Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16: Học bá thanh xuân vườn trường (16)

Dương vật vừa thô vừa lớn chống vào miệng huyệt rồi nhanh chóng tiến vào, cả hai đều thoải mái đến thở dốc. Dư Ổ quấn chặt hai tay quanh cổ người đàn ông, nửa thân trên bất lực dựa vào ngực anh ta. Theo từng nhịp thúc của người đàn ông, bờ mông đẫy đà nhấp nhô lên xuống, dâm thủy từ huyệt không ngừng tuôn ra, thấm ướt cả lớp quần áo trên người anh.

"Dâm muốn chết." Lục Kỳ Thần ôm chặt hai bên mông mỹ nhân, thúc mạnh từ trên xuống dưới. Bờ mông thịt bị anh ta nhào nặn thành đủ hình dạng, những dấu tay đỏ ửng hằn lên trên làn da trắng như tuyết. Tiểu huyệt ướt át khó khăn nuốt nhả cự vật thô to tím đen, cảnh tượng dâm mỹ khiến người ta muốn trào máu mũi.

"Ô... Chú ơi... A... Sâu quá chú ơi..." Dư Ổ ôm chặt người đàn ông, theo từng động tác của anh ta mà ngồi xuống. Mỗi lần như vậy, dương vật lại cắm sâu hơn như muốn xuyên thủng cậu. Bụng nhỏ hơi nhô lên hình dáng mượt mà của quy đầu. Dương vật thô to khiến toàn thân cậu mềm nhũn, dâm thủy càng chảy ra nhiều hơn.

Một cuộc hoan ái kết thúc, họ cũng đến bệnh viện, Lục Kỳ Thần không mặc quần áo cho Dư Ổ, chỉ dùng một tấm chăn mỏng quấn quanh người cậu, vẫn giữ nguyên tư thế dương vật cắm sâu trong người cậu mà ôm ra khỏi xe.

"A... Chú ơi..." Hai chân thon dài trần trụi kẹp chặt eo người đàn ông. Dư Ổ bị dương vật cắm trong cơ thể kích thích đến mức lại bắn tinh, tinh dịch dính nhớp dính vào áo sơ mi người đàn ông. Lục Kỳ Thần xoa nắn mông cậu qua lớp chăn, hạ thân thúc mạnh, dương vật cắm càng sâu hơn, gằn giọng: "Đừng có dâm đãng như vậy."

Từ gara ngầm, họ đi thang máy riêng lên lầu. Mặt kính thang máy phản chiếu ctư thế quấn quýt của hai người. Mỹ nhân bất lực dựa vào ngực người đàn ông cao lớn. Người đàn ông quần áo chỉnh tề, chăn chỉ che từ mông xuống đùi, lộ ra hai cẳng chân thon dài bóng loáng cùng những ngón chân hơi cuộn tròn và làn da ửng hồng, tất cả đều tố cáo những gì đang diễn ra bên dưới lớp chăn, chưa kể khuôn mặt ửng đỏ và hơi thở dâm dục của mỹ nhân.

Nhìn số tầng thang máy ngày càng tăng, Dư Ổ căng thẳng kẹp chặt dương vật trong huyệt, vùi mặt vào ngực người đàn ông, khẽ nói: "Sẽ bị nhìn thấy."

"Tiểu dâm đãng nói dối," Lục Kỳ Thần cười khẩy: "Rõ ràng là muốn bị người ta nhìn thấy, còn siết chặt như vậy." "Bốp bốp" anh ta vỗ hai cái vào mông mỹ nhân, giọng nói trầm xuống: "Thả lỏng một chút đi."

"Siết chặt như vậy là muốn tôi làm em ngay trước mặt bác sĩ sao?" Lục Kỳ Thần tiếp tục trêu chọc: "Vừa hay có thể để bác sĩ giúp em kiểm tra xem sao dâm thủy lại nhiều như vậy, có phải là đâm hỏng không khép lại được không."

"Ừm....ha...Chú ơi...Chú đừng nói nữa..a...a..." Cảnh tượng đó hiện lên trong đầu Dư Ổ, bác sĩ mặc áo blouse trắng banh chân cậu ra, cắm dụng cụ lạnh lẽo vào hậu huyệt, sau đó...

Huyệt thịt càng co rút lại, dâm thủy càng chảy ra nhiều, làm ướt tấm chăn, thấm vào tay người đàn ông.

Thang máy nhỏ lập tức tràn ngập mùi dâm thủy ngọt ngào. "Đinh" một tiếng, thang máy đến tầng. Ánh mắt Lục Kỳ Thần tối sầm lại, anh ta vỗ mạnh vài cái vào mông nam sinh: "Đồ dâm đãng." Anh ta lắc lư người trong lòng, cắm dương vật đang cương cứng vào sâu hơn, hơi thở cũng nặng nề hơn.

Dư Ổ rụt rụt hậu huyệt. Khi cậu nghĩ người đàn ông sẽ đè cậu ra thao ngay trong thang máy thì Lục Kỳ Thần lại ôm cậu bước ra ngoài. Chỉ là trong lúc đi, dương vật vẫn từng chút một cắm sâu vào trong, khiến cơ thể vốn đã bất lực của cậu càng thêm mềm nhũn. Hai cánh tay cậu hờ hững quấn quanh cổ người đàn ông, cắn môi nuốt những tiếng rên rỉ vào sâu trong cổ họng.

Hành lang yên tĩnh không một tiếng động, Dư Ổ vùi mặt vào ngực Lục Kỳ Thần không dám ngẩng đầu, cảm giác làm tình công khai này khiến tiểu huyệt cậu co rút lại một lần so với một lần chặt hơn. Người đàn ông vừa đi vừa rút ra đâm vào khiến cơ thể cậu mềm nhũn không còn sức giãy giụa, chỉ muốn chìm đắm trong dục vọng không thể kiềm chế.

Bàn tay chai sạn áp lên môi cậu, cạy mở đôi môi đang cắn chặt không dám rên rỉ, chui vào khoang miệng ấm áp, ngón tay trêu đùa lưỡi cậu, nước bọt tràn ra khóe miệng. Tiếng rên rỉ đứt quãng vang vọng trong hành lang vắng vẻ, vừa cố gắng kiềm chế lại vừa kiều mị khiến người nghe tê dại cả cả người.

"Mấy bác sĩ qua lại đều đang nhìn em kìa, dưới áo blouse trắng đều dựng đứng cả rồi, nhìn qua không nhỏ chắc chắn sẽ làm Tiểu Ổ thoải mái đấy." Người đàn ông cười đểu, xoa nắn mông cậu, tiếng thở dốc nặng nề. Dương vật lúc sâu lúc nông làm tiểu huyệt không ngừng co rút: "Có lẽ nên mời các bác sĩ tới đây cùng nhau kiểm tra thử cơ thể dâm đãng của Tiểu Ổ thì hơn nhỉ?"

"A...a...a...Đừng...Đừng mà...chú ơi...đừng mà...." Miệng thì nói không muốn, thân thể lại thành thật quấn lấy dương vật người đàn ông phun ra nuốt vào, dâm thủy chảy ướt cả chăn nhỏ giọt xuống đất. Gân xanh trên thái dương Lục Kỳ Thần nổi lên, cố gắng nhịn xuống dục vọng to lớn đẩy cửa phòng bệnh, đột nhiên đặt người trong lòng lên cửa "bạch bạch bạch" đâm kịch liệt.

Tiếng da thịt va chạm vang vọng khắp phòng bệnh. Lục Kỳ Thần dựa vào giường, ánh mắt bình tĩnh đảo qua. Chỉ có phần bụng dưới nhô lên tố cáo y đang hưng phấn. Từ khi bác sĩ và y tá bị gọi đi, hắn đã biết Dư Ổ sẽ đến. Quả nhiên, cậu vẫn đến với bộ dạng dâm đãng này.

Chăn mỏng đã sớm rơi xuống đất. Nửa thân trên của mỹ nhân bị người đàn ông ép vào cửa, eo hơi lõm vào, hai chân thon dài trắng như tuyết banh rộng, mông căng tròn nhô cao. Dương vật thô to tím đen dính đầy dâm thủy nhanh chóng rút ra rồi đâm vào, cảnh tượng dâm mỹ khiến người ta muốn trào máu. Lục Kỳ Thâm hạ thân cương cứng đến phát đau, nhưng vết thương ở ngực khiến anh ta không thể xuống giường. Tiếng rên rỉ dâm đãng của mỹ nhân khiến mắt y ngập tràn dục vọng.

"A a a a... Mạnh quá... ô ô ô... Sâu quá... đồ dâm đãng sắp bị lấp đầy rồi... ô ô ô..." Tinh dịch đặc quánh theo từng lời rên rỉ dâm đãng của Dư Ổ từng đợt bắn sâu vào cơ thể cậu. Mỹ nhân bất lực trượt xuống, Lục Kỳ Thần nhanh chóng đỡ lấy eo cậu, luồn tay qua chân cậu, ôm trọn cậu trong tư thế dang rộng, chậm rãi tiến về phía giường bệnh.

Dâm thủy nhỏ giọt từ chỗ giao hợp, chẳng mấy chốc đã tạo thành một vũng trên ga trải giường trắng tinh. Lục Kỳ Thâm nhìn cảnh tượng trước mắt, tiểu huyệt bị thao đến đỏ tươi, mút vào phun ra dương vật thô to, dương vật hồng hào xinh xắn chảy ra dịch nhầy đáng thương, vài giọt bắn lên mặt y.

Chàng trai liếm môi, ánh mắt kiên định vươn tay cầm lấy dương vật xinh xắn của mỹ nhân, chậm rãi vuốt ve. Nhìn vẻ mặt dâm đãng của mỹ nhân ngày càng mê hoặc, anh ta không thể kiềm chế được nữa, đưa ngón tay vào tiểu huyệt ướt át dâm thủy.

Lục Kỳ Thần ôm người chậm rãi đâm rút, hôn dày đặc rơi khắp cổ Dư Ổ. Anh ta nhìn thấy chỗ nào đó của em trai mình không biết cố gắng nhô lên, cười khẩy rồi cắn nhẹ vành tai Dư Ổ: "Em trai em biến em trai tôi thành như vậy, em là anh trai có phải nên bồi thường cho tôi thật tốt không?"

Cái gì em trai tôi em trai anh, Dư Ổ chẳng quan tâm. Cậu chỉ cảm nhận được hậu huyệt mình đang ngứa ngáy khó nhịn bởi kiểu thong thả này, cậu muốn người đàn ông đâm mạnh vào, cậu muốn người đàn ông chiếm lấy mình một cách cuồng nhiệt.

"Hức...ức...Chơi em đi...Chà đạp em đi...ức...Nhanh lên đi mà..." Dư Ổ nức nở khóc lóc, hậu huyệt co rút ngày càng mạnh, khiến hai anh em họ Lục đều đỏ mắt. Lục Kỳ Thần đè chặt eo cậu, ấn nửa thân trên cậu xuống mép giường, bất chấp việc có thể đè lên em trai đang bị thương, "bạch bạch bạch" mạnh mẽ đâm vào.

Giường bệnh "kẽo kẹt kẽo kẹt" theo từng nhịp thúc của người đàn ông. Lục Kỳ Thâm rút ngón tay dính đầy dâm dịch từ huyệt dâm mỹ nhân ra, cắm vào đôi môi hồng nhuận của cậu, trêu đùa chiếc lưỡi thơm tho, cho đến khi mỹ nhân nức nở bắn tinh, răng khẽ cắn vào ngón tay y, như mèo cào nhẹ nhàng nhưng không thể bỏ qua.

Gương mặt mỹ nhân chìm đắm trong dư vị cao trào, nốt ruồi đỏ ở đuôi mắt yêu dị như hút hồn người, đôi môi khẽ hé, lộ chiếc lưỡi ướt át, dương vật tím xanh giữa kẽ mông vẫn "bạch bạch bạch" chăm chỉ đâm vào rồi lại rút ra, gò má cậu cọ vào đùi Lục Kỳ Thâm.

Kéo xuống dây quần, Lục Kỳ Thâm dựa vào chiếc nệm nhô lên, lấy ra dương vật cương cứng thô to. Dương vật ướt át dính đầy dịch nhầy đập vào mặt mỹ nhân, chẳng mấy chốc khuôn mặt quyến rũ của cậu đã dính đầy dâm dịch, vô cùng dâm đãng: "Liếm." Chàng trai thở dốc ra lệnh, chọc quy đầu vào môi Dư Ổ.

Dư Ổ ngước mắt hồ ly nhìn Lục Kỳ Thâm, đuôi mắt hơi nhếch lên, mang theo vẻ quyến rũ chết người, vươn lưỡi liếm từng chút lên dương vật nóng hổi của chàng trai, nuốt trọn dâm dịch đang tràn ra. Đôi tay mềm mại không xương xoa nắn lên hai hòn tinh hoàn lớn như trứng gà, hé miệng ngậm trọn dương vật vào sâu trong cổ họng, hậu huyệt va chạm khiến cậu từng chút một nhích người về phía trước, dương vật càng lúc càng vào sâu.

"Ô ô... Ưm a..." Cả trước lẫn sau đều bị dương vật thô to lấp đầy, dục vọng được rót đầy khiến Dư Ổ sướng đến toàn thân mất hết sức lực, nửa thân trên dựa vào giường bệnh, nửa thân dưới hoàn toàn dựa vào phó mặc cho những cú thúc của người đàn ông. Ngực Lục Kỳ Thâm dần dần thấm máu, nhưng y dường như không cảm nhận được, ấn đầu Dư Ổ, từng chút một đâm vào đôi môi dâm đãng. Khoang miệng co rút lại, lưỡi liếm láp, nước bọt bôi trơn, khiến Lục Kỳ Thâm thở dốc nặng nề thúc mạnh mẽ hơn.

Tinh dịch bắn ra liên tục cả trên lẫn dưới, bắn vào lỗ huyệt dâm đãng, bắn vào cổ họng. Khi dương vật rút ra khỏi miệng, kéo theo những sợi tinh dịch sền sệt, Dư Ổ vươn lưỡi liếm sạch tinh dịch tràn ra khóe miệng, rồi liếm láp sạch sẽ dương vật đã mềm nhũn. Dáng vẻ dâm đãng của cậu khiến dương vật Lục Kỳ Thâm lại cương lên. Nhưng khi Dư Ổ được nhấc lên, dương vật trượt ra khỏi khoang miệng ấm áp, Lục Kỳ Thần cau mày khó chịu.

Lục Kỳ Thần ấn vào mép giường gọi người: "Giữ mạng đi, đừng để chơi xong lần này rồi thăng thiên luôn." Sau đó ôm mỹ nhân vào phòng nghỉ.

Đoàn bác sĩ bước vào phòng, bị mùi dâm mỹ kích thích đến mức bụng dưới căng thẳng. Thấy ngực nam sinh dựa vào giường đầy máu, họ vội vàng tiến lên băng bó vết thương. Nhưng những âm thanh mờ ám truyền ra từ phòng nghỉ bên cạnh khiến họ thường xuyên thất thần, dương vật dưới lớp áo blouse trắng cũng cương lên. Các bác sĩ  cúi người che đi chỗ kín, trán toát mồ hôi, run rẩy thực hiện nhiệm vụ cứu người của mình.

Sau khi băng bó xong, bác sĩ trung niên lau mồ hôi trên trán liền dặn dò: "Người trẻ tuổi vẫn nên coi trọng sức khỏe, nên kiềm chế thì vẫn nên kiềm chế một chút."

Chờ các bác sĩ vừa ra khỏi cửa, Lục Kỳ Thần đã mở cửa phòng bên, như thể cố ý khoe khoang mỹ nhân trong lòng và chế nhạo tình cảnh thảm hại của em trai. Anh ta bóp eo Dư Ổ, khiến tiếng rên rỉ của Dư Ổ càng lớn, khiến Lục Kỳ Thâm trên giường đỏ mắt, chịu đựng hạ thân sắp nổ tung mà tưởng tượng mỹ nhân mút mát dương vật mình, tiểu huyệt vừa ướt át vừa chặt chẽ lại nhiều nước, bị y đ chơi đến lộ ra dáng vẻ dâm đãng.

Dư Ổ cũng không phụ lòng mong đợi của mọi người kêu càng lúc càng lớn: "A a a... Sâu quá...Chú ơi...Chú đâm sâu quá... Ô ô ô... Sắp bị đâm hỏng rồi... ô ô ô..."

Lục Kỳ Thâm trên giường ánh mắt nặng nề nhìn về phía phòng bên, dương vật vẫn luôn cương cứng. Cuối cùng, Lục Kỳ Thần đại phát từ bi bảo Dư Ổ giúp em trai mình khẩu giao.

Ấn đầu mỹ nhân xuống, Lục Kỳ Thâm khàn giọng nói: "Tiểu dâm đãng, đợi tôi khỏi, xem tôi không làm chết cậu, biến Ổ Ổ thành bao dương vật cho hai anh em tôi."

"Ô ô ô..." Dư Ổ há to miệng, nuốt lấy dương vật thô to. Trên làn da trắng như tuyết toàn là dấu vết dâm mỹ, khiến dục vọng vừa lắng xuống lại trỗi dậy.

____________________________________

"...Lục Kỳ Thần không mặc quần áo cho Dư Ổ, chỉ dùng một tấm chăn mỏng quấn quanh người cậu, vẫn giữ nguyên tư thế dương vật cắm sâu trong người cậu mà ôm ra khỏi xe..." - Khúc này dới cả khúc sau, Bis bị bà Nãi dọa cho hết hồn. Hố lần 2. Bis tưởng bả để cho ông Thần bế bé Ổ vào sảnh chính bệnh viện chứ =))))) Bà Nãi không sai là sự nghèo nàn đã giới hạn sức tưởng tượng của Bis.

"...Lục Kỳ Thần đại phát từ bi bảo Dư Ổ giúp em trai mình khẩu giao...." - Ông Thần khoe thì khoe chứ cũng hông đành lòng thấy em trai mình chịu khổ =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro