Chương 40 Hiro
Chương 40 Hiro khẽ liếc nhìn người đàn ông có đôi mắt xanh lam, trông ôn hòa. Anh ta khẽ đưa tay...
---
Dưới ánh nhìn chăm chú của cả Akai Shuichi và Amuro Tooru, Shinonome mở tập tài liệu về những ứng cử viên chọn ra được đặt trước mặt mình.
Người đầu tiên có vẻ ngoài điển hình của một người phương Tây—mái tóc vàng, đôi mắt xanh, đường nét gương mặt sâu, để tóc húi cua, và biểu cảm có phần thiếu kiên nhẫn khi nhìn vào ống kính.
Một gương mặt xa lạ. Shinonome lướt mắt qua một lượt, dừng lại ở cái tên được ghi bên cạnh—Tadeo.
"Thông thạo nhiều loại súng..."
Shinonome đọc lướt nhanh như gió, bỏ qua danh sách dài dằng dặc những loại súng mà người này sử dụng thành thạo cũng như bảng thành tích bắn tỉa của hắn. Phía dưới là bản tổng hợp các nhiệm vụ đã hoàn thành kể từ khi gia nhập tổ chức.
Vừa xem xong trang đầu tiên, cửa phòng bỗng vang lên tiếng gõ.
Amuro Tooru và Akai Shuichi đồng loạt nhìn về phía cửa. Bên ngoài vang lên giọng nói có phần căng thẳng của Loni:
"Ngài Whiskey, những người được đề cử đã đến."
Shinonome khẽ thu tay khỏi xấp tài liệu, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, chờ nhóm người bước vào.
Cánh cửa mở ra, ba người lần lượt tiến vào phòng.
Đi đầu chính là Tadeo, cái tên mà Shinonome vừa đọc trong tài liệu.
Hắn bước nhanh, sải chân mạnh mẽ vào trong, thân hình vạm vỡ mang đến cảm giác áp bức rõ rệt. Ngay khoảnh khắc đặt chân qua cửa, ánh mắt hắn quét qua ba người trong phòng, cuối cùng dừng lại trên người Amuro Tooru.
【Mở khóa nhân vật [Calvados], nhận được 10 điểm tích lũy. Số điểm hiện tại: 4106】
Hửm? Ai cơ?
Không ngờ lại là một nhân vật từng xuất hiện trong cốt truyện anime. Shinonome nhìn người đàn ông này lâu hơn vài giây.
Ngay sau đó, người thứ hai bước vào.
So với sự tự tin thoải mái của người đầu tiên, người này có vẻ căng thẳng hơn nhiều. Hắn cúi đầu đi phía sau Tadeo, hai tay xoắn vào nhau đầy bất an, thậm chí cả cơ thể cũng hơi run rẩy.
Hắn dừng lại bên cạnh Tadeo, bất chợt ngước lên nhìn Shinonome một cái, rồi lập tức cúi đầu xuống.
Người thứ hai không kích hoạt thông báo của hệ thống.
Ngay cả mặt còn chưa kịp nhìn kỹ, Shinonome đã chuyển ánh mắt sang cửa, chờ đợi người thứ ba.
Tiếng bước chân không nhanh không chậm, nhẹ nhàng mà gọn gàng. Cuối cùng, một người chậm rãi bước vào.
Đó là một đôi mắt xanh tựa bầu trời phản chiếu trên mặt hồ trong vắt, sạch sẽ nhưng mang theo chút ôn hòa. Đôi mắt ấy hơi hất lên ở đuôi, dưới cằm còn lún phún râu.
Đồng tử của Amuro Tooru thoáng co lại vào khoảnh khắc anh nhìn thấy người vừa đến. Người kia cũng lập tức phát hiện ra anh.
Hai ánh mắt giao nhau rồi lại rất tự nhiên mà tách ra, giống như chỉ vô tình chạm vào rồi thôi.
Sao Hiro\Zero, lại ở chỗ này?!
【Mở khóa nhân vật quan trọng [Morofushi Hiromitsu], nhận được 100 điểm tích lũy. Số điểm hiện tại: 4206】
【Tiến độ nhiệm vụ【Tái Cấu Trúc Tuyến Thế Giới】 tăng thêm 1%】
【Xác nhận đạt được cột mốc quan trọng trong thế giới tuyến: [Gặp lại - Morofushi Hiromitsu]. Tiến độ nhiệm vụ【Tái Cấu Trúc Tuyến Thế Giới】 tăng thêm 3%. Tiến độ hiện tại: 40.6%. Tổng điểm tích lũy đạt được: 400. Số điểm hiện tại: 4606】
【Chúc mừng ký chủ đạt 40% tiến độ nhiệm vụ chính. Tính năng đồng hành đã mở khóa. Hệ thống cập nhật thêm chức năng mới, ký chủ có thể kiểm tra khi có thời gian.】
Chỉ trong một ngày mà đã gặp hai nhân vật trọng yếu phe đỏ.
Niềm vui đến quá bất ngờ, liên tiếp các cột mốc quan trọng được kích hoạt khiến tiến độ nhiệm vụ chạm đến 40%. Shinonome cảm thấy chuyện này thật khó tin, thậm chí ngay cả chuyện "Calvados" là ai cậu cũng tạm thời quên mất.
Cậu không thèm để tâm đến hai người được đề cử trước đó, chỉ đăm đăm nhìn người đàn ông cuối cùng đang đứng yên tại chỗ.
Morofushi Hiromitsu, nhân vật đã hi sinh trước khi cốt truyện anime chính thức bắt đầu. Vì thế, trong hơn một nghìn tập anime, số lần xuất hiện cũng không tính là nhiều.
Morofushi Hiromitsu là cảnh sát Nhật Bản, là đặc vụ nằm vùng trong Tổ chức với mật danh Scotch, là bạn thuở nhỏ của Furuya Rei. Ở tuổi 26, anh đã bỏ mạng trong một "Nhiệm vụ định sẵn phải hy sinh." Để bảo vệ gia đình và đồng đội.
Shinonome nhìn Morofushi Hiromitsu, môi khẽ mím lại. Đối phương cũng cảm nhận được ánh mắt ấy và quay sang nhìn cậu.
Xuất hiện rồi—người đầu tiên mà mình cần phải "cứu vớt."
Không cần suy nghĩ nhiều, Shinonome lập tức đưa ra quyết định.
Chọn anh ta.
Bị ánh nhìn nóng rực của Shinonome quét tới, Morofushi Hiromitsu cuối cùng cũng dời mắt đi.
Hàng mi anh khẽ rũ xuống, che đi tia cảm xúc thoáng hiện trong đáy mắt: Zero... cũng bị cử đến làm nằm vùng sao?
Anh không ngờ mình lại gặp được người bạn thời thơ ấu ngay trong Tổ chức. Ngay từ khoảnh khắc bước vào, ánh mắt đầu tiên đã chạm phải mái tóc vàng và làn da ngăm quen thuộc ấy, suýt chút nữa đã không giữ nổi vẻ mặt bình thản.
Nhưng ngay khi ngước lên, thấy camera giám sát trong phòng, anh lập tức lấy lại bình tĩnh.
Tuyệt đối không thể để lộ sơ hở.
Ba ứng cử viên đã có mặt đầy đủ.
Loni đóng cửa rồi quay vào. Hắn liếc thấy Shinonome chỉ mở ra đúng một trang tư liệu, nhưng cũng chẳng bất ngờ. Với hắn, việc Whiskey chịu xem qua một trang đã là chuyện hiếm có rồi.
Lúc này, Amuro Tooru đột nhiên có động tĩnh. Anh thẳng tay rút tập hồ sơ trước mặt Shinonome về phía mình, tự mình xem xét.
Loni đứng sau lưng toát mồ hôi lạnh. Hắn sớm đã biết Whiskey cực kỳ dung túng Amuro Tooru, nhưng mỗi lần chứng kiến anh ta hành động như vậy, hắn vẫn không khỏi căng thẳng.
Hành động này ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả những người trong phòng, trừ Shinonome. Biểu cảm của mỗi người một khác.
Amuro Tooru lật xem tư liệu, trong lòng trĩu nặng: Cảnh sát nội bộ rốt cuộc đang làm cái gì vậy?
Một đặc vụ ngầm được cài vào cùng địa bàn với người thân cận của mình—chỉ cần một sơ suất nhỏ, cả mạng lưới có thể bị bại lộ hoàn toàn.
Từ lúc Morofushi Hiromitsu bước vào, ánh mắt Shinonome vẫn luôn dán chặt vào Hiro. Rõ ràng, trong số những người có mặt, người đầu tiên cậu ấy chú ý chính là Hiro.
Cuối cùng, quyết định vẫn nằm trong tay Shinonome. Nếu Whiskey chọn Hiro...
Không thể phủ nhận rằng, từ góc độ tình cảm, Amuro Tooru cảm thấy nhẹ nhõm. Nhưng lý trí lại bảo anh rằng Morofushi Hiromitsu nên tránh xa anh càng xa càng tốt.
Amuro Tooru tiếp tục lật một trang khác: Anh cần nắm bắt nhanh thông tin về những người này để tìm ra phương án xử lý thích hợp nhất.
Loni vừa định bắt đầu giới thiệu thì hành động bất ngờ của Amuro Tooru khiến hắn ta cứng họng. Đợi một lúc, hắn đành căng da đầu tiếp tục quy trình.
Hắn đứng cạnh Tadeo, chuẩn bị giới thiệu từ người đầu tiên:
"Ngài Whiskey—"
"Ngài Whiskey!!"
Loni vừa mở miệng đã bị một giọng nói sắc bén cắt ngang.
Tiếng gọi đột ngột khiến mọi người đều quay sang nhìn. Người lên tiếng chính là gã thứ hai trong nhóm người mới bước vào—kẻ từ nãy đến giờ vẫn cúi đầu im lặng.
Hắn há miệng như đang cố tìm từ ngữ thích hợp, hơi thở gấp gáp, khuôn mặt vì kích động mà đỏ bừng. Đôi mắt mở to, không hề chớp, nhìn chằm chằm vào Shinonome.
"Tôi... tôi là Yasutani Kotaro!"
Hắn cất tiếng nói, giọng run rẩy, như thể đã kìm nén quá lâu mà bật thốt lên câu đầu tiên.
Một ánh nhìn đầy khó chịu.
Từ sau tập hồ sơ, Amuro Tooru nheo mắt quan sát người này.
Trong khi đó, Shinonome—người đang bị nhìn chằm chằm—lại hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang diễn ra: Tên này là ai?
Nhận ra sự xa lạ trong mắt Whiskey, Yasutani Kotaro không kìm được mà tiến lên một bước, tay chân luống cuống cố gắng giới thiệu bản thân:
"Tôi... ngài... Tôi đã khổ luyện suốt mấy năm nay, chỉ mong có thể trở thành một thành viên trong đội của ngài!"
Nói đến đây, hắn dường như trút bỏ được sự căng thẳng, câu từ bắt đầu tuôn ra một cách trơn tru:
"Hai năm trước, giữa vòng vây của kẻ địch, ngài rút lui mà không hề thương tổn, bóng dáng ấy thật sự... quá đẹp mắt."
Càng nói, ánh mắt hắn càng dại đi, giọng cũng càng lúc càng nhanh:
"Giữa vũng máu đỏ thẫm, ngài cầm thanh kiếm dài, lạnh lùng vung lên, không chút lưu tình nhưng lại nhân từ, không lấy đi một mạng người nào. À, tất nhiên tôi không có ý nói việc ngài giết người sau đó là không tốt! Nhưng chính cái sự tương phản giữa nhân từ và sát phạt ấy lại mang một vẻ đẹp đầy mê hoặc, thấm sâu vào lòng người. Tôi..."
"Đủ rồi!"
Loni tái mặt, đôi mắt hắn đỏ ngầu vì giận dữ, hốc mắt phút chốc nổi đầy tơ máu.
Hôm nay đúng là một ngày quái quỷ. Hắn rủa thầm. Cái gì xui xẻo cũng đụng hết vào mình!
Hắn không dám nhìn biểu cảm của Whiskey phía sau, chỉ biết rằng phải ngăn người này nói tiếp ngay lập tức. Nghĩ vậy, Loni tiến lên, định kéo Yasutani Kotaro ra ngoài.
"Đừng cản tao!" Yasutani Kotaro gầm lên, ánh mắt khát khao khi nãy chớp mắt đã tan biến, chỉ còn lại sự phẫn nộ và căm ghét với kẻ dám ngăn cản mình.
Hắn trở tay rút ra một con chủy thủ từ phía sau, lưỡi dao xoay tròn trên tay một cách linh hoạt rồi không chút do dự nhằm thẳng vào huyệt thái dương của Loni.
Không ai ngờ kẻ này lại dám ra tay với chính thành viên tổ chức ngay trong tình huống này.
Trong khoảnh khắc thấy lưỡi dao lóe lên, vẻ giận dữ trên mặt Loni lập tức biến thành kinh hãi. Hắn theo phản xạ giơ tay lên chắn.
Thế nhưng ngay cả lúc này, Yasutani Kotaro vẫn không nhịn được mà nhìn về phía Shinonome. Rốt cuộc cũng được Whiskey nhìn tới, hắn nhịn không được mà nở nụ cười—nhưng ngay khoảnh khắc ánh mắt Shinonome dừng lại, nụ cười ấy cứng đờ.
Ngài Whiskey... không nhìn hắn.
Chỉ trong nháy mắt, cổ tay Yasutani Kotaro bị siết chặt bởi một lực mạnh mẽ. Dù có cố gắng đến đâu, hắn cũng không thể nhúc nhích.
Ngài Whiskey đang nhìn ai?
Yasutani Kotaro theo bản năng quay đầu, nhưng còn chưa kịp thấy rõ, cả người đã bị quật mạnh xuống đất. Mặt hắn đập thẳng vào sàn, đau đớn đến mức trời đất quay cuồng.
Mọi chuyện diễn ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Loni còn chưa kịp phản ứng, chỉ mới giơ tay định chắn thì giây tiếp theo đã nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn ngay trước mặt.
"Muốn động thủ thì có thể đừng ở đây được không?"
Giọng nói trầm ổn, nhẹ nhàng vang lên, nhưng động tác lại tàn nhẫn đến đáng sợ. Người đàn ông có đôi mắt lam trông ôn hòa ấy mặt không đổi sắc, dễ như trở bàn tay quật ngã Yasutani Kotaro xuống đất. Một chân đạp lên đầu hắn, ghìm chặt không cho ngẩng dậy, đồng thời bẻ quặt tay cầm dao ra sau lưng, khóa chặt động tác của hắn.
Loni ngây người nhìn trước mặt. Gương mặt vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt xanh hờ hững cúi xuống, nhìn người đang giãy giụa dưới chân chẳng khác nào một món đồ vô tri.
Bị ghì chặt trên sàn, Yasutani Kotaro vẫn không chịu bỏ cuộc, ánh mắt đỏ ngầu bám chặt lấy Shinonome, miệng ú ớ phát ra những âm thanh mơ hồ.
"Ồn ào quá."
Người đàn ông nghiêng đầu, quét mắt nhìn quanh phòng rồi hỏi bằng giọng thản nhiên: "Mọi người có phiền nếu tôi làm hắn im lặng không?"
Không ai lên tiếng.
Như thể vốn dĩ cũng không mong chờ câu trả lời, anh ta chỉ bật cười khẽ một tiếng. Rồi từ tốn nhấc chân khỏi đầu Yasutani Kotaro, cúi người xuống—
Nắm lấy tóc hắn, nhấc lên, sau đó không chút do dự đập mạnh xuống sàn.
Căn phòng trong nháy mắt chìm vào tĩnh lặng.
Người đàn ông thở ra một hơi, túm lấy cổ áo kẻ đã mất ý thức, lôi thẳng ra khỏi phòng nghỉ.
Ngoài cửa vang lên một tiếng "bịch" nặng nề—tiếng thân thể bị vứt xuống đất. Không bao lâu sau, anh ta quay trở về.
Nụ cười vẫn treo trên mặt, ôn hòa như cũ, nhưng trong mắt mọi người lúc này, nụ cười ấy lại mang theo một tia âm trầm đáng sợ.
—Hệ thống, chắc chắn đây là Morofushi Hiromitsu chứ?
Shinonome nhìn về phía cửa, vẻ mặt mờ mịt.
【Chắc... là...vẻ ngoài ngụy trang khi nằm vùng?】 0544 cũng không chắc chắn mà trả lời.
"Anh tên gì?"
Bỗng nhiên, Akai Shuichi lên tiếng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng. Trên gương mặt lạnh lùng của hắn thoáng hiện một nụ cười nhạt, đôi mắt xanh biếc ánh lên tia hứng thú.
"Midorikawa."
"Midorikawa Hikaru." Morofushi Hiromitsu đáp lại, giọng không quá cung kính cũng chẳng hề lấy lòng.
Nghe được câu trả lời, Akai Shuichi không hỏi thêm.
Loni thấy vậy liền tranh thủ bổ sung, giới thiệu với mọi người: "Vị này chính là Midorikawa Hikaru, trước đây là tay đấm dưới trướng Pisco đại nhân."
Nói đến đây, hắn lại khô khốc cười vài tiếng, cố gắng làm bầu không khí bớt căng thẳng: "Mặc dù gọi là tay đấm, nhưng vị này thật ra là sinh viên tài năng tốt nghiệp từ một trường đại học danh giá ở Tokyo đó, ha ha ha..."
Thế nhưng không ai để ý đến hắn. Tiếng cười của Loni dần dần nhỏ lại, lúng túng biến mất.
Loni nuốt nước bọt, tiếp tục giới thiệu: "Vị này là người do Pisco đại nhân đề cử. Mặc dù chỉ mới tiếp xúc bắn tỉa trong gần một năm, nhưng đã có thể đạt mức 900 yard, thỉnh thoảng còn có thành tích 1000 yard."
"Ngoài ra, ..."
Loni tận tâm tận lực giới thiệu với Shinonome, nhưng không hề hay biết đối phương căn bản không thèm nghe.
Shinonome đang nhìn Calvados.
Cậu nhận ra người này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Furuya Rei bên cạnh mình. Ánh mắt đó mang theo sự dò xét, đánh giá — và chán ghét.
Khóe môi Shinonome thoáng cong lên một chút, gần như không thể nhận ra. Cái nhìn ấy khiến hắn ta cảnh giác.
Cậu nhớ ra Calvados là ai rồi.
Một kẻ si mê Vermouth, từng tham gia hỗ trợ cô ta trong sự kiện "Trăng tròn", cuối cùng bị Akai Shuichi bắn gãy hai chân, rồi tự sát.
"Đang nhìn cái gì?"
Shinonome hỏi, giọng điệu bình thản như tuyết rơi trong đêm. Ánh mắt cậu sắc bén như kiếm, hướng thẳng về phía Calvados.
Loni lập tức im bặt. Mọi ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía Calvados.
Căn phòng chìm vào tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ cả hơi thở của từng người.
Whiskey đang bảo vệ Zero\Amuro Tooru.
Cả Morofushi Hiromitsu lẫn Akai Shuichi đồng thời nghĩ đến điều đó.
Akai Shuichi lúc này hoàn toàn rơi vào trạng thái "ngồi xem kịch vui". Anh khoanh tay trước ngực, đầy hứng thú quan sát tình hình. Chuyến đi này đúng là không tệ chút nào—mới trong khoảng thời gian ngắn mà đã diễn ra hết vở kịch này đến vở kịch khác.
Hơn nữa, anh càng quan sát nhiều, anh càng hiểu thêm về những "đồng đội" tương lai của mình.
Calvados hiển nhiên không ngờ rằng Shinonome lại đột nhiên lên tiếng hỏi hắn. Khi bắt gặp ánh mắt của Whiskey, trong thoáng chốc hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đáp:
"Không có gì."
Amuro Tooru lúc này cũng dời ánh mắt khỏi osananajimi của mình, chuyển sang nhìn Calvados.
Ngay từ khi người này bước vào, Amuro Tooru đã nhận ra hắn. Dù kỹ thuật bắn súng của Calvados thuộc hàng cao thủ trong tổ chức, nhưng điều khiến Amuro Tooru nhớ đến hắn lại không phải vì điều đó.
Tên này từng nhất kiến chung tình với Vermouth, có một thời gian cứ điên cuồng bám theo cô, thông báo hết lần này đến lần khác, cuối cùng bị Vermouth dạy cho một trận nhớ đời.
Có lẽ vì Amuro Tooru từng có quan hệ hơi thân cận với Vermouth nên Calvados cực kỳ căm ghét anh. Tuy nhiên, kẻ hắn căm hận nhất vẫn là Gin—chỉ là không dám khiêu khích mà thôi.
Amuro Tooru thản nhiên nhìn hắn, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạo, tràn ngập ác ý và khiêu khích:
"Có chuyện gì sao?"
Calvados ý thức được tình thế hiện tại không có lợi cho mình khi trong phòng toàn là những kẻ được tổ chức đề cử. Nhưng hiển nhiên, hắn vẫn có sự tự tin vào ưu thế của bản thân, nên cũng không tiếp tục nhìn chằm chằm vào Amuro Tooru nữa.
Hắn đối diện với Shinonome, người đang ngồi ở vị trí chủ tọa, bình tĩnh nói:
"Tôi là Tadeo, trước đây từng là lính đánh thuê. Về cơ bản, mọi loại vũ khí tôi đều có thể sử dụng."
Trên gương mặt Calvados là sự tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình.
"Tôi sẽ dùng thực lực để chứng minh bản thân."
Calvados nói xong liền quay lại, ném cho Amuro Tooru một nụ cười khiêu khích, sau đó chuyển ánh mắt sang Morofushi Hiromitsu, khẽ nghiêng đầu ra hiệu:
"Trường bắn, gặp."
Morofushi Hiromitsu nhếch môi cười, ánh mắt lướt qua Shinonome đứng cách đó không xa:
"Ngài Whiskey thấy thế nào?"
Mọi ánh mắt trong phòng lập tức đổ dồn về phía Shinonome.
"Được." Shinonome gật đầu đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro