Chương 58: Bị phá đám
Trong phòng tắm của khách sạn, hơi lạnh từ phòng chính phà vào trong thân thể rực lửa đang quấn quýt lấy nhau
"Nhẹ... Nhẹ thôi... ưm..."
Anh đưa tay vuốt nhẹ sườn mặt tinh tế của cậu. Chỉ mới hai ngày nhưng khi vừa ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của nửa kia, cảm giác khoan khoái đánh thẳng vào trung tâm đại não
Anh đổi tư thế, đem phu nhân áp lên cửa kính của phòng tắm mà kịch liệt đưa đẩy. Anh thì thầm vào tai đang đỏ chót như trái cà chua trêu ghẹo
"Phu nhân có hài lòng với chất lượng phục vụ bên anh không?"
Cảm giác lành lạnh của mặt kính truyền đến hai đầu vú, cộng thêm phía dưới đưa đẩy làm ma sát tạo ra sức nóng đầy mãnh liệt khiến cậu muốn nổ tung, nói không thành lời được
"A..ưm..sâu...sâu quá..."
Anh nhếch miệng hài lòng với biểu cảm của phu nhân
Quả thật! Tư thế này trong phòng tắm rất kích thích!
"Đừng nhanh... Ah..Em ra...đừng mà..."
Anh nghe tiếng rên rỉ van nài đó lại càng đẩy nhanh tốc độ. Nhịp thở càng dồn dập, không khí bừng bừng nóng lên
"Ah !"
Cậu căng cứng người thoải mái bắn lên mặt kính
Tiếng thì thầm gợi đòn bên tai lại trầm ổn vang lên
"Phu nhân không đợi anh gì cả. Sướng đến vậy sao?"
Tiểu gia chủ thẹn thùng giương cùi chỏ thụt về phía sau. May thay qua bao lần ngậm ngùi đau đớn trước những cú thúc chí mạng, anh đỡ được. Gương mặt đắc ý cợt nhả
"Nóng tính quá đi ò ~"
Anh chỉ bắt nạt được phu nhân lúc đang làm tình thôi
Chứ bình thường mà nhây là một đi không trở lại ò
"Anh có vẻ thích được nhịn ăn lắm nhỉ?"
Anh chỉ dám bắt nạt cậu lúc đang làm tình thôi. Chứ cậu bật tone giọng bác sĩ lạnh lùng là rén liền à
"Em ~"
Trêu chọc chồng nhỏ là vui nhưng cũng là một phương thức tự lấy đá đập chân mình
Cậu đã được thoả mãn nhưng bản thân anh đang khó chịu đến độ muốn nổ tung. Thằng em đang đứng dậy biểu tình chọc vào mông cậu đòi được an ủi
"Muốn làm cũng được. Nhưng hết lần này nghỉ"
"Ơ"
"Không muốn?"
Anh chẹp miệng đồng ý thoả hiệp
"Cũng được. Giữ hoà khí cho lần sau"
[…]
Cậu ngồi máy bay, đi xe rồi còn chiều thêm anh nữa. Sức người có hạn, làm xong lần đó đã mệt lử
Anh đành cố gắng nhịn xuống, tẩy rửa cho cậu rồi bế cậu ra giường ngủ
Nhìn gương mặt mệt mỏi xinh đẹp nằm trên giường. Anh bất giác mỉm cười vuốt tóc cậu. Ở cạnh phu nhân là thấy bình yên nhất
"Bé ngoan, ngủ cũng thật ngoan"
Không biết cậu có nghe thấy lời thì thầm đó không, nhưng anh dứt lời gương mặt bình yên cong lên nụ cười. Không rõ là vì nghe chồng nói mà thấy ấm lòng hay là vì gặp một giấc mơ đẹp
Anh khẽ khàng nhấc chăn lên, luồn tay xuống cổ cậu, nhẹ nhàng nằm xuống, kéo cậu vào lồng ngực rộng lớn
Đoạn, anh hôn lên cái đầu nhỏ đầy yêu thương, khẽ chúc ngủ ngon rồi cũng ôm cậu ngủ ngon lành
Tiết trời quang đãng cộng thêm phòng máy lạnh mát mẻ nên hai người ngủ rất ngon
Mãi đến xế chiều, tiếng điện thoại vang lên một lần, cả hai mới dần thanh tỉnh
"Anh ơi ~ "
Văn Toàn vỗ vỗ lưng anh dùng giọng ngái ngủ gọi anh
Người bên cạnh đã tỉnh nhưng không chịu dậy bắt máy. Cậu lại lay thêm mấy cái
"Anh ơi dậy! Điện thoại kìa"
Đến khi màn hình kêu 'ting' báo cuộc gọi nhỡ, anh mới mở mắt, ôm lấy cậu đè lên người mình
"Nhỡ rồi. Kệ đi"
Cậu bất ngờ bị kéo xuống, cậu theo phản xạ đưa hai tay chống cự để khỏi ngã muốn
Chống rất đẹp!
Chống xuống bờ ngực săn chắc của chồng
Cậu không những không biết ngại, còn bóp nhẹ một cái. Ừm! Rất cứng! Cậu rất thích !
"Thiếu phu nhân có vẻ rất hài lòng với cơ thể của anh"
Câu nói có chút tự luyến, lại thêm thắt sự chọc ghẹo khiến người ta không thoát khỏi ngại ngùng
Tuy nhiên người ta ngại chứ phu nhân không ngại, cậu nhận thức rất rõ, đó là của cậu !
Cậu chủ động cúi xuống hôn chụt lên môi anh, rồi chống cằm nhìn anh. Bầu không khí lại được thêm chút lửa tình, càng trở nên ái muội
"Phải a~ rất hài lòng!"
Trong mắt anh hiện lên hứng thú. Tay siết thắt lưng của cậu, tay kia bốp nhẹ bờ mông yêu thích của mình
"Vừa nãy còn xin tha. Bây giờ ngủ dậy khoẻ rồi muốn đọ sức với anh nữa phải không?"
"Thì người ta..."
Reng reng reng....
Cậu đang nói, tiếng điện thoại lại vang lên. Lần này là điện thoại của cậu
Gương mặt anh đen kịt lại. Hai người yêu nhau người ta đang ân ái mà hẹn nhau gọi hoài. Phá đám đủ đường hết!
Cậu hiểu được ác cảm trên gương mặt của anh. Cậu mỉm cười xoa xoa má anh vừa vươn tay lấy điện thoại
"Hồ Nhất Thiên? Cậu gọi tôi làm gì?"
Nghe thấy cái tên, anh ngẩng đầu, khẩu hình phát ra hai chữ "mở loa"
Cậu gật đầu mở loa
"Tiểu gia chủ à, Quế tổng có ở chỗ cậu không?"
"Tôi ở đây"
Nghe đến tên mình anh liền trả lời
"Tôi và các gia chủ của bang Phượng Hoàng gõ cửa lâu rồi mà không thấy ai trả lời, cậu Quế đi đâu rồi ạ?"
Cậu bàng hoàng nhìn anh. Đừng nói là họ đứng đợi ngoài cửa nãy giờ nha?
Cậu bối rối lên tiếng
"Xin lỗi. Vừa nãy chúng tôi đang ngủ nên không nghe tiếng gõ cửa"
"Vâng. Vậy Quế tổng đi ngay hay cần thời gian chuẩn bị? Nếu cần thời gian, chúng tôi sẽ xuống sảnh đợi"
Lúc này anh mới trầm ấm lên tiếng
"Chờ chút. Tôi ra mở cửa"
Nói rồi anh liền tự nhấn cúp máy
Văn Toàn tưởng mình không liên quan bên định ngả người xuống giường. Ngờ đâu Quế tổng ngồi dậy chỉnh lại áo choàng tắm của mình ngay ngắn rồi kéo luôn cậu đang mặc áo choàng tắm dậy, đẩy cậu về phía cửa
"Mở cửa đi"
"Em á?"
Cậu tự chỉ vào mình rồi nhìn từ trên xuống. Chỉ mặc áo choàng tắm, trên cổ còn có vài nốt đỏ. Vừa nhìn liền hiểu đã làm gì
Nhìn sang anh cũng ái muội không kém
"Bên ngoài là các gia chủ bang lớn đó, anh muốn ra với bộ dạng này sao?"
Anh chẹp miệng lười giải thích, ôm eo cậu rồi tự mình mở cửa ra
Dẫn đoàn là Lý Phụng Linh. Cô ta vừa thấy mặt anh liền tươi cười
"Quế lão nhị, chúng tôi đợi anh..."
Ánh mắt cô ta dời lên người con trai tuyệt sắc tiên tử trong vòng tay của Quế lão nhị, cổ họng nghẹn lại không nói nên lời
"Đây là Quế lão nhị. Vậy người này là Quế thiếu phu nhân rồi"
Một gia chủ xởi lởi nhận người. Anh liền cho ông ta sắc mặt tốt, gật đầu
"Ông Vương tinh mắt!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro