Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đồng hồ tích tắc lọ lem đánh rơi giày.

Rất nhanh chỉ như một giấc ngủ, buổi lễ kỷ niệm mà Bạch Kỷ Niên giao cho cô cũng gần đến tến cũng ào ào hiện thân.

Thành phố A chỉ còn ba tuần nữa thôi là đến Tết. Mà sự kiện công ty đá quý Bạch Bách cũng làm dịp cuối năm ở đây rộn rã hơn, giới báo chí có dịp rùm ben mà những nhân vật là fan ruột của công ty đều là người có danh tiếng nên không tránh khỏi số khách mời đều là người đứng ở cao nhìn xuống.

Hôm nay là 23 tháng 1 Dương Lịch , 7 tháng 12 âm lịch. Buổi dạ tiệc sáu mươi năm nằm ở nơi đắt đỏ nhất thành phố A. Nơi tổ chức nằm ở lầu cao nhất của nơi trọc trời.

Cao Chân Ý hơi choáng nhìn Lâm Thiên Anh trưng diện rất rực rỡ lại không kém phần sang trọng. Nhìn lại mình , cô chỉ mỗi biết cười. Vẫn là sơ mi trắng rộng phình kết hợp chân váy đen trong cô giống như con ngỗng so với thiên nga.

Một vài nhân vật chú trọng thời gian đã đến từ rất sớm họ lộ ra khuôn mặt tràn đầy mê hoặc nhìn nơi này.

Vì sao à?

"Thật đẹp... Lối dài xanh thẳm ngoài kia nhìn thật sự cho em cảm giác mờ mịt giống như đang tìm đường xuống đại dương sự thạt chứng minh bước vào không gian đại dương này làm người ta muốn gục ngã nha . Không gian ở đây giống như trời đêm ánh sao lấp lánh lại như đáy đại dương trưng bày những sản phẩm được xem là huyền thoại ở bốn bức tường rộng kia. Mỗi vật là một câu chuyện khác nhau không mang sự nhàm chán, ánh đèn vừa đủ hấp dẫn sự huyền ảo của bảo vật trên kia. Gần không gần mà xa cũng không xa... Thật là ảo diệu."

Cao Chân Ý mỉm cười vị phu nhân có mắt thưởng thức kia . Lão gia nhìn bà mê đắm như vậy liền vui vẻ cưng chiều.

"Em thích lần sau đến sinh nhật em anh liền kêu công ty này thiết kế..."

Vị phu nhân hài lòng ôm cánh tay của lão gia nhà mình thật yêu thích gật đầu. Hai người họ cũng chỉ tầm bốn mươi lăm đổ lại trong rất hạnh phúc có thể thấy họ dung hoà với nhau thế nào.

Cao Chân Ý nhìn thấy Bạch Kỷ Niên phong trần điềm tĩnh chào hỏi khách hàng, anh ta rất lưu loát uyển chuyển nụ cười rất dễ chịu. Quả nhiên cáo vẫn là cáo.

Lâm Thiên Anh làm nhiệm vụ tiếp đoán rất tốt , cô ấy cùng vị trưởng phòng bộ phận quản lí cùng nhau niềm nở chào mừng sự hiện diện của khách quý ... Thế giới đại dương thu nhỏ này ngày càng đông ngợp. Cao Chân Ý đè tay vào tay nghe Bluetooth trên tai rồi thấp giọng bảo "Chung Nam mở bài nhạc nhẹ "

Tiếng nam trầm nhanh chóng vâng .

Cao Chân Ý liền nói sang người khác "Niệm Hà thức ăn đem lên được rồi , nhớ dặn dò phục vụ phải nhẹ nhàng đi theo hàng , bình tĩnh theo khu mà đem ra. "

Cô gái khác nhanh chóng vâng.

Cao Chân Ý đi sang khu khác nhìn thấy dàn phục vụ bưng thức ăn ra trang phục đen đi theo hàng đặt đúng vị trí thức ăn . Cô cúi đầu nhìn đồng hồ giờ này cũng đã qua mười lăm phút chắc rằng khách quý đã đến đủ. Cô nhanh chóng nhờ vị giám đốc Bạch kia bước lên sân khấu .

"Chúng tôi rất lấy làm vui vì mọi người đều có mặt đông đủ trong ngày kỷ niệm sáu mươi năm thành lập công ty đá quý Bạch Bách. Giờ xin mời quý vị đi theo hướng này bước vào không gian chính thức buổi tiệc."

Sau khi mọi người đã đi vào không gian bữa tiệc sân khấu nhanh chóng từ một bức tường xoay lại . Bạch Kỷ Niên đứng đó cao cao tại thượng đứng đó được lúc phát biểu cả bài diễn văn ....

Phía dưới mọi người vui vẻ thưởng thức bữa tiệc cũng cùng nhau nghe lấy bài diễn văn.

Sau đó các vị trưởng lão được giới thiệu đến.

Cái gì mà lúc mở công ty chúng tôi đã theo chủ tịch. Cái gì mà quá trình phát triển này chúng tôi đã rất gian nan , khổ cực....

Tầm một giờ đồng hồ sau mọi người chuyển sang không gian tiệc đứng.

Rượu , đá quý lấp lánh nhạc và khiêu vũ.

Lúc này Phạm Duy Hoàng không biết lý do gì mới đến kịp buổi tiệc.

Anh bước vào nhìn Cao Chân Ý sức mồ hôi nói gì đó trong tai nghe Bluetooth . Lại đúng lúc cô nói xong Bạch Kỷ Niên ngà ngà vị rượu đến gần cô.

"Có nên khen em chút không?"

Cô nhìn xung quanh một hơi thở nhẹ một hơi "Lâm Thiên Anh làm tất anh cần gì khen tôi ?"

Phạm Duy Hoàng vừa nghe đã nhíu mày , anh đi qua lại không để ý Lâm Thiên Anh đang nhìn anh .

Anh ôm lấy bả vai Chân Ý mỉm cười lịch sự nói với Bạch Kỷ Niên "Chân Ý đã hoàn thành tốt nhiệm vụ như vậy anh cũng nên trả người nhỉ?"

Bạch Kỷ Niên còn định mời Cao Chân Ý nhảy một bài liền thôi, xem như bạn trai danh nghĩa đến anh cũng không lí do mời rồi.

Anh lịch sự đi trước "Tất nhiên không có lí do cướp người rồi. Chỉ không biết Chân Ý có muốn về không thôi."

Lúc anh ta đi qua hai người Phạm Duy Hoàng mới buông Chân Ý , sau đó nhìn cô một lúc "Vất vả chứ?"

Cô muốn nói rất vất vả cuối cùng nhìn thấy ánh mắt hơi hoe đỏ của Lâm Thiên Anh liền không mở miệng được.

"Hay là anh chiêu mộ Lâm Thiên Anh về công ty đi, cô ấy làm tất cả em chỉ là người ngồi mát hưởng bát vàng."

Anh nhíu mày nhìn cô "Em ốm xuống rất nhiều."

"Vậy sao, em không thấy vậy."

Phạm Duy Hoàng như muốn người nào đó nhìn thấy liền vuốt tóc cô rồi mời cô bước ra nhảy một bài. Tình ca du dương , Cao Chân Ý cũng không từ chối chỉ bảo.

"Quần áo chúng ta không hợp thì phải.?"

Anh nắm tay cô rồi đặt tay lên eo cô ánh mắt rất sâu nhìn cô giọng nói ở cạnh tai cô "Là em thấy không hợp cũng không phải người khác thấy."

Rất gần nhau, bước chân hơi thở như hoà vào nhau cô hơi chần chừ nhìn Lâm Thiên Anh hơi khó khăn thở.

"Chỉ mới một tháng ánh mắt em lại có thể say mê nhìn người khác rồi nhỉ?"

Cao Chân Ý nhíu mày "Chỉ là có chuyện muốn nghĩ đến."

"Bạch Kỷ Niên quả nhiên làm em lung lay!" Hơi thở anh làm cô hơi ngứa tai.

Cô hơi căn thẳng nhìn thấy Bạch Kỷ Niên mời Lâm Thiên Anh nhảy một bày.  "Không phải anh ta mà là anh làm em lung lay. Cô ấy ở đó , chiếc giày lọ lem này chưa đến 12 giờ đã lung lay."

Khi Bạch Kỷ Niên cùng Lâm Thiên Anh ra nhảy thì ánh mắt lại đổ dồn tò mò xem người đẹp là ai. Lúc lâu sau hai cập đôi này có khu vực nhảy khá gần nhau , Bạch Kỷ Niên nói với Lâm Thiên Anh "Nam chính của cô bên đó nhanh cướp về."

"Giám đốc Phạm có muốn đổi bạn nhảy?"

Không đợi ai đáp cả, Cao Chân Ý buông tay muốn đổi bạn , Lâm Thiên Anh cũng nhanh chóng cùng Cao Chân Ý thoắt cái xoay người đổi bạn.

Ánh mắt Phạm Duy Hoàng nhìn Bạch Kỷ Niên nổi lửa mà Lâm Thiên Anh cũng nhìn thấy anh cười vô cảm cho cô.

Cao Chân Ý nhìn thấy nụ cười đó liền phát hiện. Hoá ra anh thật sự tức giận Lâm Thiên Anh gần gũi một chút với người đàn ông khác. Cao Chân Ý hơi buồn bã ngẩn đầu nói nhẹ vào tai Bạch Kỷ Niên.

"Đồng hồ 12 giờ chưa đến anh lại làm ông bụt cướp đi vai diễn lọ lem của tôi."

Anh nhìn cô , nhìn càng lâu càng sâu sắc càng thâm ý.

Khi bài nhạc kết thúc anh cuối đầu nói nhẹ vào tai cô "Tôi sợ em diễn quá nhập vai liền quên mình là ai."

Tai cô đột nhiên bị anh ta hôn nhẹ mà ngay cả Phạm Duy Hoàng cùng Lâm Thiên Anh cũng nhìn thấy. Cao Chân Ý muốn tức giận lại phát hiện anh ta cũng chỉ mang ý đùa cô cần gì quan trọng hoá.

Tiệc tàn, lọ lem cũng vì vậy biến mất mà người thay thế lọ lem cũng biến mất. Hoá ra phụ nữ thích chơi trò để người khác tìm mình.

Bạch Kỷ Niên nâng rượu mời Phạm Duy Hoàng.

"Đáng thương, cô ấy lại chọn anh.*"

Phạm Duy Hoàng không kiên kị. "May mắn anh chưa quên cô ấy là của tôi."

R
...

Chuyên mục phỏng vấn.

Cô ấy mà hai anh nói là ai?

Phạm Duy Hoàng: cô nghĩ ai?

Bạch Kỷ Niên: Tức nhiên Chân Ý của tôi nha.

Phạm Duy Hoàng liếc tên nọ sau đó không thèm quan tâm tiếp tụ uống rượu.

.....
Cô Lâm sao cô lại biến mất?

Lâm Thiên Anh: Tôi bị chuốt say.

Sao không để nam chính đưa về?

Lâm Thiên Anh: Nên để người có đặc quyền kia hưởng.

Chân Ý cũng giống cô muốn nhường đặc quyền này cho cô nên chạy trốn rồi a.

Lâm Thiên Anh: Chân Ý, cô ấy rốt cuộc xem tôi và Duy Hoàng là bù nhìn sao? Cô ấy muốn chúng tôi tự mình đau khổ sao?

Cao Chân Ý mời trả lời.

Nữ phụ: Tôi chỉ là choáng ván muốn về sớm nghĩ ngơi để nam chính nam phụ có không gian riêng tư mà tâm sự.

Tôi nghĩ hủ thích điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro