Chương 7: Học bá thanh xuân vườn trường (7)
Chiếc áo sơ mi nửa kín nửa hở, để lộ làn da với những dấu vết ái ân mờ ám. Hình ảnh bờ mông trắng như tuyết dính đầy dâm thủy khiến yết hầu Lục Kỳ Thần lên xuống.
Trong bóng tối, người đàn ông kéo nhẹ cà vạt, đứng dậy khỏi sô pha. Dư Ổ nghe tiếng giày da liền quay đầu lại, kinh ngạc nhìn người đàn ông cao lớn phía sau, do dự hai giây rồi dè dặt hỏi: "Chú... Chú là chú của Kỳ Thâm?"
Vừa dứt lời, Dư Ổ chợt ý thức được trang phục của mình. Cậu luống cuống dùng tay kéo vạt áo sơ mi xuống, cụp mắt mím môi, vô thức lùi lại hai bước, dựa vào chiếc tủ đông đang phả ra hơi lạnh. Đầu ngón chân cậu khẽ cuộn tròn.
Lục Kỳ Thần và Lục Kỳ Thâm rất giống nhau, cùng sở hữu khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt đen hẹp dài. Chỉ khác là người đàn ông trưởng thành này toát ra khí thế áp bức của người ở vị thế cao hơn, đường nét khuôn mặt cũng sắc lạnh hơn. Sự xuất hiện của người đàn ông cao lớn này khiến Dư Ổ, người vừa trải qua một đêm hoan ái, lại cảm thấy một luồng kích thích khó tả. Cậu thích cảm giác bị những người đàn ông cao lớn như vậy chiếm đoạt, càng cao lớn càng tốt, điều đó mang lại cho cậu một loại khoái cảm bị xâm phạm, bất lực nhưng lại đầy hưng phấn.
Hệ thống nhắc nhở: [Lục Kỳ Thần là anh trai của Lục Kỳ Thâm, không phải chú Lục.]
Dư Ổ: [......]
[Đã dặn là lúc tôi diễn thì cậu đừng lên tiếng mà.]
Tiểu hệ thống thì biết gì, đây là thú vui của người lớn, huống hồ Lục Kỳ Thần lớn hơn cậu mười lăm tuổi, cậu gọi là chú cũng đâu có sai.
"Cháu....Cháu là bạn học của Lục Kỳ Thâm." Dư Ổ không còn đường lui, đành phải dựa vào tủ lạnh, đôi mắt hồ ly ướt át, đuôi mắt ửng hồng, khuôn mặt cũng ửng đỏ, những dấu vết còn sót lại sau những trêu chọc ái muội.
Hơi từ tủ lạnh phả ra khiến cơ thể cậu khẽ run lên. "Chú...Cháu xin phép lên trước." Nói xong, Dư Ổ nhấc chân bước sang bên cạnh, động tác vô tình khiến khung cảnh dưới chiếc áo sơ mi càng thêm phần gợi cảm.
Lục Kỳ Thần bất ngờ nắm lấy cánh tay Dư Ổ. Trong bóng tối, đáy mắt đen của hắn càng trở nên sâu thẳm. Khi hắn lên tiếng, giọng nói đã nhuốm màu dục vọng: "Sao tôi chưa từng nghe Tiểu Thâm kể có một người bạn học dâm đãng như vậy?"
Vẻ đẹp của Dư Ổ như một thứ độc dược chết người, vừa sắc sảo vừa lẳng lơ. Chỉ cần một ánh nhìn thoáng qua cũng đủ khiến dục vọng nguyên thủy trong bất kỳ người đàn ông nào trỗi dậy, thôi thúc họ muốn chiếm đoạt và giam cầm thân thể ấy dưới thân mình. Với kinh nghiệm dày dặn đối phó những chiêu trò của đám oanh oanh yến yến, hành động nãy giờ của Dư Ổ làm Lý Kỳ Thần hiểu tiểu mỹ nhân này muốn quyến rũ hắn lên giường.
"Tên em là gì?" Lục Kỳ Thần đặt bàn tay to lớn lên eo Dư Ổ, cúi xuống nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa của cậu, ngón tay siết chặt hai má, ngón cái cọ xát lên đôi môi đỏ mọng, rồi xâm nhập vào giữa khe hở đôi môi, đùa bỡn khoang miệng ướt át, chiếc lưỡi đỏ tươi.
"Ưm." Dư Ổ muốn nghiêng đầu tránh né, nhưng sức lực của người đàn ông quá lớn, những vết chai sần trên ngón tay cọ xát vào làn da non mềm của cậu. Toàn thân Dư Ổ vốn rất mẫn cảm, suýt chút nữa đã rên rỉ thành tiếng.
"Tên." Lục Kỳ Thần lặp lại, đôi mày rậm rạp trong bóng tối càng thêm nhuốm màu dục vọng.
Dư Ổ run rẩy cả người, khi bị ép mở miệng, một chất lỏng trong suốt trào ra, "Dư... Ưm a, Dư Ổ."
"Dư Ổ?" Lục Kỳ Thần cười khẽ, một tay kéo cà vạt xuống, trói hai tay Dư Ổ lên cao, mỹ nhân mềm nhũn ngã vào lòng người đàn ông, đôi tay bị trói cũng buông thõng trong lòng bàn tay hắn, mặc hắn bày ra đủ loại tư thế thích hợp để chà đạp.
Lục Kỳ Thần không cởi áo sơ mi của Dư Ổ, đôi khi nửa kín nửa hở còn gợi cảm hơn cả cởi hết, bàn tay to vuốt ve cơ thể mềm mại không xương của mỹ nhân, thầm nghĩ thật may mắn vì tối nay đã về nhà. Cánh tay luồn qua đôi chân thon dài, Lục Kỳ Thân bế cậu lên và đặt xuống chiếc sofa.
Bước ra khỏi phòng bếp, ánh sáng trở nên mờ tối, hắn cũng chẳng buồn bật đèn. Trong bóng đêm nhập nhoạng, Lục Kỳ Thần banh rộng đôi chân dài trắng nõn của cậu lên vai mình. Sự mềm dẻo tuyệt vời của mỹ nhân khiến dục vọng trong hắn càng thêm sục sôi, ánh mắt hắn tối sầm lại. Ngón tay với những vết chai sần xâm nhập vào hậu huyệt ướt nóng. Dâm dịch tuôn trào theo từng ngón tay hắn.
"A..." Dư Ổ tay không còn chút sức lực, hai chân kẹp chặt lại, muốn người đàn ông tiến sâu hơn, sâu hơn nữa. Nhưng khi mở miệng, đôi mắt hồ ly ngấn lệ lại mang vẻ quyến rũ chết người, vừa mê hoặc vừa đáng thương: "Chú...Chú...đừng như vậy."
Lục Kỳ Thần khẽ cười, không hề sửa cách xưng hô của cậu: "Chú đừng thế nào?" Vừa nói vừa dùng dương vật đang cương cứng cọ xát mạnh mẽ qua lớp vải quần tây. "Ngoan nào, để chú yêu thương em."
Chiếc cà vạt bị giật phăng, cúc áo sơ mi của người đàn ông cũng bung ra, để lộ lồng ngực vạm vỡ với những cơ bắp cuồn cuộn, mồ hôi nhễ nhại, gợi tình đến nghẹt thở. Dư Ổ liếm môi, nước mắt giàn giụa như hoa lê đẫm mưa, thều thào, "Ô ô ô...Chú ơi...Ổ Ổ khó chịu quá..."
"Khó chịu ở đâu?" Lục Kỳ Thần thích thú trêu chọc mỹ nhân trong lòng. Hắn nhìn đôi môi đỏ mọng trên khuôn mặt mê ly của cậu. Vốn dĩ hắn không có thói quen hôn môi người tình, nhưng như có ma xui quỷ khiến, hắn lại cúi xuống hôn lên đôi môi. Đôi môi mềm mại và ngọt ngào hệt như cơ thể cậu. Chiếc lưỡi ngoan ngoãn quấn lấy lưỡi hắn, khiến hắn thỏa mãn khẽ cười hai tiếng.
"Chỗ này khó chịu sao?" Ngón tay Lục Kỳ Thần thon dài, hắn hơi cong ngón tay lại, ấn mạnh vào điểm thịt mềm mại nhô lên bên trong huyệt. Quả nhiên, mỹ nhân dưới thân lập tức run rẩy, toàn thân căng cứng, "Ân a..." bắn ra. Tinh dịch loãng dính vào quần tây hắn. Người đàn ông tiếp tục khuấy đảo bên trong, giọng đầy vẻ châm chọc, "Dâm đãng thật... bị đâm đến nát cả rồi mà còn dám quyến rũ tôi."
Miệng thì nói vậy, nhưng Lục Kỳ Thần hoàn toàn không để tâm đến chuyện cậu từng qua lại với ai, kể cả người trước là em trai hắn. Chỉ là từ nay về sau... cậu là của Lục Kỳ Thần này.
"Ô...ô...Chú đừng như vậy mà." Dư Ổ quấn đôi chân dài quanh cổ người đàn ông, những ngón chân nghịch ngợm khẽ kéo vạt áo sơ mi hắn, nôn nóng muốn cùng hắn giao hoan. Lục Kỳ Thần hiểu rõ ý cậu, dứt khoát cởi phăng chiếc áo sơ mi, để lộ những cơ bắp rắn chắc của một người đàn ông trưởng thành. Bờ mông Dư Ổ cọ xát lên xuống trên những thớ thịt săn chắc, thứ mà mấy nam sinh non nớt không thể nào sánh bằng. Vô số dâm thủy từ hậu huyệt cậu tuôn trào, chẳng mấy chốc đã thấm ướt một mảng lớn cơ bắp.
Lục Kỳ Thần bị sự mâu thuẫn giữa lời nói từ chối và hành động mời gọi của mỹ nhân làm cho dục hỏa bùng cháy, hai mắt đỏ ngầu. Hắn kéo khóa quần, dương vật đỏ tím cương cứng bật ra, những đường gân nổi lên dữ tợn đập vào bờ mông non mềm của cậu. Buông tay cậu ra, hắn nắm lấy hai chân cậu kéo rộng, hoàn toàn phơi bày cúc huyệt ướt át. Lục Kỳ Thần đặt quy đầu lên miệng huyệt đang co rút, nhìn thẳng vào đôi mắt hồ ly ngấn lệ của Dư Ổ như ra lệnh, "Nhìn kỹ chú chịch em như thế nào."
Dương vật thô to từng tấc một xâm nhập vào hậu huyệt. Toàn bộ thân dương vật đỏ tím biến mất trong tầm mắt. Dư Ổ cảm nhận được một cảm giác căng trướng như sắp bị xé toạc, nhưng đồng thời là một cảm giác lấp đầy tuyệt vời. Dâm thủy từ hậu huyệt cậu chảy ra càng lúc càng nhiều.
"Đồ dâm đãng." Lục Kỳ Thần ấn mạnh hai chân Dư Ổ về phía trước, tạo thành một độ cong rồi bắt đầu thúc mạnh, "Bạch bạch bạch" những tiếng va chạm vang lên.
Khi đạt đến cao trào, Dư Ổ rên rỉ rồi bắn tinh.
Đột nhiên, đèn phòng khách "bụp" một tiếng sáng lên.
Lục Kỳ Thần vẫn tiếp tục thúc mạnh, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của em trai trên cầu thang, giọng khàn khàn ra lệnh, "Lên lầu đi."
"Không thấy anh đang bận sao?"
Lục Kỳ Thâm mặt lạnh tanh, làm như không nghe thấy, từng bước tiến đến sô pha. Mỹ nhân vừa ở trên giường mình, giờ đây hai tay bị trói, trong tư thế mở rộng đầy dâm đãng nằm dưới thân anh trai mình. Cúc huyệt non mềm bị cậu đâm đến đỏ ửng đang nuốt nhả dương vật của người khác.
"Anh bảo em lên lầu, không nghe thấy sao?" Lục Kỳ Thần dừng động tác, dương vật vẫn cắm chặt trong hậu huyệt, nhìn người em trai cao gần bằng mình, "Hay là em cũng muốn chơi chung với tụi anh?"
Vừa dứt lời, chính hắn đã tự bác bỏ, "Không được, anh còn chưa đâm đủ. Chuyện này để hôm khác nói."
Dư Ổ giả vờ mơ màng tỉnh lại, đôi mắt hồ ly ngấn lệ khẽ mở ra. Khi nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của nam sinh, nước mắt lập tức tuôn rơi, dùng đôi tay bị trói cố gắng níu lấy vạt áo nam sinh, "Ô...ô...ô...Lục Kỳ Thâm..."
Tư thế này khiến nửa thân trên cậu trượt xuống khỏi sofa, nhưng nửa thân dưới vẫn dính chặt vào dương vật thô to của người đàn ông.
"Thật sự là bạn học của em sao?" Lục Kỳ Thần nhướng mày hỏi.
Lục Kỳ Thâm ôm lấy cơ thể Dư Ổ, cúi xuống từ từ cởi chiếc cà vạt đang trói chặt cổ tay cậu. Làn da trắng nõn bị trói hằn lên những vết đỏ, vẻ đẹp ngược đãi đập vào mắt. Hắn vỗ nhẹ lên khuôn mặt mê ly của Dư Ổ, ánh mắt kiên định: "Đồ dâm đãng, một giây cũng không rời khỏi dương vật đàn ông được."
Dư Ổ vòng hai tay lên cổ hắn, "Ô...ô..ô..Ổ Ổ không có...là chú..."
"Chú?" Lục Kỳ Thâm vuốt ve khuôn mặt cậu, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống gần hơn, "Lục Kỳ Thần nói với cậu như vậy sao? Ngốc ạ, anh ta là anh trai tôi."
"Anh trai?" Dư Ổ trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn người đàn ông vẫn đang cắm dương vật trong hậu huyệt mình.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mỹ nhân, Lục Kỳ Thần rút ra rồi lại đâm vào, tận hưởng cảm giác ấm nóng và chật chội bên trong.
Nửa thân trên Dư Ổ nằm trong lòng Lục Kỳ Thâm, hai chân bị Lục Kỳ Thần ôm lấy đâm chọc, từng cú một hướng về phía nam sinh. Cảnh tượng này khiến hậu huyệt Dư Ổ co rút dữ dội hơn, dâm thủy cũng chảy ra càng lúc càng nhiều.
Dù biết mỹ nhân là bạn tình của em trai, Lục Kỳ Thần cũng không có ý định dừng lại, ôm lấy đôi chân dài trắng nõn của mỹ nhân mà tùy ý thụt ra chọc vào, tiếng da thịt va chạm vang vọng khắp phòng khách.
Lục Kỳ Thâm nhìn biểu cảm dâm mỹ của Dư Ổ, cau mày. Vài giọt dâm thủy bắn lên mặt, y quay đầu nhìn chỗ hai người giao hợp, lạnh lùng nói: "Rút ra đi."
"Đừng động vào người của em, đi tìm mấy người tình nhân của anh mà chơi."
Lục Kỳ Thần không hề nghe theo, ngược lại đâm càng lúc càng sâu, tiếng da thịt "bạch bạch" trong phòng khách càng lúc càng lớn. Sau một hồi thúc mạnh, vẻ mặt cao trào thoáng qua trên mặt người đàn ông. Lục Kỳ Thâm ôm Dư Ổ lùi lại, tinh dịch đặc sệt bắn ra từ quy đầu vừa rút ra, văng lên cả hai người.
Hôn lên người đang mềm nhũn trong lòng, Lục Kỳ Thâm ôm người định rời đi, chân Dư Ổ bị một bàn tay to lớn nắm lấy. Lục Kỳ Thần kéo cậu về phía mình, khóe môi cong lên cười, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định và mạnh mẽ.
"Anh" Lục Kỳ Thâm cau mày nhìn sang. Trên cơ bắp rắn chắc của người đàn ông toàn là vết cào, dương vật nửa mềm cũng dính đầy dâm thủy của người trong lòng y. Điều này khiến Lục Kỳ Thâm có chút không vui, đó là bảo bối mà y nâng niu.
Dư Ổ nhắm mắt tận hưởng dư vị sau cao trào, mềm nhũn trong lòng nam sinh, hỏi hệ thống về độ hảo cảm của hai người.
Hệ thống: [Lục Kỳ Thâm: 80%] [Lục Kỳ Thần: 60%]
Dư Ổ: [Chậc, đàn ông trưởng thành đúng là có tâm đề phòng cao.]
Dư Ổ không tham gia vào cuộc tranh giành của hai anh em, cứ vậy nằm trong lòng Lục Kỳ Thâm, giả vờ vô tội. Cậu cho rằng với độ hảo cảm chỉ 60% thì Lục Kỳ Thần sẽ bỏ qua cho cậu, nhưng kết quả cuối cùng của cuộc tranh cãi giữa hai anh em lại là... cùng nhau hưởng thụ cậu.
A, không phải.
Thế giới này là thế giới thanh xuân vườn trường mà.
Lục Kỳ Thâm ngồi trên sô pha, hai tay ôm hai chân đang mở rộng của Dư Ổ, dương vật ở tư thế thẳng đứng cắm vào hậu huyệt.
"Ưm..." Dư Ổ lắc đầu muốn thoát ra. Nam sinh ôm lấy mông cậu rồi bắt đầu chuyển động lên xuống. Lục Kỳ Thần bước vài bước đến, hai ngón tay bóp chặt mặt Dư Ổ, cắm dương vật thô to vào giữa đôi môi đỏ mọng. Người đàn ông thoải mái rên lên một tiếng, bàn tay to ấn đầu mỹ nhân thúc mạnh tới lui, thở dốc nói: "Anh em có gì mà không thể chia sẻ, mỹ nhân như vậy, nên nhốt trong phòng mà đâm cả đời, không cho ra ngoài quyến rũ người khác.
Một giọng nam trầm thấp đầy gợi cảm vang lên từ phía sau: "Ân" Nam sinh vươn đầu lưỡi liếm láp làn da trắng nõn nơi gáy mỹ nhân, vừa đâm rút vừa nói, giọng điệu đầy chiếm hữu: "Nghe thấy không, Ổ Ổ?"
"Bảo bối xinh đẹp như cậu, nếu đặt ở thời cổ đại chắc chắn sẽ bị nhốt trong hậu cung làm chim yến cả đời. Đến chết cũng muốn mang xuống mồ, không cho bất kỳ ai khác cơ hội."
Dư Ổ: "?"
"Ưm...Khốn...Khốn khiếp"
Cả trên lẫn dưới đều bị lấp đầy bởi dương vật thô to, Dư Ổ cảm thấy căng trướng đến nghẹt thở, "A... Ân a...Sâu.....Sâu quá...."
Tinh dịch nóng bỏng bắn sâu vào trong cơ thể Dư Ổ. Dương vật thô to vừa mềm nhũn rút ra, một dương vật khác lại tiếp tục tiến vào. Lục Kỳ Thần đứng thẳng, ôm cậu đối diện vào lòng. Cảm giác không trọng lượng khiến Dư Ổ không thể không vòng hai chân quanh eo hắn, hai tay ôm chặt cổ hắn. Bàn tay to của hắn ôm lấy mông cậu, vừa xoa nắn vừa chậm rãi đâm vào.
Tư thế này khiến dương vật tiến vào quá sâu, bụng nhỏ bị dương vật thô to đẩy ra một độ cong rõ rệt, Dư Ổ nức nở rên rỉ. Vài lần thúc mạnh khiến cậu hưng phấn đến hét lên rồi bắn tinh. Cậu thật sự cảm thấy mình sắp bị làm đến chết khô. Trong lúc mơ màng, hậu huyệt đang bị lấp đầy đột nhiên bị một ngón tay xâm nhập. Dư Ổ lập tức trợn to mắt, không thể tin được quay đầu lại.
Bàn tay chai sạn của Lục Kỳ Thâm đỡ lấy mặt cậu, giữ chặt cằm Dư Ổ rồi hôn cậu. Trong lúc môi lưỡi giao triền, một ngón tay khác lại kiên quyết chen vào. Hậu huyệt đã bị dương vật lấp đầy càng thêm căng trướng đến mức có cảm giác như muốn xé rách.
Đôi mắt hồ ly của Dư Ổ ướt át đáng thương rơi lệ lắc đầu, "Ưm...Ưm...Không cần...không cần."
"Không cần cái gì?" Lục Kỳ Thâm đưa ba ngón tay vào trong, liếm láp chất dịch nhầy nhụa trên miệng cậu, hôn mút, giọng điệu trêu chọc đầy dục vọng, "Ổ Ổ tham lam, muốn ăn cả hai dương vật lớn sao?"
Lục Kỳ Thần phối hợp dừng động tác đâm rút, dang rộng hai chân Dư Ổ ra hết mức. Lục Kỳ Thâm rút ngón tay ra, đỡ lấy dương vật đặt lên miệng tiểu huyệt đang co rút, quy đầu tiến vào. Dư Ổ bị căng trướng đến muốn trốn chạy, ôm chặt người đàn ông, nức nở rúc vào lòng hắn. Nhưng bị kẹp cả trước lẫn sau, cậu làm sao thoát được? Người đàn ông ấn mạnh một cái, một dương vật thô to khác cũng tiến vào.
"A a a a ——" Dư Ổ bị kích thích hét lên, tiểu huyệt truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách, cậu khóc lóc lắc đầu, nức nở nuốt nước mắt, "Hỏng rồi, bị căng hỏng rồi, ô ô ô......"
Trực tràng bị nhét đầy hai dương vật nóng bỏng khiến cậu sợ hãi muốn trốn đi. Lục Kỳ Thâm trìu mến hôn lên nước mắt cậu, "Khóc cái gì? Lát nữa sẽ có lúc cho cậu khóc thật sự."
[Ô ô ô... Hệ thống, tôi... tôi nhất định phải thu hồi cái suy nghĩ về tình yêu vườn trường đơn thuần.]
Hệ thống: [Cậu khó chịu sao?]
Dư Ổ: [Thật sảng khoái... ô ô ô... bọn họ thật biết chơi.]
Tiểu huyệt co rút lại, cảm giác căng trướng dần biến mất, thay vào đó là cảm giác tê dại ngứa ngáy. Dư Ổ vặn vẹo mông, "Ưm...Mau động đi..."
Lục Kỳ Thâm chậm rãi rút ra một chút, giọng điệu trêu chọc đầy dục vọng, "Mau gì? Đồ dâm đãng muốn gì?"
"Ô ô ô..." Dư Ổ chủ động ưỡn mông lên cọ xát hai dương vật trong cơ thể, "Dương vật...Dương vật lớn...Mau động đi a...A a a..."
Lục Kỳ Thâm nghe tiếng rên rỉ dâm đãng của cậu thì rút mạnh ra rồi lại đâm mạnh vào, kích thích Dư Ổ hét lên rồi ngất đi.
Một người rút ra rồi đâm vào, tiểu huyệt không được nghỉ ngơi một phút nào. Dư Ổ ngất đi rồi lại bị đâm cho tỉnh, tỉnh lại rồi lại bị đâm đến ngất đi. Người đàn ông trưởng thành và nam sinh hừng hực khí huyết có tinh lực vô hạn. Cho đến bình minh, tiểu dương vật phấn nộn đã không còn bắn ra được nữa, chỉ còn những dâm dịch đáng thương nhỏ giọt. Cuối cùng, Dư Ổ bị đâm đến mất kiểm soát, toàn thân vô lực mặc cho họ tùy ý chà đạp, rót đầy tinh dịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro