Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Lưu Thành Nghị dịu dàng

Ngọc Hải nghe chồng mình nói, lập tức ra lệnh thuộc hạ đi lục soát. Quả nhiên tìm được heroine được giấu rất kĩ ở dưới những thành ghế

"Văn Toàn, may mà hôm nay có em"

Anh tay căm giận nhìn đống "hàng". Sharp trước nay làm ăn không được phép dính tới hàng trắng. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện thứ này.

Một là Yosuke chơi bẩn. Hai là có thằng cho khách chơi lậu. Nhưng cho dù là ai làm, thì đó đều là hành động không biết sống chết.

Văn Toàn thấy anh giận, cậu chẳng nói gì. Nhưng tay lại đặt lên mu bàn tay anh, vỗ nhẹ

Thấy hành động an ủi của chồng nhỏ, lông mày của lão nhị cũng giãn ra không ít. Anh bỗng nghĩ ra gì đó, hỏi

"Em thật sự ngửi được thứ này?"

Cậu cười xoà

"Đồ cũng ở trước mặt anh rồi, không tin sao?"

Anh mím môi

"Đúng là có chút khó tin. Heroine rất khó ngửi thấy mùi."

Văn Toàn giống như có chút hoài niệm, đợi một hồi lâu, cậu mới lên tiếng

"Thật ra hồi đó tôi từng bị kẻ khác dùng heroine hại, vì vậy mùi hương này tôi nhớ rất kĩ, có pha loãng, có hoá tro tôi cũng nhận ra."

Trong mắt Nguyễn Văn Toàn nổi lên một cỗ căm hờn lạnh lẽo.

Nhưng chỉ một giây sau, cậu đã cảm thấy bàn tay được bao trọn đầy ấm áp. Ngẩng đầu lên, là Ngọc Hải

"Không sao! Sau này không ai dám làm vậy với em. Nếu có người dám, tôi bắt họ quỳ xuống tạ tội với em "

Lời này với một người bình thường mà nói có chút đe doạ, nhưng với Văn Toàn chồng cậu là người trong hắc đạo. Nói câu này chính là cho cậu thêm một cao sơn chống đỡ

-----

"Em đã không sao rồi. Nghỉ ngơi đi. Lát nữa anh cho người vào chăm em. Anh đi đây." Thành Nghị kéo chăn lên đắp cho Tuyết Mai rồi định quay đầu rời đi.

Nhưng rất nhanh, một bàn tay nhỏ bé, yếu ớt, bắt lấy tay Thành Nghị

Anh lạnh lùng quay đầu lại đợi một câu giải thích chính đáng. Lưu Thành Nghị vốn là thiếu gia đào hoa, nhưng nói một là một, hai là hai, không muốn người khác níu kéo hay dây dưa với mình.

Cô chỉ cử động có tay, cả thân thể đều không di chuyển. Giọng nói của cô yếu ớt, mệt mỏi vang lên:

"Còn một tiếng nữa mới tới cuộc họp của anh. Anh ôm em một chút có được không?"

Nghe câu này, Nghị ca không tức giận mà lập tức nằm lên giường, ôm Tuyết Mai vào lòng. Cô hiện tại là bạn gái chính thức của anh, cũng là một trong số ít những bạn gái mà anh giữ bên mình vượt quá ba tháng.

Cô này là người đầu tiên cho đến bây giờ được anh chiều nhất. Trước kia cô là phục vụ của bar AAB. Sau một đêm được Thành Nghị bưng lên giường thì trở thành người phụ nữ bên cạnh anh. Bây giờ Nghị ca cho cô làm quản lý của AAB, không cho cô ấy phục vụ khách. Vì vậy lý do Yosuke bị đấm không những là phá quán của anh, mà còn có việc ép Tuyết Mai phục vụ nữa.

"Bị doạ sợ rồi à?"

Thành Nghị ôm Tuyết Mai trong lòng, tay vuốt nhẹ tóc cô.

"Ừm, bị đau."

Cô dụi đầu vào ngực anh

Tuy nói là bạn gái những thực chất lại là "bạn giường". Đây là lúc hiếm hoi trong thời gian qua Thành Nghị ôm cô vào lòng mà dỗ dành một cách trong sáng đúng nghĩa.

"Muốn anh làm gì để dỗ em hết sợ đây?"

Đàn ông rất thích chiều chuộng phụ nữ. Người ta đã kéo anh xuống nằm chung giường. Chẳng lẽ lại không muốn nói gì. Thành Nghị đương nhiên nương theo, chiều Tuyết Mai

"Em muốn ăn súp lơ xào."

Cơ mặt anh giãn ra. Câu nói của cô mười phần đều là năn nỉ. Thành Nghị làm sao mà chịu được, anh ngắt mũi cô.

"Người khác được anh chiều thì đòi túi hàng hiệu, váy chính hãng. Còn em thì đòi ăn là thế nào? Hửm?"

Cô siết hông anh

"Bởi vì anh chỉ biết nấu món đó thôi. Thế nào? Em có phước phần được ăn không?"

Tuyết Mai nói câu này, Thành Nghị liền biết cô ấy thả mình đi rồi. Anh ngồi dậy chỉnh lại tây trang, xoa đầu cô

"Được rồi, trưa nay sẽ bảo người mang tới. Nghỉ ngơi cho tốt."

Cô ngoan ngoãn gật đầu. Anh hài lòng rời đi.

Lưu Thành Nghị xung quanh đều là ong bướm. Sở dĩ anh cho Trinh Tuyết Mai ở bên mình lâu như vậy vì kĩ thuật tốt là đương nhiên, còn lại là vì sự hiểu chuyện của cô ấy.

Có lẽ ngoài thuộc hạ thân cận, người hiểu anh nhất là cô

Văn Toàn bị Ngọc Hải bám đuôi vào tận bệnh viện. Nhưng không phải là việc của cậu. Là vì bạn cậu nhờ vào bệnh viện.

"Anh đi theo làm gì?"

"Em không sợ cô tiểu thư nhà bộ trưởng bộ tài chính lại bám dính em như keo sao? Tôi chỉ đang giúp em thôi."

Ngọc Hải nói một lý do vô cùng chính đang, sau đó tiếp tục đi theo chồng nhỏ. Cô con gái của bộ trưởng bộ tài chính đúng thật là phiền.

Trước khi tới anh đã bảo thuộc hạ xem xem cô ta đã đi chưa. Quả nhiên là còn nằm vùng ở bệnh viện. Anh phải dẹp cô ta trước mới cho cậu tới.

Một lúc sau hai người đã có mặt ở phòng bác sĩ Thành Nam

"Bác sĩ Nguyễn anh xem đây là trường hợp thế nào?"

Cậu nhìn nhìn rồi nói

"Chảy máu trong tử cung ?"

Thành Nam gật đầu

"Phải! Chúng tôi vừa phẫu thuật cho một người, người đó bị đâm ở vị trí vùng bên bụng trái nhưng lúc kiểm tra toàn diện một lần nữa lại phát hiện hiện tượng này."

Cậu nghiêm túc nhìn Hà Thành Nam

"Đây đâu phải trường hợp khó mà cậu nói?"

Bác sĩ Hà lúc này mới khó xử ra mặt, thái độ thành khẩn nhờ vả

"Đúng là vấn đề tôi có thể xử lý. Nhưng mà người bị là người phụ nữ của Lưu thiếu, tôi không dám..."

Cơ mặt cậu cũng dãn ra, hoá ra là chuyện này. Cũng đúng. Mấy người như Ngọc Hải đều là những người ngang tàng, người khác nhìn đã sợ huống chi là đến nói chuyện.

Anh nghe đến người phụ nữ của Lưu thiếu liền rời mắt khỏi điện thoại. Anh chọt chọt lưng cậu

Cậu nhíu mày quay nửa đầu

"Làm gì vậy?"

Anh thì thầm

"Từ nãy đến giờ hai người nói, là bị cái gì vậy?"

Văn Toàn à một cái rồi giải đáp thắc mắc của người sau lưng

"Chảy máu trong tử cung là một hiện tượng gây ra bởi việc lạm dụng thuốc tránh thai khẩn cấp, có thể gây vô sinh ở phụ nữ."

Ngọc Hải gật gật đầu, anh hiện tại hoàn toàn là thái độ nghiêm túc học hỏi vợ. Nghĩ lại lời của mẹ Quế đúng, không sai. Cưới người học thức cao thì mình cũng nên hiểu biết. Không thể để người ta thao thao bất tuyệt còn mình một chút cũng không hiểu được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro