Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 Anh ấy muốn ly hôn

Trong căn chung cư tĩnh lặng, hai người đang ngồi trên sofa đối mặt với nhau rất nghiêm túc, như đang bàn về vấn đề gì đó rất quan trọng. Bỗng người đàn ông lên tiếng:

- Chúng ta ly hôn đi.

Gương mặt người phụ nữ phía trước bỗng nhiên trầm lặng, vẻ mặt cô đượm buồn, khóe mắt dần đỏ lên. Song cô ấy vẫn rất bình tĩnh đáp lại.

- Được nhưng với một điều kiện.

- Điều kiện gì em nói đi, anh sẽ đáp ứng. Người đàn ông hỏi:

- Em muốn sau 100 ngày chúng ta sẽ ly hôn, trong một 100 đó chúng ta sẽ vẫn sống như vợ chồng, được chứ.

Tại sao lại là 100 ngày mà không nhiều hơn hay ít hơn?

Bởi vì lúc nhỏ Tuệ Hân từng được nghe bà kể về những con số, nếu 001 là sự khỏi đầu thì 100 là sự kết thúc toàn vẹn, cô hy vọng giữa cả hai sẽ có một kết thúc toàn vẹn hơn, cho nhau cơ hội cũng chính là cho bản thân hy vọng.

Người đàn ông hơi đắn đo nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý. Sau đó anh đi ra ngoài, bây giờ chỉ còn lại mình cô ấy, lúc này những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống cô ấy bắt đầu khóc thành tiếng.

Người đàn ông lúc nãy tên là Nguyễn Gia Huy, hiện đang làm giám đốc của một công ty thời trang H&H, anh là một người thông minh tài giỏi, rất đẹp trai, nhưng lại khá lạnh lùng, với vẻ đẹp khiến cho phụ nữ nhìn qua phải xiêu lòng.

Còn cô gái cùng nói chuyện với anh lúc nãy tên là Trần Tuệ Hân, cô xinh đẹp, thùy mị, học vấn cao và cũng rất tài giỏi, hiện đang là một nhà thiết kế trang sức đá quý tại công ty Citrine, gia cảnh của cô khá giả, là con một, bố mẹ làm giáo viên nên từ nhỏ cô đã được rèn giũa rất tốt, nói năng nhỏ nhẹ, chu đáo, từ nhỏ đã được mọi người yêu quý, lớn lên lại càng xuất chúng hơn.

Cả hai kết hôn với nhau cũng đã được một năm, lý do họ kết hôn cũng rất đơn giản chính là do qua mai mối, với lại mẹ anh rất thích cô, còn Tuệ Hân ngay khi gặp Gia Huy đã bị say nắng bởi vẻ đẹp trai và phong độ của anh, ai lại chẳng thích cái đẹp, chỉ là không ngờ say nhầm một ánh mắt cơn say theo cả đời.

Từ lúc gặp nhau đến lúc kết hôn chỉ vài tháng thế nhưng trong mắt cô anh thật sự rất tốt, ngoài việc có chút lạnh lùng ra thì không có gì để chê.

Cô cứ thế càng ngày càng thích anh nhiều hơn, chuyển dần từ say nắng thành yêu say đắm.

Thế nên khi anh ngỏ lời muốn kết hôn, cô chẳng tí đắn đo nào mà liền vui vẻ đồng ý. Lúc ấy cô thật sự hạnh phúc khi được crush tỏ tình, cảm giác người mình thích cũng thích mình thật quá vi diệu.

Lúc ấy mẹ cô còn khuyên cô nghĩ kĩ một chút vì bản thân còn quá trẻ mới 24 tuổi, hơn nữa chỉ mới quen mấy tháng, mặc dù bà cũng rất hài lòng với đứa con rể này.

Thế nhưng cô nào có nghe, dính vào tình yêu thì mấy điều sáng suốt sao mà nghĩ ra được, hơn nữa Tuệ Hân xưa giờ luôn là người nghe theo trái tim, cô xác thực là bản thân yêu anh, cô mang một trái tim tràn đầy tình yêu đến với anh và đầy mong ước cho một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc.

Điều này cũng không thể trách cô, khi yêu ai lại chẳng nghĩ đến những hạnh phúc chứ. Chỉ hy vọng bản thân đạt được như mong ước.

Một đám cưới hạnh phúc cứ thế diễn ra.

Hôm lễ cưới, cô thật xinh đẹp, xinh đẹp đến động lòng người, ngồi trong phòng chờ mà lòng nôn nao hơn bao giờ hết, vừa nóng lòng muốn gặp anh, lại lo lắng hồi hợp, cảm xúc lên xuống liên tục.

Thế mà khi cử hành hôn lễ, thái độ lạnh nhạt của anh khiến cô hụt hẫng không thôi.

Tuệ Hân còn nghĩ hôm nay có thể thấy anh vì cô mà nở nụ cười ấm áp, làm những cử chỉ thân mật, nhưng đáp lại chỉ là thái độ không mấy quan tâm của anh. Anh vẫn rất đẹp trai trong bộ comple đen, phong độ lịch thiệp không khác ngày thường là mấy, thế nhưng cô có thể thấy sự lạnh nhạt trong mắt anh.

Chỉ là lúc ấy cô vẫn không nhận ra điểm bất thường, tuy có chút hụt hẫng nhưng vẫn tự an ủi bản thân có lẽ vì bận rộn cho hôn lễ nên anh mệt mỏi mới không quan tâm cô, dặn bản thân không được nghĩ lung tung.

---

Mới đây mà đã một năm kể từ ngày họ kết hôn. Trong một năm đó, Gia Huy cũng lo cho Tuệ Hân rất đầy đủ, cô bị bệnh anh sẽ đưa cô đi bệnh viện, đôi lúc cũng sẽ đưa cô đi làm, đi chơi nhưng cũng rất hạn chế, là vợ chồng nên cô và anh cũng sẽ làm những chuyện vợ chồng nên làm nhưng mỗi lần như thế anh đều rất cẩn thẩn, anh nói chưa muốn có con, anh cho cô tất cả những thứ cô muốn, nhưng cái cô cần nhất anh lại không cho, đó là tình yêu của anh.

Sau khi kết hôn cô mới biết thật ra lúc anh đồng ý kết hôn là lúc anh mới chia tay với bạn gái cũ quen 6 năm của anh, và lúc đó gia đình hối thúc quá nên anh mới đồng ý lấy cô, chứ không giống như cô nghĩ là vì anh thích cô. Lúc biết được chuyện đó Tuệ Hân đã mất mấy ngày để suy nghĩ, cuối cùng làm mất thêm mấy ngày tự làm công tác tư tưởng cho bản thân, tự nhủ với chính mình rằng: "Dù sao cũng đã lấy nhau rồi, lâu dần anh ấy cũng sẽ yêu mình thôi."

Nhưng Tuệ Hân sai thật rồi, sai ngay từ đầu, phán đoán của cô đã sai, ván cược này cô thua rồi, còn thua rất thảm hại nữa.

---

Hôm nay chính là ngày kỉ niệm 1 năm kết hôn, nhưng Gia Huy nói nói với cô rằng chúng ta ly hôn đi. Khi nghe anh nói câu đó dù trong lòng cũng đã sớm chuẩn bị nhưng vẫn chẳng giảm bớt lực sát thương tí nào, cô vẫn đau, rất đau.

Tuy nhiên, Tuệ Hân vẫn còn muốn cược một ván nữa, cô không cam lòng, thời gian và tình yêu cô bỏ ra cho cuộc hôn nhân này không ít, hơn 24 năm đây là sự thất bại đầu tiên, cô thật sự có chút không phục. Nhưng những thứ đỏ cũng chỉ là lý do nhỏ, lý do cô đặt điều kiện 100 ngày này vẫn là vì muốn níu kéo anh lần cuối, cô thật sự yêu anh rất nhiều, từ lúc kết hôn tới nay, thứ tình cảm này chỉ có tăng lên chứ không hề bớt đi.

Cô muốn cho bản thân chút thời gian thích nghi lại, liệu rằng bản thân có thể buông bỏ anh không?

Nếu ván cược này cô vẫn thua thì cô sẽ từ bỏ thật sự, chỉ trách rằng cô là người đến quá trễ, anh với cô duyên phận chỉ tới đó thôi.

Mấy hôm trước khi Gia Huy nói ly hôn, cô đã biết người yêu cũ của anh về nước rồi, hơn nữa Tuệ Hân còn bắt gặp hai người họ gặp nhau, nên cũng đoán được chuyện ly hôn sớm muộn gì cũng xảy ra thôi. Chỉ là không ngờ lại đến sớm như vậy, hơn nữa khi anh nói ra câu đó cũng rất dứt khoát chả lẽ trong một năm sống với nhau anh không có chút tình cảm nào với cô sao.

Cuối cùng thì anh cũng chọn cô ấy, nhưng tại sao lúc đầu hai người họ lại chia tay, đã chia tay rồi bây giờ lại muốn quay lại, hơn thế nữa còn kéo cả cô vào.

Bọn họ giận dỗi chia tay nhưng người đau khổ lại là cô. Trách họ quá đáng một lại trách cô ngu muội mười, cuối cùng vẫn là sự lựa chọn của cô.

Cả đêm hôm đó anh không trở lại, cô cũng không ngủ mà thất thần nhìn ra bên ngoài, cô đang chờ anh sao?

Không hẳn, thứ cô chờ sớm đã chờ được rồi chỉ là không được như mong muốn nhưng vẫn phải chấp nhận.

Câu hỏi nào cũng có đáp án, chỉ là đáp án thường không như ta mong muốn, nếu muốn thì cố gắng chờ đáp án tiếp theo, hy vọng là đáp án mà mình mong muốn.

Đây nên gọi là kiên trì hay cố chấp?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro