
Chương 31 : Kẻ đáng sợ, kẻ xấu xa, kẻ cuối cùng (1)
Dione ngẩng đầu lên từ phía sau hàng rào. Cậu đã biết cô ở đó từ lâu, nhưng cậu đã rời đi mà không hề chỉ điểm. Cô bước qua lớp đất bùn lầy lội mà không lo làm bẩn chiếc váy ren trắng hay đôi giày ngọc trai của mình. Nữ pháp sư nghiên cứu dùng đôi mắt tinh tường quan sát hình dạng và độ sâu của những cái hố để đo lường sức mạnh ma thuật. Cô bới đất bằng tay không, tìm mảnh vỡ của những món đồ trang trí sân vườn mà Kleio đã đập vỡ trong các thử nghiệm. Tìm thấy thứ mình muốn, cô ngồi xuống và mở một vòng tròn trước khi thực hiện công thức ma thuật [Phân tích], [Theo dõi] và [Phát].
“[Tỏa sáng, tiết lộ, con đường của sức mạnh và ánh sáng!]”
Trong vòng vài phút sau khi sử dụng ma thuật, ether còn sót lại trong không khí sẽ lưu lại dấu vết của ma thuật đã được sử dụng. Các công thức như [Phân tích], [Theo dõi] và [Tái tạo] có thể tìm ra những ma thuật gì đã được sử dụng.
'Đây là sự kết hợp từ Tập 3 của Bách khoa toàn thư Phép thuật. Phép thuật của Dione thật kinh điển và tinh tế.'
Kleio không ngăn cản cuộc tìm kiếm của Dione.
‘Mình đã ghi điều khoản bảo mật vào hợp đồng nên không cần phải giấu Dione.'
Dione cuối cùng cũng đứng dậy khi màn sương tan dần. Cô đi qua khu vườn với đôi giày cao gót, thẳng tiến về phía Kleio.
“Kleio!”
“Vâng?"
“Phép thuật này có thể sử dụng liên tiếp bao nhiêu lần?”
Xét đến lượng ether tiêu thụ và khả năng tập trung của mình, cậu có thể triệu hồi nó tới ba lần, nhưng cậu quyết định giảm con số ước tính đó xuống.
“Như cô thấy đấy, một hoặc hai lần có vẻ là giới hạn.”
“Meo- (Nói dối giỏi ghê nhỉ!).”
Behemoth đi vòng quanh chân Kleio, nhưng cậu giả vờ không nghe thấy.
“Ồ, đó là một công thức ma thuật tiêu tốn khá nhiều ether… Đây không phải chuyện đùa đâu.”
Dione dường như rất ấn tượng với con số cậu ước lượng. Vẫn thanh lịch dù người lấm lem bùn đất, Dione mỉm cười khi đối diện cậu. Gió thổi qua, cuốn phăng chiếc mũ của cô, khiến mái tóc xám hồng bay phấp phới trong gió. Khuôn mặt cô trông trẻ trung, như một thiếu nữ.
"Cậu đúng là thiên tài. Không, nói thế có vẻ chưa đủ. Ma thuật như vậy chưa từng có tiền lệ... Cứ như mở ra một chân trời mới vậy."
Kleio trở nên ngại ngùng trước lời khen, gãi má và tránh ánh mắt của cô.
‘Mình cho là con người hiện đại đã quen với việc bị tấn công đột ngột rồi chứ...'
Có lẽ chỉ là vấn đề thời gian, nhưng đọc báo thì thấy hình như tàu bay vẫn chưa được phát minh, và người ta vẫn dùng khinh khí cầu để giải trí. Ném bom từ trên không có lẽ là một khái niệm đi trước thời đại, nhưng đó lại là một ý tưởng bình thường mà ai cũng có thể nghĩ ra.
“Giống như nó thuộc về một thiên thần hay một ác quỷ vậy.”
“Nói thế có hơi quá không?”
“Cái gì cơ? Phải có sự phối hợp và khả năng cảm thụ ether tuyệt vời mới có thể sử dụng được phép thuật này. Nếu không, người niệm chú sẽ dễ dàng tự làm mình bị thương.”
Trong lúc luyện tập, Kleio cũng đã xém bị thương một vài lần, nhưng cậu quyết định không nhắc đến việc cậu đã phải sử dụng phép [Phòng thủ].
“Nhìn này, phạm vi vòng tròn là 20 mét, vậy là cấp 4 sao? Nếu không tận mắt chứng kiến, tôi sẽ không bao giờ tin được.”
“Hai mươi mét là khoảng cách mà ngay cả một kiếm sĩ cấp thấp cũng có thể vượt qua chỉ trong vài bước chân, vì vậy đây không phải là kỹ thuật có thể sử dụng trong thực chiến.”
"Liệu cậu có thể viện cớ như vậy trước mặt một pháp sư khác không? Cậu sẽ mãi mãi ở cấp độ 4 sao?"
Dione ngước mắt lên, đặt tay lên eo, giọng điệu trầm hơn thường lệ, không chút do dự phủ nhận lời Kleio.
“Khi lên cấp 5, vòng tròn sẽ mở rộng thành 80 mét, rồi 200 mét ở cấp 6. Đến lúc đó, ngay cả kiếm sĩ trung cấp cũng phải mất vài giây mới đến được chỗ cậu. Khi thần chú của cậu được tung ra nhanh hơn tốc độ tiếp cận của họ, kết quả đã quá rõ ràng.”
"Nhưng giống như một pháp sư cấp 6, một kiếm sĩ cấp 6 gần như bất khả chiến bại trong phạm vi 200 mét. Tôi không nghĩ mình có thể đối đầu với một kiếm sĩ cấp cao đâu."
Giới hạn về ether áp dụng cho cả pháp sư và kiếm sĩ. Giống như vòng tròn pháp sư, thanh kiếm của kiếm sĩ tỷ lệ thuận với cấp độ ether của họ. Cũng như Kleio có thể mở ra một vòng tròn đường kính 20 mét, một kiếm sĩ cấp 4 chỉ có thể thể hiện tốt nhất trong phạm vi 20 mét xung quanh cơ thể.
“Thật phi thường khi nghĩ rằng một pháp sư có thể đấu với một kiếm sĩ. Mà ngay từ đầu, ai lại nghĩ đến việc tấn công bằng phép thuật chứ? Thật là lãng phí!”
Dione lấy lại bình tĩnh và nhìn cảnh vật xung quanh.
"Cậu làm được rồi."
Cảm giác như Dione chân thật và xinh đẹp hơn khi cô nhìn cậu.
“Tất cả người hầu trong dinh thự này đều trung thành, nhưng hãy nhờ bà Canton dọn dẹp. Nếu cậu không muốn trở thành người bị cục tình báo bí mật của hoàng gia chú ý.”
Kleio gật đầu, nhớ lại người đàn ông đã gửi lời mời sinh nhật cho cậu, Melchior.
“Cảm ơn lời khuyên của cô. Tôi cũng không muốn rơi vào tình huống đó.”
“Có ít hơn ba mươi pháp sư cấp 5 ở Albion, mười một pháp sư cấp 6, ba người ở cấp 7 và chỉ có một người ở cấp 8. Hầu hết các pháp sư cấp cao đều đã lớn tuổi. Ngay cả kiếm sĩ, lực lượng được cho là mạnh nhất của nhân loại, cũng không thể tấn công từ xa cho đến khi họ đạt đến cấp 6.”
“Meeeeeeeow.”
Behemoth cắt ngang lời giải thích của Dione.
“-Tôi sẽ không cố chấp nhận điều đó.”
Nói xong, Dione cúi xuống với vẻ mặt tan chảy mặc dù trước đó cô vẫn giữ vẻ nghiêm túc.
“Ồ, cuộc nói chuyện của bọn ta có nhàm chán không?”
“Meo meo (Không sao cả).”
Dione cúi xuống đỡ con mèo béo phì này nhảy lên bám vào người cô. Cô ôm chặt Behemoth, mặc dù con mèo rất nặng và khiến cô loạng choạng.
“Đã lâu rồi ta mới có thể mang đồ ăn vặt cho ngươi vì dạo này ta bận quá!”
“Meeeow (Đúng rồi, thịt khô khác lắm).”
“Ngươi có đói không? Có đồ ăn nhẹ đang chờ ngươi bên trong đấy!”
“Meo!”
'Cô ấy thực sự không thể nói chuyện với nó sao? Cổ hiểu nó quá mà.'
Mặt trời đang lặn dần sau lưng khi hai người bước vào biệt thự. Kleio cảm thấy sự mệt mỏi và buồn ngủ tích tụ suốt một tháng qua ập đến như thể đang đòi nợ. Dione tặc lưỡi và quay lại nhìn Kleio, người bị tụt lại phía sau.
"Mắt cậu không thể để có quầng thâm được, chậc chậc. Cậu còn phá nát cả khu vườn nữa chứ, trông cứ như đất nông nghiệp ở nông thôn chuẩn bị gieo hạt vậy."
Kleio ngừng ngáp khi một ý tưởng lóe lên trong đầu anh khi nghe lời cô nói.
'Nếu chiến tranh nổ ra, thủ đô sẽ bị phong tỏa. Nếu không kéo dài quá lâu thì cũng không sao. Nhưng liệu mình có nên biến nơi này thành cánh đồng để phòng trường hợp thiếu lương thực không?'
“Gieo hạt… Cây trồng ăn được là tốt nhất. Chúng ta trồng khoai tây và đậu nhé? Bắp cải cũng được.”
Dione hơi hất cằm lên và nheo mắt nhìn cậu, Behemoth cũng nhìn cậu với vẻ mặt tương tự.
“Cậu thực sự có ý đó. Vào tắm rửa nhanh đi, cậu còn nhiều giấy tờ phải xem lắm. Sau khi xem xong giấy tờ, số tiền còn lại sẽ được thanh toán trong tuần này và được ghi nhận”
“Tất cả mà không bỏ sót mảnh nào?”
'Cô ấy đã giải quyết xong những mối quan hệ phức tạp ở đó rồi sao? Mình cứ tưởng phải mất nhiều thời gian hơn chứ, kinh ngạc thật...'
Kleio nhìn lại cô gái đang ôm con mèo như thể đây là lần đầu tiên cậu gặp cô.
“Ahaha! Tất cả luôn! Tôi đã lập hợp đồng rồi, chỉ cần cậu ký vào nữa thôi. Tôi nghĩ tôi giỏi mặc cả hơn cả ma thuật”
"Tuyệt vời. Danh hiệu thiên tài hợp với cô chứ không hợp với tôi."
Đó là lời khen xuất phát từ trái tim cậu.
***
Cậu đã ký các văn bản Dione yêu cầu vào cuối tuần đó và đọc các hồ sơ quan trọng liên quan đến việc mua bán và cho thuê đất. Thứ Hai tuần sau đó, việc chuyển nhượng quyền sở hữu hoàn tất. Kế tiếp, cậu dành vài ngày chơi với Behemoth, uống rượu và lắng nghe những viên đá ma thuật lăn tròn trong nhà. Tuần lễ như mơ ấy trôi qua thật nhanh. Ngay cả hôm nay, Kleio vẫn dậy muộn và vui vẻ nhìn sang tủ quần áo bên trái giường, trong đó có một chiếc két sắt được mua với giá 50.000 dinar. Chiếc két sắt là một công cụ ma thuật mà không ai có thể mở được ngoài người được khắc dấu lên nó, trong trường hợp này, chính là cậu.
‘Mình sẽ mang nó đến ký túc xá sau. Có giấy tờ đất bên mình vẫn yên tâm hơn.'
Thị trưởng Orails đã đóng dấu giấy chứng nhận quyền sở hữu đất dưới tên Kleio Asel. Giấy chứng nhận đã đến vào hôm kia.
'Được ghi nhận sở hữu tài sản ở tuổi mười bảy là tuyệt vời nhất. Dù không ăn gì, mình vẫn thấy no.'
Có tiếng gõ cửa lịch sự vang lên bên ngoài phòng ngủ của cậu.
“Cậu dậy chưa, cậu chủ?”
“Bà Canton, chào buổi sáng.”
Cô hầu gái đẩy xe đẩy vào bằng tay. Khay ở ngăn trên cùng đựng trà ấm, sữa, quả mâm xôi rưới siro, trứng chần, giăm bông nướng mềm ăn kèm bánh mì nướng, và mứt cam. Bữa sáng, được cân nhắc cho phù hợp với Kleio, được dọn từng chút một. Bà Canton đang hừng hực quyết tâm giúp cậu tăng cân dù chỉ một chút trước khi vào học.
“Hôm nay sắc mặt của cậu đã tốt hơn rồi, tôi cũng yên tâm rồi.”
“Tất cả là nhờ sự tận tâm của cô.”
“Tập trung vào việc luyện tập là tốt, nhưng trước tiên hãy chăm sóc sức khỏe của mình nhé.”
Kleio nhận khay một cách biết ơn trong khi vẫn còn mặc đồ ngủ. Cô hầu gái, di chuyển như đang chạy, đến đặt bốn tờ báo được ủi phẳng phiu lên ga trải giường của cậu.
“Được rồi, hãy bấm chuông khi bữa ăn kết thúc nhé.”
“Cảm ơn cô như mọi khi.”
Đó là một buổi sáng thanh lịch, và bữa ăn thì ngon tuyệt. Những người hầu làm việc tại dinh thự ở Kolpos đều được tổ chức bài bản như một dàn nhạc chỉ huy vậy.
‘Mình cứ tưởng ở học viện đã đủ tiện nghi rồi, nhưng còn có thứ còn xa xỉ hơn nữa... 1,2 triệu dinar trả lại cho cha thì cũng được, nhưng trả luôn căn biệt thự này thì phí quá. Làm sao... có cách nào giữ lại được không?'
Cậu đã bỏ trốn, đến một nhà đấu giá, luyện tập phép thuật và sửa chữa; thật đáng tiếc khi cậu không có cơ hội để tận hưởng trọn vẹn phần mọi thứ của dinh thự này.
‘Mình có nên tập trung vào điểm số ở trường không?'
Cha đã đến thăm cậu một lần và chưa từng gửi tin cho cậu. Dĩ nhiên, Kleio thấy vậy cũng được, nên cậu cũng không liên lạc với ông ấy trước. Dione nói rằng cô ấy gửi thư khen ngợi cậu cho Gideon Asel. Nếu là cô ấy thì có thể nhờ cậy được. Đặt khay xuống, Kleio mở tờ báo ra, nằm sấp trên giường. Thói quen buổi sáng của anh là đọc bốn tờ báo được chuẩn bị sẵn, trong khi chờ đợi tin tức cậu muốn. Kleio vùi mình vào chiếc gối mềm mại và lật từng trang báo.
-Mạch Tiplaum được tìm thấy tại địa điểm hoàng gia ở thành phố Dubris, được ước tính là mạch lớn nhất ở Dernier.-
-Chính phủ điều tra dự trữ-
- Tiplaum là gì? Khoáng sản tiên phong trong tiến bộ-
- Nó sẽ làm thay đổi ngành công nghiệp ở vùng Đông Bắc như thế nào?-
Từ báo của phe hoàng gia đến báo của phe cộng hòa, tất cả đều nói về mỏ tiplaum.
‘Hạn chế truyền thông cuối cùng đã được dỡ bỏ!'
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro