Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 152 : Nhà mục vụ của Albion (4)

Liệu tác giả có làm cho những ngày xuân thoáng qua bình lặng như vậy để bù đắp cho tất cả những diễn biến đầy kịch tính mà họ đang trải qua lúc này không?

Không, những ngày đó đã cho họ sức mạnh để vượt qua hiện tại. Arthur và những người bạn của cậu không hề yếu đuối, phải có cách nào đó để vượt qua cơn khủng hoảng này. Kleio quyết định vậy và bắt đầu sắp xếp lại những thông tin mới thu thập được.

'Nếu Tasserton tấn công dưới danh nghĩa của Phó vương, Kision sẽ không ra lệnh phản công. Hắn ta đã bất ngờ tấn công vào lúc rạng sáng.'

Huấn luyện hiệp sĩ bất hợp pháp. Một cuộc điều tra về một vụ án có thể bị coi là tội phản quốc cấp độ một sẽ không có kết cục tốt đẹp. Dĩ nhiên, các hiệp sĩ của Lực lượng Phòng vệ Thủ đô sẽ coi một cuộc đột kích ban đêm như vậy là ô uế danh dự.

'Nhưng những hiệp sĩ này thì không. Tasserton muốn trở thành thanh kiếm của Melchior, và anh ta chẳng còn gì để mất.'

Những hiệp sĩ trung thành của Tristein là di sản của thời đại xa xưa. Họ không hề cảm thấy mâu thuẫn giữa tình bạn cá nhân và sự khuất phục. Các kỹ năng như [Mê hoặc] hay [Tuyên truyền] sẽ có tác động mạnh mẽ hơn đối với những đối tượng chủ động chấp nhận hành động và lời nói của người sử dụng. Đến thời điểm này, các hiệp sĩ của Tristein sẽ không thể nào biết được lòng trung thành của họ có phải do kỹ năng dựng nên hay không.

Và đó không phải là vấn đề duy nhất.

'Khi Tasserton bắt Grendel trước đây, màu sắc trên thanh kiếm của anh ta đã thay đổi, nên không có gì ngạc nhiên nếu anh ta đã lên cấp... Đó không thể là ý muốn của Chúa.'

Trong bản thảo trước, anh ta đã thăng cấp trong chiến tranh, nhưng hiện tại lại như thế này.

‘Nếu nó dễ như vậy thì thử nghĩ xem có bao nhiêu học viên kém hiểu biết có thể đạt tới trình độ đó?'

Giờ đây, vương quốc lại lần nữa sở hữu bốn kiếm sư. Một trong những kiếm sư trẻ tuổi nhất sẽ tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của Thái tử mà không cần điều kiện hay phán đoán riêng.

Melchior, kẻ vẫn im lặng, đã tấn công Tử tước Kision vào lúc này để kiểm tra xem kiếm sư của mình hiệu quả đến đâu. Và Tasserton đã làm còn hơn chữ ‘tốt’.

‘Tác giả, ông không định hạn chế khả năng sử dụng tên lửa đạn pháo của Melchior sao? Tôi thấy mình sắp phát điên rồi này.'

Tên lửa nói trên thậm chí còn có thể tự di chuyển đến nơi nó được chỉ định sẽ phát nổ nữa cơ. Hữu ích muốn khóc luôn.

‘Hắn không thể ra lệnh cho những kiếm sư khác như vậy, nhưng… đối với Melchior, Tasserton giống như phần mở rộng của ý chí của hắn.'

“Meo meo? (Ngươi, vẻ mặt ngươi trông tệ lắm đấy?)”

Behemoth lảng vảng quanh mắt cá chân cậu, dường như lo lắng cho Kleio đang buồn phiền. Ngay sau khi Gideon đón được cậu, cả hai cùng nhau lên xe ngựa trở về dinh thự. Kleio ôm Behemoth vào lòng để trấn an chú mèo đang lo lắng, trong khi Gideon vẫn đang nhìn chằm chằm vào cậu, tư thế chuẩn mực. Cậu không thể đứng yên, nên Kleio đáp lại những gì mình nghe được

“Cho dù thành phố Parisa có thay đổi thế nào đi nữa thì cũng khó có thể duy trì được mức độ phong tỏa đó.”

“Con thực sự nghĩ vậy sao? Người thừa kế của một trong những quý tộc lâu đời có quyền lực đáng kể, có lẽ còn hơn cả những gì con biết nữa đấy. Con có chắc chắn về những gì có thể xảy ra nếu nghĩ rộng hơn về phán đoán của ngài ấy không?”

Mặc dù sống trong cái gọi là nền dân chủ tự do của thế kỷ 21, công chúng thường tôn thờ những thực thể cao hơn, nhưng nơi này lại là một chế độ quân chủ với nguyên tắc xã hội nghiêm ngặt. Ở đây, phẩm giá của dòng máu lâu đời sẽ là một công cụ đắc lực. Ví dụ, nó phù hợp để cướp bóc các điền trang khác mà không cần có lý do chính đáng như lúc này đây.

“Công tước Tristein đã sử dụng quyền của mình lên lãnh thổ Kision bằng cách sử dụng sức mạnh của một kiếm sư.”

“Chính xác mà nói, cậu ta làm điều đó với tư cách là kiếm sư của Thái tử.”

“Ừ. Con hiểu sự khác biệt rồi.”

Biểu cảm của Gideon càng trở nên lạnh lùng hơn khi nhận ra đứa con trai út của mình không hề hèn nhát hay thiếu tính toán.

“Nếu con làm điều gì đó mà bản thân không biết, con có thể viện cớ cho sự thiếu hiểu biết. Nhưng con có biết ý nghĩa của tình huống này không?”

Gideon nhìn Kleio đang dịu dàng vuốt ve con mèo rồi thở dài một hơi khó chịu. Không hiểu sao, trông ông như đột nhiên già đi vài tuổi.

“Nếu cánh tay phải của Thái tử là Công tước Tristein, và cánh tay trái là Tiến sĩ Frida của cục khai thác mỏ, thì bàn tay vô hình của ngài ấy chính là Vesna Driscoll. Khi ta nghe tin tên tra tấn cuồng tín đang thẩm vấn con, ta cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc rồi.”

Thật vậy, khả năng của đội điều tra của Baronet Asel dường như là vô tận.

‘Mình đoán là đội điều tra đã phát hiện ra Vesna điên rồ đến mức nào.'

Tuy nhiên, trí thông minh của Nam tước Asel đã không thể tìm ra cách nào để Gideon cứu cậu. Xét theo bất kỳ tiêu chuẩn nào, Arthur không phải là người mà Gideon có thể đặt cược, nhất là trong tình hình hiện tại. Khi Kleio đang nghĩ vậy, Gideon tiến lại gần và chạm nhẹ vào vai cậu. Cậu ngẩng đầu lên với vẻ mặt bối rối, ánh mắt sắc bén của Gideon xoáy sâu vào cậu. Ông ấy nghi ngờ liệu cậu có đang che giấu dấu vết bị tra tấn hay không. Sau vài giây ngượng ngùng mà tưởng chừng như hàng giờ đã trôi qua, Gideon mới buông tay ra. Đứa con của Thelma đã trưởng thành nhưng xương cốt vẫn còn yếu ớt khiến Gideon cảm thấy khó chịu.

“Con ổn, không có chuyện gì xảy ra cả.”

“Mặc dù Vesna Driscoll đã đích thân thẩm vấn, nhưng con là người đầu tiên thoát ra an toàn. Bà ta là một sát thủ lão luyện đấy.”

“Con đâu có vẻ gì là người xứng đáng với kiểu thẩm vấn đó chứ.”

“Ta không biết là trời phù hộ hay là quỷ dữ mở đường, nhưng vận may này sẽ không đến lần thứ hai. Con có thực sự biết mình đang làm gì không?”

Kleio lo lắng về câu trả lời của mình và bắt đầu tự hỏi liệu mình có nên sử dụng [Tách biệt] hay không.

'Thông thường, ông ấy là kiểu người sẽ tát một pháp sư ngay cả khi bản thân không có khả năng cảm nhận ether…'

Sau khi chớp mắt vài lần, Kleio lấy hết can đảm để trả lời.

"Con biết."

“Nếu con biết, ta tin rằng con biết những lựa chọn mà con phải đưa ra ngay bây giờ là gì.”

Người đàn ông trước mặt Kleio không phải là doanh nhân Gideon, mà là Gideon, cha của cậu.

“Con và Tanpet de Neju chỉ được thả nhờ nộp tiền bảo lãnh. Con gái của Kision cũng được gia đình mẹ cô, gia tộc Melamide, trả tự do. Các con phải tôn trọng những hành động đó.”

“Nhưng cha, Arthur vẫn còn bị giam ở dưới đó. Cha không thể đưa cậu ấy ra được sao?”

“Không thể làm được. Có thể kết luận chắc chắn rằng hoàng tử thứ ba đã đề nghị Kision huấn luyện binh lính và giúp cung cấp kinh phí. Bằng chứng phù hợp kết luận đó đang được tạo ra.”

Kleio nhanh chóng tập hợp các sự kiện.

Theo Behemoth, thái tử đang chỉ huy điều tra tội phản quốc ở kinh đô. Theo bức thư, Tử tước Kision đang bị giam giữ tại điền trang.

'Melchior vẫn chưa sử dụng kỹ năng độc nhất của mình để đấu với tử tước. Cho đến lúc đó, chúng ta vẫn còn cơ hội!’

“Có lẽ, trừ khi Thái tử trực tiếp thẩm vấn, Tử tước Kision sẽ lập luận rằng ông ấy không hề có ý định phản quốc khi huấn luyện binh lính. Như vậy, Arthur sẽ không thể bị giam giữ vô thời hạn. Cậu ta không còn chỉ là một đứa con ngoài giá thú vô danh nữa.”

“Được rồi. Schliemann Kision sẽ trả lời tương tự như vậy ngay cả khi cổ họng ông ta khô khốc. Nhưng vì mục tiêu của tất cả những chuyện này là tam hoàng tử, liệu chúng có chịu thả cậu ta ra không? Điều đó là không thể, trừ khi Brunnen xâm lược Kision ngay lập tức.”

Gideon là người của Albion. Hiểu rõ quá khứ, ông rất giỏi nắm bắt xu hướng hiện tại. Việc kế vị ngai vàng giống một cuộc bạo loạn dữ dội hơn là một cuộc chuyển giao hòa bình. Không có gì ngạc nhiên nếu Thái tử cố gắng tống khứ Arthur trước khi hắn đối phó với Aslan.

“Brunnen không thể thực hiện khiêu khích vũ trang. Do đó, ý tưởng phòng thủ phủ đầu của Schliemann Kision nghe như một cái cớ rỗng tuếch.”

Gideon thở dài.

“Kleio, con biết mà. Cuộc chiến đã bắt đầu rồi, và chỉ có người sống sót mới được đội vương miện thôi.”

“… Cha đang bảo con đừng dính líu đến Arthur nữa.”

“Mặc dù cậu ta vẫn là một lựa chọn.”

Kỳ lạ thay, câu trả lời kiên quyết đó nghe giống như lời cầu xin hơn là một mệnh lệnh. Kleio cảm thấy tò mò về người đàn ông này, người mặc dù không phải là cha cậu nhưng cũng chính là cha của cậu.

Tuy nhiên, cậu vẫn giữ nguyên câu trả lời của mình.

“Đó chưa từng là một lựa chọn. Chúng ta phải cứu Arthur.”

“Tại sao? Con đã lập giao ước với cậu ta rồi sao?”

"Không phải."

“Vậy thì vấn đề là gì?”

“Đó là vấn đề đức tin. Đó là lời hứa mà con đã lập nhân danh mình, và đó là cách duy nhất để thế giới này vận hành đúng đắn.”

Giọng điệu của Kleio thẳng thắn đến mức nghe như thể cậu đang nói ra một chân lý phổ quát nào đó, chẳng hạn như mặt trời mọc ở hướng Đông vậy. Gideon nhận ra ngay rằng không thể thuyết phục con trai mình. Không giống như một niềm đam mê hay chủ nghĩa anh hùng nhất thời, một niềm tin như vậy không thể bị phá vỡ bởi thế lực bên ngoài.

“Được rồi. Có lẽ vị hoàng tử thứ ba trong ba vị hoàng tử xứng đáng lên ngôi vua nhất. Thay vì những kẻ mang dòng máu quyền quý nhưng lại tàn nhẫn hoặc kẻ có sức quyến rũ mạnh mẽ, thì một người kiên cường sẽ tốt hơn. Nhưng tại sao con phải hy sinh vì cậu ta? Tại sao con lại là người phải thực thi công lý?”

Giọng điệu của Gideon xúc động hơn thường lệ. Kleio không còn cách nào khác ngoài việc nói sự thật.

“Đó là lý do tại sao con có mặt trên thế giới này ngay lúc này.”

Chiếc đũa phép Gideon cầm lăn từ tay ông xuống sàn, khiến Kleio giật mình. Vẻ mặt ông ấy bàng hoàng như thể vừa bị ai đó đâm một lưỡi dao vào xương sườn. Ông ấy lẩm bẩm tên Thelma, mặt tái mét với chất giọng nhỏ xíu. Mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt trước khi Gideon chỉnh lại nét mặt và hành động trở về vẻ bình tĩnh thường thấy.

“Nhưng Kleio, ta không thể cứu được hoàng tử thứ ba. Mạng sống và sinh kế của vô số người đang đặt lên tên tuổi của ta. Không thể để Asel gặp nguy hiểm.”

“Vâng, con hiểu vị trí của cha.”

Kleio tỏ ra bình tĩnh. Cậu không hề cầu xin điều gì. Ánh mắt Gideon run rẩy trước con trai mình, người đối xử với ông như với một người xa lạ.

“Xin hãy tạm thời tránh ra ngoài. Chừng nào tình hình còn như vậy, phạm vi hoạt động của con sẽ còn bị thu hẹp, vì vậy hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động. Hãy cẩn thận.”

Gideon nhanh chóng rời khỏi phòng khách trước khi Kleio kịp phản ứng. Ngay khi ông vừa rời đi, hai người hộ tống lực lưỡng mà cậu chưa từng gặp trước đây đã bước vào phòng khách và đưa Kleio lên phòng.

Đây thực chất là quản thúc tại gia. Cậu có thể dùng phép thuật để thoát ra, nhưng nếu làm vậy, mối quan hệ giữa cậu và Gideon sẽ hoàn toàn thay đổi. Hơn nữa, việc cứu Arthur ngay lập tức là không khả thi.

'Giải thoát cậu ta khỏi nhà tù và trở thành kẻ bị truy nã... Phương pháp đó phải là phương án cuối cùng.'

Nếu Arthur nhắm đến vương miện, cậu ta không nên bỏ chạy. Biết rằng Arthur và Isiel cũng đã đáp lại lời triệu hồi mà không hề kháng cự, Kleio đã đưa ra nhiều yêu cầu với Behemoth khi mắc kẹt trong phòng cậu.

Và cùng lúc đó, đã đến lúc khen ngợi nó bằng loại rượu vang đắt tiền rồi.

.

.

.

Trong khi Kleio đang đối mặt với cha mình, một sự việc tương tự cũng đang diễn ra tại sảnh Camellia.

Klang!

Katarina không nhịn được mà hất đổ tách trà. Suốt bốn mươi chín năm cuộc đời, hiếm có chuyện gì khiến bà tức giận đến thế.

“Cel, có thể lúc này con cảm thấy mình đang chống lại cả thế giới, nhưng thực ra con đang đẩy cả gia đình chúng ta đến bờ vực thẳm đấy. Con có hiểu không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngoaituyen