Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5. Đừng mù quáng

Thứ bảy là ngày cuối cùng đi học trong tuần của đa số các học sinh nên hôm nay trông mặt ai cũng tươi tỉnh.

Văn Toàn hôm nay tâm tình cực kỳ tốt, khuôn mặt tươi vui trên môi cứ cười tủm tỉm mãi. Hai người đi cạnh cậu nhìn mà bất lực

Phượng : mày làm gì mà cứ cười như thằng dở hơi thế?

Toàn : không có gì hihi

Đình Trọng không nói gì mà chỉ biết ngáp dài ngáp ngắn,hôm qua Trọng đánh hơn chục trận game , lain chơi cùng bọn đồng đội gà ,tâm tình không hề tốt chút nào. nhìn Văn Toàn mà Trọng ngứa cả mắt

Đến gần lớp Phượng tạm biệt hai người rồi vào lớp của mình. Trọng mì được đổi chỗ ngồi một mình và ngồi trước cậu nên vứt balo lên bàn rồi nằm nên ghế lấy áo khoác thay cho chiếc chăn nằm ngủ. Do ghế là kiểu ghế liền ngồi hai người nên nằm cũng không khó chịu lắm

Văn Toàn giờ làm gì có tâm trạng để ý đến Trọng,cậu nhanh chân đi sang lớp anh tìm anh

Đến trước cửa lớp anh,cậu ngó đầu vào nhưng không thấy liền đi quanh trường tìm thì tình cờ gặp Khánh Long

Khánh Long : a Toàn!

Toàn : em chào anh

Khánh Long : đi đâu vậy?

Toàn : dạ em đi tìm anh Hải

Khánh Long : Hải? Ồ có phải Ngọc Hải lớp 12A1 không?

Toàn : vâng đúng rồi anh

Khánh Long : à...

Không hiểu sao cậu lại nhìn ra Khánh Long đang hụt hẫng nhỉ nhưng thôi kệ không phải chuyện của cậu nên cậu cũng xin phép rời đi

Đi đến sân bóng rổ cậu thấy anh đang chơi liền đi qua đó thì trận đấu cũng vừa tầm kết thúc,mấy bạn nữ gần đó thi nhau mang chai nước đến cho anh

Văn Toàn : "...."

Sau khi thấy anh nhận chai nước của của một đàn chị rồi cười nói với chị đó cũng hơi buồn đành bước chân rời đi. Đi được nửa đường liền có người kéo cậu lại, ngoảnh đầu lại nhìn thấy một gương mặt tinh xảo đậm chất nam tính

Ngọc Hải : đi đâu vậy? Sao không ra gặp anh

Không phải cậu không thích anh đối xử với cậu như này mà chỉ là hơi lạ...

Văn Toàn : em bận!

Ngọc Hải : sao thế? Không thích anh nữa à?

Văn Toàn : kh.. không phải thật sự em bận

Ngọc Hải : được rồi không làm khó em nữa.

Anh vừa dứt lời chị gái vừa nãy đưa nước cho anh chạy tới

Mỹ Linh : Hải ! Không chờ tớ à

Hải : sao lại ra đây. Chạy mệt không?

Mỹ Linh lắc đầu

Anh xoa đầu Mỹ Linh

Văn Toàn : ....

Cậu thực sự thấy mắt mình cay cay, chưa kịp rơi nước mắt. Một cánh tay kéo cậu ra đằng sau lưng.

(Truyện chỉ được đăng tải và edit tại Wattpad:@camdayy39.Những nơi khác là ăn cắp!)
....

Công Phượng : học trưởng Ngọc Hải,em xin thứ lỗi,em đưa bạn em đi ra đây chút

Chưa để anh trả lời Phượng đã kéo cậu đi. Đến vườn sau trường Phượng mới thả cậu ra

Toàn : mày làm gì thế

Phượng : tao không kéo mày đi thì mày định ở đấy khóc à

Toàn : nhưng..

Phượng : chiều hôm qua mày đi đâu?

Toàn : hả?!

Phượng : tao hỏi mày chiều hôm qua mày đi đâu?

Toàn : tao hẹn anh Hải đi chơi, không ngờ anh ấy đồng ý nên...

Phượng : nên mày đi đúng không?

Cậu gật đầu

Phượng : "..."

Phượng không còn gì để nói nữa.

Toàn : thôi không còn nhiều thời gian nữa đâu, sắp vào học rồi. Tao vào trước nha

Phượng : ừm

Cậu xoay người nhấc chân bước đi được ba bước thì

Phượng : Nguyễn Văn Toàn!

Cậu ngạc nhiên quay người lại nhìn cậu bạn mình với vẻ mặt khó hiểu

Định nói

Toàn : sao th-

Phượng : đừng mù quáng.

Toàn : ....à

Cậu gật gật đầu rồi quay người rời đi

Phượng : ngốc ơi là ngốc

Đến hành lang lớp thì Khánh Long từ đâu đi tới trước mặt cậu.

Khánh Long : Toàn!

Toàn : sao thế anh

Khánh Long : mai chủ nhật,em rảnh chứ?

Toàn : mai sao?...à để em xem đã. Mà có gì không anh?

Khánh Long : à...

Toàn : sao thế ạ?

Khánh Long : ừm thì mai sinh nhật anh em có thể...

Toàn : vậy sao?! Được mà ,em sẽ đến

Khánh Long : thật sao!

Toàn : vâng

Khánh Long : cảm ơn em!

Tạm biệt Khánh Long, cậu quay về lớp thì thấy Trọng cầm điện thoại mà mặt buồn thiu liền đi tới ngồi cạnh Trọng rồi hỏi

Toàn : sao thế?

Trọng : anh ấy...

Toàn : anh nào cơ?

Trọng : mày biết Bùi Tiến Dũng không?

Tên này được nhắc đến,trong lòng cậu liền giật mình nhưng bên ngoài vẫn bình thường hỏi tiếp

Toàn : à..k.. không

Trọng : anh ấy là crush của tao,năm lớp 7 ,anh ấy là hàng xóm gần nhà tao,quen nhau đến năm anh ấy lớp 10 ,anh liền chuyển đi

Toàn : vậy mày....

Trọng : anh ấy mới đăng bài viết mới trên Instagram ảnh anh ấy ngoài biển

Toàn : rồi sao?

Trọng : cap là " anh nhớ em"

Toàn : "....."

Toàn : nhớ mày à

Trọng : không phải đâu

Toàn : sao mày nghĩ thế

Trọng : trước đây mấy tuần anh có đăng 1 video nắm tay một người con trai khác

Nghe đến đây cậu liền thấy hơi chột dạ

Toàn : mày..-

Tiếng chuông vào lớp vang lên, cậu bèn trở về chỗ với một mớ cảm xúc hỗn loạn không thể tả

Bùi Tiến Dũng...

Nghe Trọng nói cậu càng cảm thấy không đúng. Liền nghĩ trên đất nước này có bao nhiêu người tên Bùi Tiến Dũng chứ nhưng càng nghe Trọng kể càng chột dạ

...

Cậu đột nhiên chửi trong lòng

'Con mẹ nó! Không phải anh ta đó chứ '
/
/
/
/
/

Tiết này là tiết thể dục nên cậu phải ra ngoài trời, cậu phát hiện ra lớp anh tiết này cũng là tiết thể dục.

Gương mặt cậu trở lên tươi hơn khi thấy anh. Khi bị thầy giáo bắt chạy một vòng xong cậu liền lon ton chạy qua chỗ anh, thấy anh đang nói chuyện với Văn Thanh

Toàn : Anh Hải!

Anh quay người lại nhìn cậu với vẻ mặt không cảm xúc

Hải : ừ chào cậu

Văn Thanh : ô Toàn không chào anh à

Ngọc Hải hơi liếc mắt qua Văn Thanh

Toàn : hihi em chào anh Thanh

Đột nhiên một quả bóng rổ bay tới chỗ ba người

____________________________

End truyện
Giỡn thuii hihi.

Mng đọc thì vote cho tui 1 sao nhé. Cảm ơn.

Động lực ra chap của tui là thả sao é

👇🐰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro