Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Học bá thanh xuân vườn trường (9)

Không chạy lung tung thì làm sao công lược được chó con ngốc nghếch này chứ?

Dư Hàng siết chặt vòng tay, nỗi đau xót và ghen tuông trào dâng khiến gân xanh trên thái dương anh giật giật. Ánh mắt hắn lóe lên sự hung ác, nghiến răng ken két: "Bọn khốn đó, em nhất định sẽ không tha cho chúng!"

Hệ thống đột nhiên thông báo: [Giá trị công lược của Dư Hàng là 95%.]

Dư Ổ thầm nghĩ Hàng Hàng thích kiểu bạch liên hoa yếu đuối, cần bảo vệ sao?

Dư Ổ vùi mặt vào lồng ngực ấm áp, nũng nịu: "Ô ô ô...Hàng Hàng...đừng mà, anh không sao...Ô...Hức..hức"

Đúng lúc hai người đang diễn màn tình cảm ướt át, cửa xe đột ngột bị mở toang. Mùi nước hoa nồng nặc xộc thẳng vào khoang xe chật hẹp. Một người phụ nữ chen vào ghế sau, lạnh lùng ra lệnh cho tài xế: "Lái xe"

Dư Ổ không còn tâm trạng diễn kịch nữa. Cậu vội vàng rời khỏi vòng tay Dư Hàng, cúi đầu, mím môi gọi một tiếng: "Dì"

Dư Hàng tỏ vẻ bất mãn vì bị cắt ngang, siết chặt eo Dư Ổ và kéo cậu ngồi lên đùi mình. Cơ thể Dư Ổ vẫn còn mẫn cảm sau cuộc hoan ái vừa rồi, tư thế này khiến cậu vô cùng khó chịu. Cự vật của Dư Hàng tuy chưa hoàn toàn cương cứng nhưng cũng đã phồng lên, cọ xát vào hậu huyệt khiến cậu không khỏi co rụt lại. Tiểu huyệt dần dần tê ngứa và ướt át.

Người phụ nữ liếc nhìn tư thế mập mờ của hai người, im lặng một lúc rồi đột ngột thông báo: "Mẹ đã xin cho con đi du học rồi. Từ giờ con không cần đến trường nữa."

Dư Ổ: "!!"

"Mẹ cũng xin cho con đi với, như vậy con có thể ở bên Ổ Ổ, không cần phải đến trường nữa." Tâm trạng Dư Hàng tốt hơn một chút, tay luồn vào trong chiếc áo khoác rộng lớn khẽ chạm vào làn da trơn mịn của Dư Ổ.

"Con đã được nhận vào trường đại học trong nước rồi, còn có kỳ huấn luyện bắt buộc con phải tham gia" người phụ nữ lanh lùng đưa ra lời từ chối. Ánh mắt bà lướt qua đứa con riêng mà chồng bà mang về. Vừa quyến rũ con trai bà, vừa khiến hai anh em nhà họ Lục tranh giành nhau, đúng là họa thủy*, nhưng cũng mang lại chút tác dụng.

Dư Ổ vừa khẽ gọi: "Dì..." thì Dư Hàng đã lập tức quát lên: "Không cần! Con muốn ở bên Ổ Ổ!"

"Không ai được phép tách con và Ổ Ổ ra!" Dư Hàng ôm chặt eo Dư Ổ, tâm trạng vừa mới dịu đi lại trở nên tồi tệ. Hắn quay sang nhìn người phụ nữ: "Mẹ, bên ngoài nguy hiểm như vậy, mẹ nhẫn tâm để Ổ Ổ một mình rời đi sao? Nếu Ổ Ổ đi rồi, con cũng sẽ đi theo anh ấy."

Người phụ nữ có chút đau đầu. Bà đã dốc lòng nuôi dạy con trai mình lớn đến mức này, nhưng nó lại thân thiết với người ngoài hơn cả với bà. Bà đành phải thỏa hiệp: "Con nhất định phải quay lại trường huấn luyện. Dư Ổ sẽ quay lại trường cùng con. Chuyện đại học tính sau."

Dư Hàng, chàng trai 18 tuổi với thân hình vạm vỡ của một vận động viên bóng rổ, đang là mục tiêu săn đón của nhiều trường đại học và các giải đấu chuyên nghiệp. Đó là lý do bà Dư không cho phép con trai mình lười biếng. Gia tộc họ Dư không cần những kẻ yếu đuối, dù họ có thừa tiền bạc và quyền lực để bao bọc. Họ đòi hỏi sự mạnh mẽ tuyệt đối, thể hiện hết tiềm năng ở bất kỳ lĩnh vực nào.

Dư Ổ đạt được mục đích mà không tốn một lời: Tuyệt ~~~

Quả nhiên vẫn là em trai tốt nhất, về nhà nhất định phải thưởng mới được.

Nhưng... Dư Ổ liếc nhìn người phụ nữ tao nhã ngồi bên cạnh. Trong đáy mắt cậu thoáng hiện lên sự nghi hoặc. Trên đời này thực sự có người mẹ kế nào thoáng như vậy sao? Cho phép con trai mình và con riêng ở bên nhau?

Thôi vậy. Vùi cằm vào ngực nam sinh, Dư Ổ quyết định không suy nghĩ thêm nữa, mọi chuyện cứ đến đâu thì đến. Dù sao đó cũng không phải mục tiêu chính của cậu.

Suốt quãng đường, Dư Hàng ôm chặt lấy người yêu dấu trong lòng, không buông tay dù chỉ một giây. Ngay cả đoạn đường ngắn từ cửa vào nhà lên lầu, hắn cũng bế Dư Ổ không rời. Dư Hàng dường như vẫn còn sợ hãi điều gì đó. Hắn ôm chặt Dư Ổ trong phòng, cẩn thận tắm rửa cho người tình, rồi lại tiếp tục ôm không rời nửa bước. Điều này khiến Dư Ổ không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ mị lực của mình đã giảm sút hay Dư Hàng đang ghê tởm việc cậu đã bị người khác chạm vào? 

Dư Ổ cảm nhận được sự bất an của Dư Hàng, nhưng cậu không hiểu nguyên nhân sâu xa là gì. Liệu đó có phải là nỗi sợ mất mát, hay là sự ám ảnh về những gì đã xảy ra với cậu?

Đôi mắt hồ ly quyến rũ khẽ lay động, Dư Ổ vòng tay qua cổ Dư Hàng, nũng nịu cọ xát, giọng nói mang theo chút nức nở khêu gợi: "Hàng Hàng... chúng ta làm đi..."

Vừa dứt lời, Dư Ổ chủ động nhấc mông cọ xát vào chỗ phồng phía trước hông nam sinh. Chỉ cọ xát vài giây, dương vật đã cương cứng chạm vào khe mông cậu, lớp vải mỏng đã bị dâm thủy thấm ướt, qua lớp vải kẹp lấy dương vật khiến hậu huyệt cậu co rút lại.

"Ổ Ổ" Dư Hàng cũng cảm nhận được ham muốn đang trào dâng trong mình, nhưng khi nhìn thấy những dấu vết dày đặc trên người Dư Ổ, lòng vẫn tràn ngập đau xót. Hắn không muốn Ổ Ổ cảm thấy mình cũng là loại người chỉ muốn thân thể cậu. Ôm chặt cậu vào lòng, hắn vuốt ve tấm lưng gầy, giọng nói trầm ấm: "Ổ Ổ mệt rồi, hôm nay nghỉ ngơi thôi được không?

Dư Ổ: "......"

Hệ thống: [Cậu ta ghét bỏ cậu?]

Hệ thống bắt đầu phân tích: [Cũng không loại trừ khả năng đó. Dù sao thì cậu ấy cũng là SSR, tính cách của SSR ở mọi mặt đều rất cực đoan. Theo lý thuyết thì anh ấy phải có lòng chiếm hữu rất biến thái với cậu mới đúng. Việc hai SSR kia chia sẻ có thể là do quan hệ anh em. Chậc, có chút khó giải quyết rồi.]

Dư Ổ thầm nghĩ: Cậu overthinking quá rồi hệ thống.

"Hàng Hàng ghét bỏ anh sao?" Dư Ổ đột nhiên dừng động tác, ôm lấy vai Dư Hàng vùi mặt vào. Chỉ một lát sau, nước mắt nóng hổi đã thấm ướt vai Dư Hàng. Dư Hàng luống cuống, nâng mặt cậu lên, nhìn vào đôi mắt đẫm lệ chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm, tim Dư Hàng như bị ai bóp nghẹt.

"Ổ Ổ đừng khóc, sao Hàng Hàng lại ghét bỏ anh? Hàng Hàng thích Ổ Ổ nhất" Dư Hàng vụng về hôn lên những giọt nước mắt của Dư Ổ. Người lần trước còn kiêu ngạo vỗ mông Dư Ổ nói cậu dâm đãng giờ phút này lại cẩn thận và dịu dàng đến rối bời.

Dư Ổ được nhẹ nhàng đặt lên giường, hai chân thon dài dang rộng đặt lên vai nam sinh, phơi bày đường cong quyến rũ. Dư Hàng cúi xuống vùi đầu dưới thân mỹ nhân, những nụ hôn và liếm láp nóng bỏng bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể cậu, từ những nụ hôn run rẩy trên môi đến  liếm láp dương vật và hậu huyệt cậu.

"Ư... Hàng Hàng..." Dư Ổ khẽ rên rỉ, khó nhịn ưỡn mông lên, thở hổn hển thúc giục anh, "Vào đi, vào đi Hàng Hàng... Khó chịu quá."

Nhìn thấy trên người Dư Ổ không còn một chỗ da lành lặn, toàn là dấu vết hoan ái, mắt Dư Hàng đỏ hoe. Hắn đỡ lấy dương vật cương cứng của mình chậm rãi tiến vào, cho đến khi người dưới thân động tình, tiết ra dâm dịch thì mới bắt đầu di chuyển, quy đầu liên tục nghiền nát điểm mẫn cảm nhô lên trong huyệt, liên tục làm hài lòng bảo bối của mình. Hắn không còn chỉ chú trọng dục vọng của bản thân mà muốn Ổ Ổ của anh vui sướng hơn.

"Ổ Ổ" Môi lưỡi quấn quýt, đầu lưỡi lướt qua chất dịch ngọt ngào trong miệng cậu, hôn dọc theo mặt xuống cổ, hôn khắp cơ thể xinh đẹp này, để lại trên người cậu toàn bộ dấu vết thuộc về mình. Dư Hàng như một chú chó nhỏ đánh dấu lên người Dư Ổ.

Hoan ái mãnh liệt mang lại khoái cảm tột độ, cho nên khi Dư Hàng bắn vào trong cơ thể cậu và hỏi: "Anh yêu em sao?" Thì Dư Ổ thậm chí còn chưa kịp suy nghĩ đã mở miệng nói: "Yêu."

"Ổ Ổ yêu Hàng Hàng nhất." Chú chó ngoan ngoãn như vậy ai mà không thích chứ.

Nhưng kết quả lại ngoài dự đoán của cậu.

Hệ thống kích động hô to: [Thành công rồi! Thành công rồi! Giá trị công lược của Dư Hàng đã đạt 100%!!!!!]

[Trời ơi...Trời ơi, tôi cuối cùng cũng nhìn trộm được một chút tư liệu mật rồi. Hóa ra Dư Hàng là SSR dễ công lược nhất trong thế giới này. Sau khi công lược thành công sẽ làm tăng giá trị vận may của bản thân, từ đó càng dễ dàng công lược các SSR khác.]

[Kế hoạch ban đầu của hệ thống bạch liên hoa là sau khi thành công công lược Dư Hàng thì vứt bỏ không thương tiếc cậu ấy để dồn công sức tập trung công lược 2 SSR còn lại. Lục Kỳ Thần là SSR khó công lược nhất, khuyến cáo nên công lược cuối cùng] Hệ thống đọc hết những tư liệu mà nó nhìn trộm được, đề nghị: [Chúng ta có nên làm theo kế hoạch này không? Công lược xong một người rồi bỏ, đây là phương pháp dễ thành công nhất sau khi đã được tính toán.]

[Ừm?] Dư Ổ được vòng tay nóng bỏng ôm lấy, tận hưởng dư vị sau cao trào, cậu đưa lưỡi liếm ngực nam sinh, dương vật nóng bỏng trong cơ thể lại lần nữa cương cứng, cậu khẽ rên rỉ ôm lấy Dư Hàng, giọng nói mềm mại cầu hoan: "Hàng Hàng ~"

"Hàng Hàng đâm anh thật thoải mái, anh rất thích Hàng Hàng."

[Cậu nói đó là hệ thống bạch liên hoa, vậy chúng ta là hệ thống gì?] Dư Ổ hỏi.

Hệ thống im lặng vài giây: [... Hệ thống hắc liên hoa?]

Đôi mắt hồ ly của Dư Ổ cong lên: [Đã gọi là hệ thống hắc liên hoa thì phải "hắc" một chút, mấy SSR này tôi đều muốn.]

[Ừm... A... Cho dù không phải SSR, tôi cũng muốn.]

Hệ thống bắt đầu lảm nhảm: [Thực ra SS và SR(**) cũng không tệ, trước khi gặp được SSR chúng ta có thể công lược trước, để tăng giá trị vận may cho cậu, đến lúc đó sẽ dễ dàng công lược SSR hơn...]

Nhưng người có thể nghe thấy tiếng nó thì đã sớm đắm chìm trong khoái cảm vô tận rồi.

Dư Ổ: "Ân... A...Hàng Hàng giỏi quá...Hàng Hàng nhanh lên...a...nhanh lên nữa...Hàng Hàng đâm Ổ Ổ thật thoải mái ô ô ô..."

Hệ thống: [...]

Trong khi đó, ở phòng bảo vệ của trường Thất Trung.

Tô Nguyên An ưỡn cong người, chủ động đón nhận dương vật của người đàn ông trung niên da ngăm đen. Người đàn ông trung niên chỉ vài phút đã bắn tinh dịch vàng trắng vào bên trong mông cậu ta, rút dương vật mềm nhũn ngắn ngủi ra, hắn ta ưỡn cái bụng phệ thoải mái dựa vào ghế thở dốc. Trong mắt Tô Nguyên An thoáng qua vẻ chán ghét, dục vọng không được thỏa mãn khiến cậu ta vô cùng bực bội.

"Tôi bảo ông làm việc thế nào rồi?" Cậu ta vênh váo ra lệnh: "Không phải ông và đám bạn của ông rất muốn chơi Dư Ổ sao?"

Tô Nguyên An biết rõ đám bạn của lão, đều là công nhân ở công trường, tận mấy chục người. Cậu ta không tin Dư Ổ vào đó rồi còn có thể ra ngoài.

"Mỹ nhân như vậy, ai mà không muốn đè ra chơi" lão Lý nói, ánh mắt dâm tà dừng trên cơ thể gầy gò của Tô Nguyên An, hắn liếm môi: "Nhưng anh em tôi nói rồi, người như vậy chỉ cần nhìn là được rồi."

Những ngón tay thô ráp sờ soạng cơ thể nam sinh, tuy rằng những chỗ cần có thịt thì lại không có, nhưng cơ thể trẻ tuổi vẫn tốt hơn mấy lão già như bọn họ, "Tối nay đến công trường giúp ông già này chiêu đãi đám bạn già cho tốt."

"Cái gì!" Tô Nguyên An trợn mắt, giận dữ run rẩy vung tay tát hắn ta. Lão già trước kia luôn răm rắp nghe lời, giờ lại siết chặt lấy tay cậu ta, ánh mắt lộ rõ vẻ hung hăng: "Đồ chó chết, đừng có được đà lấn tới! Mày bảo chúng tao bắt cóc Dư Ổ rồi hãm hiếp sao? Mẹ kiếp, mày muốn hại chết cả bọn tao à!"

"Ngày hôm qua, ông rõ ràng đã đồng ý rồi mà!" Tô Nguyên An dùng cả tay chân cào cấu người đàn ông. Cậu ta không hiểu vì sao người mấy ngày trước còn nghe lời cậu ta răm rắp lại đột nhiên thay đổi: "Nếu không phải ông hứa sẽ đưa Dư Ổ ra để làm nhục, chụp ảnh, ông nghĩ tôi sẽ làm tình với cái thứ dương vật ngắn ngủi, xuất tinh sớm của ông chắc?"

"Bốp" một tiếng, lão bảo vệ tát Tô Nguyên An ngã xuống đất, thô bạo banh chân cậu ta ra, rút dùi cui điện bên hông cắm vào, hậu huyệt lập tức chảy máu.

Tô Nguyên An "A...a...a" lăn lộn kêu la trên mặt đất, cầu cứu hệ thống: [Hệ thống hệ thống cứu tôi với a a a ——]

Hệ thống bạch liên hoa rất lâu sau mới xuất hiện, giọng điệu lạnh nhạt: [Tôi đã bảo cậu tránh xa những người có giá trị khí vận thấp kém này rồi mà cậu không nghe, cứ nhất quyết vì muốn hủy hoại Dư Ổ mà làm nhục chính mình, là tự cậu chuốc lấy.]

Tô Nguyên An: [Không cần...không cần...hệ thống đừng mà...cầu xin cậu mau giúp tôi...a...a...a...Tôi muốn giết hắn giết hắn a!]

Cuối cùng, hệ thống bạch liên hoa vẫn cứu cậu ta khi bảo vệ định kéo Tô Nguyên An ra công trường, cơ thể Tô Nguyên An đã bị người đàn ông tra tấn đến không còn chỗ nào lành lặn, cậu ta run rẩy hỏi hệ thống: [Cậu không phải nói tôi sẽ có được tiểu huyệt tuyệt phẩm sao? Vì sao đã hồi phục chậm như vậy, lại còn bị chảy máu.]

Hệ thống bạch liên hoa: [...Nếu cậu không thể công lược SSR, mọi thứ sẽ vô nghĩa. Cơ hội công lược Dư Hàng đã giảm về 0. Mỗi khi một SSR không còn khả năng tiếp cận, hào quang bạch liên hoa của cậu trong thế giới này sẽ suy yếu theo, cuối cùng cậu sẽ chỉ là một người bình thường, không ai chú ý tới. Cậu có muốn điều đó xảy ra không?]

Đáy mắt Tô Nguyên An mang theo vẻ ngoan độc: [Tôi nhất định phải thành công công lược SSR, trở thành người thống trị thế giới này, khiến những thiên chi kiêu tử kia đều quỳ dưới chân tôi.]

Trong đầu cậu ta chợt hiện lên khuôn mặt Dư Ổ, sự ác độc trong đáy mắt càng thêm đậm, cậu ta vuốt mặt mình tự nhủ, sau khi công lược xong SSR, nhất định phải hủy hoại khuôn mặt kia, hung hăng chà đạp dưới chân, mặc cho mày xinh đẹp ưu tú đến đâu, cũng chỉ là một con chó dưới chân tao.

Hệ thống bạch liên hoa phát hiện ra suy nghĩ trong đầu Tô Nguyên An, có chút chán ghét mà che chắn, nó đã dự cảm được thế giới này có thể sẽ thất bại. Với loại ký chủ này, cho cậu ta một trăm hào quang cũng vô dụng.

____________________________________

(*)Họa thủy trong "Hồng nhan họa thủy" - "Nhan sắc xinh đẹp như là nguồn gốc của tai họa": Thành ngữ này ám chỉ rằng những người phụ nữ xinh đẹp nhưng lại mang đến tai họa nghiêm trọng, thậm chí dẫn đến sự suy vong của một quốc gia, một triều đại hoặc những người đàn ông quyền lực.

(**)SS và SR: Super Super và Super Rare: siêu cấp và siêu hiếm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro