.

Hắn nằm ở bệnh viện này một năm, hết thảy sự tình bên ngoài đều bị công ty cố tình giấu diếm, không có TV, không có máy tính, không có di động, thậm chí cả tạp chí cũng không có. Giang Du gần như bị giam lỏng, phàm là con đường có thể liên lạc với bên ngoài đều bị công ty ngăn chặn.

Khi thân thể Giang Du khôi phục, bên ngoài hết thảy đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Giang Du gần như biến mất trong trí nhớ đại chúng, ngẫu nhiên có người nhắc tới hắn, cũng chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ một câu, nga, Giang Du a, là ảnh để xui xẻo bị tai nạn xe cộ? Haiz, hắn đã hết thời rồi.

Giang Du vẫn luôn hiểu rõ thế nhân bạc bẽo dễ quên, nhưng làm hắn cảm thấy quỷ dị chính là, không chỉ có hắn bị cố tình quên đi, tất cả những tác phẩm điện ảnh kinh điển hắn từng tham gia cũng đều bị lu mờ, việc này hiển nhiên là không bình thường, cho dù công ty có thực lực lại có thủ đoạn, muốn phong sát những tác phẩm ưu tú đó là không có khả năng, trước không nói những tác phẩm đó có các giải thưởng cùng đề danh, chỉ nói tới bút tích đạo diễn lớn nổi danh, công ty như thế nào sẽ vì phong sát hắn mà đi đắc tội những danh đạo đó?

Sau đó, Giang Du thử gọi điện thoại thăm dò vài vị đạo diễn từng hợp tác có quan hệ không tồi, nào ngờ tất cả đều không hẹn mà cùng khách sáo thoái thác, ngữ khí kia như đối phó với người xa lạ không quen biết, hoàn toàn không còn cảm giác đã từng quen thuộc.

Không chỉ như thế, Giang Du còn thấy một cái tên thường xuyên được nhắc tới trên TV, Thẩm Diệc Trạch. Người này, Giang Du không chỉ quen biết, mà còn có thể xem là tương đối quen thuộc. Lúc Giang Du đang nổi tiếng, Thẩm Diệc Trạch là thế thân đánh võ của hắn.

Lúc trước sở dĩ bị lựa chọn trở thành thế thân, cũng không phải bởi vì hắn cùng Giang Du lớn lên giống nhau, mà là bởi vì thân hình Thẩm Diệc Trạch cùng hắn thập phần tương tự. Trong ấn tượng của Giang Du, Thẩm Diệc Trạch là một thanh niên trầm mặc ít nói, chăm chỉ nỗ lực, không giống Thẩm Diệc Trạch xuất hiện trên TV với nụ cười xán lạn khéo léo.

Tiếp đó, Giang Du tra xét tư liệu, phát hiện năm hắn xảy ra tai nạn xe cộ, toàn bộ những tác phẩm điện ảnh, đại ngôn, thông cáo đều bị chuyển cho Thẩm Diệc Trạch, thậm chí người đại diện cùng trợ lý và fans của hắn đều toàn bộ chuyển tới bên người Thẩm Diệc Trạch.

Càng thêm thái quá chính là, Giang Du lục soát một ít tác phẩm điện ảnh của Thẩm Diệc Trạch, cư nhiên cảm nhận được bóng dáng của chính mình, hắn ta quen thuộc nhất cử nhất động mà Giang Du đã từng vô số lần đối diễn nghiền ngẫm kịch bản, hắn ta chính là bắt chước mình!

Hắn lại tìm tới những ca khúc cùng video quảng cáo của Thẩm Diệc Trạch, quả nhiên, trong đó nơi nơi đều là bóng dáng của hắn.

Giang Du thu tay lại, hắn không lựa chọn đi tra tiếp, bởi vì hắn biết rõ tra tiếp cũng không có kết quả.

"Giang Du, làm gì đấy? Chạy nhanh tới hoá trang! Ngươi muốn cho cả đoàn phim đều chờ ngươi sao?" Một giọng nữ bén nhọn đánh thức Giang Du từ trong hồi ức, Giang Du lên tiếng, đem tạp chí trong tay gấp lại, đặt ở trên ghế, xoay người đi đến phòng hóa trang chung.

Tạp chí bị đặt ở trên ghế có chút nhăn nheo, nhưng là tiêu đề lớn bên trên vẫn rõ ràng có thể thấy được như cũ —— Thẩm Diệc Trạch được đề cử giải thưởng tiểu kim nhân...

Giang Du thay đổi một thân áo đen rách tung toé, tóc bị thợ trang điểm xử lý như tên ăn mày, hai mắt bôi màu một mảnh đen kịt, thêm vết sẹo làm cả khuôn mặt đều có vẻ quanh quẩn sát khí.

Hắn đứng trên đường dốc nhìn xuống dòng nước chảy xiết, hiện tại cảnh này cần treo dây thép trên vách đứng bay tới bay lui, cầm kiếm khoa tay múa chân đánh diễn cùng chính phái vai chính.

Trước kia hắn đánh diễn còn tạm được, nhưng từ sau tai nạn xe cộ, thân thể hắn không còn nghe sai sử, bất quá vì thù lao Giang Du vẫn cắn răng chịu đựng.

Kha Bạch trào phúng hắn khi nãy đang được trợ lý vây quanh chơi di động, hắn đóng chính phái vai chính, bất quá diễn một màn này cũng không phải hắn mà là dùng thế thân.

Thế thân đã chuẩn bị ổn thoả, Giang Du nghe đạo diễn chỉ huy tiếp theo chân đạp ở trên vách đá, kiếm phong đẩy ra một cái đường cong, thế thân tránh đi mũi nhọn, nghiêng người đâm tới. Giang Du giơ kiếm, đang đang hai tiếng chặn lại!

"Tạp ——" cách đó không xa đạo diễn hô một tiếng, "Qua, chuẩn bị cảnh tiếp theo. Trước thả bọn họ xuống dưới!"

Nhân viên công tác còn chưa tiến lên, Giang Du bỗng nhiên nghe thấy thanh âm ca ca, tiếp theo thế thân ở giữa không trung bỗng lung lay, hắn ngẩng đầu liền thấy, dây thép dây thừng của đối phương mắc trên nhánh cây, nhất thời không thu về được.

Phía dưới nhân viên công tác đã chuẩn bị lên cây đem nhánh cây kia đẩy ra, nhưng dây thừng đột nhiên đứt đoạn, cả người thế thân tức khắc đi xuống một đoạn, dư lại hai sợi dây thừng miễn cưỡng trụ lại, hắn dừng lại nghiêng ở giữa không trung.

Lúc này phía dưới nổi lên một mảnh tiếng thét chói tai, rơi vào hỗn loạn.

Giang Du ở gần thấy hình ảnh hung hiểm như vậy, tất nhiên hãi hùng khiếp vía, thấy thế thân kia muốn động, lập tức nói: "Đừng nhúc nhích!"

Nhưng đối phương cũng đã giãy giụa, hắn vừa động, dây thừng còn sót lại căn bản chống đỡ không được, đường cáp treo vừa trượt, thế thân tức khắc đâm về phía Giang Du!

Mấy cái dây thừng triền cùng một chỗ, thế thân liên lụy hắn cùng rơi xuống phía dưới!

Giang Du nghe được tiếng thét chói tai hỗn loạn, thầm nghĩ này thật đúng là tai bay vạ gió, ông trời muốn diệt ta... Giây tiếp theo thình thịch một tiếng, cả người hắn chìm vào trong dòng sông phía dưới, trong miệng lập tức thêm vài ngụm nước, trước mắt cuồn cuộn muôn vàn bọt khí, lỗ tai tràn đầy thanh âm dòng nước ào ào.

Không biết qua bao lâu, bên tai hết thảy tựa hồ đều trở nên yên lặng, Giang Du hô hấp dần dần yếu đi gần như không thể nghe thấy...

Ý thức hắn rơi vào trong một mảnh hỗn độn.

Thời điểm Giang Du lại lần nữa khôi phục ý thức, liền nhìn đến thân thể của mình đang an tĩnh nằm trên giường bệnh, hắn theo bản năng nâng nâng tay, muốn đụng vào thân thể của mình một chút, nào ngờ cánh tay thẳng tắp xuyên qua thân thể của mình, không đợi hắn nghĩ rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bên tai liền vang lên một âm thanh máy móc lạnh băng.

"Giang Du, trước mắt thân thể ngươi đang ở trạng thái chết não, nếu không cùng hệ thống dung hợp, tinh thần thể ngươi sẽ hoàn toàn tiêu tán trong hai mươi phút sau." Âm thanh hệ thống không chút nào phập phồng.

"... Nga, vậy tán đi." Giang Du không chút để ý nhìn tay mình dần dần bắt đầu trở nên trong suốt, ngữ khí bình tĩnh nói.

Hệ thống tựa hồ không dự đoán được hắn sẽ bình tĩnh như vậy, lần nữa lặp lại: "Tinh thần thể đã tiêu tán thì không cách nào phục hồi như cũ, ngươi xác định sao?"

Giang Du nhướng mày, lười biếng nói: "Tại sao lại không chứ, sinh tử luân hồi, nhân chi thường tình."

"Số mệnh ngươi vốn không nên chấm dứt ở đây, chẳng lẽ ngươi không cho rằng đời này trải qua quá mức kỳ quái sao, ngươi không muốn biết nguyên nhân sao?" Hệ thống bị phản ứng của hắn làm cho có chút bất an.

Nghe nói như vậy, Giang Du híp lại đôi mắt đào hoa, lộ ra một nụ cười mang ý vị thâm trường: "Ngươi là nói có người bóp méo vận mệnh của ta?" Tuy rằng sớm đã có suy đoán, nhưng bị hệ thống mạc danh xuất hiện này hỏi như thế, trong lòng Giang Du đã có vài phần chắc chắn.

Nhìn đến biểu tình Giang Du, hệ thống tức khắc hiểu rõ mình bị người gài bẫy, nó cũng không giận, chỉ là tiếp tục nói: "Đúng vậy, nhưng nguyên nhân cụ thể cần ngươi tự mình đi tìm, mà hết thảy sau khi ngươi cùng ta tiến hành dung hợp mới có thể thực hiện."

Ý cười Giang Du bất biến, bình tĩnh nhìn khuôn mặt tái nhợt mang mặt nạ dưỡng khí trên giường bệnh, ngữ điệu vẫn như cũ mang theo vài phần lười nhác: "Vậy dung hợp đi."

Sau khi Giang Du trả lời, điện tử âm không có chút nào do dự, trực tiếp bắt đầu tiến hành rà quét rồi dung hợp.

"Đang rà quét tin tức ký chủ ——"

"Đọc tin tức ký chủ thành công ——"

"Bắt đầu dung hợp tinh thần thể ——"

"Hệ thống dung hợp thành công."

Theo thanh âm hệ thống kết thúc, Giang Du lần nữa mất đi ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro